Trang chủ HIV  |  Web Link  |  Giới thiệu |  Liên hệ  |  English 
hiv logo

Thông báo

Icon
Error

Đăng nhập


Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to last unread
Offline boqua  
#1 Đã gửi : 20/05/2005 lúc 06:11:19(UTC)
boqua

Danh hiệu: Thành viên mới

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 26-04-2005(UTC)
Bài viết: 63

Ngày xưa có một con ốc biển sống trong lòng đại dương. Đại duơng yêu ốc biển nhiều lắm, ngày ngày ôm ốc biển trong lòng và thì thầm những bản tình ca. Nhưng ốc biển lại đem lòng yêu cánh chim trời trên cao, hàng ngày nhìn lên bầu trời trong xanh và ước được rời xa mặt biển thanh bình để lên với bờ cát trắng, ốc biển mơ về một miền đất có nắng, có gió, được cùng cánh chim kia bay tới những chân trời.

Đại dương rất buồn khi biết điều đó, nhưng càng buồn hơn khi thấy ốc biển ngày đem khắc khoải theo cánh chim trời... Yêu tức là nhìn thấy người mình yêu được hạnh phúc-Đại dương nghĩ thế, vì vậy một hôm, đại dương quyết định giúp ốc biển đến với bờ cát trắng. Lần cuối cùng, địa dương lại hát cho ốc biển nghe bản tình ca của biển. Một con sóng bạc đầu đã đưa ốc biển tới nơi nó mơ ước được đến. Quá vui mừng,ốc biển chẳng buồn nghe những bản tình ca của biển ngày đêm sóng hát.

Nằm trên bờ cát trắng, có nắng, có gió như trong mơ, nhưng ốc biển lăn mãi mà cánh chim trời vẫn biệt tăm,nó đã lăn quá xa tầm với của những con sóng bạc đầu. Nằm một mình trên bờ cát,ốc biển bật khóc,giờ nó mới thấy tiếc những gì mình đánh mất... Ngoài xa biển vẫn hát những bản tình ca mong một ngày ốc biển trở về
Từ đó trở đi, con người thường nhặt những con ốc biển trên bờ cát áp vào tai nghe thấy tiếng sóng biển. Bởi người ta nói rằng: những gì ốc biển nghe được cuối cùng đã mãi lưu giữ trong nó,và đó là những lời đại dương vẫn hát cho đến bây giờ!



Anh! Lần cuối cùng mình gặp nhau em đã hứa lần gặp sau sẽ kể cho anh nghe chuyện tình của ốc biển!Nưng em đâu biết đó là lần cuối cùng em được ở bên anh!...Gờ đây, anh đã có một người con gái khác để thay thế em trong trái tim anh.Em đã muốn khóc thật nhiều để quên đi tất cả,muốn hờn trách thật nhiều để cảm thấy nhẹ lòng hơn...nhưng hình như em đã thất bại!... Nứơc mắt chảy ngươc vào tim hình như mặn và buốt hơn,có hờn trách thì cũng là em tự trách mình,trách mình vì đã quá yêu anh-thế thôi!

Hạ Long ngày đêm sóng vỗ, em ngồi đây một mình với biển.Em sẽ như đại duơng đứng lặng nhìn anh rời bỏ em để tới những bến bờ mà anh cho là hạnh phúc.Nhưng em muốn hét thật to giữa biển:Tại sao sự lựa chọn đó không giành cho em?
Anh có còn giữ con ốc biển em đã tặng anh không?hãy thử áp vào tai-anh sẽ nghe thấy những lời ngày xưa biển đã hát cho ốc nghe-em tin là thế.Em là người con của biển,vì thế sẽ luôn sống và yêu như biển: mạnh mẽ-nồng nhiệt và chân thành!

Và em vẫn hy vọng về một ngày trở lại.....


Sửa bởi quản trị viên 27/08/2009 lúc 02:34:44(UTC)  | Lý do: Chưa rõ

Lòng thật bình yên mà sao buồn thế...
Quảng cáo
Offline ah  
#2 Đã gửi : 21/07/2005 lúc 04:32:08(UTC)
ah

Danh hiệu: Thành viên mới

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 03-05-2004(UTC)
Bài viết: 170

Một câu chuyện thật buồn. Có điều, cuối cùng rồi ốc biển cũng sẽ quay về với đại dương. Tôi tin là như vậy.
Gaby 
Rss Feed  Atom Feed
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.