GiadinhNet - Câu chuyện cho thấy, dù cuộc sống bị đẩy vào vũng tối người ta cũng vượt qua khi được tiếp lửa bởi niềm tin và tình yêu.
Đó là câu chuyện về chị Hoàng Thị Tuyết ở xóm 5, thôn Nghĩa Khê, xã Tam Quang (Vũ Thư, Thái Bình).
Cuộc hôn nhân đầy nước mắt
Ấn tượng đầu tiên với chúng tôi là Tuyết sở hữu khuôn mặt đẹp nhưng đôi mắt lại khá buồn. Tuyết sinh năm 1982, là con thứ 2 trong gia đình có 4 anh chị em, bố mẹ đều là nông dân. Ngay từ lúc mới sinh, mọi người cứ nghĩ là Tuyết không thể sống được bởi chị quá bé. Thậm chí, người cha đã có ý nghĩ đi mua vải màn và đóng một tấm ván để đem Tuyết đi chôn. Nhưng rồi, cái sinh bé nhỏ nặng chưa đầy 1,5kg ấy vẫn vượt qua một cách hết sức thần kỳ.
Học hết lớp 9, Tuyết phải nghỉ vì gia đình nghèo khó, lại đông anh em. Năm 19 tuổi, Tuyết lấy chồng là người ở thị trấn Vũ Thư. Cứ ngỡ hạnh phúc sẽ đến với chị khi lấy chồng là người phố xá, nhưng nào ngờ đây lại là một cuộc hôn nhân nước mắt.
Mặc dù là trai phố nhưng do không có công ăn việc làm nên hai vợ chồng Tuyết chỉ dựa vào nghề nông mưu sinh. Chị kể, những ngày đầu làm vợ, chị đã phải chịu sự bạo hành của người chồng vũ phu. Chồng chị là Nguyễn Văn Hiến, sinh năm 1980, cứ rượu say vào là đánh vợ một cách tàn ác. Những cái tát, cú đấm, tiếng mắng chửi... phi lý là chuyện thường ngày. Đến nỗi, hàng xóm cũng đã quen với những chuyện ấy. Ban đầu, mỗi khi thấy Tuyết bị đánh, những người hàng xóm còn chạy sang can ngăn nhưng chồng Tuyết lại lớn tiếng chửi lại khiến họ nản. "Nhiều hôm nấu cơm xong xuôi anh ta không ăn lại bắt đi rang cơm, không nghe thì anh ta đánh. Có lần đánh gây thương tích phải nhập viện, anh ta cấm không cho nhà ngoại biết", chị Tuyết kể.
Khi thấy chồng có biểu hiện những bệnh lặt vặt, bị sốt... rồi tiêu chảy, sụt cân nghiêm trọng, có lúc sụt đến gần 10kg, gia đình nhà ngoại nghi ngờ chồng Tuyết bị nhiễm H thì anh sang tận nhà cắt máu thề độc. "Nó thề thế nhưng gia đình tôi vẫn nghi. Thấy con đã khổ lại lo con lây nhiễm từ chồng, đêm nào tôi cũng khóc thương con", mẹ chị Tuyết tâm sự.
Giông tố đã qua, cuộc sống mới đã giúp Tuyết bình tĩnh lại.ảnh: Hà My
|
Chuyện tình Hoa Cỏ May
Đúng như nỗi lo lắng của mọi người, trong một lần đến bệnh viện khám vì bị động thai, chị Tuyết đã choáng váng khi kết quả xét nghiệm HIV dương tính. Chồng bắt phá thai nhưng chị nói mình không làm cái chuyện thất đức ấy. Chín tháng mười ngày chị khóc ròng cùng sinh linh đang lớn dần trong bụng.
Năm 2004, người chồng của Tuyết qua đời. Đau đớn trước cái chết của chồng, hoang mang khi đứa con chưa đầy 17 tháng tuổi có nguy cơ lây HIV, chị suy sụp nhiều, luôn sống trong khủng hoảng, tâm lý hoang mang. Đã không dưới 10 lần Tuyết cầm đơn đi xin việc nhưng chỉ được một thời gian chị lại phải bỏ vì mọi người biết chị là người đang mang trong mình căn bệnh HIV.
Tuyết kể: "Lúc đó tôi chỉ muốn chết bởi dường như không còn chỗ nào cho mình. Nghĩ mình phải sống để chăm con và mong muốn xua tan đi sự kỳ thị của mọi người xung quanh về căn bệnh H. Hơn nữa, tin cháu không bị nhiễm H như bố mẹ như động lực để tôi vẫn có lý do để sống".
Với quyết tâm đó, tháng 5 /2009, sau nhiều đêm suy nghĩ Tuyết đã mạnh dạn tìm đến nhóm của người nhiễm HIV/ AIDS huyện Vũ Thư mang tên Hoa Cỏ May. Ở đây, chị đã tìm thấy được sự tự tin hơn, được học hỏi nhiều kinh nghiệm từ chính những thành viên về phương pháp điều trị cho căn bệnh mà mình mắc phải.
Điều hạnh phúc hơn cả là chị đã tìm được bờ vai vững chãi, một người biết cảm thông với chị. Tuyết nhớ lại: "Hôm đó, khi đang tham gia truyền thông trong nhóm thì mẹ chồng tôi có dẫn một chàng trai đến rồi nói: "Tuyết ơi! Đây là anh Mạnh. Có gì 2 đứa giúp đỡ nhau nhé! Một thời gian đi tuyên truyền thường xuyên cùng nhau, chẳng biết hai đứa yêu nhau từ lúc nào".
Chị kể tiếp: "Anh ấy là người thật thà, tốt, thương con của mình. Ở bên anh mình cảm thấy an toàn, được bao bọc". Còn người yêu Tuyết cho biết: "Ngày đầu gặp Tuyết mình thấy "run" kinh khủng. Hơn nữa lại do mẹ chồng của Tuyết giới thiệu lại càng làm mình bất ngờ hơn. Khi Tuyết nói "anh đừng sống với em, như vậy sẽ rất khổ", đã làm mình suy nghĩ rất nhiều. Nhưng rồi qua những lần nói chuyện với Tuyết đã làm cho cả hai hiểu nhau, gần nhau hơn...".
Hiện tại, Tuyết và Mạnh là những tuyên truyền viên tích cực của nhóm Hoa Cỏ May. Mặc dù số tiền trợ cấp ít ỏi nhưng cả hai chưa bao giờ nản chí về công việc mình đang làm. "Mình mong sao những người có H tự tin hơn vào chính bản thân mình. Bởi có HIV đâu phải là hết, chúng tôi vẫn là người có ích cho xã hội đấy chứ", chị Tuyết chia sẻ.