Trang chủ HIV  |  Web Link  |  Giới thiệu |  Liên hệ  |  English 
hiv logo

Thông báo

Icon
Error

Đăng nhập


Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to last unread
Tu-an  
#1 Đã gửi : 15/02/2011 lúc 04:18:48(UTC)
Guest
Danh hiệu: Guest

Nhóm:
Gia nhập: 24-06-2009(UTC)
Bài viết: 25.549

Được cảm ơn: 35 lần trong 21 bài viết

Hãy đặt mình vào vị trí của người

Chúng ta đang sống trong thời đại  HIV, chúng ta đang sống chung với người có HIV và chúng ta cũng có khả năng sẽ bị lây nhiễm HIV! Bởi vì đại dịch HIV đang bùng phát, cả thế giới chưa thể khống chế được.

Nhưng có bao giờ chúng ta hình dung ra tất cả những khó khăn nếu chẳng may một ngày nào đó chúng ta phải cầm trên tay mảnh giấy xét nghiệm HIV, với kết quả dương tính của chính mình!?

Chắc chắn rằng bạn và tôi không mong muốn việc tệ hại đó lại xảy ra trong cuộc đời mình. Nhưng trong cuộc sống có nhiều cái thật oái oăm, thỉnh thoảng điều không mong đợi lại cứ phải đến.

Về lý thuyết thì khi một người có HIV họ có thể sống rất bình thường như bao người khác, thậm chí vẫn lạc quan yêu đời, sống khỏe và sống lâu như không có việc gì xảy ra.

Nhưng khi biết mình bị nhiễm HIV cuộc sống của bạn và tôi thật sự sẽ thay đổi, mặc dầu HIV ta mang trong mình hoàn toàn chưa gây ảnh hưởng gì đến cơ thể của ta cả.

Với rất đông người thì thời gian đầu đều suy sụp tinh thần trầm trọng, mọi công việc và kế hoạch cho tương lai đều sụp đổ tan tành. Tâm thần trở nên bấn loạn, mất thăng bằng và mất hoàn toàn định hướng trong cuộc đời. Vì cái chết luôn luôn ám ảnh và hơn nửa cuộc sống của bạn và tôi sẽ ngắn hơn rất nhiều so với những người bình thường khác không bị nhiễm.

Gia đình và người thân khi hay tin, chắc chắn sẽ rất đau khổ, còn bạn bè, đồng nghiệp, hàng xóm láng giềng nếu biết được sẽ có  nhiều phản ứng rất khác nhau nhưng nói chung đều bất lợi cho bạn và tôi. Họ có thể sẽ lên án, xa lánh, khinh chê và miệt thị. Thỉnh thoảng cũng có  số ít người cảm thông vì họ đã trải nghiệm qua trong công tác chuyên môn, từ người thân hoặc chính bản thân họ, hoặc họ là những người giàu lòng nhân ái và hay xót thương. Nhưng việc bạn và tôi tiếp cận với họ  để nhận được những an ủi, chia sẽ, cảm thông và nâng đỡ quả thật là hết sức khó khăn, vì cần phải  vượt qua rất nhiều trở lực từ chính mình. Điều nầy cần có một sự hiểu biết hết sức kỹ lưỡng, cần có thời gian cộng với một nghị lực phi thường mới mong có thể làm được.

Công việc làm và sinh hoạt của bạn và tôi có thể sẽ gặp khó khăn hơn, lúc nào cũng  trong tâm trạng phải luôn ẩn mình vì có cảm giác bị mọi người soi mói, dòm ngó. Phải tha phương cầu thực mới có cơ may sinh tồn.

Đời sống tình cảm cũng tương tự như vậy. Nếu độc thân sẽ rất khó lập gia đình, nhưng nếu vì lý do nào đó phải chọn lập gia đình thì sẽ có hàng trăm vấn đề cân não sẽ phải liệt kê ra để  lựa chọn và chấp nhận.

