Trang chủ HIV  |  Web Link  |  Giới thiệu |  Liên hệ  |  English 
hiv logo

Thông báo

Icon
Error

Đăng nhập


Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to last unread
Offline buituongvu  
#1 Đã gửi : 01/07/2004 lúc 06:55:29(UTC)
BuiTuongVu

Danh hiệu: Administration

Nhóm: Administrators
Gia nhập: 28-04-2004(UTC)
Bài viết: 567

Được cảm ơn: 34 lần trong 22 bài viết
<font color="#a52a2a" size="6">Tôi muốn mang về cho đất nước 1 tỷ USD</font> <br /><br /><font color="#ee82ee" size="4">TT - Đó là khi bạn còn rất trẻ, bạn thấy bầu trời ở gần hơn và mặt đất chỉ là bệ phóng. Bạn nói: ta sẽ làm ra chiếc máy bay mang tên Việt Nam để phóng từ mặt đất lên bầu trời. Bạn có hạnh phúc vì đã bay bổng trong ý nghĩ đó?&nbsp;Và những giấc mơ đẹp ấy đã được bạn mang theo suốt đời hay đã được xếp vào quên lãng lúc nào giữa bộn bề cơm áo, gạo tiền và những trở ngại khác? Một thế hệ trẻ VN cần gì để những khát vọng lớn trở thành những công trình mang tên đất nước?</font> <p class="pInterTitle"><font color="#ee82ee" size="5">Giấc mơ trẻ thơ</font></p> <p class="pBody"><font size="4">Tôi không chỉ nói về những giấc mơ của riêng mình. Tôi muốn nói rằng trong từng đứa trẻ, trong đó có tôi, đều từng có những ý nghĩ tuyệt vời về tương lai và sự khám phá...</font></p> <p class="pBody"><font size="4">Châu Chấu là cậu bé trai lên 4 mà tôi quen. Cậu không thích búp bê nhưng thích robot hình người, bởi nó có thể leo lên cao. Bốn tờ báo sáng nay bố cậu mua để trên bàn đã bị robot của cậu chinh phục, leo đứng bên trên. Nhưng cậu còn đòi bố cho mượn chồng báo ngày hôm qua, ngày hôm kia, rồi dàn ra thành một ngọn núi lớn để robot của cậu leo lên. </font></p> <p class="pBody"><font size="4">Cậu say mê với niềm vui rằng không phải robot mà là chính cậu đã chinh phục được đỉnh cao. Nhiều lần robot của cậu ngã, cậu lại nâng nó dậy. Rồi bố cậu mua máy bay điều khiển từ xa, cậu lại muốn lái nó bay lên gặp chị Hằng và chú Cuội. </font></p> <p class="pBody"><font size="4">Bố cậu giải thích: muốn lên cung trăng phải có phi thuyền và phải học thật giỏi mới được điều khiển nó. Cậu hứa với bố rằng mình sẽ học thật giỏi, sẽ chế tạo ra phi thuyền, nếu bố cậu không có tiền mua. Trong thâm tâm cậu, hẳn lời hứa ấy chân thật hơn tất cả lời hứa có trên thế gian này, cậu muốn suốt đời thực hiện lời hứa đó.</font></p> <p class="pBody"><font size="4">Em gái tôi là cô bé lớp 3 ở một thị xã miền quê Cam Ranh, Khánh Hòa. Tết rồi tôi chở bé dạo phố, bé hỏi: “Sao anh đạp thắng thì xe lại ngừng?”. Bé lại hỏi: “Sao quạt nhà mình có thể quay?”. Tôi giải thích. Bé tỏ ra chăm chú nghe nhưng rồi kết thúc: “Khó hiểu quá”. Tôi an ủi rằng phải tám năm nữa bé mới hiểu được. Em tôi thắc mắc: “Tại sao phải tám năm hả anh?”. Rồi bé hỏi: “Ai đã chế tạo cái quạt đó?”. </font></p> <p class="pBody"><font size="4">Tôi kể&nbsp; về 1.093 sáng chế của nhà phát minh thiên tài Thomas Alva Edison giúp nhân loại phát triển, về những thử nghiệm của ông nhiều khi gây thiệt hại cho người khác nhưng ai ai cũng vỗ tay ủng hộ, về sự say mê trong sáng chế của ông đã làm ông quên ngày cưới của chính mình... Em gái tôi bảo em muốn sau này phát minh còn nhiều hơn cả... Edison. </font></p> <p class="pInterTitle"><font color="#ee82ee" size="5">Giấc mơ sinh viên</font></p> <p class="pBody"><font size="4">Cậu bé Châu Chấu và em gái tôi không là cá biệt trong mơ ước của tuổi hồn nhiên. Mỗi chúng ta ai cũng ước mơ làm một việc gì đó lớn lao, cống hiến cho đời. Tôi cũng từng mơ ước như thế, muốn trở thành doanh nhân mang về cho đất nước ít nhất 1 tỉ USD, và là một trong những doanh nhân dùng chất lượng hàng hóa VN nói thay uy tín VN trên trường quốc tế.