Trang chủ HIV  |  Web Link  |  Giới thiệu |  Liên hệ  |  English 
hiv logo

Thông báo

Icon
Error

Đăng nhập


Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to last unread
Offline Tình_ca  
#1 Đã gửi : 07/03/2011 lúc 11:20:41(UTC)
Tình_ca

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 09-03-2010(UTC)
Bài viết: 1.216
Đến từ: Quảng Trị

Cảm ơn: 34 lần
Được cảm ơn: 116 lần trong 86 bài viết
Cải hoá Dũng “Hồng Bàng”:

Chuyện cải hóa một giang hồ cộm cán đất Cảng


kẻ giang hồ cộm cán, khét tiếng ở đất cảng Hải Phòng, nghiện ma tuý đến
tiều tụy xác thân, nhưng nhờ được một cựu chiến binh cải hoá nên Dũng “Hồng Bàng” đã từ bỏ con đường lầm lỗi.

Thậm chí, người cựu chiến binh ấy còn gả con gái cho Dũng. Câu
chuyện tưởng như không có thật trên đời này hiện vẫn khiến nhiều người ở xã Nam Thái, huyện Nam Trực (Nam Định) trầm trồ kinh ngạc.



Ông Kiên kể về những tháng ngày gian khó của đời mình.

Triết lý “sống là nghĩa là cho”

Mọi người gọi ông là “Phật sống”. Chẳng biết họ gọi vậy có quá không
nhưng ở làng Phú Hào, hễ nhắc đến ông thì ai nấy đều nức lời khen ngợi.
Họ bất ngờ bởi không hiểu vì sao trên đời này lại có người sống chỉ biết đến cho chứ không nghĩ là sẽ nhận!

“Phật sống” ấy tên đầy đủ là Nguyễn Trung Kiên. Ông lý giải, các cụ
thân sinh đặt cho ông cái tên ấy với mong muốn ông sẽ là người kiên định, sống chết với lý tưởng của mình.

“Tôi thì sinh ra ở nông thôn, lớn lên đi bộ đội rồi lại về quê vác tù
và hàng tổng. Lý tưởng thì ngoảnh đi ngoảnh lại chẳng thấy có gì to
tát. Ngẫm ra thì chỉ có cái lý tưởng làm người” - ông mở đầu câu chuyện về đời mình như vậy.

Ông sinh năm 1950. Năm 1972, chiến tranh đang ở giai đoạn ác liệt,
ông giã từ quê nghèo lên đường tòng quân. Đất nước thống nhất, năm 1977, quê xưa đất cũ lại đón ông về.

Thời gian ấy vợ dại con thơ, nhưng với suy nghĩ “sống là cống hiến”
ông nhận làm tất thảy những trọng trách mà dân tin, dân bầu. Từ đội trưởng dân quân, rồi công an viên và bây giờ là Chi hội trưởng Nông dân.

Tuy nhiên, theo ông Kiên thì “nghiệp làm quan xóm” của ông cũng có
một thời gian đứt gánh. Ấy là quãng thời gian đầu thập niên 90 của thế
kỷ trước. Khi ấy, như bao gia đình ở miền quê nghèo này, nhà ông lao đao bởi cái đói hành hạ.

Đông con (5 người con) nên ông đành gác việc làng, theo đám phu vàng
phiêu bạt vào Đà Nẵng, rồi lên tận Tây Nguyên để tìm may mắn. Thế nhưng,
vàng chẳng thấy đâu, những ngày sống nơi rừng thiêng nước độc ấy đã
khiến căn bệnh sốt rét rừng từng hành hạ ông từ những ngày quân ngũ tái phát. Thấy sức mình không trụ được, ông lếch thếch trở về quê cũ.

Cho đến tận bây giờ, ông Kiên vẫn cho rằng quyết định vào chùa hầu hạ đức Phật của mình, là một quyết định không thể chuẩn xác hơn.

Về nhà, vẫn nguyên gánh nặng mưu sinh, bệnh sốt rét vẫn không thôi
hành hạ, sức khoẻ của ông ngày càng suy kiệt. Gần làng ông có một ngôi
chùa không có sư. Buồn nản bởi bạo bệnh bám riết, cứ nghĩ duyên trần của
mình đã cạn, sau một thời gian dài suy nghĩ, ông quyết định vào chùa nương nhờ cửa Phật.

