Trang chủ HIV  |  Web Link  |  Giới thiệu |  Liên hệ  |  English 
hiv logo

Thông báo

Icon
Error

Đăng nhập


Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to last unread
Offline solohugo  
#1 Đã gửi : 26/09/2010 lúc 08:47:09(UTC)
solohugo

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 09-11-2009(UTC)
Bài viết: 783
Man
Đến từ: việt nam quê hương tôi

Thanks: 5 times
Được cảm ơn: 32 lần trong 25 bài viết

Trả giá vì lỡ thú nhận mất 'cái ngàn vàng'

Tôi biết là mình đã sai, và giá như điều đó không xảy ra thì giờ đây hạnh phúc sẽ mỉm cười với tôi.

Trả giá vì lỡ thú nhận mất 'cái ngàn vàng'

Ảnh minh họa

Tôi với anh yêu nhau đến nay đã được 3 năm, song tình cảm giữa
hai đứa không được êm đềm. Anh là mối tình thứ hai của tôi. Trước anh, tôi có
yêu một người. Vì hồi đó xác định sẽ gắn bó với họ nên tôi đã đánh mất “cái ngàn
vàng”. Tuy nhiên một thời gian sau tôi nhận thấy tình cảm của người đó dành cho
tôi không còn nữa, cộng với sự cấm đoán từ phía gia đình nên tôi chủ động chia tay.

Một thời gian sau tôi gặp bạn trai hiện tại của mình và chúng tôi
yêu nhau. Mới đầu tôi giấu anh chuyện quá khứ, vì tôi biết khi biết sự thật anh
sẽ nghĩ khác về tôi. Nhưng không lâu sau tôi đã thành thật với anh tất cả. Tôi
biết là mình đã sai, và giá như điều đó không xảy ra thì giờ đây hạnh phúc sẽ mỉm cười với tôi.

Đúng như suy nghĩ của tôi, sau khi biết sự thật anh đã thay đổi.
Tôi yêu anh như con thiêu thân, không toan tính trong khi tình cảm của anh sau
đó ngày càng giảm sút. Anh thờ ơ, không quan tâm tới tôi, không một lời hỏi thăm
tới bố mẹ, người thân trong gia đình tôi. Đã thế, nhiều lúc anh còn xỉ vả, coi
thường tôi từ lời nói đến hành động. Và tuyệt nhiên anh luôn giấu diếm mối quan
hệ của hai đứa trước mọi người. Ở đâu có tôi là ở đó không có anh và ngược lại.
Nói chuyện với người ngoài, anh luôn chứng tỏ mình chưa có bạn gái. Vì anh là
người có học vấn và vóc dáng ưa nhìn nên dễ lọt vào tầm ngắm của người khác
giới. Anh nắm rõ điều này và cũng không ngại ngần tiếp chuyện trên mức bạn bè với họ.

Từ phía mình, tôi khẳng định là đã yêu anh một cách mù quáng, sẵn
sàng làm tất cả chỉ để đổi lấy sự êm ả. Nhưng thật đáng tiếc, tôi không nhận
được sự cảm thông từ phía anh. Anh luôn lạnh nhạt, thờ ơ với tôi… Tình trạng này
kéo dài rất lâu và dần dần tôi mất niềm tin vào tình yêu của mình. Tôi khao khát biết bao một lời chia sẻ, động viên, sự quan tâm và một bờ vai để nương tựa.

Tôi không quá đẹp nhưng cũng có khá nhiều người để ý, tán tỉnh.
Trong thời gian chán chường, thất vọng, tôi đã nhận lời đi uống nước với một vài
người trong họ. Đơn giản là vì tôi muốn được cảm giác được người khác quan tâm,
lắng nghe mình. Có thể hành động của tôi như vậy là sai song, tôi luôn ý thức
được và không cho phép mình đi quá giới hạn và chỉ đi chơi với họ như bạn bè. Cái kim trong bọc cũng có ngày thòi ra. Và anh cũng biết đến chuyện đó.

Không phủ nhận sự thật, tôi nhận lỗi về mình (mặc dù chính anh đã
khiến tôi như vậy) và khi tỉnh táo hơn, tôi cũng nhận thấy là mình đã sai và
phải thay đổi. Từ đó trở đi, anh luôn đay nghiến, chỉ trích tôi là người phản
bội, lừa dối, thậm chí còn xúc phạm tôi rất nhiều. Nhưng vì tình yêu nên tôi
cũng không để bụng. Anh bảo cũng yêu tôi nhưng không tin tưởng và bảo tôi từ nay
phải “biết chịu đựng”, chuộc tội và chứng minh tình yêu của mình. Bởi yêu anh và
cũng ý thức được lỗi lầm của mình nên tôi chấp thuận và toàn tâm, toàn ý với anh
từ đấy tới nay. Tôi sẵn sàng chịu thiệt, chịu những lời lẽ khó nghe, thái độ thờ
ơ, vô tình của anh... vì tôi tin là dần dần anh sẽ hiểu hết tấm lòng và tình yêu tôi dành cho anh.

Tuy nhiên đến thời điểm này thì tôi rất hoang mang và băn khoăn.
Vì yêu nhau cũng khá lâu mà anh chưa từng nói chuyện với bố mẹ tôi lần nào. Tôi
đề nghị anh bố trí thời gian đến gặp bố mẹ tôi để hai bên có thể đi lại một cách
công khai. Về mặt gia đình anh, họ cũng đã biết tôi và cũng có vẻ mến tôi. Nhưng
bố mẹ tôi thì khác, họ khuyên tôi nên chấm dứt với anh, bởi nếu anh thật lòng,
không toan tính thì đã không ngần ngại khi phải đến nhà tôi và thái độ của anh đã phải khác rồi.

Tôi đã thẳng thắn đặt vấn đề đấy với anh nhưng anh luôn lẩn tránh
câu trả lời và khẳng định rằng, nếu có ra mắt hai bên gia đình thì điều đó cũng
không có ý nghĩa gì, không phải vì thế mà anh sẽ chấp thuận quá khứ, lỗi lầm của
tôi. Tôi rất yêu anh nhưng cũng đủ tỉnh táo để hiểu rằng tôi không thể đợi anh
mãi như vậy. Dù sao bây giờ tôi cũng đã gần 30 tuổi. Tôi muốn đem lại hanh phúc
cho người mình yêu và muốn nhận được hạnh phúc. Giờ tôi thật sự hoang mang, không biết phải chọn cho mình hướng đi nào.

Yến Ngọc

[email protected]

link

Hãy là chính mình và sống với những gì mình có
Hãy sống hết mình, mình sẽ đón nhận được sự vui vẻ và hạnh phúc của cuộc sống


Ya: helinhother

Quảng cáo
Offline langson  
#2 Đã gửi : 27/09/2010 lúc 09:22:52(UTC)
langson

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 03-10-2009(UTC)
Bài viết: 299
Man
Đến từ: Lạng Sơn

Thanks: 76 times
Được cảm ơn: 84 lần trong 55 bài viết
Có người bảo tôi rằng: Không phải bí mật nào cũng cần tìm ra và không phải lời nói thật nào cũng ngọt ngào.
Đất ôm ấp cho hạt nẩy mần, những mầm non tự vươn mình đón nắng. Nếu tất cả đường đời đều trơn láng chắc gì cuộc đời ta đã nhận ra nhau. TA ĐÃ NHẬN RA TA
Rss Feed  Atom Feed
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.