  Danh hiệu: MemberNhóm: Guests
Gia nhập: 24-08-2010(UTC) Bài viết: 36  Đến từ: 4 vùng chiến thuật Thanks: 3 times Được cảm ơn: 7 lần trong 6 bài viết
|
Cụ Cử có con cọp cái, cụ Cử cưng, cụ Cử chiều chuộng, cụ Cử chăm chút cho cọp chẳng chừa chút chi.
Cọp cái cứ chảnh choẹ, cứ chửi cụ Cử. Cụ Cử cam chịu, cọp cái chửi cụ, cụ chỉ cười, cọp cái càng chửi, cụ càng cười, càng cố chăm chút , càng cố chiều chuộng cọp cái !!
Cụ còn cho cọp cái chiếc còng cả chục cây. Cụ Cử cưng cọp cái, cứ cà cà, cạp cạp cái cằm cọp cái, cọp cái chẳng chịu cứ cong cớn:
- Chán chết! chẳng chịu chơi cứ cà cà, cắn cắn chi cơ chứ?
Cụ Cử cóc cần cung cách cười cười:
- Chặc chặc ! Cho chút! Chiều cụ chút .
Cọp cái chẳng chịu cù cù, cưa cưa cằm của cụ .
- Chà chà, chán chết...
Cụ Cử chịu! Cọp cái còn chửi cụ càng căng, chót chét chửi cụ chán, còn chửi cả cha cụ Cử. Cụ cử cùng cực cầm cần câu cong cong chọt chân cọp cái, cụ chửi:
- Cho chừa! Cho chừa! Có chửi cứ chửi cụ, còn chửi cha cụ, cụ chọt cho chết.
Cọp cái cũng chửi cụ:
- Chó chết!, chó chết, cà chớn ,cà cháo..
Cụ Cử chắc cuồng, cứ chạy chong chong, cắn cả cây cau, cây chuối, cây cam, cây cóc...
Con cọp cái chễm chệ, cười chúm chím chỉ chỏ:
- Có cắn cứ cắn con chim, con chóc chứ cắn chi cây cối?
Cụ Cử cứng cằm, cầm cái chén chọi cái "chát!" vào chính " chim" của cọp cái. Cọp cái co chân chạy chối (trối) chết chui cửa của cậu Chiến cầu cứu! Cậu Chiến cõng cọp cái chạy cuống cuồng, càng chạy cụ Cử càng chửi chấp chóa :
- Cậu Chiến! Cậu Chiến ! Cậu còn cõng con cọp cái của cụ, cụ chém chết cha!.
Cậu Chiến cứ cõng cọp cái chạy còng còng:
- Chưa chắc! Chưa chắc!
Cọp cái cũng cười chê cụ. Cụ Cử cầm cây chỉa có chín chia, chọt cần cổ cọp cái, chọt cần cổ cậu Chiến.
Cọp cái chết, Cụ Cử chẳng còn cần chi, cụ cầm cưa cứa cổ cái choẹt . Cuối cùng chỉ có cậu Chiến, cụ Cử chết cả con cọp cái cũng chẳng còn .
Câu chuyện của cụ Cử chưa chắc có, cậu Chiến cúi chào, chắc cậu Chiến chuồn cái chắc.
| ĐÃ UỐNG THÌ KHÔNG LÁI-ĐÃ LÁI THÌ KHÔNG UỐNG-PHẢI VỪA UỐNG VỪA LÁI MỚI KHOÁI |
|
|
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Guests
Gia nhập: 09-09-2010(UTC) Bài viết: 7 Đến từ: holywood
Cảm ơn: 1 lần Được cảm ơn: 1 lần trong 1 bài viết
|
TRUYỆN CHỬ T
Trần Thị Thu Thủy tên thật Trần Thị Thỏ, trú tại thôn Tám, Trảng Tranh, Tỉnh Thừa Thiên. Thuở thiếu thời, trí tuệ thì thường thôi, tuy thế, tính Thủy thật thà, thủ thỉ thù thì, thỏn thà thỏn thẻn, thật thương! Tới tuổi trăng tròn, Thủy tròn trặn, tươi tắn, trắng trẻo, tay tròn trĩnh, tóc thơm thơm, thật tuyệt!