Ông xin chính quyền địa phương làm thủ từ, đảm trách việc khói hương,
trông nom chùa. Từ ngày “hầu hạ đức Phật”, ông thấy lòng mình bỗng dưng
nhẹ nhõm, thảnh thơi. Và, lạ kỳ hơn, chứng bệnh sốt rét từng làm ông
khốn khổ, kiệt quệ cũng bỗng dưng tiêu tán. Cũng chính tại thiền môn ấy,
ông đã “viết nên” câu chuyện cảm động có một không hai ở cõi nhân gian này.

Đại gia lạc bước

Cách đây chừng 20 năm, nếu những cái tên như Cu Nên, Lâm Già, Dung
Hà… khiến các tay anh chị có máu mặt ở Hải Phòng bạt vía kinh hồn thì
Nguyễn Văn Dũng, còn gọi là Dũng “Hồng Bàng” cũng có “lãnh địa” riêng, cũng xưng hùng xưng bá chẳng ngại bất cứ “đại ca” nào.

Dũng kể, nhà Dũng có 5 anh em, 3 trai, 2 gái. Thời ấy, ở đất Cảng,
nếu gia đình nào không có con cái khoác lên người tiền án, tiền sự thì
coi như đại phúc. Nhà đông con, bố mẹ mải mưu sinh nên như nhiều thanh
niên khác, mấy anh em Dũng (trừ 2 cô con gái) đều “trưởng thành” từ “môi trường xã hội”.

Học hết lớp 7, chán, Dũng bỏ để lêu lổng với đám bạn bụi đời. Lang
bạt kỳ hồ, Dũng là mối lo, là mầm hoạ lớn nhất của cả gia đình. Tuổi đôi
chín, gia đình Dũng đã thở phào nhẹ nhõm khi hắn có giấy gọi nhập ngũ.
Thế nhưng, niềm vui ngắn chẳng tày gang, khi giải ngũ Dũng vẫn chứng nào
tật ấy, thích cuộc sống phóng khoáng, coi nhà mình chẳng khác gì nhà trọ.

Dũng khởi nghiệp bằng nghề buôn sắt vụn. Nghe có vẻ đây là nghề của
những kẻ hết kế sinh nhai nhưng lại là nghề thời thượng, kiếm bộn tiền
lúc bấy giờ. Sau một thời gian ngắn ra nghề, nhờ những mối quan hệ xã
hội trước đây, lại thêm sự liều lĩnh, Dũng đánh thẳng hàng từ Hải Phòng sang Trung Quốc qua đường Móng Cái.

Không biết khi đó dân buôn Trung Quốc gom sắt vụn, đồng nát làm gì mà
mua với giá rất cao, bao nhiêu hàng chuyển sang cũng gật. Nói là sắt
vụn chứ thực tế thì hàng Dũng đưa sang Trung Quốc toàn ray đường tàu và
tôn dày được tuyển lựa kỹ. Kiếm tiền vô khối, anh em Dũng sống xa hoa,
ăn chơi như những ông hoàng. Có tiền, chịu chơi, đương nhiên mấy anh em Dũng đều dính vào ma tuý.

Bây giờ, ngẫm lại Dũng bảo, dường như số phận của con người đều do
trời quyết định. Và, số trời đã không cho Dũng được… sướng. Khi bập sâu
vào ma tuý thì cửa làm ăn ở Trung Quốc cũng sập. Chỉ mấy chuyến hàng bị cơ quan chức năng thu giữ, Dũng đã trắng tay.

(Còn nữa)

Cải hoá Dũng “Hồng Bàng” - Bài 2  »» Thiện duyên sau cánh cửa thiền

Đào Thanh Tuy (Dân Việt)

Em, Hướng Dương bị ánh sáng bỏ bùa
Người chăm chút vào em tìm sự thật
Những ánh nhìn dịu dàng và trong vắt
Xoay tròn theo từng sợi sắc mặt trời


Giữ vững quyết tâm phòng, chống Ma túy!
Giữ vững quyết tâm ngăn chặn AIDS!
Vì sự bình yên của gia đình và cộng đồng, toàn dân hãy tích cực tố giác tội phạm!
Quảng cáo
Offline Tình_ca  
#2 Đã gửi : 07/03/2011 lúc 11:25:02(UTC)
Tình_ca

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 09-03-2010(UTC)
Bài viết: 1.216
Đến từ: Quảng Trị

Cảm ơn: 34 lần
Được cảm ơn: 116 lần trong 86 bài viết
Cải hoá Dũng “Hồng Bàng” - Bài 2

Thiện duyên sau cánh cửa thiền

Làm
ăn thua lỗ, nghiện ma tuý nặng, Dũng lún sâu vào vòng xoáy tội lỗi. Và,
khi cánh cửa cuộc đời chuẩn bị khép lại thì tại chốn quê nghèo, nơi cửa thiền, Dũng gặp ông Kiên, người đã giang tay cứu rỗi đời gã…

Loay hoay ngoài xã hội, mấy lần định “làm ăn lớn” nhưng đều đổ bể,
nhờ mối quan hệ của gia đình, Dũng được nhận vào làm nhân viên trong một
doanh nghiệp nhà nước. Thế nhưng, những cơn nghiền ma tuý đã khiến ý định “ẩn mình” của Dũng thất bại.



