Trang chủ HIV  |  Web Link  |  Giới thiệu |  Liên hệ  |  English 
hiv logo

Thông báo

Icon
Error

Đăng nhập


Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to last unread
Offline funk  
#1 Đã gửi : 26/02/2010 lúc 04:23:35(UTC)
funk

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 20-10-2006(UTC)
Bài viết: 1.126
Man
Đến từ: tây hồ - hà nội

Được cảm ơn: 73 lần trong 47 bài viết

Rất nhiều les trước sức ép của gia đình, họ hàng… đã đồng ý kết hôn và chấp nhận sống một cuộc sống ảo, làm vợ, làm mẹ mà hầu như không nhận được bất kỳ một sự chia sẻ, cảm thông nào từ phía người chồng. Có lẽ vì thế mà ngày càng có nhiều les muốn kết hôn với gay để cả hai cùng nhau hợp tác diễn tròn vai vợ chồng mà vẫn có thể sống một cuộc sống ngoài hôn nhân. Cuộc sống thật và cuộc sống ảo đang song hành diễn ra.

Sau những bản hợp đồng hôn nhân có thật

Nếu lấy một người đàn ông bình thường, les sẽ vất vả hơn trong cuộc sống thường ngày bởi phải vừa làm vợ, vừa làm mẹ… Rồi phải diễn ngay cả trong phòng ngủ. Nhưng gay và les lấy nhau, họ sẽ tránh khỏi tình trạng đồng sàng dị mộng.

Trên diễn đàn Hihihehe, một thành viên có nick MrKin (Thái Hà, Đống Đa, Hà Nội) đã rất chân thật khi đăng một bản tin rằng: “Mình muốn kết hôn với một les để cả hai có thể hoàn thành mong muốn của gia đình. Chúng ta sẽ có thể cùng nhau nuôi dạy con cái và vẫn có thể có những khoảnh khắc hạnh phúc riêng tư”. Và ý kiến ấy đã được rất nhiều bạn ủng hộ, coi là một giải pháp khá hữu ích.

Không ai có thể phủ nhận rằng rất nhiều gay là một người cha tốt. Và cũng không ai có thể phủ nhận rất nhiều les cũng đã trở thành một người mẹ tốt. Vậy nên, gay và les lấy nhau, rất có thể họ cũng sẽ mang đến cho những đứa con của mình một cuộc sống tốt: đủ đầy, hạnh phúc vì được cha mẹ yêu thương, quan tâm, chăm sóc… Họ là vợ chồng trong mắt con mình nhưng thực ra chỉ là bạn và nếu kém may mắn hơn, rất có thể chỉ còn là đối tác trong một bản hợp đồng.

Sẽ ra sao nếu như con của họ biết rằng cha mẹ chúng lấy nhau không phải vì yêu nhau mà chỉ vì để không bị cằn nhằn, bị trách móc, thúc giục… Và chúng được sinh ra dù được yêu thương thì mục đích ban đầu có lẽ để “dòng họ này vẫn luôn có người kế tục” chứ không phải chúng là minh chứng của một tình yêu… Rất có thể chúng sẽ không khỏi tủi thân, chạnh lòng. Thôi thì cứ hy vọng rằng khi chúng lớn lên, chúng sẽ hiểu rằng bố mẹ chúng đã từng sống trong một xã hội mà người ta còn nặng nề về đồng tính, dị tính… Và chúng sẽ thông cảm cho bố mẹ của mình. Nhưng con trẻ có lỗi gì để phải suy tư nhiều thế?

Mong lắm đến ngày “bình thường hóa”!

Nếu như mọi người đều hiểu, đều thấy gay và les cũng như tất cả những người bình thường khác thì sẽ không có những cuộc “ép duyên” ngay trong xã hội hiện đại, ngay giữa những thành phố lớn. Và tất nhiên, sẽ không có những bản hợp đồng hôn nhân buồn đến sâu thẳm như thế.

Gay và les kết hôn để che giấu giới tính thật của mình, để tránh khỏi những ánh mắt kì thị… Khi làm điều ấy, họ mất nhiều hơn là được. Bởi có ai muốn phải suốt đời mang trên mặt một chiếc mặt nạ và chẳng thể tháo nó ra ngay cả với những đứa con của mình, với cha mẹ mình… Một cuộc sống mệt mỏi bởi phải diễn, phải cười… Và những lúc sống thật nhất lại chỉ là những phút giây ngoài chồng, ngoài vợ, ngoài mái nhà của mình.

Câu hỏi “Bao giờ chúng ta mới bình thường hóa?” có lẽ là câu hỏi chưa có lời đáp. Nhưng mỗi chúng ta hãy tự mình thay đổi nhận thức để ngày ấy gần hơn. Bởi tình yêu, hạnh phúc đâu phân biệt tuổi tác, giới tính…
 
Mong lắm đến ngày bình thường hóa!

Bọ Dừa hay nghĩ ngợi
Nguồn: Tâm sự bạn trẻ


"Thế gian vô thường,quốc độ mong manh,tứ đại khổ thông,năm ấm vô ngã,sinh diệt đổi đời,hư ngụy không chủ..."
Quảng cáo
Rss Feed  Atom Feed
Ai đang xem chủ đề này?
Guest (2)
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.