  Danh hiệu: Thành viên gắn bóNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 31-12-2004(UTC) Bài viết: 520 Đến từ: Việt Nam
|
<table> <tbody> <tr> <td class="tintop_title" valign="top" align="left"><font color="#ff1493" size="5">Anh có yêu em không?</font></td></tr> <tr> <td class="news_date" valign="top" align="left" height="20"></td></tr> <tr> <td class="text" valign="top" align="left"> <p align="right"><font face="arial, helvetica, sans-serif" color="#ff3300"><strong><u><a onclick="return openImageNews(this,200,300)" href="http://nguoivienxu.vietnamnet.vn/dataimages/original/images531135_gian-doi.jpg"><img src="http://nguoivienxu.vietnamnet.vn/dataimages/original/images531135_gian-doi.jpg" width="200" border="0" /></a>TỐ NHI</u></strong></font></p><font face="arial, helvetica, sans-serif"><strong> <div align="left"> <table cellspacing="0" cellpadding="3" width="1" align="left" border="0"> <tbody> <tr> <td> </td></tr> <tr> <td class="Image"> <p align="center"><font face="Arial" color="#ff3300" size="1">"Tôi ứa nước mắt...Anh ơi, anh có yêu em không?"</font></p></td></tr></tbody></table></div> <p align="justify">Người ta vẫn thường nói: “ Đàn ông yêu bằng mắt, đàn bà yêu bằng tai”, tôi cũng vậy, tôi yêu anh một phần vì những lời thương yêu có cánh mà anh vẫn thủ thỉ với tôi, nó nâng tôi lên chín tầng mây để đê mê trong hạnh phúc được yêu chiều. Làm vợ anh, rồi làm mẹ của con anh, tôi vẫn còn được nghe những lời dịu ngọt mà nhiều người phụ nữ khác thèm muốn. Vậy mà giờ đây, bỗng dưng tôi lại muốn hỏi người đàn ông của mình: “Anh có yêu em không?”.</strong></font></p> <p align="justify"><font face="arial, helvetica, sans-serif">Buổi sáng tôi thức dậy lúc 5h30. Chồng và các con tôi vẫn còn ngon giấc. Tôi nhẹ nhàng vào bếp nấu nui để lát nữa cả nhà ăn sáng. 6h15 phút, quét nhà, tưới cây xong tôi vào gọi chồng con dậy. Làm vệ sinh cho bé Nhì, giục bé Nhất ăn sáng để còn đi học, tôi nhanh tay pha cà phê sữa cho chồng. Hình như có tiếng anh gọi mang cái gạt tàn thuốc. Tay xốc nách con, tôi tất tả bưng lên cho anh tô nui nóng hổi cay mùi tiêu. Không rời mắt khỏi chương trình thời sự buổi sáng trên tivi, anh bảo: <em>“Cảm ơn cưng”</em>. Vừa cho con ăn, tôi vừa “canh chừng” chồng! Chắc ảnh ăn xong rồi, đặt con xuống ghế, tôi vừa đập đá vừa đánh cho cà phê sủi bọt( chồng tôi vẫn khen tôi pha càphê ngon nhất…Việt Nam!). Trao cho chồng ly cà phê, không cần nghe tôi cũng biết anh nói gì: <em>“Cảm ơn cưng. Em giỏi lắm. Anh yêu em”!</em></font></p><font face="arial, helvetica, sans-serif"> <div align="right"> <table cellspacing="0" cellpadding="3" width="1" align="right" border="0"> <tbody> <tr> <td><a onclick="return openImageNews(this,360,504)" href="http://nguoivienxu.vietnamnet.vn/dataimages/original/images545999_Yellow-Daisies.jpg"><img src="http://nguoivienxu.vietnamnet.vn/dataimages/original/images545999_Yellow-Daisies.jpg" width="200" border="0" /></a> </td></tr> <tr> <td class="Image"> <p align="center"><font face="Arial" color="#0000ff" size="1"><font color="#000000"><font color="#ff3300">Làm vợ như thế cũng đáng tự hào, phải không?!