Cứ khi rảnh, ông Kiên lại cùng Dũng (phải) trò chuyện tri giao.

Giang hồ gãy cánh

Đói thuốc, Dũng làm liều, viết hoá đơn khống để chiếm đoạt tiền. Sự
việc bị phát giác, Dũng khăn gói vào tù. Đó là lần đi trại đầu tiên
trong đời. Và, cũng chỉ lần đó Dũng nhớ mình bị đi tù vì lý do gì. Các
lần sau, bởi tần suất quá dày, bởi sống trong mộng mị, nên Dũng chẳng còn nhớ mình “xộ khám” vì tội danh gì nữa.

Lần cuối cùng Dũng khoác trên mình bộ quần áo sọc trắng đen ấy là vào
khoảng năm 1995. Khi ấy, bết bát bởi nghiện, lại thấy các băng nhóm
khác nổi lên tranh giành lãnh địa sau khi các bậc “tiền bối” như Lâm
Già, Cu Nên, Dung Hà bị công an đánh tơi tả, Dũng đã ngấm ngầm “vũ
trang” để “lấy số giang hồ”. Thế nhưng, chưa kịp động thủ thì Dũng bị bắt bởi tội mua bán, tàng trữ vũ khí quân dụng.

Mấy năm bóc lịch, khi ra tù, như mọi lần, Dũng lại dấn sâu thêm vào
“con đường tội lỗi”. Và, sau một phi vụ làm ăn, Dũng lại bị công an truy
nã. Biết số mình đã tận, ngó quanh chẳng thấy ánh sáng tương lai đâu,
lại thêm đứa em thứ ba chết bởi ma tuý, hai anh em Dũng đã bàn với nhau về quê ngoại ở xã Nam Thái, huyện Nam Trực (Nam Định).

Những lần trước về quê, anh em Dũng được dân làng vô cùng ngưỡng mộ,
bởi họ ăn mặc sành điệu, phóng xe máy vè vè, tiêu tiền như rác. Thế
nhưng, lần trở lại này, anh em Dũng đã khiến mọi người bất ngờ và… sợ hãi.

Dũng xăm trổ kín người, gặp bất cứ ai “nóng mắt” là vác dao tới chém.
Quá mệt mỏi với sự ngang tàng của anh em Dũng, họ hàng thân thích cũng
dần xa lánh. Lúc đó, bởi nghiện ma tuý đã nặng, thân xác Dũng tiều tụy,
mụn nhọn nổi khắp người. Nghĩ mình chẳng sống được bao lâu, Dũng càng tuyệt vọng, càng phá phách hơn.

Bồ Tát hiển linh

Khi ấy, ông Kiên đang trông việc nhang khói ở chùa. Tận mắt thấy Dũng
gây gổ, tận mắt thấy Dũng huỷ hoại đời mình, ông đau xót lắm. Gần Đức
Phật, thấm câu “cứu một mạng người bằng xây bảy ngôi chùa”, ông muốn
dang tay cứu vớt Dũng, người khi ấy đã tự “đặt vé” cho mình trên “chuyến tàu về bên kia thế giới”.

Ông Kiên kể, thực tình, nhìn sự ngổ ngáo của anh em Dũng, ban đầu ông
cũng ngại tiếp xúc. Nhưng sau một vài lần trò chuyện, ông thấy ở Dũng
mầm thiện vẫn còn. Vậy là, một lần, thấy Dũng đang ngáo ngơ ở gần chùa, ông đã vẫy Dũng vào trò chuyện.

Ông Kiên kể, thực tình, nhìn sự ngổ ngáo của anh em Dũng, ban đầu
ông cũng ngại tiếp xúc. Nhưng sau một vài lần trò chuyện, ông thấy ở Dũng mầm thiện vẫn còn.

Sau buổi nói chuyện thân tình ấy, ông biết, Dũng đang rất tuyệt vọng.
Bị dân làng, họ hàng xa lánh, anh em Dũng định quay lại Hải Phòng. Quay
lại “đất dữ” ấy là quay lại con đường tội lỗi, là tìm về cõi chết nhanh
hơn. Thế nhưng, lúc đó Dũng nghĩ mình không còn sự lựa chọn nào khác.
Thôi thì cứ ra đấy, cứ sống huy hoàng, mặc kệ số phận, đẩy đến đâu thì đẩy, trôi đến đâu thì trôi.

