Trang chủ HIV  |  Web Link  |  Giới thiệu |  Liên hệ  |  English 
hiv logo

Thông báo

Icon
Error

Đăng nhập


Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to last unread
Offline toicodondaukho  
#1 Đã gửi : 24/12/2008 lúc 05:27:39(UTC)
toicodondaukho

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 04-09-2006(UTC)
Bài viết: 342

Được cảm ơn: 2 lần trong 2 bài viết
<table style="BORDER-TOP-WIDTH: 0px; BORDER-LEFT-WIDTH: 0px; BORDER-BOTTOM-WIDTH: 0px; WIDTH: 430px; BORDER-COLLAPSE: collapse; BORDER-RIGHT-WIDTH: 0px" cellspacing="0" cellpadding="0" width="430" border="0"> <tbody> <tr> <td class="NewsSubject">Thương con, thương đến tận cùng</td></tr> <tr> <td class="datesmall">Dân trí - 00:00' 19/12/2008 (GMT+7)</td></tr> <tr> <td class="NewsContent"> <table cellspacing="2" cellpadding="0" width="98%" align="center" border="0"> <tbody> <tr> <td> <p align="left"><span class="story_headline" id="lbHeadline"></span>&nbsp;</p></td></tr> <tr> <td> <table cellspacing="0" cellpadding="3" width="1" align="left" border="0"> <tbody> <tr> <td align="left"></td></tr> <tr> <td><span class="image_desc" id="AvatarDesc"></span></td></tr></tbody></table> <p><b><span class="story_teaser" id="lbTeaser">&nbsp;24 tuổi, chồng mất. 26 tuổi được tin mình có HIV, cuộc sống đối với chị tưởng đã tắt, nhưng nỗi lòng vương vấn về đứa con gái lên ba phải mồ côi cha mẹ không biết nương tựa vào ai thì vẫn còn.</p> <p align="center"><img src="http://www.hiv.com.vn/Upload/17525.jpg" /></span></b></p> <p><span class="story_body" id="lbBody"> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><b style="mso-bidi-font-weight: normal"><?xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:office" /><otongue></otongue></b></p><b style="mso-bidi-font-weight: normal">Bi kịch trong ngôi nhà nhỏ <otongue></otongue></b> <p></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><otongue>&nbsp;</otongue></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt">Cách đây bốn năm, ngôi nhà nhỏ ở tổ 5, khối phố 1, phường Bắc Hồng, thị xã Hồng Lĩnh (Hà Tĩnh) tràn ngập hạnh phúc khi hai vợ chồng Hồ Viết Dũng và Lê Thị Hương sinh được một đứa con gái xinh xắn. Hạnh phúc đó đã thôi thúc Dũng, một tài xế xe khách tuyến Hà Tĩnh - Hà Nội từ bỏ rượu chè, lao vào công việc để kiếm tiền. Còn chị Hương lại tấp nập buôn bán hàng tạp hoá ở chợ Hồng Lĩnh. Cuộc sống của họ thật sự hạnh phúc khi tối nào gia đình cũng quây quần bên nhau.<otongue></otongue></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><otongue>&nbsp;</otongue></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt">Niềm vui đó như đốm lửa bùng lên rồi vụt tắt vào một ngày mùa đông giá lạnh, anh Dũng đi khám thì phát hiện mình nhiễm HIV/AIDS giai đoạn cuối. “Thấy bị bệnh lao, chồng em chỉ nghĩ rồi sẽ chữa khỏi. Có ngờ đi xét nghiệm máu mới biết bị nhiễm vi rút HIV”, chị Hương nghẹn ngào. <otongue></otongue></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><otongue>&nbsp;</otongue></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt">Từ ngày biết mình bị bệnh AIDS, Dũng như người mất hồn, cơ thể tiều tuỵ dần. Biết mình có lỗi với vợ con, vài lần Dũng cắn lưỡi tự tử. Phần vì được người nhà phát hiện cứu sống, phần vì thương con nên ý định tự tử của Dũng không thành. Sau đó một tháng, anh Dũng mất.</p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt">&nbsp;</p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><b style="mso-bidi-font-weight: normal">Tận cùng nỗi đau<otongue></otongue></b></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><otongue>&nbsp;</otongue></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt">Sau khi anh Dũng mất, ngôi nhà nhỏ của mẹ con chị Hương không một bóng người đến, hai mẹ con hí hú với nhau trong sự ghẻ lạnh của những người xung quanh. “Biết chồng em mất vì HIV, em gặp những người xung quanh cảm thấy lạnh nhạt hơn khi trước nhiều”, giọng Hương buồn.<otongue></otongue></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><otongue>&nbsp;</otongue></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt">Nhìn lên bàn thờ nhà Hương có tới 5 di ảnh của người đã mất. “Bố mẹ và cô em gái chồng em thì mất lâu rồi. Khi chồng em mất chưa xanh cỏ thì anh trai chồng sống độc thân cũng mất theo. Vậy là gia đình nội em không có lấy một người thân” - chị Hương ngậm ngùi kể.<otongue></otongue></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><otongue>&nbsp;</otongue></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt">Chồng mất khi Hương vừa bước sang tuổi 24, chị đón nhận tiếp một “hung” tin khi kết quả xét nghiệm máu ở Trung tâm phòng chống HIV/AIDS tỉnh Hà Tĩnh dương tính.