Trang chủ HIV  |  Web Link  |  Giới thiệu |  Liên hệ  |  English 
hiv logo

Thông báo

Icon
Error

Đăng nhập


Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to last unread
Offline hahaha2008  
#1 Đã gửi : 22/08/2010 lúc 09:36:33(UTC)
hahaha2008

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Người điều hành chung, Tham vấn viên Diễn đàn
Gia nhập: 10-02-2008(UTC)
Bài viết: 2.091
Đến từ: Ngày hôm qua.....

Cảm ơn: 349 lần
Được cảm ơn: 895 lần trong 468 bài viết
Bà Sayumi này từ hôm thoát nạn văn thơ ghớm ghiếc nhỉ ? Hôm nay ghé qua đọc được bài này cũng thấy hay hay lại miên man theo gió mất. Chỉ có điều chưa nói rõ ra rằng :

Cỏ sinh ra để chứng minh sự tồn tại của gió, thì một ngày nào đó nếu lỡ mất đi cỏ rồi liệu gió có biết mình đang tồn tại?
Nếu được như thế thì tốt quá...
Nếu như có gì làm gió nhận ra sẽ chẳng ai miệt mài ngóng theo gió như cỏ...
Nếu gió biết cỏ quan trọng như thế nào...
                   
Và...
Giữa một đồng cỏ mênh mông..

Những ngọn cỏ cứ từng đợt từng đợt khẽ nghiêng mình theo gió như những ngọn sóng.Chỉ khi nào không còn gió đồi cỏ mới thôi ko lung lay...
Nhưng gió là bất diệt.
Nó cứ thổi mãi thổi mãi cho đến ngày tận cùng của nó.Và cỏ chỉ biết im lặng khẽ lay mình theo...
Rồi nó học cho mình cách trở nên nhẹ hơn, nhẹ hơn đến nỗi có thể thoát khỏi đất và bay theo gió tới bất cứ nơi đâu....
Nhưng...
Con người có thể quên đi thân phận của bản thân nhưng người ta ko thể rũ bỏ thân phận của chính mình.
Một ngày nào đó, cỏ sẽ phải quay về với đất, nơi nó sinh ra, nơi đáng lẽ nó phải ở...
Chỉ là vậy thôi... Giới hạn của vạn vật.
Giới hạn của con người.
Tiếc rằng...
Tất cả đều có giới hạn.
Vạn vật đều có điểm dừng.
Cả cỏ và gió...
Nơi dừng chân của gió...
Nước ko chảy liệu nước có còn là nứơc?
Gió ko thổi liệu gió có còn là gió ko?
Giới hạn của cỏ là mặt đất. Giới hạn của gió là sự tan biến. Tận cùng của ngọn gió.

Cũng như nước xuôi dòng cho tới ngày bốc hơi. Gió vẫn thổi cho đến ngày nó tắt. Cỏ có thể bay theo gió đến bất cứ nơi đâu trên bầu trời này...
Nhưng nó ko thể theo ngọn gió khi trên thế gian này ko còn tồn tại ngọn gió ấy.
Hai đường thẳng song song ko cắt được nhau đã đành nhưng sao trên một đường thẳng người ta vẫn ko đuổi kịp nhau?
Xin lỗi..anh đã định mang em theo..
Lúc đối diện với cái chết, chỉ cần cả hai ở cạnh bên nhau là tốt rồi...
Nhưng ko có nghĩa là cùng chết.
Còn sống là còn gặp lại nhau nhưng ko có nghĩa là cùng chết sẽ ở cạnh nhau
Chết vì một người thì dễ nhưng sống vì một người mới khó.
Cỏ sinh ra để chứng minh sự tồn tại của gió thì một ngày nào đó nếu lỡ mất đi gió rồi,cỏ còn ngồi đó chờ ai?
Trả lại nước mắt.
Cho mảnh đời son sắt.
Thôi rồi anh cũng mất.
Cho tình cuối đầu...Một mình đi mãi.
Trên đường dài không thấy.
Ai người quen tôi đấy?
Bao giờ đời sẽ vui?...
Gió có biết rằng:
Cỏ đã vì gió mà sống!
Lại một ngày nữa qua rồi....Em có hài lòng không ?