Thủy tuyệt trần, tôi tả thì thô thiển. Thôi thì tàm tạm thế.
Trai tráng trong thôn Tám, từ trai tơ tới tuổi tứ tuần, từ tuổi tứ tuần tới tuổi thất thập, thoạt trông thấy Thủy, tất thảy tấm tắc trầm trồ:
“Trời! Trắng tựa tuyết!”
“Thon thả thế!”
“Tóc thật thướt tha!”
“Trác tuyệt! Trác tuyệt!”
Trai tơ thổn thức, tứ tuần tơ tưởng, thất thập thẫn thờ. Thấy Thủy thấp thoáng, tất thảy táo tác, thập thà thập thò, thật tội. Tứ tuần thách trai tơ: tán thắng Thủy thì thua tam trâu. Thất thập thách tứ tuần: tán thắng Thủy thì thua tám thúng tiền. Thách thì thách thế thôi, thua Thủy tất tần tật. Thủy tựa thần tiên, trai tráng trong thôn thì thô thiển, tiền tài trắng trơn, thân thế thấp tè, thế thì tán tới trăm tuổi!
Tiếng tăm Thủy truyền trong toàn tỉnh.Thư từ tới tấp tới tay Thủy. Thư thì thủ thỉ tâm tình. Thư thì tranh thủ trình thêm thân thế, tiền tài. Thư thì than thở tức tưởi. Thư thì thêm thơ, thêm tranh, trang trí thật trang trọng… Trong tám tháng trên tám trăm thư, thật thế!
Trai tráng trong tỉnh tìm tới tán tỉnh Thủy tới trăm thằng. Tám thằng thân tôi: Thằng Thịnh, thằng Tâm, thằng Thông, thằng Thìn, thằng Thỉ, thằng Trung, thằng Tuy, thằng Tuấn tán tỉnh tài thế, tí ta tí tởn tới tán Thủy, tốn tiền trăm tiền triệu, tiêu tiền tới trắng tay, thua tiếp tục thua. Tám thằng thất thểu tìm tới tôi than thở:
“Thôi! Tiền thế, tài thế, tập tễnh tới tán Thủy thêm thiệt thòi.”
Tôi thích Thủy, tuy thế tôi tỉnh táo tự thấy: trí tuệ tôi tầm thường, tiền tài thiếu thốn, thân thế tiếng thì to, thực tình thanh thế tổ tiên thôi, thân thế tôi thấp tẹt. Tôi trù tính: thư từ tán tỉnh, trật! Tiền tài: trật! Thân thế: trật. Tổ tiên ta từng truyền tụng: tham thì thâm. Thư từ, thân thế, tiền tài… trật trật trật! Thua thua thua! Thủy thích tinh tế, trung thực, thật thà, thế thôi. Tôi tính toán thật tình tiết: từ thị trấn Tân Tiến tận tụy tới thôn Tám tìm Thủy tâm tình, từ từ, từ từ, tránh trắng trợn, tránh thô thiển, thỉnh thoảng thêm tí tranh, thêm tí thơ tặng Thủy, trời thương trời trợ thủ thì tất thành.
Trời thương tôi thật. Tới thôn Tám, thấy Thủy trơ trọi, thui thủi trên thềm, tôi thích thú thấy tôi tính toán trúng.
Tôi trấn tĩnh, từ từ tiến tới tận thềm, thì thầm:
“Thủy! Tôi tên Trí, Trần Trọng Trí, thầy thuốc Tây…”
“Trần Trọng Trí!”, Thủy trầm trồ, “Thầy thuốc trị tim, trị thận, trị toàn thân thể, tiếng tăm truyền tám tỉnh!Trời, trẻ thế! Trẻ thế!” Thủy tấm ta tấm tắc.
Tôi trùng tên thầy Trí, thầy thuốc thiên tài trên tỉnh. Thủy tưởng thế, thật trúng tủ, trời toàn thương tôi!
Thấy tình thế thật thuận tiện, tôi tiếp tục thủ thỉ:
“Thủy, tôi trốn thầy, trốn thủ trưởng, trốn tránh tất thảy, từ thị trấn Tân Tiến tới tìm Thủy!”
