Trang chủ HIV  |  Web Link  |  Giới thiệu |  Liên hệ  |  English 
hiv logo

Thông báo

Icon
Error

Đăng nhập


2 Trang<12
Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to last unread
Offline khietbong  
#21 Đã gửi : 25/06/2004 lúc 04:45:12(UTC)
khietbong

Danh hiệu: Member

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 10-05-2004(UTC)
Bài viết: 262

Được cảm ơn: 1 lần trong 1 bài viết
"...Vì tất cả những gì nguyên lành
Đều xây trên một chút gì đổ vỡ..."

Không thất tình, nhưng thất vọng và vỡ mộng về một tình yêu mà mình từng ảo tưởng:
"Yêu chỉ một đời thôi chưa đủ
Một cuộc đời sao đủ một tình yêu???"
Rồi tất cả sẽ qua thôi, chẳng có gì đâu!
Offline oceanwater_ab  
#22 Đã gửi : 15/07/2004 lúc 06:25:59(UTC)
oceanwater_ab

Danh hiệu: Thành viên mới

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 05-07-2004(UTC)
Bài viết: 3

Sao lại fải đau khổ nhỉ?Mình cách đây khoảng 3 tháng cũng đã rơi vào "thảm cảnh" đó.Thật sự là lúc đó mình tưởng là mình có thể chết được,buồn chán kinh khủng.Thật sự ,mình tưởng rằng không bao giờ mình thoát khỏi nỗi đau này.Mình đã làm bằng mọi cách để quên chuyện đó nhưng mọi cố gắng đều vô ích.Ngày nào mình cũng khóc,dù đã nhờ đến cả bạn bè nhưng mọi việc đều không ổn,nhất là khi mình càng cố gắng wên đi điều đó.Cho đến khi mình lên mạng và quyết định sẽ kể chuyện của mình cho ai đó vào chát với mình đầu tiên và mình đã không fải hối hận về việc đó.Chưa bao giờ mình gặp một người tuyệt vời như vậy.Anh đã giúp mình quên đi mọi nỗi buồn,an ủi và động viên khiến cho mình tự tin hơn rất nhiều.Mình cảm ơn anh rất nhiều vì đã làm được điều mà mình đã từng nghĩ là điều kì diệu!
Lời khuyên của mình là"đừng nhốt mình trong nỗi buồn,cũng đừng trốn chạy khỏi nỗi buồn đó",hãy nghĩ xem cuộc đời vẫn còn rất nhiều điều tốt đẹp,còn rất nhiều người fù hợp với mình.Người đó thật đáng tiếc vì đã không biết rằng trên đời này có người yêu họ như vậy. Khi bạn mất họ thì cũng có nghĩa bạn thật may mắn vì bạn đang có 1 cơ hội để gặp1 người con tuyêt vời hơn đấy.
Hãy cố gắng lên nhé!
Encore une second tu m'aime,Je vous encore appartiens,mon a_b!
Offline heo1980  
#23 Đã gửi : 16/07/2004 lúc 10:02:48(UTC)
heo1980

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 06-05-2004(UTC)
Bài viết: 1.458

Được cảm ơn: 6 lần trong 3 bài viết
Cảm ơn những ý kiến của bạn, mình thì cũng từng trải qua cái cảnh bị ... thất tình, nhưng lâu rồi cũng dễ 5 năm rồi đó. Lúc đó cũng buồn lắm, nhưng rồi thời gian cũng xoá mờ dần hết, nhưng trong tim mình vẫn còn một góc nhỏ dành cho hình ảnh cô ấy !
Offline Hanoi  
#24 Đã gửi : 17/07/2004 lúc 01:45:24(UTC)
Hanoi

Danh hiệu: Member

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 07-05-2004(UTC)
Bài viết: 139

Bạn thường xúc động khi xem những cuốn phim hoặc tiểu thuyết hay về tình yêu, lòng thầm cảm ơn tác giả đã cho bạn cơ hội được sống trong những khoảnh khắc thật đáng nhớ?