UserPostedImage
thanks 2 người cảm ơn hahaha2008 cho bài viết.
rain_nt trên 23-08-2010(UTC) ngày, chuhe_giaumat trên 06-09-2010(UTC) ngày
Quảng cáo
Offline Vân Anh  
#2 Đã gửi : 12/09/2010 lúc 03:35:31(UTC)
Vân Anh

Danh hiệu: Member

Nhóm:
Gia nhập: 02-09-2010(UTC)
Bài viết: 48
Woman
Đến từ: Mảnh đất buồn vô tận

Thanks: 15 times
Được cảm ơn: 29 lần trong 23 bài viết
Dẫu biết rằng khó có thể quên anh
Khi con tim còn mang nhiều nỗi nhớ
Và dòng đời có bao điều trắc trở
Có khi nào hạnh phúc trọn tầm tay

Và ngày mai , ngày mai nữa ai hay
Sóng có bình yên cho người trở lại
Người sẽ bên em hay rời xa mãi mãi
Để suốt đời em mãi ngóng trong tim

Em muốn là em của những ngày xưa
Muốn vô tư để thấy mình hạnh phúc
Muốn hét to để mong anh hiểu được
Muốn một ngày gần anh nói tiếng " yêu em " ........
Tôi đã chôn sao anh cứ hiện về.....
....Nấm mồ ấy không một lần hương khói
thanks 1 người cảm ơn Vân Anh cho bài viết.
sayumi trên 13-09-2010(UTC) ngày
Offline dautroc_7x  
#3 Đã gửi : 15/09/2010 lúc 09:15:22(UTC)
dautroc_7x

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 03-05-2010(UTC)
Bài viết: 1.225
Đến từ: Bệnh viện tâm thần Quảng ninh

Cảm ơn: 633 lần
Được cảm ơn: 673 lần trong 377 bài viết
Nỗi buồn ơi ! Nếu mi là vật chất
Thì ! Thì ta là kẻ giầu nhất thế gian

Buồn thế nhể....................................
UserPostedImage


Trước đây nghịch dại lắm
Bây giờ đỡ nhiều rồi



UserPostedImage


Offline rain_nt  
#4 Đã gửi : 15/09/2010 lúc 09:38:14(UTC)
rain_nt

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 26-07-2010(UTC)
Bài viết: 898

Cảm ơn: 1077 lần
Được cảm ơn: 267 lần trong 202 bài viết
sayumi đã viết:

Mưa

Sưu tầm

Mưa........!!!
Mưa rơi rồi đấy... Em thích mưa lắm...Em thích đi dưới mưa... Sẽ chẳng
ai thấy được em khóc.... sẽ chẳng ai thấy được nước mắt em đang rơi...
Chỉ có cô bé đi trong mưa... vừa đi vừa hát... bài hát hòa với tiếng
mưa rơi... em thích mưa rơi thật to... thật to... Để gọi tên anh mà không ai nghe thấy... Để nhớ thương anh mà chẳng ai hay.


Mưa rơi
giấu kín tâm hồn em... Mưa mềm lắm.. mát lắm... Mưa rất nhẹ... Rất nhẹ
nhàng thấm vào tim... Mưa rơi nhiều quá... ướt nhòa mắt em... Sao mưa
diệu dàng, bình yên thế... Mưa rơi... mưa đến... Mang anh đến bên em...
Anh đến bên em cùng với mưa... Rất nhẹ nhàng... rất ngọt ngào... nhưng
lạnh ngắt... Và quá nhanh... em không đuổi kịp... Anh đến và đi như mưa rơi ngày ấy... Đến bên em khi mưa ngừng rơi. Làm dịu mát tâm hồn em bằng nụ cười ấy... Nụ cười ấm áp như mưa...



Anh đến rồi lại đi... bỏ em lại với
mưa... Bỏ em lại với mưa... Một mình em trong mưa... Một mình em khóc
trong mưa... Một mình em gửi thương nhớ vào mưa... Mưa có phải nước mắt
của bầu trời không anh...??? Nếu là nước mắt vậy sao mưa lại ngọt đến thế...? Chẳng như nước mắt em... mặn.. đắng... cay...!!!

Nếu mưa
không phải nước mắt...thì tại sao mưa buồn như thế... cứ rơi cứ rơi mãi
không ngừng...??? Mưa có phải nước mắt không anh....?!?! Em mang chút
lệ buồn trên mắt hòa với mưa...Sẽ không còn nữa... lệ rơi trên mắt
em... Thế mà sao đi trong mưa, mắt em vẫn ướt... vẫn đau... vẫn thấy
cay cay.. Em không khóc... Không phải nước mắt của em đâu anh...là nước mưa đấy...là nước mắt của trời...


Em đã hứa mà, em sẽ không
khóc vì anh đâu...chẳng khóc vì anh thêm 1 lần nào nữa... Mưa mang
những rắc rối đi thật xa...Để lòng em bình yên thanh thản.. Bình yên mà
sao buồn thế....??? Thanh thản mà vẫn thấy nhói... Nước mắt em lẫn vào mưa... quá nhỏ bé chẳng ai nhìn thấy... Nhưng anh
à... có cảm nhận được không...? Trái tim em đã rung động như thế khi
thấy anh cười...dù là rất nhẹ và chỉ thoáng qua.... Đôi mắt em đã chờ
mong nhiều thế...chỉ để thấy bóng anh lướt qua như con gió... Bờ môi em đã đợi chờ như thế...Chỉ để gọi 2 tiếng tên anh...