Thủy trao tôi tách trà, thẹn thùng:
“Thủy thật tầm thường, tìm Thủy thật trớ trêu…”
Tôi tíu tít:
“Thủy! Thủy! Thủy tránh tự ti. Thủy thật tuyệt trần, tiếng thơm truyền từ tỉnh Thanh tới tỉnh Thừa Thiên, thật thế!”
“Thầy Trí tưởng thế thôi…”, tiếng Thủy trong trẻo, thánh thót.
Tôi thủng thẳng tán tỉnh, thầm thầm thì thì, tu từ thật tốt, thỉnh thoảng thêm tí thán từ. Thấy Thủy thinh thích, tôi tấn tới, thả từng tiếng thật tha thiết:
“Tháng tư, tôi trông thấy Thủy tha thướt trong thị trấn. Tôi thảng thốt: Trời, tiên từ trên trời tới thị trấn! Từ tháng tư tới tháng tám, tối tối tôi thao thức, trằn trọc. Tâm thần tôi trục trặc, thân thể tiều tụy. Tưởng tượng thấy Thủy trẻ trung, tươi tắn, tôi thổn thức: Thiếu thủ trưởng thì thảnh thơi, thiếu trời thì tổn thọ, thiếu Thủy thì tắc thở! Thủy! Trái tim tôi tràn trề tình thương Thủy. Tôi tìm tới Thủy trao trọn trái tim thật thà, trái tim trong trắng, trái tim thân thương, trái tim trẻ trung, trái tim trung thực… Tôi thề, tôi trao trọn!”
Thấy tôi thề thốt thật tha thiết, thật tận tình, Thủy thấy thương thương, thẹn thò túm tóc thỏn thẻn:
“Thôi thôi, Trí thôi thề thốt…”
Thủy tin tôi, thật tuyệt! Thế thì tôi toàn trúng tủ, thật tuyệt! Tôi từ thủ thỉ tâm tình tiến tới thề thốt trầm trọng, toàn từ to tát:
“Thủy tin tôi, thương tôi thì tôi thôi thề thốt. Thủy thiếu tin tưởng thì tôi tiếp tục thề. Tôi thương Thủy, tha thiết trao trọn tình tôi tới Thủy. Thủy tuyệt tình tôi thì tôi tự tử. Tôi theo Thủy tới trăm tuổi, tôi tuyệt tình Thủy thì tôi tắc tử!”
“Trí!”, Thủy thổn thức, “Thủy tin Trí, thương Trí…”
Tôi trúng to, trúng to!
Trăng tròn tháng tám thấp thoáng trong tre, trời thu tươi tốt, tiếng thu thánh thót. Tôi tấn tới tìm tay Thủy. Tay Thủy trong tay tôi.
“Thủy… Trí thương Thủy, thương tới tận tim…”, tôi thì thầm, từ từ thơm tay Thủy...từ từ thò tay thậm thụt thân thể Thủy
Thủy thẽ thọt từng tiếng, từng tiếng thật thương:
“Tính Thủy thật thà, thương thì thương thật. Trí tâm tình thế, Thủy tin. Tất thảy tình thương, Thủy trao trọn. Thủy tin: tình ta thắm thiết!”
Thừa thắng tôi....thụt Thủy !!!
Tới tháng thứ tám, tôi trâng tráo tuyệt tình Thủy. Tôi trốn tránh Thủy. Thủy tất tả tìm tôi từ tháng tám tới tháng tư, từ tỉnh Thừa Thiên tới tỉnh Thanh thì thấy tôi. Thủy túm tay tôi tấm tức:
“Trí! Thủy tìm Trí…”
“Tìm tôi? Tôi tiền thì thiếu, tài thì thấp. Tìm tôi thật trớ trêu.”
“Trí!”, Thủy tức tưởi thét to.
Tôi thong thả từng tiếng:
“Tình ta thế thôi. Thương tôi, Thủy tất thiệt thòi.”
“Trí!’’, Thủy thút thít, “Thủy trúng thai…’’
“Trúng thai?’’, Tôi trơ tráo tủm tỉm. “Thông tin thật trơ trẽn!’’
“Trời, thằng tráo trở! Thật tởm!” Thủy tức tối thét.
Thủy tát tôi tới tấp, thụi tôi tứ tung, toàn thân tôi thâm tím. Tóc tai Thủy tơi tả, tay túm tóc tôi, tay thụi trúng thận tôi.