</font> </font></font></p></td></tr></tbody></table></div> <p align="justify">Trời chuyển mùa, bé Nhì cảm lạnh viêm họng nên sốt li bì mấy ngày nay, đêm nào bé cũng quấy nên tôi mất ngủ đến đông cứng hai con mắt. Đêm nay anh lại về trễ rồi, đã hơn 12 giờ khuya, mong anh về đến nhà an toàn. Có người bạn cũ ở quê vào chơi, cả tuần nay anh và những người đồng hương rủ nhau gặp gỡ để "ôn cố tri tân”, tửu lượng anh thì chẳng ai bì nổi, nhưng đêm khuya mà chạy xe trong bồng bềnh men rượu thì tôi lo lắm. Ôm con nóng hổi vào lòng mà tâm can tôi như có lửa đốt. 2giờ kém 19 phút, có tiếng xe của anh. Đón anh vào nhà, tôi vội đưa anh cái khăn lạnh đã chuẩn bị sẵn, pha cho anh ly nước trà pha mật ong, nhưng chưa kịp uống anh đã “cho chó ăn chè” đầy nhà. Thay đồ, rửa mặt rồi đưa anh lên giường, tôi quay lại cho con uống thuốc và đi dọn "tàn tích chiến tranh” của anh. Xong xuôi thì trời đã hườm hườm sáng… Nhấp ngụm cà phê, anh hỏi: <em>“Đêm qua anh hư quá phải không, làm em cực. Anh xin lỗi nhé. Em tuyệt lắm!"</em></font></p> <p align="justify"><font face="arial, helvetica, sans-serif">Kỷ niệm 12 năm ngày cưới. Mua cái gì tặng anh nhỉ? Tôi nghĩ mãi cả nửa tháng trời mới chọn được cái đồng hồ hiệu Rolex mà ngày xưa anh thích nhưng không đủ tiền mua. Chắc chắn anh sẽ bị bất ngờ. Tưởng tượng ra vẻ mặt mãn nguyện của anh tôi đã thấy mình hạnh phúc tràn đầy. Quả như dự đoán, anh ngẩn người nhìn tôi: <em>“Sao em tâm lý và nhớ dai quá vậy. Em thật đáng yêu!"</em> Anh mang đồng hồ vào tay và ngắm nghía mãi. Tôi biết anh vui vì tôi đã tặng anh một món quà ý nghĩa chứ không phải vì giá trị của nó. Làm vợ như thế cũng đáng tự hào, phải không?! Nhưng kìa, anh đi đâu vậy nhỉ? Anh chỉ hôn nhẹ lên má tôi và bảo: <em>“Anh có công chuyện”.</em> Lặng người, tôi ứa nước mắt nhìn theo. <em>"Anh ơi, anh có yêu em không?!".</em></font></p><font face="arial, helvetica, sans-serif"> <p align="right"><strong>T.N</strong></p></font></td></tr></tbody></table> | "Tự do là ung dung trong ràng buộc Hạnh phúc là tự tại trong khổ đau" Unknown |
|
|
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên gắn bóNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 31-12-2004(UTC) Bài viết: 520 Đến từ: Việt Nam
|
Có những lúc tình yêu, không chỉ đơn giản bằng câu nói "Anh yêu em" hoặc "Em yêu anh"... Nếu câu nói này được nói ra một cách dễ dàng, thì tình yêu ấy "hời hợt" như chính nó vậy. | "Tự do là ung dung trong ràng buộc Hạnh phúc là tự tại trong khổ đau" Unknown |
|
|
|
  Danh hiệu: MemberNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 26-03-2005(UTC) Bài viết: 48 Đến từ: VN
|
Mình đã có một tình yêu mà suốt 7 năm, không ai nói đến câu này? Và cũng chưa ai đặt câu hỏi "Anh (em) có yêu em (anh) không?"... Nhưng đến phút cuối cùng, khi câu hỏi ấy được cất lên từ chính mình, thì tình yêu đã cất cánh bay xa... | Nhớ anh khôn nguôi! |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 03-05-2004(UTC) Bài viết: 170
|
Mình cũng đang quen một cô bạn ! Bọn mình quen nhau đã mấy năm rồi ! Nhưng cứ mỗi lần gặp nhau, nàng lại hỏi những câu đại lọai như : "Anh có yêu em không ?!", "Anh có nhớ em không ?!"...  Trời ! Trả lời hoài cũng...phát sốt luôn ! Chà ...!  Đúng là...phụ nữ ! 