Nếu có gia đình rồi thì vấn đề càng trầm trọng hơn. Làm sao bạn đời của mình có thể thông cảm và tha thứ cho, nếu không tìm ra một chứng minh chính đáng cho tình trạng lây nhiễm của mình. Và làm thế nào để tránh được tình trạng lây lan cho bạn đời khi hai người phải chung sống với nhau. Có thể vợ chồng sẽ không có con hoặc ngưng sinh con, còn nếu có con thì khả năng truyền bệnh cho con không phải là thấp, nhưng truyền cho bạn đời của mình là chắc chắn.

Nếu bạn và tôi qua đời thì bạn đời của bạn và tôi sẽ đơn lẻ, con sẽ mất cha hoặc mất mẹ, hoặc mất cả hai, cả ba. Những đứa còn lại ai sẽ thay cha mẹ chúng nuôi dạy cho đến khi nên người.

Hằng ngày lúc nào bạn và tôi cũng phải chiến đấu để quên đi cái chết đang đến gần dù chúng ta còn rất khỏe, và làm thân cho được với con virus đáng ghê sợ kia, và còn rất nhiều vấn đề luôn phải chiến đấu và chiến thắng mới có  thể đứng đậy và tiếp tục bước đi được trên con đường còn muôn vàn gian nan trước mặt, dù rằng nó không đến nổi  quá dài?.

Rồi một ngày nào đó bắt buộc chúng ta phải đến bệnh viện để xét nghiệm CD4, điều trị ARV để hạn chế sự phát triễn của Virus, kéo dài cuộc sống, rồi phải uống thuốc hằng ngày và đúng giờ, và phải tái khám định kỳ cho đến mãn đời. . .

Đó chỉ là giai đoạn bị nhiễm HIV, chưa kể hết những khổ sở về tinh thần lẫn thể xác khi bạn và tôi đã chuyển qua giai đoạn AIDS.

Như vậy cuộc sống của người nhiễm HIV phải đang và luôn đối diện với muôn vàn khó khăn và đau khổ quả là không dễ dàng chút nào.

Cho nên hiểu biết về căn bệnh nầy và biết cách phòng tránh lây lan là việc hết sức cần thiết và cấp bách.

Tuy nhiên tất cả nổi đau của người bị nhiễm HIV phải chịu đựng đa phần không phải do HIV gây nên, mà là do chính con người chúng ta gây nên cho nhau!

Vậy “Hãy đặt mình vào vị trí của người, để khi ta thấy đau thì người cũng đau như ta” và đó là lúc chính chúng ta mới cảm nhận hết được và biết tìm được cách làm vơi nỗi đau của người có HIV và cũng là nổi đau của chính ta sau nầy nếu chẵng may bạn và tôi ngộ nhỡ.

Xin cảm ơn và chào thân ái.

Paul Trần văn Minh

GX An Hải Đà Nẵng

Quảng cáo
Offline quangvinhhcm  
#2 Đã gửi : 18/02/2011 lúc 04:21:17(UTC)
quangvinhhcm

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 12-02-2011(UTC)
Bài viết: 925
Man
Đến từ: Nơi Sự Sống Bắt Đầu

Thanks: 25 times
Được cảm ơn: 170 lần trong 155 bài viết
chào các anh chị và các bạn trên diễn đàn. Mình xin kể một câu chuyện có thật đã xãy  ra trong cuộc sống của mình,
Nguyên vào trước tết Nguyên đán năm 2010 mình nhận được Hun tin là một người mình xem là anh đã nhiễm HIV thật sự lúc đó mình không tin được vì mình sợ đó chỉ là lời nói đùa của ai đó thôi nhưng sự thật vẫn là sự thật, trong thời gian đó mình đã phải đối điện với Stress. ( vì trong gần thời gian gần 10 năm mình có nhậu nhẹt với anh đó rất nhiều lần )lần đó mình có ghé nhà thăm, nhà thì năm trong con hẻm nhỏ khi vào mình thấy nhà đóng của mình tưởng không có ai tính về thì có tiếng nói trong nhà vọng ra hõi:
- Ai đó
+ mình trã lời : Vinh nè chú ơi.
- vinh hã đẫy của vào đi .
và khi vào nhà mình không còn nhận ra đó chính là người anh làm chung với mình bao năm nữa.
+ anh ơi bà xã anh đâu rồi.
- nó đi bán cá rồi.
+ tiền bán vậy đủ sống không ăn
- cũng tạm qua ngày.
+ vậy sáng giờ anh có ăn uống gì chưa
- chưa ( anh nằm trầm tư suy nghĩ và đã khóc )
+ thôi anh ráng gửi gìn sức khỏe uống thuốc của bác sỹ đưa cho đúng liều nha. cứ an tâm đi không có gì đâu
* bắt đầu kể tui nghe nguyên nhân cớ sự sau ra thế này.
khi tôi ra về cãm thấy thương xót sau 1 số phận như thế .
tôi nghĩ rằng khi tôi đưa những đều này lên TOPIC có một số sẽ nói tôi bịa đặt. Cầu mong nơi phương xa anh được yên giấc.
Tư vấn HIV Qua Zalo hoàn toàn miễn phí : 01655 742 678

