Trang chủ HIV  |  Web Link  |  Giới thiệu |  Liên hệ  |  English 
hiv logo

Thông báo

Icon
Error

Đăng nhập


2 Trang<12
Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to last unread
Offline the_rock  
#21 Đã gửi : 12/12/2008 lúc 01:58:07(UTC)
the_rock

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 10-10-2006(UTC)
Bài viết: 489

Cảm ơn: 7 lần
Được cảm ơn: 21 lần trong 15 bài viết

FOREVER

I'm standing alone in the darkness
The winter of my life came so fast
Memories go back to childhood
Todays I still recall


All how happy I was then
There was no sorrow, there was no pain
Walking through the green fields
Sun shine in my eyes


I'm still there every where
I'm the dust in the wind
I'm the star in the northern sky
I never stay anywhere
I'm the wind in the trees
Would wait for me forever?


Would you wait for me forever?
Will you wait for me forever?
Và ta biết một điều thật giản dị, càng xa em ta càng thấy yêu em...
Offline the_rock  
#22 Đã gửi : 12/12/2008 lúc 02:08:15(UTC)
the_rock

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 10-10-2006(UTC)
Bài viết: 489

Cảm ơn: 7 lần
Được cảm ơn: 21 lần trong 15 bài viết
Forever-Ahn Jae Wook

--------ENGTRANS--------
Can't forget you, whom I loved
If I can please see you again,
I am able to wait (for you).
I am far away just for a short while
Good-bye! Our sad love
May not be able to erase the last
confession that remains until the last day
of my life and then becomes tears.
Your love was the only reason in the
world for me to keep on living
Come back to me, before it's too late
So that I can love you
Forever
Mãi mãi

Không thể quên em, người anh yêu
Nếu anh có thể cầu xin gặp lại em một lần nữa,
Anh có thể đợi chờ em
Anh chỉ đi xa em trong chốc lát
Tạm biệt em! Một mối tình buồn
Có lẽ không thể xóa mờ lời tâm tình cuối,
Lời tâm tình mãi còn đó cho đến ngày cuối cùng của cuộc đời anh
và rồi trở thành những giọt lệ
Tình yêu của em là lý do duy nhất để anh tồn tại trên thế gian này
Hãy quay về bên anh trước khi quá trễ
Để anh có thể yêu em
Mãi mãi yêu em
Và ta biết một điều thật giản dị, càng xa em ta càng thấy yêu em...
Offline thoidinguoioi  
#23 Đã gửi : 24/12/2008 lúc 07:16:47(UTC)
thoidinguoioi

Danh hiệu: Thành viên mới

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 12-12-2008(UTC)
Bài viết: 9
Đến từ: saigon

CD4_2009 326 nick yh em ne tuannowo
Offline ngươ`i tốt co`n sót lại  
#24 Đã gửi : 30/07/2011 lúc 09:19:59(UTC)
ngươ`i tốt co`n sót lại

Danh hiệu: Member

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 05-07-2011(UTC)
Bài viết: 87
Woman
Đến từ: Miền đất phúc

Thanks: 38 times
Được cảm ơn: 72 lần trong 39 bài viết

Giả vờ thôi, anh nhé!


Em sẽ giả vờ đụng khẽ tay anh. Nhưng anh phải giữ tay em lại, thật lòng đấy nhé!

Em sẽ làm như vô tình ngồi sát bên anh. Nhưng anh cứ ôm em - giả vờ sợ mất em, anh nhé!


Em sẽ cố tình im lặng. Để anh cuống hỏi “em đâu…?”,thật lòng được không?



Em
sẽ giả vờ đau chân để tụt lại phía sau. Nhưng anh phải đợi, đợi em nghiêm túc ấy. Và rụt rè đề nghị: Thôi! hay là... anh cõng…


Lên xe, em làm như buồn ngủ. Biết em giả vờ rồi nhưng đừng nhích bờ vai khỏi mái đầu em.



Giả
vờ mình yêu nhau anh nhé! Để em được ghen tuông, ghen tuông “hợp pháp”
mấy phút thôi. Em sẽ hỏi về một người con gái nào nào đó, rằng ai nhắn tin cho anh như thế , giả vờ đi anh, và cái nhói đau trong em rất thật…


Anh cứ giả vờ đặt môi lên gò má em thôi nhé! Cho hơi thở ấy khiến em bối rối biết bao nhiêu!


Giả vờ anh giơ cao lên một món quà bắt em cố với! Để em thấy mình còn một cái gì cần hướng đến bằng tất cả niềm háo hức của đứa trẻ con.


Anh hãy giả vờ nói yêu em. Vì có ai đánh thuế một câu nói đâu anh? Và em cũng chỉ định giả vờ là mình đang được yêu nhiều lắm…


Giả vờ níu kéo em khi em nói: "Có lẽ đã tới lúc em đi". Nhưng anh phải hứa cái siết tay giả vờ của anh đủ mạnh. Đủ mạnh ...