|
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 05-04-2005(UTC) Bài viết: 14
|
vì đàn ông hay lăng nhăng, hix....tui có ông bạn tốt bụng lắm, mỗi tội lăng nhăng, có cô bạn gái ngòai HN xinh ra fết, thế nhưng ổng lại ở SG, lâu lâu (2,3 tháng) mới ra thăm dc 1 lần, tui đi uống cafe dzới ổng mà ổng ko ngừng tia mấy em trong quán,  , đấy, cả 1 người tốt bụng, dzui dzẻ thế mà còn thế, thì làm sao mà girl ko sợ mất chàng dc! hix...nhứt là mấy anh hơi hơi có cái mã 1 chút lại càng lo hơn, mấy em girl bi giờ thì bạo khiếp, thix anh nào dù anh í đã có người đặt rùi vẫn tấn công tới tấp, ....  .... tui đây cũng là 1 trường hợp! Chán, thui thì bỏ him trước còn hơn wen nhau lâu wá dứt ko được khổ cả 2  , nói nghe fũ fàng nhưng ...có ai hiểu dc tui đâu....
|
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên gắn bóNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 06-05-2004(UTC) Bài viết: 1.458
Được cảm ơn: 6 lần trong 3 bài viết
|
Đọc tham khảo nhé! Vì sao đàn ông nhiều “tật” | | Hy vọng biến người đàn ông trở nên thuần phục và ngoan ngoãn, muốn họ ghi nhớ mọi điều dặn dò, không lặp lại sai phạm đã từng…Đó là ước mong lãng mạn nhất của mỗi người phụ nữ. | Cánh đàn ông mặc dù đã thề thốt “chia ngọt sẻ bùi”, “như hình với bóng” vẫn cứ lo cho mình một khoảng trời riêng. Họ có khoảng thời gian biến mất không thể quản lý, những cử chỉ không thể kiểm soát, những quyết định “ngu ngốc” không thể lý giải, những ý thích chẳng thể đồng cảm… 1. Họ bỗng nhiên rồ ga bất thần Có những lúc họ muốn thử một cảm giác mạnh, phiêu lưu, nguy hiểm. Tốc độ và sự hú hồn của người chứng kiến - thế là đủ, hậu quả đến đâu chưa biết. Có nhiều chàng trai trẻ còn tỏ rõ thái độ không thích bạn gái ngồi cạnh khi tăng tốc lái xe vì sợ bị ngăn cản. Khoảnh khắc điên rồ qua đi họ vẫn có thể là người chỉn chu và chấp hành luật. 2. “Tại sao cứ phải tắm hàng ngày?” Nhiều đức ông chồng nổi cáu khi vợ lên lớp quá nhiều về việc anh ta lười tắm. “Em chưa được hưởng cái cảm giác sung sướng là khi ngồi xem bóng đá đến khuya rồi nhảy vào chăn ngủ ngay, nếu bị bắt vào buồng tắm, xì nước vào người lúc đó là một cực hình”; “chỉ có đàn bà mới phải tắm!”Họ đã lý giải như vậy. 3. Tự dưng biến mất Không thèm “báo cáo” với vợ, điện thoại tắt, tìm đâu cũng không thấy. Theo phản ứng thông thường các bà vợ nghĩ ngay đến một cuộc “lăng nhăng”. Trên thực tế anh ấy đi câu cá, muốn được yên tĩnh hoàn toàn trong phòng làm việc, hoặc nhập vào một cuộc nhậu toàn đàn ông… Đôi khi các phu quân rất thích thú với ý nghĩ: mình biến đi một cách bí ẩn, tại sao lại phải xin phép nhỉ? 4. Nhà cửa lộn xộn Vợ chỉ đi vắng có 2 ngày, nhà cửa như một bãi chiến trường. Ông chồng và lũ trẻ con thả phanh làm những gì mình muốn, chẳng có ai kiểm soát, quát nạt. "Thà ngồi đánh cờ nhịn đói còn hơn phải dọn dẹp hoặc nấu ăn”. Các bà vợ càng bực tức bao nhiêu, các ông chồng