  Danh hiệu: MemberNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 18-10-2008(UTC) Bài viết: 627
Được cảm ơn: 1 lần trong 1 bài viết
|
Cố gắng lên tất cả mọi người. 4 năm nữa thôi, sẽ có Vacxin điều trị và phòng ngừa hữu hiệu. . | Nam Mô Dược Sư Lưu Ly Quang Vương Phật. Nam Mô A Di Dà Phật. |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 31-10-2008(UTC) Bài viết: 237
|
 4 năm nữa , ngày ấy chắc thế giới này sẽ mỡ 1 buỗi tiệc lớn nhất thế giới  mong là vậy . hì mình hôm nay đi xét nghiệm với kết quã âm tính , mừng quá trời mừng má ơi | Sống Đơn Giãn Cho Đời Thanh Thản |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 18-10-2008(UTC) Bài viết: 17
|
@toicodondaukho: bạn đã rất may mắn vì bây giờ sức khỏe của bạn đã hồi phục đc bình thường, đã phải trải qua những giai đoạn nguy hiểm như vậy chắc bạn cũng hiểu đc hoàn cảnh của mình hiện tại thế nào. Mình kể cho bạn nghe về tiến triển bệnh của Ôx mình nhé: Cách đây khoảng hơn 1 năm thì tự nhiên mình thấy gầy hơn, da hơi xanh, mình có nói là đi kiểm tra lại sức khỏe xem ntn thì nói với mình rằng vẫn khỏe có làm sao đâu mà phải đi khám cho tốn tiền. Rồi tự nhiên đến cuối năm, cái đợt rét nhất ấy, thì tự nhiên bị ho, uống thuốc hàng tháng trời thì mình thấy hết ho. Tưởng là khỏi, ai dè ra ngoài Tết tự nhiên thấy sốt cao, sốt cao lắm, lúc ấy mới vào viện, sau khi làm một số xét nghiệm thì họ chuyển sang viện Lao, ở đây điều trị đc khoảng 2 tuần thì Bs thông báo cho mình kết quả như vầy. Lúc ấy thì Ôx mình yếu lắm rồi, ko đi lại đc nữa, miệng thì lở hết ko ăn đc hầu như toàn phải ăn cháo và uống sữa, sút khoảng 10kg, mình tưởng có lẽ là ko qua đc nhưng cũng may chị Bs điều trị động viên mình rằng còn nước còn tát, biết đâu đấy và đc chị Bs ấy hết lòng cứu chữa. Và có lẽ ông Trời đã thương gia đình tớ nên 1 tháng sau thì đc xuất viện, về nhà đc khoảng 2 tháng sau thì bắt đầu đi lại đc. Lúc ấy tớ cũng cho uống thêm một số loại dược thảo có tác dụng ức chế cái con Virus chết tiệt kia nên sau khoảng 1 tháng nữa thì đi lại đc bằng xe máy, tuy nhiên vẫn ko lên cân. Rồi tớ lại tìm được 1 chị Bs ở Bạch Mai, nhưng cái đơn thuốc của chị ấy mà gia đình tớ uống cả đời thì ko thể lo đc, và tớ tìm tới diễn đàn này, đc các bạn ở đây giới thiệu đến hôm nay đã tiếp cận đc với ARV miễn phí. Thật là gian nan, mình chưa bao giờ thấy cuộc sống cơ cực đến như thế này. Đến ngay như sức khỏe bình thường để mưu sinh cũng đã vất vả khó khăn, giờ đây lại mang trong mình bệnh tật như thế. Nhưng cũng may là còn có những người thân bên cạnh giúp đỡ, động viên nên những mặc cảm cũng dần qua đi. Tuy nhiên, mình vẫn thấy thật sự thoải mái khi vào đây, ở đây, trò chuyện với các bạn, những người bạn như bạn, như ngoi_hanhphuc, như Na, như Forest Gump ... là những người bạn đầu tiên trên diễn đàn này đã chia sẻ cùng tớ. @coichungnha: mong rằng nó sẽ là sự thật bạn nhỉ? Mình hi vọng rằng nó sẽ có hậu như những câu chuyện cổ tích chúng ta đã đc nghe từ nhỏ ấy. @emtrumchemmuon105: chúc mừng bạn, kết quả là (-) rồi thì hãy biết trân trọng cuộc sống này nhé. Đừng hủy hoại bản thân mình và những người mà mình yêu thương, đừng để mình mang bệnh vì thiếu hiểu biết, đồng ý với mình chứ?