“Thôi!”, Tôi trợn tròng, thét. “Tôi thế thôi, Thủy trách tôi thì trách! Tránh!” Tôi tức tốc thúc Thủy tránh tôi.
Tránh thoát Thủy, tôi túc tắc tới tám tư - Tô Tịch tìm Thanh Trà. Thế thôi ! tội thật.
|
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên gắn bóNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 03-10-2009(UTC) Bài viết: 299  Đến từ: Lạng Sơn Thanks: 76 times Được cảm ơn: 84 lần trong 55 bài viết
|
cười chữ B bài bạc biến bác7 bỏ buôn bỏ bán, bỏ bè bỏ bạn, bác7 bồ bịch bê bối, bỏ bà7 biềng biệc, bả buồn bả bịnh bả bái bai bác7...bả..."bùm" biết bà7 buồn, bác7 bế bà7, bợ bà7. bị bợ bà7 bực, bả binh bác7 ''bê''.... bác7 bướng bĩnh bám bà7, bà7 bấu bác7, bác7 bám bà7, bà7 bấu bác7, bấu bấu bám bám -> bà7 bưng bầu... bị bưng bầu, bà7 buộc bác7 bảo bọc bà7, bảo bọc bụng bầu, bảo bọc bébi. bác7 bôn ba buôn bán, bác bán bầu, bán bí, bán bánh, bán bònbon, bán bong bóng... bác7 bơm bong bóng bự, bác7 bơm bong bóng bự-> bong bóng bay bổng......."bụp"... bà7 bể bầu-> bé bi bo bé bi bo bé bi bụ bẫm, bé bi bảo bác7: "ba! ba bê bối bài bạc, bé bi buồn, bé bi bịnh, bé bi bỏ bú..." ----> bác7 bỏ bài!!!
bài bạc buôn bán bỏ bê biết bao buồn bực 4 bề bôn ba bé bi buộc bác bỏ bài
| Đất ôm ấp cho hạt nẩy mần, những mầm non tự vươn mình đón nắng. Nếu tất cả đường đời đều trơn láng chắc gì cuộc đời ta đã nhận ra nhau. TA ĐÃ NHẬN RA TA |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên gắn bóNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 03-10-2009(UTC) Bài viết: 299  Đến từ: Lạng Sơn Thanks: 76 times Được cảm ơn: 84 lần trong 55 bài viết
|
Đêm đó , Đinh Đại Đoàn đồ đạc đâu đó đầy đủ đi đến đầu đường để đón đào điệu đồ đầm đẹp đẽ , đeo đồ đầy đàng , đầy đống , đang đứng đợi Đoàn đằng đèn điện đầu đường . Đoàn đến địa đào điệu đắm đuối , đom đả ( để được điểm - Điệp định đi đâu để Đoàn đưa đi Đào điệu đỏng đảnh đáp : - Điệp đâu định đi đâu đâu . Điệp đứng đợi Đoàn đến đỗi Điệp đói , Đoàn đưa đô đây để Điệp đi đớp đẹp . - Được , được đến đây Đoàn đưa . Đoàn đáp đặng đắn đo . Đoàn đoán đào Điệp đang đía Đoàn để đi đàn đúm đâu đó . Đoàn đoán Đoàn đang đụng độ , đương đầu đứa điên điển , đua đòi đủ điễu , Đoàn định đi đường đường đấng đạo đức đứng đắn . Đoàn đâu đần độn đến đỗi đưa đô đại . Đào điệu đoán được điều Đoàn đắn đo , đã đứng đón Đoàn đanh đá : - Đi đâu ? để đô đó , đi đâu đi ! Đoàn đánh được Điệp . Điệp để Đoàn đi ! Điệp đeo đai đen đấy ! - Đào điệu đứng đó đi đôi đường đẹp đáo để , đoạn đùng đùng đến đè đầu Đoàn , đâu để Đoàn động đậy , đánh Đoàn , đập Đoàn , đá Đoàn , đét đít Đoàn . Đoàn đỡ đòn , đau điếng đổ đom đóm , đành điều đình : - Đừng , đừng đừng đánh để Đoàn đưa : Đào điệu độc địa đòi : - Đưa đây đi , đừng để Điếp đợi , để Điệp đợi Điệp đục đầu Đoàn đó ! Đoàn định đưa , định đừng , định đưa , định đừng . Đào điệu điên đầu , đục đầu Đoàn đồm độp đến đã đời . Đoàn đành đưa đô