càng lỳ lợm bấy nhiêu bởi họ sinh ra đâu để làm những việc ấy. 5. Có bệnh nhưng lờ đi Đa số đàn ông đều sợ; uống thuốc, tiếp xúc với bác sĩ, đến bệnh viện. Họ cho rằng những việc trên làm họ mất đi phong độ, vẻ mạnh mẽ, bất cần. Có nhiều bà vợ phải năn nỉ để ông chồng uống thuốc, trong khi đó anh ta làm việc đó như để ban ơn cho vợ. 5. Con trai hiếu thảo Ở thành phố anh là một người đàn ông thành đạt, khi về quê anh ta là một người con hiếu thảo. Anh ta dành những khoản tiền lớn xây nhà cho thày u, cho các em, cho cô dì, cho việc xây mộ tổ, cải tạo đường làng… những khoản chi khiến người vợ không vui vẻ chút nào nhưng đấy là cơ hội để anh thể hiện mình. Thày u, làng xóm sẽ tự hào, khi anh về quê hương nghênh tiếp. Phụ nữ “nông cạn” không thể hiểu hết những nỗi niềm kiểu này đâu. 7. “Tại sao lại chỉ biết có mỗi vợ?” Người đàn ông ngoan ngoãn nhất đôi khi cũng có ý nghĩ đó trong đầu. Họ tán tỉnh, “à ơi” người khác giới là để tự ước lượng độ hấp dẫn của bản thân. Họ cho rằng “những mối tình lẻ tẻ làm cho cuộc sống thêm sinh động, thậm chí còn nâng chân kính, chẳng hiểu sao phụ nữ cứ bắt chúng ta phải sám hối vì chuyện đó”. 8. Để lại dấu ấn Khi xây nhà tức là làm một việc lớn trong đời, người đàn ông nhất thiết muốn được tham gia vào bản thiết kế. Anh ấy muốn ý tưởng của mình phải được ghi dấu ấn theo thời gian. Nhiều khi sáng kiến của họ không được hợp lý, lời gàn của người khác cũng chẳng có tác dụng. Họ muốn thể hiện gu, thể hiện tính nghệ sĩ vào một việc mà mọi người thường cho là khó. 9. Phút yếu mềm bất chợt Càng mạnh mẽ rắn rỏi bao nhiêu càng dể có những phút giây yếu đuối bấy nhiêu. Phái yếu có lúc phải ngạc nhiên vì “người hùng” của mình sao lại dễ mủi lòng, dễ khóc đến thế. Các nhà tâm lý thanh minh hộ cho họ rằng; “Có những người phụ nữ dịu dàng là thế mà đôi khi có những quyết định rất cứng rắn, vậy thì đàn ông nam tính mạnh có lúc rơi lệ thì chẳng phải là khó lý giải”. Theo Tiền Phong |
|
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 21-10-2005(UTC) Bài viết: 8
|
Trích dẫn bài viết của serious đã viết:vì đàn ông hay lăng nhăng, hix....tui có ông bạn tốt bụng lắm, mỗi tội lăng nhăng, có cô bạn gái ngòai HN xinh ra fết, thế nhưng ổng lại ở SG, lâu lâu (2,3 tháng) mới ra thăm dc 1 lần, tui đi uống cafe dzới ổng mà ổng ko ngừng tia mấy em trong quán,  , đấy, cả 1 người tốt bụng, dzui dzẻ thế mà còn thế, thì làm sao mà girl ko sợ mất chàng dc! hix...nhứt là mấy anh hơi hơi có cái mã 1 chút lại càng lo hơn, mấy em girl bi giờ thì bạo khiếp, thix anh nào dù anh í đã có người đặt rùi vẫn tấn công tới tấp, ....  .... tui đây cũng là 1 trường hợp! Chán, thui thì bỏ him trước còn hơn wen nhau lâu wá dứt ko được khổ cả 2  , nói nghe fũ fàng nhưng ...có ai hiểu dc tui đâu.... Đàn ông như thế thì đúng là khó xử thật.Nếu là bạn,tôi sẽ suy nghĩ kĩ hơn chứ không đòi bỏ ngay chàng ấy đi đâu.