</font></p> <p class="pBody"> <table style="WIDTH: 232px; BORDER-COLLAPSE: separate; HEIGHT: 915px" bordercolor="#ecf2fe" height="915" cellspacing="5" bordercolordark="#456ae1" cellpadding="4" width="232" align="right" bordercolorlight="#4792d9" border="2"> <tbody> <tr> <td valign="center" bgcolor="#cfe6f9"> <p class="pTitle"><font size="4">Dám !</font></p> <p class="pBody"><font size="4">Những người nông dân đã làm ra chiếc máy bay có thể “không bao giờ…bay” xứng đáng là tấm gương cho thanh niên về tinh thần dám nghĩ dám làm. </font></p> <p class="pBody"><font size="4">Trong cả hai câu chuyện về chiếc máy gặt lúa và chiếc máy bay, đều từ những anh nông dân “hai lúa”. </font></p> <p class="pBody"><font size="4">Bao nhiêu lần chúng ta&nbsp;đã chứng kiến và xót xa trước những hình ảnh rất phổ biến trên đất nước này về người nông dân đầu đội nón lá, quần xắn quá gối, chân xâm xấp nước, còng lưng trong trời rét căm căm hoặc nắng chang chang để gieo trồng từng nhánh mạ hoặc cắt từng tép lúa. </font></p> <p class="pBody"><font size="4">Có bao nhiêu khát vọng làm sao cho công việc của người nông dân bớt cực bớt khổ trong chúng ta?</font></p> <p class="pBody"><font size="4">Một lần nữa xin được học cái tinh thần trong câu chuyện có thật của các anh để những thanh niên đô thị tự nhìn lại mình. </font></p> <p class="pBody"><font size="4">Trong chúng ta nhiều lần cũng đã có những lúc “ngông cuồng” chế tạo những chiếc máy bay tương tự như thế trong suy nghĩ, nhưng có lẽ chúng ta thiếu cái chất “dám” như các anh, dù chúng ta có nhiều điều kiện khả thi hơn.</font></p> <p class="pBody"><font size="4">Chúng ta không dám “trả giá” cho những ý tưởng táo bạo của chính mình, sợ thất bại, ngại rủi ro. </font></p> <p class="pBody"><font size="4">Nhiều khi chúng ta cứ luần quần, thiếu tự tin, tự làm thui chột dần khả năng sáng tạo và tự đánh mất những vận hội của chính mình. </font></p> <p class="pAuthor"><font size="4">PHẠM UYÊN NGUYÊN</font></p></td></tr></tbody></table><font size="4">Năm 1996 tôi vào Trường ĐH Kinh tế và bắt đầu đọc sách báo kinh tế. Các bài viết của các tác giả Lâm Võ Hoàng, Vũ Quang Việt, Vũ Quốc Tuấn, Trần Văn Thọ, Lê Đăng Doanh, Tương Lai... đã cho tôi ý thức rằng nên cổ vũ và tôn vinh giới doanh nhân. Rồi tôi được tiếp cận với sách báo nói về sự ra đời và phát triển của các công ty Sony, Daewoo, Microsoft. </font></p> <p class="pBody"><font size="4">Biết hai ông Akio Morita và Ibuka Masaru của Sony bằng ý chí của mình đã đưa “made in Japan” vào tiềm thức nhân loại từ đống gạch hoang tàn sau những quả bom nguyên tử. Biết Kim Hoo Chung đã đưa nhãn hiệu Daewoo và hai chữ Hàn Quốc đi khắp hành tinh từ nền tảng của một quốc gia lạc hậu bậc nhất. </font></p> <p class="pBody"><font size="4">Rồi tôi tự hỏi giờ này đã đến lúc VN? Với tên tuổi của những sản phẩm gắn liền với tên tuổi doanh nhân? Tôi tin rằng phải có lúc đó, tôi ước mơ mình là một trong những doanh nhân đó. </font></p> <p class="pBody"><font size="4">Nhưng, sau những đề tài khoa học nghiên cứu thời sinh viên, với những gì hiển hiện trên báo chí, tôi biết để ra đời một nhà khởi nghiệp thành công hay một nhà khoa học giỏi, ngoài những tố chất cá nhân còn có các yếu tố liên quan đến môi trường pháp lý, môi trường xã hội. </font></p> <p class="pBody"><font size="4">Sony và Microsoft ra đời trong một cơ chế bảo đảm tự do cạnh tranh và khuyến khích công dân phát triển. Cá nhân và doanh nghiệp được tự do tìm tòi, sáng tạo và hưởng thành quả từ đó. Mọi phát minh, cải tiến hay một sự thành công của cá nhân hoặc doanh nghiệp luôn được xã hội tôn vinh và là niềm tự hào của xã hội.