Nhỏ bé như vậy
nhưng sao quá khó khăn... bởi vì em chẳng thể nói nên lời, chẳng thể
gọi tên cũng chẳng thể nói cười...
Anh à... anh có biết không.... Em đã yêu anh như hoa lá yêu mưa... Như
cỏ dại vô vọng yêu cơn gió... Anh có biết em yêu anh lắm không...????
Trong mắt em anh là tất cả...còn trong tim em anh là tất cả nhớ thương...



Em
không trách anh đâu... cũng không giận hờn gì anh hết... Chỉ trách em
đã quá ngốc nghếch... Đã trót yêu anh nhiều như thế... Chỉ trách em
chẳng thể điều khiển được con tim... Mưa ngọt quá... Mà sao lưỡi mặn
chát...em chẳng còn thấy vị mưa... chỉ thấy vị nước mắt em quá mặn quá
đắng thôi... Sao mưa lại mang anh đến... Sao lại mang anh đến để rồi lại cuốn anh đi... Sao chẳng để anh ở lại bên em..? Vì sao hả mưa..?


Lạnh...
Lạnh... Lạnh lắm... Run rẩy... buốt giá... Giờ em mới biết thì ra mưa
lạnh thế... Ướt hết rồi... Em lạnh quá... Con tim cũng lạnh... từ từ
đóng băng... Nghe em nói nè anh... một lời thôi... chỉ một lời duy nhất... Em sẽ không yêu anh nữa... sẽ chẳng yêu anh nữa đâu... Không
nhớ mong... không chờ đợi... không lo lắng cho anh thêm một chút nào nữa...
Em sẽ chỉ sống vì em thôi... sẽ không còn anh trong cuộc đời em nữa... Em đau lắm rồi anh à... đau đến chai sạn rồi...


Vết
thương đã thành sẹo chẳng thể xoá mờ... Mưa sẽ mang đi hết những kỉ
niệm về anh... để chỉ còn em thôi... chỉ còn em đi dưới mưa... Sẽ chỉ
còn nụ cười trên môi... sẽ không còn nước mắt nữa đâu... Em hứa đấy...
sẽ không bao giờ khóc nữa. Em hứa đấy... Nỗi đau này... yêu thương này...
tất cả là quá khứ... Em gửi vào mưa mang nó đi thật xa... Em chạy trốn..?


Vâng... em đang chạy trốn đấy... Nhưng thế thì sao
chứ..? Em không dũng cảm cũng chẳng mạnh mẽ... Chỉ còn biết chạy trốn
thôi anh... Cho em một chút bình yên nhé... Một chút dịu ngọt để lại hát trong mưa...





http://www.youtube.com/watch?v=so6ExplQlaY

http://www.youtube.com/watch?v=A6ytdHuOccA


      Đọc bài này xong em thấy cảm xúc rất lạ. Nó sẽ vào top 10 bài viết yêu thích của em. Hihi

      Chị sưu tầm ở đâu ra mấy bài này hay thật. Ngủ ngon chị nhé!
Ghi chú "Sưu tầm" hoặc đề "tên Tác giả" là một hành động thể hiện sự tôn trọng và lòng tự trọng...

thanks 1 người cảm ơn rain_nt cho bài viết.
sayumi trên 18-09-2010(UTC) ngày
Offline Vân Anh  
#5 Đã gửi : 16/09/2010 lúc 06:56:00(UTC)
Vân Anh

Danh hiệu: Member

Nhóm:
Gia nhập: 02-09-2010(UTC)
Bài viết: 48
Woman
Đến từ: Mảnh đất buồn vô tận

Thanks: 15 times
Được cảm ơn: 29 lần trong 23 bài viết
Em sẽ gạt nước mắt cũng đống nghĩa với việc em đã quên anh , quên anh là biện pháp tốt nhất cho cả hai chúng ta và sẽ mãi mãi đứng ở mức tình bạn , ở tình bạn chúng ta có thể sẽ vui hơn là tình yêu không hạnh phúc làm cho em và anh đau khổ vì vậy em luôn muốn làm bạn với anh , khi buồn em có thể an ủi anh những diều mà em có thể làm cho anh chỉ là làm anh luôn cười chỉ có thế thui ........
thế là lại có một cuộc sống tốt cho cả hai , và em nghĩ cũng sẽ làm cho hai người vui khi làm bạn , làm bạn có thể chia sẽ những buồn đau những nổi buồn .
Tôi đã chôn sao anh cứ hiện về.....
....Nấm mồ ấy không một lần hương khói
thanks 1 người cảm ơn Vân Anh cho bài viết.
sayumi trên 18-09-2010(UTC) ngày
Rss Feed  Atom Feed
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.