<p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt; TEXT-ALIGN: center" align="center"><span class="normaltextsmall1"><span style="FONT-SIZE: 18pt; FONT-FAMILY: 'Times New Roman'; mso-bidi-font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-style: italic">MÃI MÃI YÊU ANH

<?xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:office" /><o

></o

></span></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt; TEXT-INDENT: 36pt; TEXT-ALIGN: justify"><span class="normaltextsmall1"><b style="mso-bidi-font-weight: normal"><span style="FONT-FAMILY: 'Times New Roman'; mso-bidi-font-size: 14.0pt; mso-bidi-font-style: italic; mso-ansi-font-size: 14.0pt"><font size="4">Gửi chồng yêu trên Thiên đường!<o

></o

></font></span></b></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt; TEXT-INDENT: 36pt; TEXT-ALIGN: justify"><span class="normaltextsmall1"><span style="FONT-FAMILY: 'Times New Roman'; mso-bidi-font-size: 14.0pt; mso-ansi-font-size: 14.0pt"><br /><span style="mso-bidi-font-style: italic"><font size="4"> Gần một năm rồi em phải sống trong cô đơn, sống trong ánh mắt thương hại lẫn soi mói của người đời. Em đã cố dạp lên dư luận để sống, em cũng phải cố che giấu những nỗi buồn trong lòng mình. Và hằng đêm em vẫn khóc, em vẫn sống trong khắc khoải nhớ thương. <o

></o

></font></span></span></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt; TEXT-INDENT: 36pt; TEXT-ALIGN: justify"><span class="normaltextsmall1"><span style="FONT-FAMILY: 'Times New Roman'; mso-bidi-font-size: 14.0pt; mso-ansi-font-size: 14.0pt"><br /><font size="4"> Em biết phải nói cho ai, biết phải san sẻ cho ai khi cuộc đời này không có ai để em có thể đặt trọn niềm tin. Có ai biết một con người khi có án tử hình treo trên đầu người ta phải cố gắng nhiều hơn những người bình thường khác không? Em không oán trách gì gia đình anh đâu. Em cũng không bao giờ để lòng hận thù làm cho em có lỗi với anh. Những ngày tháng bên anh, em thấy mình mãn nguyện lắm rồi. Chưa bao giờ em biết hai từ hối hận viết ra sao. Và có lẽ suốt cuộc đời này em không bao giờ hối tiếc. Anh không hoàn hảo như những người đàn ông từng theo đuổi em, nhưng ở bên anh, em cám thấy mình thật sự bình yên. Anh từng nói: "Anh không bao giờ nghĩ anh lại có em". Nhưng anh biết không? Chỉ ở bên anh em mới biết thế nào là tình yêu. Chúng ta sống là để cho nhau. Anh đã cho em rất nhiều, rất nhiều thứ. Có khi em lấy một trong người theo đuổi em không phải là anh, em có thể sẽ được sống dài hơn, nhưng không chắc họ đã cho em một cuộc sống hạnh phúc, vui vẻ như anh đã cho em.<o

></o

></font></span></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt; TEXT-INDENT: 36pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="COLOR: black"><br /><span class="normaltextsmall1"><span style="FONT-FAMILY: 'Times New Roman'; mso-bidi-font-size: 14.0pt; mso-ansi-font-size: 14.0pt"><font size="4"> Ở bên anh em được yêu thương, được chiều chuộng và được trọn vẹn con người anh. Có rất nhiều người phải ghen tỵ với chúng ta, và ngưỡng mộ hạnh phúc của chúng ta. Nhiều khi, họ nói em thật sướng khi có người chồng thương yêu chiều chuộng. Em cũng lấy làm tự hào lắm.Và em cũng cố làm một người vợ thật tốt bên anh. Em có thể là người tình của anh và đôi lúc em cũng là quân sư của anh nữa. Em muốn mỗi giây phút trôi đi đều là những giây phút đẹp nhất. Nhiều người nghĩ chúng ta sống gấp. Cũng đúng thôi. Vì chúng ta không như họ. Chúng ta biết án tử hình có thể đến bất kỳ lúc nào. Anh nói: "Một năm là mười năm. Vậy là chúng ta đã có 10 năm làm tình nhân, 30 năm làm vợ chồng với nhau. Anh cứ nghĩ mình đang mơ, nếu có kiếp sau anh vẫn tìm em, anh sẽ bù đắp tất cả cho em, sẽ không bao giờ để em phải khóc". Vậy là chúng ta cũng có một quãng thời gian khá dài rồi còn gì, một kiếp người trọn vẹn rồi phải không anh? Đâu phải ai cũng có một kiếp người hạnh phúc như ta. <o

