Trang chủ HIV  |  Web Link  |  Giới thiệu |  Liên hệ  |  English 
hiv logo

Thông báo

Icon
Error

Đăng nhập


Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to last unread
Offline anhbn  
#1 Đã gửi : 20/04/2006 lúc 11:31:40(UTC)
anhbn

Danh hiệu: Thành viên mới

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 04-10-2005(UTC)
Bài viết: 404

Được cảm ơn: 4 lần trong 3 bài viết
<table id="Table8" cellspacing="0" cellpadding="0" width="100%" align="center" border="0"> <tbody> <tr> <td height="20"></td></tr> <tr> <td style="PADDING-RIGHT: 5px"> <table id="AvatarTable" cellspacing="3" cellpadding="0" width="1" align="left" border="0"> <tbody> <tr> <td valign="top" align="left"><img class="img_avatar" id="StoryAvatar" onmouseover="this.style.cursor='hand'" style="WIDTH: 140px; CURSOR: hand; HEIGHT: 170px" onclick="showDialog('/News/ViewImage.aspx?file=/Uploaded/phuongthi/104/2.jpg')" alt="" src="http://www2.thanhnien.com.vn/Uploaded/phuongthi/104/2-a3.jpg" border="0" /></td></tr> <tr height="1"> <td valign="top" align="left"><span id="AvatarDesc" style="FONT-SIZE: 9pt; FONT-STYLE: italic; FONT-FAMILY: Arial"></span></td></tr></tbody></table><span class="indexstorytext"> <p class="pBody" align="left"><strong>winkingTsuji Miho, HS lớp 11 ở Nhật tham gia cuộc thi viết cảm tưởng sau khi đọc sách, đăng trên <em>Mainichi Shimbun</em>, một tờ báo uy tín ở Nhật) </strong></p> <p class="pHead">&nbsp;"Sống là gì? Và chết là gì?” - tôi đã tự hỏi trái tim mình. Cách đây không lâu, một người quen của mẹ tôi mất vì bệnh. Cô mất đi, tôi cảm giác như có khoảng trống lớn trong lòng. Tôi lo lắng không biết mẹ có đau buồn quá mà phát khóc không. Nhưng không. Dường như mẹ rất rõ cái chết của cô ấy và có vẻ rất bình thản.</p></span> <p align="justify"><span class="time_zone" id="lbContinue"></span><span class="indexstorytext" id="lbBody"> <p class="pBody" align="left">Khoảng thời gian đó, tôi gặp được quyển sách bán chạy nhất lúc ấy <sup>winking*)</sup>. Nhân vật chính, Saku, nói với Aki rằng: “Thương yêu một người chính là thương yêu người đó hơn bản thân mình”. Saku lúc nào cũng ưu tiên cho Aki, lúc nào cũng nói rằng Aki hạnh phúc là cậu ta hạnh phúc. Nếu được ai đó nói như thế hẳn là bạn sung sướng biết bao. Đó chính là tình yêu. </p> <p class="pBody">Tôi nghĩ rằng được ai đó yêu thương như vậy đã minh chứng cho sự sống của người đó. Nghĩa là họ cần thiết cho một ai đó. Vì vậy họ sống. Có lẽ có người không được ai quan tâm đến, có người không có lòng tin, trong đó có cả tôi, nhưng không việc gì phải lo lắng. Đơn giản chỉ vì bạn chưa gặp được, đơn giản vì bạn phải đi tìm. Đó là cuộc sống của bạn.</p> <p class="pBody">Tôi thử đặt mình vào tâm trạng của Aki khi đối diện với cái chết gần kề. “Tại sao là tôi? Tôi đâu đòi hỏi gì đặc biệt. Chỉ mong được sống với người mình yêu thương thôi mà...”. Nếu có ai nói đó là vận mệnh thì chúng ta cũng không thể bàn luận gì, nhưng rõ ràng ai cũng sẽ có tâm trạng muốn chống lại vận mệnh. Chúng ta không được quên rằng thế giới này có rất nhiều người muốn được sống như chúng ta mà không được. Và hãy tạ ơn cha mẹ đã sinh thành ra ta.</p> <p class="pBody">Sau cái chết của Aki, Saku thật đau khổ. Nhìn gì cũng không có cảm xúc, và dường như không có chỗ nào cho cậu. Thế nhưng đúng như Aki nói, cậu sẽ không chết theo Aki được. Con người là một sinh vật thật mạnh mẽ. Dù có rơi xuống vực thẳm nào chăng nữa, họ vẫn có sức mạnh trèo lên. Chính vì mẹ tôi cũng có sức mạnh này nên mẹ đã mạnh mẽ đứng dậy chăng? Vì dù người thân của ta có chết đi thì họ vẫn sống trong lòng ta, vĩnh viễn. </p> <p class="pBody">Tôi có nhiều nỗi khổ tâm và lo âu. Áp lực tập hợp cho được lớp đàn em trong câu lạc bộ thể thao của trường. Nỗi lo sợ liệu mình có đậu vào trường ĐH mình ưa thích? Rằng mình đang chống đối mẹ cha?... Đã nhiều lần tôi muốn vứt bỏ hết để đến thế giới khác. Nhưng tôi không thể thua chính bản thân mình. Trên thế gian này đâu phải chuyện gì cũng suôn sẻ như mình nghĩ. Vì không phải tôi đang sống một mình. </p> <p class="pAuthor" align="right"><em>winkingTheo Tuổi Trẻ)</em></p></span></td></tr></tbody></table>
Quảng cáo
Offline Loaken  
#2 Đã gửi : 25/04/2006 lúc 11:27:17(UTC)
Loaken