|
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 18-10-2008(UTC) Bài viết: 17
|
Cát bụi tình xa Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi Để một mai vươn hình hài lớn dậy Ôi cát bụi tuyệt vời Mặt trời soi một kiếp rong chơi
Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi Để một mai tôi về làm cát bụi Ôi cát bụi mệt nhoài Tiếng động nào gõ nhịp không nguôi
Khi bước chân ta về, đêm khuya nhìn đường phố, Thành phố hoang vu như một lần qua cuộc tình Làm sao em biết đời sống buồn tênh... Đôi khi ta lắng nghe ta,
Bao nhiêu năm làm kiếp con người Chợt một chiều tóc trắng như vôi Lá úa trên cao rụng đầy Cho trăm năm vào chết một ngày
Mặt trời nào soi sáng tim tôi Để tình yêu xay mòn thành đá cuội Xin úp mặt bùi ngùi Từng ngày qua mỏi ngóng tin vui
Cụm rừng nào lá xác xơ cây Từ vực sâu nghe lời mời đã dậy Ôi cát bụi phận này Vết mực nào xóa bỏ không hay...
Chiều mưa buồn, đã lâu rồi mới lại ngồi nghe nhạc của ông... chẳng biết bao giờ thì cát bụi lại trở về ... cát bụi.
|
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên gắn bóNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 11-03-2007(UTC) Bài viết: 1.659  Đến từ: HIV/AIDS Được cảm ơn: 7 lần trong 7 bài viết
|
Tuyệt vời  | |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên gắn bóNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 04-09-2006(UTC) Bài viết: 342
Được cảm ơn: 2 lần trong 2 bài viết
|
t2703: Chào bạn. Mnhf cũng đã mất hơn nửa năm mới có thể đi lại bằng xe máy được nhưng vẫn yếu hơn trước nhưng không sao chúng ta sẽ cố gắng. Mình đã từng đau đớn và phải dùng đến cả Morphil, vì thế m tin ôx bạn sẽ vượt qua được. Hãy tin điều đó bạn ah. | Người tình rất dễ kiếm và người bạn rất dễ giữ. Cái khó là tìm được người bạn đáng tin cậy và người tình đáng yêu. |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 18-10-2008(UTC) Bài viết: 17
|
Hôm nay mình mới biết hóa ra Na74 ko phải là 1 cô gái như mình nghĩ, mình cứ nghĩ là đang đc trò chuyện với với 1 người bạn gái...buồn cười thật. Qua các bài viết của bạn ấy thì hình như bạn ấy cũng tham gia công tác xã hội, đáng khâm phục. Đã 6 tháng nay, mỗi lần mình tham gia các họat động đi tình nguyện hoặc đi tặng quà là tim mình lại đau nhói, mình cảm thấy xấu hổ với chíh mình, mặc dù mình cũng chỉ là ... nạn nhân. Mình muốn mình sẽ làm thật nhiều việc có ý nghĩa khi còn có thể. Toicodondaukho à, ôx mình thì chưa phải dùng tới Morphil, ko đau đớn gì nhưng ho và sốt nhiều mỗi khi thời tiết thay đổi, mình đã đọc một số bài của các bạn trên DD về các triệu chứng ở giai đoạn này cũng như một số Bs đã điều trị nói, nhưng mình vẫn rất lo lắng. Bạn đã hoàn toàn bình phục rồi, vậy chúng ta hãy cùng nắm tay nhau vượt qua và làm thật nhiều việc có ý nghĩa bạn nhé. Tặng các bạn của mình một bài hát của cố nhạc sỹ Trịnh Công Sơn, chúc mọi người mạnh khỏe !!!
Một cõi đi về Nhạc và lời: Trịnh Công Sơn Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi. Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt. Trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyệt. Rọi suốt trăm năm một cõi đi về Lời nào của cây lời nào cỏ lạ. Một chiều ngồi say, một đời thật nhẹ ngày qua. Vừa tàn mùa xuân rồi tàn mùa hạ. Một ngày đầu thu nghe chân ngựa về chốn xa Mây che trên đầu và nắng trên vai. Đôi chân ta đi sông còn ở lại. Con tim yêu thương vô tình chợt gọi. Lại thấy trong ta hiện bóng con người Nghe mưa nơi nầy lại nhớ mưa xa Mưa bay trong ta bay từng hạt nhỏ Trăm năm vô biên chưa từng hội ngộ Chẳng biết nơi nao là chốn quê nhà Đường chạy vòng quanh một vòng tiều tụy Một bờ cỏ non một bờ mộng mị ngày xưa Từng lời tà dương là lời một địa Từng lời bể sông nghe ra từ độ suối khe Trong khi ta về lại nhớ ta đi Đi lên non cao đi về biển rộng Đôi tay nhân gian chưa từng độ lượng Ngọn gió hoang vu thổi suốt xuân thì
|
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 04-11-2008(UTC) Bài viết: 67
|
@Chị T2703: Kiến thức thì em kém lắm, mới lăng tăng ở diễn đàn này thôi. Mong Chị cố và anh cố gắng lên nhé. Thân.