Sụt sùi nước mắt, Dũng bảo: “Bố ạ, đời con chẳng còn gì! Con đã đánh
mất tất cả! Bây giờ con chỉ muốn chết thôi! Chết cho đỡ khổ, đỡ nhục bố ạ!”.

Nắm chặt bàn tay gầy guộc của Dũng, ông vỗ về: “Thôi con ạ, mọi thứ
qua rồi, có tiếc cũng chẳng được gì. Con còn trẻ, còn có tương lai. Nếu
con không ngại thì ta sẽ nhận làm con nuôi và ở hẳn đây với ta, đừng đi đâu nữa!”.

Nghe ông Kiên nhắc lại mấy lời gan ruột ấy, ngồi bên cạnh, Dũng lấy
tay ôm mặt. Dù cố nén, cố ngăn nhưng nước mắt vẫn lã chã tuôn rơi. Lau
nước mắt bằng bàn tay chai sần, bàn tay đã từng cầm dao cầm kiếm, rồi
cầm cuốc cầm cày, Dũng nghẹn ngào: “Những lời đó, đến giờ tôi vẫn khắc
cốt ghi tâm. Không quên được! Không thể nào quên được! Những lời đó đã cứu cả đời tôi!”.

Ngay sau buổi gặp mặt định mệnh ấy, Dũng chuyển ra chùa sống chung
với ông Kiên. Tiếp nhận “đứa con bất trị”, ông Kiên đã phải… giả điếc
trước những lời dị nghị, đàm tiếu của dân làng. Ai cũng bảo ông dở người, an nhàn chẳng muốn lại muốn rước vạ vào thân.

Thế nhưng, ông bảo, tên ông là Trung Kiên nên khi đã quyết định cái gì thì cứ thế mà làm, chẳng bàn cãi gì thêm nữa.

Đã nhận con thì phải có trách nhiệm với con. Việc đầu tiên là phải
kéo Dũng thoát khỏi bàn tay tử thần. Ông muốn cai nghiện cho Dũng bởi chỉ khi làm được việc đó thì đời con mình mới có hy vọng.

Ở làng ông từ trước tới nay chẳng có ai nghiện ma tuý cả. Tuy nhiên,
ông biết, cai nghiện là việc khó tựa lấp biển, dời non. Qua sách báo,
ông thấy có người cai đến cả chục lần mà vẫn chứng nào tật nấy, ngựa cũ
quen đường. Thế nhưng, ông tin cha con ông sẽ thành công nếu cả hai cùng cố gắng.

Sau mấy đêm hàn huyên, ông đã truyền cho Dũng ngọn lửa quyết tâm đang
rừng rực cháy trong mình. Nghe như nuốt từng lời ông nói, Dũng cũng
thấy cơn nghiện đã dày vò mình ngót hai chục năm dịu bớt. Dũng quyết tâm cai.

----------------

Bài cuối: Một tình yêu xúc động

Đào Thanh Tuy (Dân Việt)

Em, Hướng Dương bị ánh sáng bỏ bùa
Người chăm chút vào em tìm sự thật
Những ánh nhìn dịu dàng và trong vắt
Xoay tròn theo từng sợi sắc mặt trời


Giữ vững quyết tâm phòng, chống Ma túy!
Giữ vững quyết tâm ngăn chặn AIDS!
Vì sự bình yên của gia đình và cộng đồng, toàn dân hãy tích cực tố giác tội phạm!
Offline Tình_ca  
#3 Đã gửi : 07/03/2011 lúc 11:26:14(UTC)
Tình_ca

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 09-03-2010(UTC)
Bài viết: 1.216
Đến từ: Quảng Trị

Cảm ơn: 34 lần
Được cảm ơn: 116 lần trong 86 bài viết
Chuyện tình ngày hôm trước đã được biết qua chương trình "Tình yêu của tôi". Thật tuyệt!
Em, Hướng Dương bị ánh sáng bỏ bùa
Người chăm chút vào em tìm sự thật
Những ánh nhìn dịu dàng và trong vắt
Xoay tròn theo từng sợi sắc mặt trời


Giữ vững quyết tâm phòng, chống Ma túy!
Giữ vững quyết tâm ngăn chặn AIDS!
Vì sự bình yên của gia đình và cộng đồng, toàn dân hãy tích cực tố giác tội phạm!
Rss Feed  Atom Feed
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.