Vậy thì tại sao không thầm cảm ơn người ấy khi hai bạn chia tay nhau, chỉ đơn giản bởi vì người ấy đã cho bạn cơ hội được là nhân vật chính trong một câu chuyện không kém phần kỳ diệu so với câu chuyện mà bạn đã được xem hay được đọc?
Offline than_tinh_yeu  
#25 Đã gửi : 19/07/2004 lúc 06:52:43(UTC)
than_tinh_yeu

Danh hiệu: Member

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 10-05-2004(UTC)
Bài viết: 296

Hic, rồi mọi chuyện cũng trôi qua được với mình phần nào, Mình đã có thêm niềm vuit rong cuộc sống, bằng công việc bằng những người bạn của mình. Cảm ơn các bạn, cảm ơn những lời đóng góp !
Offline chantinh  
#26 Đã gửi : 23/12/2004 lúc 12:38:15(UTC)
chantinh

Danh hiệu: Thành viên danh dự

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 12-06-2004(UTC)
Bài viết: 265

Thất thế, không thất nhân tâm

Hồng Thanh Quang

Đang yêu nhau mà xử sự đẹp thì là chuyện tất nhiên rồi (có mà hóa dại mới làm ngược lại!). Nhưng khi chia tay mà vẫn đàng hoàng tình cảm, chứ không "đá thúng đụng nia" thì là việc mà những người trần mắt thịt như chúng ta không phải ai cũng có thể làm được.

Tuy nhiên, nói thế không có nghĩa là không cố gắng thử giữ đúng nhân cách và phong độ của mình ngay cả trong những thử thách bi thiết nhất. Và nếu ta thực sự tử tế thì chắc ta sẽ không phải chịu những hệ lụy buồn đau. Ai đó đã nói rồi, những gì xuất phát từ trái tim chắc chắn sẽ tới được trái tim...

Tôi đã nghĩ thế khi dịch bài thơ Lời từ tạ của nhà thơ Bulgaria Damian Damianov. Những lời thơ tưởng chỉ nói về tình yêu nhưng lại toát lên những chiêm nghiệm sâu sắc về các lẽ đời khác. Dù thất thế cũng không làm gì để thất nhân tâm.

Bài thơ như sau:

Vậy nghĩa là em đi như đã quyết?!...
Chúc bình an! Anh chẳng giữ em đâu.
Chắc quãng đời mai sau tẻ ngắt
Không thể làm anh chết bởi buồn đau.

Nhưng nếu rồi với nụ cười đồng cảm,
Ai mai này tới sưởi ấm lòng anh,
Dẫu người ấy giùm uống sầu dĩ vãng,
Chắc nỗi sầu cũng chẳng chịu qua mau.

Dưới hàng mi, hai hòn than bóng bỏng
Chẳng nguội đâu... Nhưng anh sẽ đổi thay:
Đôi mắt anh sẽ dửng dưng, hờ hững,
Hay u hoài lây lất chua cay.

Và trái tim hóa nghèo nàn, bất lực,
Chết âm thầm không một lời ca,
Sẽ giống đống tro tàn, lửa tắt,
Xót xa, tan rã, vụn rời ra,

Sẽ điếc đặc như cổng cao đóng chặt.
Sẽ rỗng không như một túp lều hoang,
Chỉ có gió đêm khóc điều đã mất
Và bụi khi em bước khẽ khàng dâng...

Vậy là em sẽ đi như đã quyết?!
Hãy ngồi thêm khoảnh khắc nữa
cùng nhau,
Để anh ngắm gương mặt em thân thiết,
Để trên ngực em, anh lại ngả đầu,

Để nhớ lại những gì thiêng liêng nhất
Ẩn trong em - dầu chúng với chiều trôi,
Nhưng giữa những bài thơ anh viết
Mãi xông hương, ngời ngợi muôn đời...

Bài thơ mở đầu bằng một câu hỏi: "Vậy là em sẽ đi như đã quyết?!". Câu hỏi không cần đợi trả lời này thực ra là một tiếng thở dài cam chịu. Còn gì nữa? Khi người đàn bà đã muốn bỏ ta đi thì mọi sự van vỉ, nài nỉ chỉ trớ trêu và vô ích mà thôi. Damian Damianov cũng biết vậy. Nên mở đầu Lời từ tạ, anh đã làm như hùng hổ: "Chúc bình an! Anh chẳng giữ em đâu". Cứ tưởng đó là nhát chém sau cuối, chấm dứt những tơ vương còn lây lất để quên đi, để tìm cơ hội mở ra trang đời mới. Nói một cách thô mộc, để cho "tiền bạc phân minh, ái tình dứt khoát".