</font></p> <p class="pInterTitle"><font color="#ee82ee" size="5">Và thực tế cuộc sống</font></p> <p class="pBody"><font size="4">Ngày nay VN được xem là quốc gia khuyến khích cá nhân tự do phát triển. Điều này được nêu rõ trong điều 60 Hiến pháp 1992: “Công dân có quyền nghiên cứu khoa học, kỹ thuật, phát minh, sáng chế, sáng kiến cải tiến kỹ thuật, hợp lý hóa sản xuất”. Không chỉ có quyền đó, công dân còn có trách nhiệm đó. </font></p> <p class="pBody"><font size="4">Điều 7 Luật khoa học và công nghệ quy định: “Mọi tổ chức, cá nhân có trách nhiệm tham gia phát triển và bồi dưỡng nhân tài về khoa học và công nghệ, ứng dụng chúng vào phát triển kinh tế, xã hội, quốc phòng và an ninh”. Nhưng đó là trong văn bản, còn trong thực tế cuộc sống, một sáng kiến cải tiến kỹ thuật như chiếc trực thăng ở Tây Ninh đang phải qua nhiều khâu kiểm duyệt. </font></p> <p class="pBody"><font size="4">Đặc thù của phát minh, sáng chế, cải tiến kỹ thuật là phải thử nghiệm và thử nghiệm nhiều lần. Cơ quan quản lý nhà nước phải tạo điều kiện thuận lợi nhất, kể cả những điều kiện, ưu tiên, cá biệt để khuyến khích công dân thử nghiệm. Nếu ngược lại, thời gian và sự phức tạp của các thủ tục sẽ làm chết đi lòng nhiệt huyết trong phát minh, sáng chế, cải tiến kỹ thuật của công dân. </font></p> <p class="pBody"><font size="4">Ngày 3-2-2004, Nghị quyết 34/NQ-TW của Ban Chấp hành Trung ương Đảng yêu cầu: “Đổi mới một cách cơ bản cơ chế quản lý và tổ chức hoạt động của khoa học và công nghệ”.</font></p> <p class="pBody"><font size="4">Mơ ước của cậu bé Châu Chấu, của em gái tôi và mơ ước mang về cho đất nước 1 tỉ USD của tôi, có thể 20 năm nữa sẽ trôi vào quên lãng. Cuộc sống đời thường và môi trường xã hội không khuyến khích có thể sẽ làm lụi tàn các mơ ước. Dù rằng có những ước mơ trong chúng tôi không hề hão huyền mà có cơ sở, có thể đạt được cùng với sự phát triển của đất nước. </font></p> <p class="pBody"><font size="4">Trong mục đầu tiên của cuốn <em>Thế giới quả là rộng lớn và còn nhiều việc phải làm</em> (Nhà xuất bản Văn Hóa Thông Tin), Kim Hoo Chung - người sáng lập Tập đoàn kinh tế Daewoo - đã viết: “Lịch sử thuộc về những người biết ước mơ”. Và ông cùng những người biết ước mơ như ông đã lao động cật lực để biến đất nước Hàn Quốc, từ quốc gia có thu nhập 50 USD/người/năm vào năm 1960 lên 10.000 USD/người/năm sau 40 năm. </font></p> <p class="pAuthor"><font size="4">&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;Bùi Tường Vũ&nbsp;&nbsp; (Theo Báo tuổi trẻ)</font><br /><br /></p>
Quảng cáo
Offline heo1980  
#2 Đã gửi : 01/07/2004 lúc 07:40:10(UTC)
heo1980

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 06-05-2004(UTC)
Bài viết: 1.458

Được cảm ơn: 6 lần trong 3 bài viết
Qua ! em chỉ ước mơ mang về cho gia đinh thui, cho đất nước thì em không dám đâu !
Rss Feed  Atom Feed
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.