|
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 15-10-2005(UTC) Bài viết: 10
|
 Hừm,cũng còn tuỳ. Bài viết của bạn yeudaikho hay thật,tui cũng yêu chồng tôi tha thiết và rất tự hào về chồng
|
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 26-10-2005(UTC) Bài viết: 26
|
Tình yêu không cần phải nói I love you,đơn giản là những gì người đó dành cho mình thôi
|
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên gắn bóNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 27-12-2004(UTC) Bài viết: 306 Đến từ: Ha Noi
Cảm ơn: 1 lần Được cảm ơn: 6 lần trong 5 bài viết
|
Đơn giản quá thì sợ rằng đó không phải là tình yêu. Cho và nhận - phải chăng đó là TY của thời kinh tế thị trường? | EveryWhere For You! |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 22-10-2005(UTC) Bài viết: 70
|
Trích dẫn bài viết của scare234 đã viết:Đơn giản quá thì sợ rằng đó không phải là tình yêu. Cho và nhận - phải chăng đó là TY của thời kinh tế thị trường? Scare lãng mạn thật,thế không biết ông yêu như thế nào,mồm thì nói vậy thôi chứ hầu hết mọi người hiện nay đều đang yêu nhau theo kiểu KT thị trường đấy.
|
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên gắn bóNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 31-12-2004(UTC) Bài viết: 520 Đến từ: Việt Nam
|
Không phải hoàn toàn như vậy đâu nhé. Vì ít nhất cũng có một người vẫn yêu dại khờ nè, hic... | "Tự do là ung dung trong ràng buộc Hạnh phúc là tự tại trong khổ đau" Unknown |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 26-10-2005(UTC) Bài viết: 26
|
Trích dẫn bài viết của yeudaikho đã viết:Không phải hoàn toàn như vậy đâu nhé. Vì ít nhất cũng có một người vẫn yêu dại khờ nè, hic... Chị chắc là có nghề nghiệp ổn định,thu nhập khá,nếu chị yêu 1 anh chàng đạp xích lô hay xe ôm chị có lấy anh ấy không ? Mẹ em là cán bộ NH,bố em là nhân viên trông giữ xe.Hồi trẻ,em thấy bố mẹ em yêu nhau đắm đuối,từ khi mẹ em lên làm trưởng phòng,bố bị ra rìa,rồi cuối cùng mẹ chia tay bố em,hồi nhỏ khi biết bố mẹ chia tay,em rất thương bố nhưng khi lớn lên em mới hiểu tại sao lại như thế. Như vậy không phải là chạy theo KT thị trường thì là gì.
|
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 10-11-2005(UTC) Bài viết: 14
|
Trích dẫn bài viết của lover_girlvn đã viết:Trích dẫn bài viết của yeudaikho đã viết:Không phải hoàn toàn như vậy đâu nhé. Vì ít nhất cũng có một người vẫn yêu dại khờ nè, hic... Chị chắc là có nghề nghiệp ổn định,thu nhập khá,nếu chị yêu 1 anh chàng đạp xích lô hay xe ôm chị có lấy anh ấy không ? Mẹ em là cán bộ NH,bố em là nhân viên trông giữ xe.Hồi trẻ,em thấy bố mẹ em yêu nhau đắm đuối,từ khi mẹ em lên làm trưởng phòng,bố bị ra rìa,rồi cuối cùng mẹ chia tay bố em,hồi nhỏ khi biết bố mẹ chia tay,em rất thương bố nhưng khi lớn lên em mới hiểu tại sao lại như thế. Như vậy không phải là chạy theo KT thị trường thì là gì. NH là Ngân Hàng à,chị cũng làm NH nè.