|
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 18-10-2008(UTC) Bài viết: 17
|
Nhuconacmong ơi, chị biết là phải cố, nhưng sao chị vẫn thấy mệt mỏi quá... chị chỉ ước gì chị đc hét thật to ... gào toáng lên cho thoải mái mà ko đc... rốt cuộc thì vẫn phải đối mặt với cuộc sống, với thực tại. Chị ko biết phải cố gắng...cố gắng... và cố gắng như thế này cho đến bao giờ nữa đây... mệt quá đi mất...
|
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên gắn bóNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 04-09-2006(UTC) Bài viết: 342
Được cảm ơn: 2 lần trong 2 bài viết
|
Bạn ah hãy hét thật to nếu muốn hét, hét lên cho nhẹ nỗi lòng đã chất chứa, hét lên cho cảm gíac thật dễ chịu. đừng để nó giết chính bản thân mình như tôi bạn nhé. | Người tình rất dễ kiếm và người bạn rất dễ giữ. Cái khó là tìm được người bạn đáng tin cậy và người tình đáng yêu. |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên gắn bóNhóm: Gia nhập: 10-02-2008(UTC) Bài viết: 2.972  Đến từ: miền đất đầy nắng _ gió Thanks: 136 times Được cảm ơn: 331 lần trong 214 bài viết
|
Trích dẫn bài viết của t2703 đã viết: Nhuconacmong ơi, chị biết là phải cố, nhưng sao chị vẫn thấy mệt mỏi quá... chị chỉ ước gì chị đc hét thật to ... gào toáng lên cho thoải mái mà ko đc... rốt cuộc thì vẫn phải đối mặt với cuộc sống, với thực tại. Chị ko biết phải cố gắng...cố gắng... và cố gắng như thế này cho đến bao giờ nữa đây... mệt quá đi mất... Muốn khóc .........hãy khóc, muốn hét thật to....bạn hãy hét thật to, khi buồn...hãy chia sẻ với người bạn tin tưởng, bạn sẽ thấy thoải mái hơn rất nhiều. Cuộc sống vẫn tiếp diễn. Con người vẫn phải cố gắng để sống và để tồn tại.Vui , buồn, đau khổ , hạnh phúc ....ai cũng đã phải trải qua. Hãy tiếp tục cố gắng bạn nhé, cố gắng thật nhiều, khi bạn mệt mỏi hãy nghĩ đến những người bạn xung quanh bạn_ trong đó có cả tôi, bạn nhé. Chúc Vợ chồng bạn thật nhiều sức khoẻ. Có sức khoẻ sẽ có niềm vui, hạnh phúc và nhiều hơn thế nữa. Thân !   
| HÃY YÊU NGÀY TỚI DÙ QUÁ MỆT KIẾP NGƯỜI, CÒN CUỘC ĐỜI TA CỨ VUI...?!? |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 18-10-2008(UTC) Bài viết: 17
|
Hay_song_de_dc_yeu_thuong ơi, mình phải làm gì bây giờ nữa đây, nói thật là ko có một người bạn nào để có thể tâm sự đc, bạn biết đấy, nếu nói đc với 1 người bạn nào đó cho nhẹ lòng thì tốt biết mấy... đằng này... quả thực thì chồng mình yếu quá thôi, còn mình thì vẫn khỏe, chỉ có điều tinh thần của mình thì chắc còn kém hơn cái CD4 của mình mà ko một loại thuốc nào có thể đẩy lên đc....thế đấy... chẳng nhẽ mình lại bỏ tất cả để đi đến một nơi nào đó thật xa, hay mình tống anh ấy vào bệnh viện và mặc kệ ra sao thì ra như cái cô Hoa hậu biển ấy... nhưng mình ko làm đc, lòng nhân ái, tình yêu, lương tâm của mỗi con người đúng là ko thể nào nhiềm H đc phải ko bạn? Toicodondaukho, cho mình dựa vào vai bạn chút đc ko... mình thật ko chịu nổi nữa... mệt quá...mệt...
|
|
|
|
Di chuyển
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.
|