Tất cả chỉ giả vờ thôi. Em tuyên thệ em sẽ không tin là thật. Nước mắt em rơi cũng đâu là thật. Tại con gì bay vào mắt em thôi …


Và cuối cùng em đã giả vờ nói với anh là em không yêu anh.Sự thật là em yêu anh biết bao, anh biết không?

Và giả vờ như thế nhé!

-
em sẽ nói không nhớ anh đâu ... mặc dù em nhớ anh rất nhiều , từ trong
suy nghĩ ,trong giấc mơ , trong những phút ngẩn ngơ em ngồi nhìn nắng ... nhớ anh... xung quanh em quạnh vắng biết bao ...


- Em sẽ
không đi chơi với anh ..mặc dù em thích được ngồi sau xe ôm anh trọn vòng tay , tình yêu của chúng mình bay bay theo gió ...

- Em sẽ
không phone cho anh . Mặc dù em muốn nghe giọng nói ấm áp thân quen, muốn được kể cho anh chuyện buồn vui đang mon men nơi khoé miệng...


 - Em sẽ không gửi SMS cho anh...mặc dù em biết sẽ có người ngồi cười một mình khi đọc chúng, đọc đi đọc lại và cứ cười ngốc nghếch...


-
Em sẽ giả vờ không biết nếu bất chợt nhìn thấy anh... mặc dù em muốn đến bên anh thật gần, thật gần để được ngắm anh thật kĩ, thật lâu...


-
Em sẽ mạnh mẽ bước đi một mình ... mặc dù trong tim em đau nhói. Em cô
đơn và còn hơn thế nữa, em thấy cần bàn tay anh dắt em đi, đỡ em dậy mỗi khi em vấp ngã.


...Giả vờ... mình chia tay anh nhé!... Anh đã
nói với em rằng: "Em thật ngốc! Vì sao yêu anh như thế lại phải giả vờ
chia tay?" Chỉ là... em muốn được anh thấy rằng anh mới ngốc, rất ngốc
nếu anh để mất em, vì em là người yêu anh nhất... Tin Không? Không tin thì... mình lại giả vờ nhé! Giả vờ em là người YÊU anh nhất...


♥Giả vờ thôi, anh nhé!!!...♥


  Giả vờ thôi , ừh thì giả vờ, mọi cái đều giả vờ nhưng cảm giác là rất thật ko thể giả vờ vậy tại sao phải giả vờ .Hãy sống thật với bản thân ,mạnh mẽ nắm lấy hạnh phúc và giữ chặt nó trong tay mình
thanks 1 người cảm ơn ngươ`i tốt co`n sót lại cho bài viết.
traitimmuathu trên 02-08-2011(UTC) ngày
Offline tpo  
#25 Đã gửi : 31/07/2011 lúc 06:46:18(UTC)
tpo

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức, Hội viên Câu lạc bộ ARV
Gia nhập: 01-06-2011(UTC)
Bài viết: 1.670
Woman
Đến từ: Cao nguyên lộng gió...

Thanks: 900 times
Được cảm ơn: 1668 lần trong 1013 bài viết
Sao câu nào cũng thấy đúng như thuở trẻ mình còn yêu đương vậy .... công nhận dại .... vì mình cứ thích giả vờ...

kiếp sau mình se rút kinh nghiệm....
Y!M : tienggioxonxaohh


Luôn luôn lắng nghe, lâu lâu mới hiểu...


thanks 1 người cảm ơn tpo cho bài viết.
ngươ`i tốt co`n sót lại trên 02-08-2011(UTC) ngày
Offline ngươ`i tốt co`n sót lại  
#26 Đã gửi : 02/08/2011 lúc 01:29:03(UTC)
ngươ`i tốt co`n sót lại

Danh hiệu: Member

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 05-07-2011(UTC)
Bài viết: 87
Woman
Đến từ: Miền đất phúc

Thanks: 38 times
Được cảm ơn: 72 lần trong 39 bài viết
Sao câu nào cũng thấy đúng như thuở trẻ mình còn yêu đương vậy .... công nhận dại .... vì mình cứ thích giả vờ...

kiếp sau mình se rút kinh nghiệm....

  Rút kinh nghiệm thì phải ngay từ bây giờ , sao lại để đến kiếp sau nhỉ , muộn đấy chị ơi !
Offline ngươ`i tốt co`n sót lại  
#27 Đã gửi : 02/08/2011 lúc 01:47:08(UTC)
ngươ`i tốt co`n sót lại

Danh hiệu: Member

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 05-07-2011(UTC)
Bài viết: 87
Woman
Đến từ: Miền đất phúc

Thanks: 38 times
Được cảm ơn: 72 lần trong 39 bài viết
Khi đại nạn đến anh có thể nắm chặt tay em không?



Chàng trai và cô gái yêu nhau từ thời còn đi học. Cho đến khi hai người
đều ra trường và đi làm, tình yêu của họ đã kéo dài được vài năm. Nếu
nhìn từ bên ngoài, ai cũng thấy cô gái yêu chàng trai nhiều hơn anh yêu cô ấy rất nhiều. Đúng vậy.


Cô yêu anh sâu đậm và thắm thiết. Dường như cô coi anh là tài sản duy
nhất đáng quý trong cuộc đời mình. Thậm chí còn quý hơn cả sinh mạng của bản thân.