Offline cachdengia111  
#3 Đã gửi : 26/02/2011 lúc 07:04:45(UTC)
cachdengia111

Danh hiệu: Member

Nhóm:
Gia nhập: 22-02-2011(UTC)
Bài viết: 11
Đến từ: Viet Nam

Được cảm ơn: 3 lần trong 3 bài viết
Hãy đặt mình vào vị trí của người, để khi ta thấy đau thì người cũng đau như ta” và đó là lúc chính chúng ta mới cảm nhận hết được và biết tìm được cách làm vơi nỗi đau của người có HIV và cũng là nổi đau của chính ta sau nầy nếu chẵng may bạn và tôi ngộ nhỡ.  đọc cả bài em thích nhất câu này  
Vì 1 thế giới không HIV/AIDS!
Offline thonon  
#4 Đã gửi : 26/02/2011 lúc 09:38:56(UTC)
thonon

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 30-04-2010(UTC)
Bài viết: 432
Man
Đến từ: hà nội phố

Thanks: 13 times
Được cảm ơn: 71 lần trong 67 bài viết
giá như thế giới ko gọi đây là căn bệnh thế kỷ thì có lẽ đã ko có nhiều người đau khổ như vậy,thưc sự khi có nguy cơ nhiễm h em đã lo lắng sợ lây cho vơ cho con và sợ cả sự xa lánh của mọi người,còn bản thân em thực sự em ko lo là sẽ chết vì hiv đâu ạ
Các bạn hãy đọc kỹ những kiến thức cơ bản về HIV/AIDS để không còn phải lo lắng,không phải street nữa các bạn nhé.Dùng BCS đúng cách giúp bạn tránh lây nhiễm rất nhiều các bệnh LTQDTD nhé
chúc cho tất cả những ai có nguy cơ đều được cầm kết quả âm tính trên tay nhé
Offline cucainho_190394  
#5 Đã gửi : 18/06/2011 lúc 10:40:28(UTC)
cucainho_190394

Danh hiệu: Thành viên mới

Nhóm:
Gia nhập: 16-06-2011(UTC)
Bài viết: 2
Đến từ: truong THPT Bao Loc

sống trong cuộc sống cần có một tấm lòng,để làm gì bạn bit ko?....để chúng ta co the iu thương nhau hơn,bit cam thông và chia sẻ với nhau hơn . A nói đúng lam! khi dặt minh vao vi tri cua người ta mới thực sự cảm thấy chua xót,tủi thân biet nhường nao! ta đau thi ngươi còn đau hơn ta gấp bội...vì thế chúng ta đừng bao giờ tàn nhẫn cứa những lưỡi dao vào trái tim đang rỉ máu của họ nhe!những hành động hay lời nói của chúng ta co thể cứu lấy 1 con người và cũng co the giết chết 1 con người day bạn ah!hãy cùng chia sẻ và động viên nhau sống vui,sống lành mạnh và nhất la phải thật có ich với đời,với người va với chính minh nha các bạn!
Rss Feed  Atom Feed
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.