để đào điệu đừng đánh Đoàn . Được đô đào điệu đếm đếm đoạn đành đoạn đủng đỉnh đi . Đoàn đờ đẫn , đừ đừ đứng đó . Đầu đít đều đau đớn , đồ đạc đã đứt đoạn , đổ đầy đường Đoàn đập đùi đốp đốp , đạp đất đành đành : - Đồ điếm đàng , đồ đạp đổ , Đoàn đôi đoạn . Đạo đức đi đâu để đời đầy đồ đểu !! Đoàn đã đoán đời Đoàn đều đều đi đến đỉnh đài đỗ đạt ., đoạt được đủ điều đẹp đẽ , đâu định được đời đảo điên đượm đầy đớn đau đến độ đó ! Đêm đen đủi , để đào đá đít đó đã đày đọa đời Đoàn , đẩy đưa Đoàn đi đến đường đơn độc đời đời . | Đất ôm ấp cho hạt nẩy mần, những mầm non tự vươn mình đón nắng. Nếu tất cả đường đời đều trơn láng chắc gì cuộc đời ta đã nhận ra nhau. TA ĐÃ NHẬN RA TA |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Guests
Gia nhập: 09-09-2010(UTC) Bài viết: 7 Đến từ: holywood
Cảm ơn: 1 lần Được cảm ơn: 1 lần trong 1 bài viết
|
Chuyện toàn dấu sắc
Chú Tám vốn rất thích bắn thú chót vót núi. Chú thích bắn thú bán, chú thích thú lắm. Chú thích nhất bắn chó sói bán. Thứ sáu tháng tám, chú đứng bắn súng, chú Tám thấy chú chó sói, quá khoái chí chú tới dí nó tới khúc trống vắng, đá đít nó. Nó biết chú sắp giết nó, nó khóc lóc, nó hú. Bố nó, má nó, thím nó, bác nó ngóng thấy biết nó sắp chết, thế mới kéo tới cứu nó, táp tới tấp chú Tám. Bố nó cắn mắt cá chú, bác nó cắn đít chú, má nó cắn móp má chú, thím nó cắn rứt cái trán chú. Chú hét toáng! Nó thích thú đứng ngó chú hét. Thế mới nói chú Tám hết dám bắn thú!
chú Tám phóng trối chết méc thím Tám, thím Tám tức tối lấy bá súng quất chú Tám, chú Tám né trúng tr..d...chú Tám hét toáng....chết Tám...chết Tám....nát tr...d Thím Tám hết sướng...thím Tám tức tối bóp chết chú Tám...HẾT
|
|
|
|
  Danh hiệu: MemberNhóm: Guests
Gia nhập: 24-08-2010(UTC) Bài viết: 36  Đến từ: 4 vùng chiến thuật Thanks: 3 times Được cảm ơn: 7 lần trong 6 bài viết
|
Chuyện toàn dấu nặng
Một chục chị đội một chục sọt hột vịt lộn bị một bọn lạ mặt chặn lại tại trụ cột điện dập hộn vịt, chục chị sợ chạy lại gọi một chục cụ bộ đội, Chục cụ bộ đội chạy lại định nện bọn lạ mặt một trận. Bọn lạ mặt sợ chạy, chục cụ rượt kịp. Bọn lạ mặt bị chục cụ đập..đạp...nện, bọn lạ mặt gọi bọn mặt ngựa, bọn mặt ngựa thấy chục cụ bộ đội bọn mặt ngựa sợ chạy loạn xạ, chục cụ bộ đội chọt cây nạng thượng hạng đụng bụng bọn lạ mặt cộng bọn mặt ngựa...lạng quạng...cộng lại một bị xệ ruột, một bị xệ thận, một bị xệ... mọi bộ phận! bọn lợn cợn chạy lộn xộn...chục chị tặng chục cụ bộ đội một cụ một chục hột vịt lộn cộng một chục hột vịt lạt lộn lại luộc chung một sọt hột vịt luộc...sực hột vịt nặng bụng đoạn một cụ bộ đội lạng quạng nặn....chọt...cạp bụng một chị đội hột vịt...cụ bộ đội dập chị hột vịt tại cột điện...phập... phập....chị hột vịt lạng quạng tuột loạn xạ, chị hột vịt dập lại cụ bộ đội....phẹp...phẹp....cụ bộ đội chột bụng...địch.... bẹt..... bẹt....loạn xạ...loạn xạ....cột điện sập !!! sặc !!!