Thế nhưng, sự đời không đơn giản thế. Người đàn ông trong Lời từ tạ như bị phân thân: một mặt, anh biết có "cố đấm ăn xôi" thì chỉ làm mình thêm thế yếu, dễ bề trở thành thảm hại trong con mắt nàng. Mặt khác, dù nàng đã quyết rời bỏ anh, nhưng anh vẫn còn yêu nàng, yêu lắm lắm cơ. Ở ngay câu thứ ba của bài thơ, cứ tưởng vừa nói thế nên anh còn giữ nguyên được độ cứng nam nhi thì anh lại vô tình (hay vô thức - như mốt nói hiện nay của một số nhà "giả học") để lộ gót chân Asin của mình qua từ "tẻ ngắt". Anh đã buột miệng thú nhận rằng, mất nàng rồi, "quãng đời mai sau" của anh sẽ "tẻ ngắt", dẫu anh vẫn còn tỏ vẻ được một chút bằng sự phỏng đoán (hết sức yếu ớt), rằng nó, cái "quãng đời mai sau tẻ ngắt" ấy, sẽ "không thể làm anh chết bởi buồn đau".

Và rồi bài thơ càng tiếp diễn thì cái niềm yêu đau đáu, xót xa của thi sĩ dành cho người-đàn-bà-tự-ruồng-bỏ càng trở nên lớn lao và mãnh liệt hơn. Càng viết, anh càng tự nhiên tỏ ra không giữ thế anh râu. Mất em là anh mất mọi sự trên đời. Mất em, anh sống cũng như không, vì còn đâu cảm hứng, còn đâu ham muốn sáng tạo, còn đâu nhiệt huyết! Cái đổi thay của gã đàn ông thất tình thực sự mới thê thảm làm sao:

"Đôi mắt anh sẽ dửng dưng, hờ hững,
Hay u hoài, lây lất chua cay.
Và trái  tim hóa nghèo nàn bất lực,
Chết âm thầm không một lời ca,
Sẽ giống đống tro tàn, lửa tắt,
Xót xa, tan rã, vụn rời ra.
Sẽ điếc đặc như cổng cao đóng chặt,
Sẽ rỗng không như một túp lều hoang..."

Nghe khổ sở thế, ai mà đành lòng được. Tôi chắc rằng người đàn bà mà nhà thơ si mê đến thế cũng khó cầm lòng, dù nàng có tính cách cứng cỏi đến đâu, dù nàng có giận "gã" nhà thơ đến mấy. Và có thể (tôi phỏng đoán thôi), qua ánh mắt, qua hơi thở gần như hắt ra, nàng đã để lộ giây yếu lòng của mình. Vì vậy chăng nên nhà thơ mới tiếp tục kể khổ, kể khổ để giành thế chủ động hơn:

"Chỉ có gió đêm khóc điều đã mất
Và bụi khi em bước khẽ khàng dâng..."

Rõ khéo, kể khổ nhưng lại tỏ bầy được tấm tình chung: không có em, mọi thứ trong anh sẽ  bụi phủ, chứ chẳng có người nào đến "giùm uống sầu dĩ vãng" như ở đầu bài thơ anh "dọa" đâu. Đồng thời cũng ngỏ một hy vọng mong manh: sẽ có ngày em đến để "bụi khi em bước khẽ khàng dâng"...

Đến đây chắc nàng gần rớt nước mắt (!). Và người thơ hiểu rõ điều này nên anh mới rấn tới ở tám câu sau cùng. Vẫn tỏ ra muốn "từ tạ", thậm chí còn nhắc lại câu "Vậy là em sẽ đi như đã quyết?!" nhưng lời lẽ tiếp theo, trời ơi, sao lại âu yếm và nồng nhiệt đến vậy:

"Hãy ngồi thêm khoảnh khắc nữa
cùng nhau
Để anh ngắm gương mặt em thân thiết,
Để trên ngực em, anh được ngả đầu..."

Chắc người phụ nữ phải trợn mắt lên khi nghe anh chàng thi sĩ đang định "từ tạ" lại nói với mình như thế. Nhưng nàng chắc sẽ không "động thủ" gì khi nghe nhà thơ tiếp theo đó liền giải thích lý do của những hành động "mạo phạm" đó là ở sự bất tử của tấm tình dành cho nàng:

"Để nhớ lại những gì thiêng liêng nhất
Ẩn  trong  em - dầu chúng với chiều trôi,
Nhưng giữa những bài thơ anh viết
Mãi xông hương, ngời ngợi muôn đời..."

Có đành lòng được chăng bỏ người đã dành cho mình một bài thơ như thế? Chắc là không. Dù người ấy từng lầm lỗi gì, dù người ấy có làm mình giận dữ đến đâu thì tôi khuyên bạn cũng đừng nên bỏ. Bởi người ấy yêu bạn thực đấy, thực hơn cả những gì diễn ra trong đời thực. Nói theo kiểu của nhà thơ Nga Sipachiôv, người ấy có thể dối bạn lúc nào đó, trong những tình huống nào đó, nhưng thơ người ấy không bao giờ  nói dối bạn về một TÌNH YÊU đáng viết chữ hoa.