></o

></font></span></span></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt; TEXT-INDENT: 36pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="COLOR: black"><br /><span class="normaltextsmall1"><span style="FONT-FAMILY: 'Times New Roman'; mso-bidi-font-size: 14.0pt; mso-ansi-font-size: 14.0pt"><font size="4"> Trên thế giới này không phải chỉ có mình em chấp nhận yêu và lấy một con người không hoàn hảo như anh. Có rất nhiều người phụ nữ còn cao cả hơn em. Và anh biết không? Ngoài xã hội anh không hoàn hảo, nhưng trong trái tim em anh là người đàn ông tuyệt vời nhất và em là người đàn bà hạnh phúc nhất trong cuộc đời. Anh biết đấy, em cho rất ít nhưng ngược lại em lại nhận rất nhiều, biết bao người đàn bà đã từng đến trong cuộc đời anh lại phải ghen tỵ với em. Họ đều phải nói rằng "Không hiểu sao ông ấy lại thay đổi". Em chỉ cười hạnh phúc tận trong tim. Em chẳng làm cách gì cả. Em chỉ làm những gì trái tim mình mách bảo. Và tại sao em không rời bỏ anh? Chỉ đơn giản là em yêu anh, anh cần có em. Em không sợ quá khứ của anh, và em biết anh mới là người cho em nụ cười. Một con người ai cũng có lỗi lầm, và ai cũng nhìn vào lỗi lầm của họ mà phán xét thì trên thế giới này không có ai là tốt đẹp. Em không biết tại sao em yêu anh. Chỉ biết rằng, ở bên anh, em thấy mình nhỏ bé và ấm áp vô cùng.<o

></o

></font></span></span></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt; TEXT-INDENT: 36pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="COLOR: black"><br /><font size="4"><span class="normaltextsmall1"><span style="FONT-FAMILY: 'Times New Roman'; mso-bidi-font-size: 14.0pt; mso-ansi-font-size: 14.0pt"> </span></span><span class="yshortcuts">Khi</span><span class="normaltextsmall1"><span style="FONT-FAMILY: 'Times New Roman'; mso-bidi-font-size: 14.0pt; mso-ansi-font-size: 14.0pt"> anh còn bên em, anh hứa khi nào chuẩn bị phát bệnh, anh sẽ cho em đi cùng, chúng mình sẽ mãi ở bên nhau. Nhưng khi gần cận kề cái chết, con người ta lại càng ham sống nhiều hơn. Anh không dám cho em theo anh. Anh sợ và anh khóc. Nhưng anh có biết, không có anh em còn đau đớn khổ sở đến dường nào không? Ngày anh mất, em đưa anh về quê. Em khóc hết nước mắt. Các chị trong viện thương em một thân một mình, gia đình, người thân không có một ai. Em anh, mẹ anh bắt em viết đơn cho anh ra viện. Em chỉ còn biết khóc và biết anh phải chết. Và em biết cuộc đời này em sẽ không còn ai che chở yêu thương. Cầm hóa đơn đi đóng viện phí mà em khóc không nên lời. Em không còn đủ sức để khóc. Những ngày đó với em thật kinh khủng. Em chỉ được nhìn anh qua ô cửa kính bệnh viện. Em trèo lên bồn cây đến trầy cả tay. Vì em từng nói: "Anh không phải sợ đâu em vẫn đứng nhìn anh qua ô của kia kìa". Và lần nào cũng vậy, em lại thấy tay anh giơ lên một chút yếu ớt. Từ <?xml:namespace prefix = st1 ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:smarttags" /><st1

lace w:st="on"><st1:country-region w:st="on">Nam</st1:country-region></st1

lace> ra Bắc, một quãng đường quá xa, em chỉ muốn anh ở trong này, trong ngôi nhà hạnh phúc của em và anh; Nhưng mọi việc không như em nghĩ, em chỉ muốn theo anh, nhưng cầm lên rồi đặt xuống, em không đủ can đảm để ra đi. Tất cả còn đang dang dở, mọi tâm nguyện chưa hoàn thành, và có khi em còn luyến tiếc, em không đủ can đảm em sợ đau , sợ tất cả. Em đưa anh ra Bắc. Bây giờ lạnh lẽo quá phải không anh? Một nấm mồ với bồn hoa đỏ. Nhưng về sau, em không được bên anh nữa rồi. Em sai lầm khi để mất anh mãi mãi. Nếu một mai em chết đi, em không được nằm bên cạnh anh. Nhưng anh biết rằng em mãi mãi trong tim anh.<o

