Trong mắt người nước ngoài
TT - Với tôi, những kẻ thù vô hình là đáng sợ nhất.
Chúng trực tiếp đối mặt với tôi bất cứ lúc nào. Đó là nỗi sợ hãi mà tôi
không thể nhìn thấy, buộc tôi phải bỏ chạy thật xa để trốn tránh.
 |
Để dễ tiếp cận người liên quan đến HIV/AIDS, các trung tâm tham vấn, xét nghiệm HIV miễn phí và bí mật ở VN phải quảng bá rất nhiều cho mình - Ảnh: Gia Tiến |
Chất độc toxin, phóng xạ và bất kỳ thứ gì một khi bí
mật xuyên qua những hàng rào phòng vệ của tôi thì chúng ở lại đó, không
quay lại nơi chốn cũ và tôi rất sợ điều đó. VN phải chịu những bóng ma
đó: chất độc da cam, nước đóng chai bị nhiễm bẩn, bán thuốc cho người
dùng mà không cần toa thuốc của bác sĩ, hóa chất sử dụng quá liều trong
nông nghiệp. Tuy nhiên, bóng ma lớn ở đây là HIV/AIDS.
Bóng ma này không rõ hình khối, dù theo Bộ Y tế VN, tới năm 2010 sẽ có hơn 300.000 người có HIV/AIDS ở 63/63 tỉnh thành. Người có HIV
thường không chia sẻ thông tin và không kiểm tra sức khỏe cho tới khi
họ bị ốm, vì họ sợ phản ứng của cộng đồng. Người ta thường nghe về
những chuyện như họ bị cộng đồng tẩy chay, bị sa thải khỏi công việc,
người thân xa lánh.
Một trong những cách tiêu diệt con virus HIV
là đưa nó ra ánh sáng để mọi người thảo luận công khai, nhìn rõ nó.
Những người có nguy cơ bị nhiễm cần được tiếp cận với dịch vụ xét
nghiệm, hướng dẫn để ngăn chặn lây lan và được chữa trị mà không sợ bị
cộng đồng xa lánh, đánh giá. Với những người đã có HIV,
đó là thời gian thật sự khó khăn. Họ cần những cánh cửa mở ra cho mình.
Những nỗi sợ hãi không được chia sẻ, do thiếu thông tin về HIV/AIDS,
rằng nhiều người vẫn tin chỉ cần chạm vào nhau cũng lây nhiễm, cùng
nhiều thứ hiểu lầm tai hại nữa càng khiến sự phân biệt đối xử tăng cao
trong xã hội.
Ở VN, nhóm có nguy cơ cao đã được xác định là những
người sử dụng ma túy, phụ nữ hành nghề mại dâm và những người có xu
hướng quan hệ tình dục đồng tính. Nhưng rất nhiều người sợ không dám
bộc lộ lối sống của họ với bất kỳ ai, kể cả nhân viên y tế. Họ sợ hãi
nếu gia đình, vợ chồng con cái, cộng đồng, chính quyền biết được sự
thật. Đây lại là một rào cản. Còn hi vọng gì cho một cuộc chiến chống
AIDS thành công nếu con virus đó vẫn bị che giấu, và người ta không dám
nói về nó.
Rõ ràng còn nhiều việc phải làm hơn nữa với những người có HIV
và người có nguy cơ lây nhiễm để họ cảm thấy an toàn, được hỗ trợ. Cần
thêm nhiều dịch vụ tư vấn, các chuyên gia y tế và nhiều bàn tay chìa ra
giúp họ.
Nhiều người sợ tiếp cận với các dịch vụ liên quan tới thăm khám, tư vấn, điều trị HIV
vì họ không biết điều gì sẽ xảy ra do nỗi lo ngại bị phân biệt đối xử
và kỳ thị. Tôi cho rằng nỗi lo ngại này là một rào cản lớn trong công
tác phòng chống HIV/AIDS ở bất kỳ đâu trên thế giới. Nếu HIV
có thể lây cho bất kỳ ai, không phân biệt đối tượng thì tại sao con
người lại phân biệt? Tôi không tin con người ta chọn trở thành người
nghiện ngập, có xu hướng quan hệ tình dục đồng tính, hay hành nghề mại
dâm. Sự phân biệt đối xử và kỳ thị đối với người có HIV/AIDS ở VN cần được thay đổi, để bất kỳ ai cũng cảm thấy an toàn và được hỗ trợ khi họ cần.
Michael Smith
(người Úc, hiện sống tại TP.HCM và làm việc trong lĩnh vực truyền thông)
Bạn có cảm thấy an toàn khi làm xét nghiệm HIV?
* Tôi cảm thấy an toàn. Tôi không sợ gì cả vì tôi biết tôi không có HIV.
Thật ra tôi đã thử làm một xét nghiệm trước đây rồi. Các mối quan hệ xã
hội của tôi khá bảo đảm. Tôi cho rằng mối quan hệ tốt là rất quan trọng
để bảo vệ bản thân mình.
Khoa Anh Việt (30 tuổi, giảng viên đại học)
* Tôi không sợ khi xét nghiệm HIV
vì thật ra nguy cơ lây nhiễm dù sao cũng có ở khắp nơi rồi. Nếu giả sử
kết quả là âm tính thì tôi sẽ an tâm, còn nếu dương tính thì khi phát
hiện sớm sẽ giúp tôi có giải pháp bảo vệ mình và người xung quanh.
Kim Thoa (31 tuổi, nhân viên văn phòng)
* Tôi đã xét nghiệm HIV
hai lần. Một lần khi bị bệnh và lượng bạch cầu trong máu thấp quá, lần
khác là khi mang thai. Cả hai lần tôi đều cảm thấy hồi hộp khi chờ đợi
kết quả. Nhưng giả sử kết quả dương tính thì tôi không sợ bị kỳ thị lắm
đâu, vì tôi hiểu về HIV cũng như tự tin về bản thân và tin vào tình yêu thương của gia đình dành cho mình.
Hải Oanh (39 tuổi, nhân viên công tác xã hội)