<otongue></otongue></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><otongue>&nbsp;</otongue></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt">Người mẹ trẻ trong căn nhà nhỏ héo mòn dần... “Khi biết kết quả xét nghiệm dương tính, em chỉ biết ôm con khóc, sao cuộc đời này nghiệt ngã với mình quá...”, Hương nói đến đây mà những giọt nước mắt cứ lăn dài trên hai gò má.</p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt">&nbsp;</p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><otongue> <table align="center"> <tbody> <tr> <td><img src="http://images7.dantri.com.vn/Uploaded/huongnt1/1208(2/thuydung191208.jpg" border="0" /></td></tr></tbody></table>&nbsp;</otongue></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><otongue>&nbsp;</otongue></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><b style="mso-bidi-font-weight: normal">Gắng sống đến bình minh!<otongue></otongue></b></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><otongue>&nbsp;</otongue></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt">Niềm hy vọng duy nhất của Hương lúc này là con gái Thùy Dung mới hơn một tuổi. “Không ít lần em đã có ý định tự tử, nhưng cứ nghĩ đến con sẽ sống ra sao khi không còn ai ruột thịt em lại nén nỗi đau. Càng nghĩ đến con ngày đêm, em càng cầu trời đất phù hộ cho con em không nhiễm bệnh như mẹ nó”, Hương tâm sự. Niềm hy vọng ấy của Hương đã trở thành sự thật khi qua nhiều lần xét nghiệm Thùy Dung đều cho kết quả âm tính. <otongue></otongue></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><otongue>&nbsp;</otongue></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt">Cuộc sống trong căn nhà nhỏ lại nhen lên ánh sáng. “Có lẽ đây là niềm vui cuối cùng của đời em trước lúc đi theo chồng. Chính con gái không bị nhiễm HIV đã là chỗ dựa tinh thần để vực dậy khát vọng sống trong đời em”, Hương mỉm cười trước hạnh phúc còn lại của cuộc đời mình.<otongue></otongue></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><otongue>&nbsp;</otongue></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt">Mới lên ba, nhưng Thuỳ Dung rất ngoan, biết chơi một mình mà không quấy mẹ. Biết con đói, Hương lấy cơm nguội, chan tí nước mắm cho con ăn. Nhìn con khó nhọc nuốt cơm nguội, nước mắt Hương lại tuôn trào dỗ dành con: “Rồi mai này lớn lên nuôi mẹ”.</p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt">&nbsp;</p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"> <table align="center"> <tbody> <tr> <td><img src="http://images7.dantri.com.vn/Uploaded/huongnt1/1208(2/thuydung191208-2.jpg" border="0" /></td></tr></tbody></table>&nbsp;&nbsp;</p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><otongue>&nbsp;</otongue></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt">Chúng tôi hỏi Hương, sao không cho Thuỳ Dung đi học? Câu hỏi của chúng tôi vô tình chạm vào nỗi đau của cô gái tội nghiệp. Nét mặt Hương buồn buồn và nước mắt cứ thế lại tuôn trào. “Chồng mất, cuộc sống bao khó khăn đã ập đến. Biết con đến tuổi đi học, do hoàn cảnh không có tiền cho cháu tới lớp và do sợ người ta biết con em có cha chết vì AIDS nên em không muốn cho con ở lại quê chồng đi học”.<otongue></otongue></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><otongue>&nbsp;</otongue></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt">Không có nghề, hàng ngày chị đạp xe hàng chục cây số đi làm thuê. Tối chị lại tranh thủ tham gia vào hội đồng đẳng viên của thị xã Hồng Lĩnh.<otongue></otongue></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><otongue>&nbsp;</otongue></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt">“Nói đi làm rứa, chứ gần hai tháng nay em nghỉ làm vì mùa đông lạnh quá, và trời mưa thường xuyên. Người ta biết em nghỉ lâu quá đã không nhận em làm nữa rồi. Ít bữa nữa cũng phải lo tìm việc khác mà làm” - Hương cho biết.<otongue></otongue></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><otongue>&nbsp;</otongue></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt">Cứ mỗi lần Thuỳ Dung hỏi bố đâu, Hương lại ứa nước mắt, lại nói dối con là bố của con đang đi làm, rồi ít ngày nữa sẽ về...<otongue></otongue></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><otongue>&nbsp;</otongue></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt">Bố của Thuỳ Dung đã mất, mẹ bé đang mang trong mình căn bệnh thế kỷ, không biết rồi đây bé sẽ sống ra sao?<otongue></otongue></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><otongue>&nbsp;</otongue></p></span></td></tr></tbody></table></td></tr></tbody></table>
Người tình rất dễ kiếm và người bạn rất dễ giữ.
Cái khó là tìm được người bạn đáng tin cậy và người tình đáng yêu.
Quảng cáo
Offline vinh_man  
#2 Đã gửi : 26/12/2008 lúc 02:23:21(UTC)
vinh_man