|
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 12-11-2005(UTC) Bài viết: 8
|
Có lẽ không cần phải hỏi thẳng như vây ? Tình cảm người đó dành cho mình là đủ để mình biết là người đó có yêu hay không
|
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 11-01-2006(UTC) Bài viết: 6
|
Tôi và bạn gái tôi đã yêu nhau được 8 năm rùi và sẽ tính đến chuyện hôn nhân. Nhưng tôi thực sự bối rối khi cô ấy hỏi tôi:" Liệu khi chúng ta thành vợ chồng, em còn nghe anh nói yêu em mỗi ngày?". Thực sự thì bây giờ tôi không thể hiểu một ngày tôi không nói những lời như thế thì sẽ ra sao, bởi vì tôi yêu cô ấy rất nhiều. Nhưng liệu khi đã lập gia đình, giữa những bộn bề lo toan cua cuộc sống, liệu còn chỗ cho những câu lãng mạn như vậy không?
|
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 11-01-2006(UTC) Bài viết: 23
|
Trích dẫn bài viết của souslevent đã viết: Nhưng liệu khi đã lập gia đình, giữa những bộn bề lo toan cua cuộc sống, liệu còn chỗ cho những câu lãng mạn như vậy không? Sự lãng mạn hay không là do chính bản thân mình tạo ra, nếu như đã cưới nhau mà vẫn như ngày nào đó, lâu lâu đi xem phim hay ca nhạc kịch, hoặc dạo phố và tạo thêm những không khí vui vẻ cho gia đình, mà công việc thì mạnh ai nấy vẫn để yên thì có lẽ sẽ ổn, đừng ép buộc vợ phải nghỉ làm và ở nhà lo chuyện bếp núc thường xuyên rồi đi làm về chỉ nằm lăn ra ngủ rồi sai vợ làm đủ mọi việc thì ôi thôi,  .còn đâu là lãng mạn nữa, mà chỉ còn lại là lãng xẹt mà thôi. 
|
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 31-10-2005(UTC) Bài viết: 73
|
Sự lãng mạn hay không là do chính bản thân mình tạo ra, nếu như đã cưới nhau mà vẫn như ngày nào đó, lâu lâu đi xem phim hay ca nhạc kịch, hoặc dạo phố và tạo thêm những không khí vui vẻ cho gia đình, mà công việc thì mạnh ai nấy vẫn để yên thì có lẽ sẽ ổn, đừng ép buộc vợ phải nghỉ làm và ở nhà lo chuyện bếp núc thường xuyên rồi đi làm về chỉ nằm lăn ra ngủ rồi sai vợ làm đủ mọi việc thì ôi thôi, .còn đâu là lãng mạn nữa, mà chỉ còn lại là lãng xẹt mà thôi. hehe , tư tưởng lớn gặp nhau rồi, mình cũng nghĩ như kevodanh vậy đó. | Oh my God, I thank You for all your blessings, protection and care for me. |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 03-05-2004(UTC) Bài viết: 170
|
mình chưa có cảm giác làm vợ người nào đó nên chưa biết. Thấy mẹ mình lo cho ba wa' trời, đi làm về là lao vào bếp dọn dẹp, nấu nướng. Nếu chồng mà biết chia sẻ công việc nhà với vợ mình thì còn gì bằng.
|
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 17-11-2006(UTC) Bài viết: 64 Đến từ: sai gon
|
Còn mình thì, sau những ngày hạnh fuc' rồi đến 1 ngày mình đọc được tin nhắn "anh ko còn yêu em như trước nữa, hãy we^n anh đi" huhuu, mình chỉ còn bít khóc. Khi anh nói mình kể ra sự thật cho anh nghe, lúc mình thật lòng thì cũng là lúc anh ko thể we^n được những lỗi lầm mình gây ra cho anh, anh luôn nói với mình về sự tah thứ nhưng cuối cùng mình thật sự rất đau buồn, tgian này mình thật thật sợ, mình sợ fai? 1 mình, trc' đến giờ vốn mình sợ nhất là sự cô đơn. | co be hay khoc |
|
|
|
Di chuyển
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.
|