Mỗi buổi sáng, cô đều thức dậy rất
sớm mua đồ ăn sáng cho anh. Rồi khi trở về nhà, cô lại hâm nóng đồ ăn
thật kỹ, vì sợ anh không ăn được sẽ đau bụng. Sau khi hâm nóng rồi, cô
mới nhẹ nhàng gọi anh thức dậy. Còn anh, lúc nào cũng chỉ thức dậy trong
cái mơ hồ khi nghe tiếng gọi của cô, vội vàng ăn sáng rồi đi làm. Ai
cũng nghĩ rằng cô gái yêu chàng trai say đắm như vậy, vì anh mà làm
nhiều như vậy, chàng trai sẽ cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Và rồi tình yêu
của họ sẽ đi đến đích cuối cùng là một cuộc hôn nhân bền vững. Nhưng chỉ có khi hoạn nạn đến, người ta mới nhận ra đâu là tình yêu đích thực.


Một ngày kia, khi cô gái đi qua đường mua đồ ăn sáng cho chàng trai đã
không may gặp tai nạn. Vì lúc đó, cô sợ anh muộn giờ đi làm, nên đã vội
vã băng qua đường mà không để ý. Một chiếc xe ô tô đã đâm vào cô khiến
cô bị thương nặng. Cô gái được đưa vào bệnh viện. Ở đó, các bác sĩ cho cô biết cô đã vĩnh viễn mất một cánh tay.


Chàng trai khi nghe tin cô gái gặp nạn phải vào viện, anh đã rất lo
lắng. Ngày đầu tiên, anh mang một bó hoa hồng đến thăm cô, khi anh thấy
cô nằm trên giường thiếu mất một cánh tay, khi được biết cô vĩnh viễn
mất đi một cánh tay anh đã cực kỳ sửng sốt. Trong cái sửng sốt ấy dường
như có xen lẫn chút sợ hãi. Rồi kể từ sau ngày hôm đó, những lần anh đến thăm cô trong bệnh viện thưa dần, và cuối cùng là không còn nữa.

Còn cô gái, ngày ngày vẫn ngóng đợi
người yêu vào thăm mình. Trên đầu giường bệnh của cô, vẫn cắm bó hoa
hồng mà ngày đầu tiên chàng trai mua tặng khi vào thăm cô. Và rồi trái
tim cô cũng dần héo rũ theo năm tháng như những cánh hoa hồng kia. Đó là
tình yêu sao? Cô gái đã vì chàng trai mà hi sinh rất nhiều thứ, cho đi
rất nhiều thứ, và bây giờ cô phải trả giá bằng chính sinh mạng và cuộc
sống của mình. Còn chàng trai, đến một vài lời an ủi, sự quan tâm tối thiểu dành cho cô cũng không có.


Cô đã khóc rất nhiều. Cô nhớ tới có một lần hai người cùng xem một bức
tranh hoạt hình nước ngoài. Nội dung của bức tranh đó rất cảm động. Giữa
một rừng cánh tay của những người đàn ông đang giơ lên, một người con
gái cất tiếng hỏi: “Anh có thể ôm một bó hoa đứng chờ em ở trước cổng
nhà dưới trời mưa không? Anh có thể nhận ra màu sắc chiếc áo bơi của em trong hàng trăm hàng nghìn người ở bãi biển không? Anh có thể thản
nhiên
giặt đôi tất cho em trước ánh mắt của bao nhiêu người không? Anh có thể
nắm chặt tay em khi có đại nạn đến không?”. Trong bức tranh hoạt hoạ,
rừng cánh tay thưa dần bớt. Cứ sau mỗi câu hỏi, những cánh tay vơi dần. Đến cuối cùng chỉ là một khoảng không trống rỗng.

Cô gái cảm thấy trái tim mình đau
buốt. Giống như có trăm ngàn mũi kim đang chích vào khiến trái tim cô
nhỏ máu. Chỉ vì câu hỏi khi đại nạn đến anh có thể nắm chặt tay em không
thôi sao? Một câu hỏi thật giản đơn. Nhưng vì sao lại không ai làm được
điều đó? Lẽ nào tình yêu lại nhỏ bé, lại yếu mềm đến thế, không thể
vượt qua được một chút gian nan trắc trở, không thể kinh qua được sóng
gió cuộc đời? Có bao nhiêu tình yêu chỉ có cầu vồng rực rỡ mà không có
phong ba bão táp? Có bao nhiêu cuộc sống, chỉ có niềm vui mà không có
đau khổ? Khi yêu, con người ta có thể nói đến hai từ “mãi mãi”, nhưng
đến khi gặp gian nan, thì ai có thể làm được việc nắm chặt tay người mình yêu, nắm chặt lấy tình yêu mà mình đã từng vun đắp?

Bên tai cô gái, vẫn còn văng vẳng câu hỏi..
.

“Khi đại nạn đến,
anh có thể
nắm chặt tay em không?”

                                                                                                    THEO TGPN

 



Rss Feed  Atom Feed
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
2 Trang<12
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.