| ĐÃ UỐNG THÌ KHÔNG LÁI-ĐÃ LÁI THÌ KHÔNG UỐNG-PHẢI VỪA UỐNG VỪA LÁI MỚI KHOÁI |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Guests
Gia nhập: 09-09-2010(UTC) Bài viết: 7 Đến từ: holywood
Cảm ơn: 1 lần Được cảm ơn: 1 lần trong 1 bài viết
|
Chuyện chử C
Cậu Cẩn con của cụ Chánh, cháu của cô Cư, cháu của chú Chiến. Cậu Cẩn có con chó cỡ con chồn, cẳng con chó cao cở cẳng con cò, cổ cũn cởn cở cổ con cóc. Cổ con chó cậu cột cái chuông. Cậu cưng con chó cùng cực, con chó cũng cưng cậu. Cứ chiều chiều cậu cõng con chó, cầm chiếc cần câu chăm chỉ câu cá chép cạnh chân cầu cuối cồn cát. Cậu chăm chú canh chừng cước cần câu, chốc chốc cậu cất cao cần câu coi. Con cá chép cắc cớ cắn câu, cậu Cẩn cất cao cần câu, cậu cười. Chốc chốc cả con cá chuối cũng cắn câu. Cậu Cẩn cầm con cá chuối chặt cổ, chìa cho con chó cưng của cậu. Con chó của cậu cắn cổ con cá chuối co cẳng chạy. Cậu Cẩn cất cần câu, cùng các cậu choai choai chơi cờ cạnh cổng chợ.
Chơi cờ chán chê, cậu cõng con chó. cầm con cá chép cậu chuồn. Cậu Cẩn cho con chó của cậu chui chuồng, cậu cầm con cá chép cậu cạo, cậu chặt, cậu cho chảo cậu chiên. Cá chín, cậu Cẩn cùng cụ Chánh chén cá chép chiên chấm cà cuống cùng chuối chát. Con chó cưng của cậu Cẩn cứ chập chờn cửa chuồng chở chực. Cuối cùng cậu Cẩn cho con chó chén cơm chiên cùng chút cá chép. Con chó cạp chén cơm chui chuồng.
Cụ Chánh côi cút, cụ cũng có con chim chích choè cùng cái chuồng chim cáo cạnh, cụ cưng con chim của cụ. Cứ chốc chốc cụ cầm cái chổi chà chống chân, cụ chầm chậm chộp các chú chuồn chuồn chập chờn cạnh cây cam cho con chim của cụ chén. Có chiều, cậu Cẩn cùng các chú choai choai câu cá, câu cua chỗ cống của cậu Cử. Cậu cột con chó cưng của cậu cạnh cửa. Con chó của cậu Cẩn cà chớn cứ chực cắn con chim của cụ Chánh. Cụ Chánh cầm cây chổi chọc con chó, con chó co cẳng chạy. Cụ Chánh cảnh cáo cậu Cẩn, cậu chỉ cười cậu còn cãi cối.
Cũng có chiều cậu Cẩn cần công cán chỗ công cộng. Cậu cũng cột con chó của cậu cạnh cửa chuồng. Cụ Chánh cùng cụ Chẩn chơi cờ. Cụ Chẩn cũng có con chó choai choai, cụ chẳng coi chừng, cụ cột con chó cạnh chỗ con chim của cụ Chánh. Con chó của cụ Chẩn cùng con chó của cậu Cẩn cắc cớ chỉ chờ chực cắn chim của cụ Chánh.
Cụ Chánh cầm cây cố cản, con chó cứ cào cấu, cứ cằn cằn. Chợt con chó của cậu Cẩn chồm cẳng cao cắn cái chuồng chim của cụ Chánh. Con chim chích choè chạy cuống cuồng cầu cứu cụ Chánh. Con chó của cụ Chẩn cắn cụt cánh, con chó của cậu Cẩn chặn cửa cắn chân, cắn cổ con chim. Chim của cụ Chánh cụt cẳng, cụt cánh, cuối cùng chết cứng, chỉ còn cái chân còn cục cựa.