 

 

CTY TNHH TIN HOC VIEN THONG CHUYEN MACH
537 Su Van Hanh (noi dai), P13, Q10, Tp. HCM
Tel: 08.8632730 - 2409240 - 098.3388.947
Website: http://www.chuyenmach.com - email: [email protected]
Offline Hanoi  
#27 Đã gửi : 23/12/2004 lúc 06:32:18(UTC)
Hanoi

Danh hiệu: Member

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 07-05-2004(UTC)
Bài viết: 139

Không. Không thể đành lòng bỏ đi. Không thể làm cho một người yêu mình đến như vậy phải đau khổ. Trừ phi việc mình ở lại còn làm cho người ấy đau khổ hơn.

chantinh à, hãy tránh xa mục này. Hanoi hẹn gặp lại em ở chủ đề Nhịp sống của giới trẻ hoặc Ước mơ của bạn và tôi.

Chúc cho em thật nhiều may mắn.
Offline Papacuaheo  
#28 Đã gửi : 25/03/2005 lúc 11:27:25(UTC)
Papacuaheo

Danh hiệu: Thành viên mới

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 30-12-2004(UTC)
Bài viết: 18

Bài cuả KiếtBông hay quá, hãy quyết định tương lai của chính mình, hạnh phúc trong tay của mỗi chúng ta
Offline nice_girl  
#29 Đã gửi : 23/10/2005 lúc 04:09:38(UTC)
nice_girl

Danh hiệu: Thành viên mới

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 15-10-2005(UTC)
Bài viết: 10

Tri đất,mấy bài ở đây từ tận năm 2004 à.
Offline scare234  
#30 Đã gửi : 25/10/2005 lúc 02:36:08(UTC)
scare234

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 27-12-2004(UTC)
Bài viết: 306
Đến từ: Ha Noi

Cảm ơn: 1 lần
Được cảm ơn: 6 lần trong 5 bài viết
Thất tình thì nên tìm đến với một tình yêu khác!
EveryWhere For You!
Offline noname2005  
#31 Đã gửi : 25/10/2005 lúc 03:38:54(UTC)
noname2005

Danh hiệu: Thành viên mới

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 22-10-2005(UTC)
Bài viết: 70

Trích dẫn bài viết của scare234 đã viết:
Thất tình thì nên tìm đến với một tình yêu khác!


   Scare có vẻ có 1 cuộc sống phóng thoáng nhỉ.
Offline bebun  
#32 Đã gửi : 21/11/2006 lúc 05:11:37(UTC)
bebun

Danh hiệu: Thành viên mới

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 17-11-2006(UTC)
Bài viết: 64
Đến từ: sai gon

Trích dẫn bài viết của noname2005 đã viết:
Trích dẫn bài viết của scare234 đã viết:
Thất tình thì nên tìm đến với một tình yêu khác!


 Điều này cũng đúng nhưng nếu như tình yêu khác đó dc chúng ta đón nhận 1 cách chân thành, còn ko thì ko nên nghĩ đến 1 tình yêu mới chẳng wa để ta có thể lấp khoảng trống, chỉ làm người đó thêm đau lòng mà thôi.
co be hay khoc
Offline ngheotinh2001  
#33 Đã gửi : 02/12/2006 lúc 05:34:28(UTC)
ngheotinh2001

Danh hiệu: Thành viên mới

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 12-04-2006(UTC)
Bài viết: 42
Đến từ: Ha Noi

Thất tình tốt nhất là nên suy nghĩ tìm cái mới vì  nguoi cũ đó ko xứng đáng với bạn! đừng nên vì cô gái (or anh chàng ) nào đó mà huỷ hoại bản thân mình trong  riệu, cờ bạc, ma tuý .... bạn trai hay bạn gái vẫn có thể tìm đc 1 cách dê dàng còn chính bản thân bạn sức khoẻ của bạn nếu mất  đi sẽ  rất khó tìm lại được! chúc mọi ngươi  luôn vui vẻ đó là 1 liều thuốc hay  nếu tâm trí nao sờn ai chịu cho thấu
Sự sống ở nơi đường công bình;
Trên lối đó ko có sự chết
Rss Feed  Atom Feed
Ai đang xem chủ đề này?
Guest (2)
2 Trang<12
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.