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 07-05-2008(UTC)
Bài viết: 1.351
Đến từ: Vinh city - Nghe An province

Được cảm ơn: 141 lần trong 35 bài viết
Việc thiện.

Mỗi người bớt đi một tý là có thể làm được nhiều việc thiện. Xã hội sẽ bớt đi khổ đau. Thế
 nhưng người ta luôn thấy cái mình cần là cần nhất, chẳng thể cho đi.
For Example: Nghỉ đi một buổi xem phim là cháu bé có thể ăn uống được 2 ngày.
"Khi bạn tức giận run mình trước những bất công, thì bạn là ĐỒNG CHÍ của tôi" - Ernesto Che Guevara
Offline toicodondaukho  
#3 Đã gửi : 26/12/2008 lúc 04:05:48(UTC)
toicodondaukho

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 04-09-2006(UTC)
Bài viết: 342

Được cảm ơn: 2 lần trong 2 bài viết
Xem phim cũng là một loại hình nghệ thuật và rất tiếc thưa với bác rằng đó là buổi xem phim như là một món quà Giáng sinh chẳng lẽ lại không nhận hay là nhận tiền để mang đi cho cháu bé nhỉ? Bác có đóng góp cứ gọi em em sẽ chuyển cho cháu bé tận nơi. Các bác cứ không hút thuốc hay uống rựợu nữa cũng đã đóng góp đc rất nhiều mà.
Người tình rất dễ kiếm và người bạn rất dễ giữ.
Cái khó là tìm được người bạn đáng tin cậy và người tình đáng yêu.
Rss Feed  Atom Feed
Ai đang xem chủ đề này?
Guest (2)
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.