Cụ Chánh cay cú cầm cây cối cở chục cân cất cao choảng con chó. Con chó của cụ Chẩn cà cuống co cẳng chạy. Cái cối cán cẳng con chó của cậu Cẩn cái “cộp“ chát chúa, con chó cố chạy - cụ Chánh cầm cây cuốc cuốc cổ con chó. Con chó của cậu Cẩn chùn chân. Cuối cùng cụ Chánh chém con chó chết cứng. Cậu Cẩn chửi chó chết...chó chết, Cụ Chánh chửi...cái con...c !!!
Cụ Chánh cùng cụ Chẩn cắt cổ con chó, các cụ cầm chép các cụ cạo, các cụ chất con chó cạo vào chỗ có củi cháy.
Cẳng con chó cong cong, các cụ chờ con chó chín các cụ chặt, các cụ cưa. Cụ Chánh chơi cha chỉ cất cho cậu Cẩn cái cẳng, cái cổ. Còn cả con chó các cụ cho chảo các cụ chiên. Con chó chết các cụ có cớ chè chén. Chó chiên, chả chìa, củ chuối. Chốc chốc các cụ cùng chạm cốc, các cụ cười.
Cậu Cẩn chén cái cẳng, cái cổ chó chán chê, con'' chim " cậu Cẩn cứng cựa, cậu chạy cuống cuồng chui cửa cô Chiêu cháu cụ Chánh, cậu cặp cổ cô Chiêu cậu cởi...cậu cởi cô Chiêu chẳng còn cái chi..cô Chiêu cố chống chế...cô chửi cậu Cẩn..Cẩn..Cẩn...Cẩn chơi cha Chiêu..Chiêu chẳng chịu...cậu Cẩn cứ cười cười chẳng cần cải..cậu cạp..cạp cái cổ..cạo cạo cái cẳng cô, cô Chiêu chẳng còn cách chi chống, cậu Cẩn chấn cô Chiêu cặp cạnh cửa...cạy cái chân cô Chiêu cậu cho con chim cậu...chọt ..chọt...chọc..chọc cái ...của cô Chiêu, cô Chiêu chịu chẳng chống. cô còn cong cong cái cằng cho cậu Cẩn chơi....cậu Cẩn chơi cô chín cái...chơi chán chê, cậu Cẩn cười !!!
|
|
|
|
  Danh hiệu: MemberNhóm: Guests
Gia nhập: 24-08-2010(UTC) Bài viết: 36  Đến từ: 4 vùng chiến thuật Thanks: 3 times Được cảm ơn: 7 lần trong 6 bài viết
|
Thơ toàn dấu huyền
Mình đà phiền lòng vì mùa màng tồi tàn
Nàng nhà mình thì liền mồm phàn nàn
Làm mình cùn, mình bèn... làm càn,
Mình cầm nhiều đồ cùng nhiều vòng vàng
Vùi đầu vào cùng nào bài, nào đề
Còn lề mề, khề khà cùng bàn đèn...
Rồi dần dần nhà mình toàn người vào... đòi tiền!!!
Nàng nhà mình buồn rầu thì thầm cùng mình rằng:
"Từ nào giờ, mình từng là người đàng hoàng,
Đừng vì cùn mà thành người nhà... thằng Bần"!
Nàng càng bàn càng làm lòng mình bàng hoàng
Thề từ rày: Chừa bài cùng chừa đề
Còn bàn đèn thì đừng hòng mình chừa...
(À, mình nhầm! Mình thề chừa bàn đèn).
Rồi mình cùng nàng vùi đầu vào mà làm đồng,
Rồi làm vườn (mình trồng nhiều hành và cà).
Nhờ đồng lòng, mà dần dần mình dành tiền,
Mình từ từ cầm đồ và vòng vàng về
Rồi thì thầm cùng nàng: "Này mình à!
Còn thừa tiền là nhờ mùa này mình tài tình,
Tiền thừa này mình cầm rồi dùng gì thì dùng...".
Nàng nhà mình là người nghiền "truyền hình"
Mình bèn thầm dùng tiền đèo "truyền hình" về nhà liền.