Danh hiệu: Thành viên mới

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 24-03-2006(UTC)
Bài viết: 16

BA CHÚC CON ĐỦ

Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình lại mất nhiều thời gian của cuộc đời mình ở các sân bay đến thế. Tôi vừa thích lại vừa ghét việc đó !?!!Tôi thích được ngắm nhiều người. Nhưng đó cũng là lý do tôi ghét: phải nhìn mọi người " chào " và " tạm biệt ". Nó làm tôi xúc đông đến phát mệt.

Cho nên, mỗi khi gặp 1 thử thách trong cuộc sống, tôi vẫn thường ra sân bay thành phố nhìn mọi người "tạm biệt ". Để tôi thấy rằng mình vẫn hạnh phúc khi không phải nói lời chia tay với những người thân yêu của mình. Nhìn mọi người cố níu kéo nhau, khóc...  tôi cảm thấy mình còn rất nhiều điều quý giá khác. Những gia đình, những người yêu nhau cuối cùng cũng phải xa cách, nhìn họ sải rộng cánh tay để nắm tay nhau, cho đến khi chỉ còn 2 đầu ngón tay của 2 người chạm vào nhau...  đó là những hình ảnh mãi mãi nằm trong tâm trí tôi.

Và tôi cũng học được nhiều điều từ những giây phút "tạm biệt " đấy. Có 1 lần, tôi nghe loáng thoáng tiếng 2 cha con đang bên nhau trong những phút giây cuối cùng. Họ ôm nhau và người cha nói:  " Ba yêu con,  ba chúc con đủ ".Rồi cô gái đáp lại: " Con cũng yêu ba rất nhiều và chúc ba đủ "
Và cô gái quay đi, tôi thấy người cha cứ đứng nhìn theo, thấy ông ấy muốn và cần khóc. Tôi lại gần, nhưng lại không muốn xen vào giây phút riêng tư của ông ấy nên không nói gì. Bỗng ông quay lại chào tôi và:

- Đã bao giờ anh nói lời tạm biệt với 1 người, và biết rằng mãi mãi không gặp nữa ?

+Xin ông cho tôi hỏi, có phải ông vừa vĩnh biệt với con gái ông ? Tại sao vây ?

-Tôi già rồi, mà con tôi sống cách tôi đến nửa vòng trái đất -Người cha nói -Thực tế, tôi biết lần sau con tôi quay về đây nhưng lúc đó có thể tôi đã mất.

+Khi tạm biệt con gái ông, tôi nghe ông nói: " Ba chúc con đủ ". Tôi có thể biết điều đó có ý nghĩa gì không ?

Người cha già mỉm cười:  Đó là lời chúc gia truyền của gia đình tôi, đã qua nhiều thế hệ rồi - Nói đoạn ông dừng lại, ngước nhìn lên cao như thể cố nhớ lại từng chi tiết, và ông cười tươi hơn - Khi tôi nói: " Ba chúc con đủ ", tôi muốn chúc con gái tôi có cuộc sống đủ những điều tốt đẹp và duy trì được nó.

Rồi ông lẩm nhẩm đọc: " Ba chúc con đủ ánh sáng mặt trời để giữ cho tâm hồn con trong sáng. Ba chúc con đủ hạnh phúc để giữ cho tinh thần con luôn sống. Ba chúc con đủ những nỗi đau để biết yêu quý cả những niềm vui nhỏ nhất. Ba chúc con đủ những gì con muốn để con hài lòng. Ba chúc con đủ mất mát để con yêu quý những gì con có. Và ba chúc con đủ lời chào để có thể vược qua được lời "tạm biệt " cuối cùng. Ông khóc và quay lưng bưóc đi. Tôi nói với theo " Thưa ông, tôi chúc ông đủ "

Và các bạn, khi các bạn đã đọc xong mẩu chuyện này, tôi cũng chúc các bạn như vậy. Chúc chúng ta đủ.

Rss Feed  Atom Feed
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.