></o

></span></span></font></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt; TEXT-INDENT: 36pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="COLOR: black"><br /><font size="4"><span class="normaltextsmall1"><span style="FONT-FAMILY: 'Times New Roman'; mso-bidi-font-size: 14.0pt; mso-ansi-font-size: 14.0pt"> Giờ đây mọi thứ đã xong rồi, em yên tâm đón nhận tất cả, em cảm thấy cái chết không quá đáng sợ, em sẽ mỉm cười đón nhận nó, em từng bảo anh số phận do mình quyết định, và bây giờ em muốn một lần nữa thách thức với ông Trời. "Nếu có thể đánh đổi tất cả để có một cuộc sống bình thường như bao người khác anh cũng đánh đổi " - Tiền có thể rất cần với chúng ta, nhưng nó không mua được sự sống. Bao năm em góp nhặt chắt chiu để mua sự sống được dài ra cho anh, nhưng rốt cuộc tiền không phải là tất cả. Cuối cùng nó chỉ là thứ để tranh giành cấu xé lẫn nhau. Em không cần tới nó. Với em tất cả chỉ là phù du vô thực. Em không cần và em cũng không cho những con người tham lam, không biết đến tình người. Con người khi chết cũng chỉ là cát bụi mà thôi. Em phải sống cho thanh thản, cho xứng đáng với tình yêu của anh. Những gì họ lấy từ tay em, em coi như trả nợ ân tình thay anh. Em muốn trước khi ra đi mình thật sự thanh thản, thật sự không có gì hổ thẹn. </span></span><br /><span class="normaltextsmall1"><span style="FONT-FAMILY: 'Times New Roman'; mso-bidi-font-size: 14.0pt; mso-ansi-font-size: 14.0pt"> </span></span><br /><span class="normaltextsmall1"><span style="FONT-FAMILY: 'Times New Roman'; mso-bidi-font-size: 14.0pt; mso-ansi-font-size: 14.0pt"> Một ngày em còn trên thế gian này em sẽ vẫn cười, và khi em ra đi họ sẽ không biết tại sao? Chỉ biết rằng khi trái tim em còn đập thì em vẫn yêu anh. Anh không phải lo cho em nữa, em đã lớn hơn nhiều, em không còn khóc nhè, không còn yếu đuối như xưa, em biết tự bảo vệ lấy mình. Tất cả những gì là của anh và em mãi mãi sẽ là của anh và em. <o

></o

></span></span></font></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt; TEXT-INDENT: 36pt; TEXT-ALIGN: justify"><span class="normaltextsmall1"><span style="FONT-FAMILY: 'Times New Roman'; mso-bidi-font-size: 14.0pt; mso-ansi-font-size: 14.0pt"><font size="4"> </font></span></span><span style="COLOR: black"><br /><span class="normaltextsmall1"><span style="FONT-FAMILY: 'Times New Roman'; mso-bidi-font-size: 14.0pt; mso-ansi-font-size: 14.0pt"><font size="4"> Chúc anh nơi ấy bình yên, hãy chờ em phía cuối con đường, và hãy cười thật tươi khi em trở về bên anh.<o

></o

></font></span></span></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt; TEXT-INDENT: 36pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="COLOR: black"><br /><span class="normaltextsmall1"><span style="FONT-FAMILY: 'Times New Roman'; mso-bidi-font-size: 14.0pt; mso-ansi-font-size: 14.0pt"><font size="4"> Vợ của anh mãi yêu anh!<o

></o

></font></span></span></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt; TEXT-INDENT: 36pt; TEXT-ALIGN: justify"><span class="normaltextsmall1"><span style="FONT-FAMILY: 'Times New Roman'; mso-bidi-font-size: 14.0pt; mso-ansi-font-size: 14.0pt"><o

><font size="4"> </font></o

></span></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt; TEXT-ALIGN: justify"><span class="normaltextsmall1"><i style="mso-bidi-font-style: normal"><span style="FONT-SIZE: 13pt; FONT-FAMILY: 'Times New Roman'; mso-bidi-font-size: 14.0pt"><font size="4">

*) Tiêu đề là chúng tôi tự đặt. Trong quá trình biên tập, chúng tôi không thêm bớt câu chữ, mà chỉ đặt lại dấu chấm phẩy cho đúng ngữ pháp.<o

></o

></font></span></i></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt; TEXT-ALIGN: justify"><span class="normaltextsmall1"><span style="FONT-FAMILY: 'Times New Roman'; mso-bidi-font-size: 14.0pt; mso-ansi-font-size: 14.0pt"><o

><font face="Arial"></font></o

></span></span></p>