Nàng nhìn mình vừa mừng vừa trầm trồ:
Còn đùa rằng: "- Hừm, mình là người tình... vàng".
Rồi mình và nàng cùng vào giường mà... cười cười hoài (!)
|
| ĐÃ UỐNG THÌ KHÔNG LÁI-ĐÃ LÁI THÌ KHÔNG UỐNG-PHẢI VỪA UỐNG VỪA LÁI MỚI KHOÁI |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Guests
Gia nhập: 07-09-2010(UTC) Bài viết: 8 Đến từ: OHIO
|
Chuyện Cậu Cẩn..C...Cô Châu
Cứ chiều chiều,cứ chiều chiều cô Châu chạy chơi cùng con chó của chị Chính chuối chiên,con cô cậu của cô Châu. Cô Châu cầm cái củ cải chìa chìa cho con chó,con chó chòm chòm chụp cắn,cô Châu chẳng chịu cho con chó cắn cô Châu cù cưa cú cứa chơi.Cô Châu cất cái cũ cãi,con chó cáu con chó chòm chụp cô Châu,con chó cắn cô Châu. Con chó cắn cằm cô Châu,con chó cắn cổ cô Châu,con chó cắn cẳng cô Châu,con chó cắn cùi chỏ cô Châu. Cô Châu chạy cô Châu kêu "chó cắn chó cắn",chợt có cậu Cẩn câu cá cạnh cái chòi của cô Châu. Cậu chở cô Châu cấp cứu. Cậu Cẩn cũng có của cãi,cậu Cẩn cắt cớ chịu chơi chẳng chịu chi.Cậu Cẩn chẳng có cốt cách của cụ công chức cao cấp.Cậu Cẩn chẳng chững chạc,cậu cố chấp.Cô Châu cũng cở cặp kê.Cái cách chải chuốt của cô Châu cảm kích cậu Cẩn.Cậu Cẩn cực kỳ chịu cô Châu.Chiều chiều cậu cẩn chọn cớ câu cá,cậu chẳng cần cá ,cậu chỉ cần câu cô Châu.Canh cô Châu có công chuyện,cậu Cẩn cầm cây cưa,cưa...............cái chốt cửa của cô Châu.Cậu Cẩn cạy cái cửa,chen cái chân,chống cái cùi chỏ,chui cái cổ của cậu chặn cái cửa.Cô Châu cuống cuồng cầm cây chổi chống cự.Cậu Cẩn chèn cái chân,chặn cứng cái cẳng cô Châu.Cậu Cẩn chèn càng cứng,cô Châu càng cụt cựa.Cậu Cẩn kêu " Châu....Châu...cố chiều cậu chút cưng", cô Châu cau có "Châu chịu chết chứ chẳng chịu chiều cái cách chơi cha của cậu "Châu chưa có chồng,chưa có con,cậu Cẩn chơi cắc cớ, Châu có chửa công chúng cười chê Châu chắc Châu cứa cổ chết".Cậu Cẩn chặn cổ cô Châu,chẳng cho cô Châu kêu.Cậu Cẩn kêu "Châu có chữa có con,Cẩn chu cấp cho".Chẳng còn cách chi,cô Châu chỉ còn cách cam chịu,chờ cho cận Cẩn chơi…cào…. cấu….cạp chán chê. Cô Châu cầm cây kéo,cắt cái chi chìa chìa chỉa chỉa của cậu Cẩn.Cậu Cẩn kêu "chết cậu,chết cậu Châu".Cô Châu kêu "cậu Cẩn...cậu Cẩn chết cứ chết...chừa chưa? chưa chừa Châu cho cậu chừa, chơi cha kêu Châu chi cho cực".Cậu Cẩn chừa cũng cụt,chưa chừa cũng cụt,cậu Cẩn cố công chạy chữa,chẳng còn cách chi chạy chữa, cái chỉa của cậu cụt còn có chút, cậu Cẩn chỉ còn chống cằm chờ chết, chằng còn cái chi chơi...chẳng còn cái chi chọt...cho cậu chừa !!! | CÁI QUAN TRỌNG NHẤT LÀ....ĐẾCH CÓ GÌ QUAN TRỌNG CẢ !!! |
|
|
|
Di chuyển
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.
|