Trang chủ HIV  |  Web Link  |  Giới thiệu |  Liên hệ  |  English 
hiv logo

Thông báo

Icon
Error

Đăng nhập


Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to last unread
Offline cuocsongcondai  
#1 Đã gửi : 04/01/2012 lúc 10:36:00(UTC)
cuocsongcondai

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm:
Gia nhập: 03-09-2011(UTC)
Bài viết: 104
Man
Đến từ: niềm đau

Thanks: 101 times
Được cảm ơn: 116 lần trong 56 bài viết

       Trời đã về chiều, những tia nắng cuối ngày chiếu qua dãy núi phía sau trại giam, chiếu xuống dòng suối một tia nắng bàng bạc. dựng bó củi trên bờ Thành SS bước ra giữa dòng suối vục mặt xuống dòng suối mát lạnh. bỗng trên thượng nguồn có cái gì đen đen như con rắn lao xuống, thoáng giật mình Thành SS nhẩy vội lên tảng đá vớ con dao 5 chém lia lịa… nhưng không... Thành bỗng bật cười vì đó chỉ là một chiếc khăn của người con gái dân tộc Thái nào đó. một ý nghĩ rất nhanh vút ra trong IC vốn tăm tối của Y.

     Cầm con dao trên tay Thành SS rón rén đi ngược lên phía thượng nguồn con suối. đúng như dự đoán của y. dưới cái thác trên đầu con suối một cô gái đang vô tư ngâm mình dưới nước, trên bờ là một bế ngô nặng trĩu. quá giật mình trước cảnh tượng ấy – một thằng tù – “háo rau” vốn xa đàn bà quá lâu như y nhìn thấy cảnh ấy giữa thanh thiên bạch nhật làm chân tay y bủn rủn, trống ngực đập thình thịch y cố nép mình vào bụi cây rì rì bên bờ suối. dưới suối giữa cánh rừng hoang vắng cô gái vô tư tắm, từng tia nắng cuối chiều chiếu xuống dòng suối hắt lên người cô nhìn như bức tranh của thần vệ nữ, huyền ảo vô cùng. một lúc sau mặc lại váy áo cố gái xốc lại bế ngô ra về.

     Đứng chết chân bên bờ suối Thành SS lao ra… vì biết không còn cơ hội nào làm quen với cô gái nữa. Y la lớn:

- Em ơi..em ơi

  Cô gái giật mình quay lại – bốn mắt nhìn nhau – Thành SS chỉ kịp nhận ra đó là một đôi mắt buồn, đẹp nhưng có cái gì đó rất mơ hồ và kỳ lạ. cô gái luồn hai tay vào hai quai của bế ngô định đứng lên. Thành cũng nhanh nhảu chạy đến giúp cô, nhưng vô tình do quá hấp tấp y trượt chân vào hòn đá ngã dúi về phía cô gái làm cô ngã ngửa theo, trong khi hai tay bị hai quai của bế ngô ghì chặt, vô tình chiếc váy bị tốc lến quá nửa đùi. tình thế quá bất ngờ … không nhịn được bao tích tụ lâu nay, Thành lao vào cô ngấu nghiến. mặc cô gái khóc lóc van xin, khóc thét lên nhưng giữa rừng chiều vắng, tiếng kêu của cô chỉ chìm vào tiếng thác đang tung bọt gào thét gầm gào...

     Nhưng trong giây phút cuồng nhiệt Thành vẫn có cái cảm giác da thịt cô gái rất lạnh. sau giây phút điên cuồng đó biết mình đã làm một việc tồi tệ, Thành SS quỳ xuống ôm đầu gối cô gái, Y hổn hển:

- Xin em tha thứ cho anh, anh anh…

   Cô gái ôm mặt khóc rồi bao uất ức vụt đến cô dùng cả hai tay tát liên tiếp vào mặt Thành, Y quỳ nguyên chịu trận. lát sau Thành ngẩng mặt lên nói trong khi máu mồm máu mũi rớt cả ra áo.

- Em cứ đánh chết anh đi cho hả giận…

    Nhìn thấy máu cô gái đứng lên sùi sụt:

- Anh làm thế này tôi làm sao mà về nhà, về Bản nữa.

   Như có phao cứu sinh Thành hấp tấp đứng lên.

- Em đừng lo rồi anh sẽ cưới em, anh sắp hết hạn rồi.

   Cô gái quay lại nhìn hắn nói:

- Tôi không tin người Kinh các người.

Thành cố níu kéo:

- Anh ra trại rồi sẽ bảo ba mẹ lên cưới em. nhà anh ở đây này...

Và hắn đọc địa chỉ cho cô gái, và để cho cô gái thêm tin tưởng hắn xé toáng mảnh áo lót đang mặc trên người và lấy ngón tay dùng dòng máu còn đang rịn ra ở trên mặt vẽ sơ đồ nhà y dúi vào tay cô gái.

  Và y nói với cô gái từ giờ chở đi cứ bằng giờ mỗi tuần anh hẹn em ở đây nhé. rồi Y đỡ gùi ngô lên vai cô gái. trước khi về y hỏi:

- Nhà em ở đâu?

  Cô gái trả lời:

- Nhà em ở bên kia cách rừng già trước mặt ấy.

  Nói rồi cô gái cắm cúi bước đi, chợt nhớ ra điều gì Thành chạy theo:

- Em…em tên là gì?

  Cô gái ngập ngừng quay lại nhìn hắn vẫn bằng ánh mắt rất lạ như từ cõi xa xăm nào đấy:

 - Em tên là Hà Thị Hân.

  Cô gái đi về rồi Thành chạy như bay về phía bờ suối nơi đặt bó củi của y lôi ra một bóng rượu mà y định tàu bè vào trong trại làm một hơi hết sạch. không biết vì mệt mỏi hay say quá mà về gần đến cổng trại y lăn quay ra ngủ lịm.Tối đến giờ điểm danh thấy thiếu, mọi người chia nhau đi tìm thấy y đang gáy o..o… ngay lập tức Thành bị điệu vào trại ăn 2 lệnh kỷ luật.

                                        *

                                      *   *

    Thành SS sinh ra và lớn lên ở một vùng biển du lịch nỗi tiếng cả nước. vốn sinh ra trong một gia đình có điều kiện cộng với thói ăn chơi đua đòi nên Thành ss dính vào mà túy rất sớm. nhưng không như nhưng đứa nghiện khác phải kiếm ăn từng bữa, do nhà có tiền nên Y chỉ có mỗi nhiệm vụ chơi bời tụ tập hút chích và cua gái, biết bao cô gái nhà lành đã qua tay Y. nên Thành thường vỗ ngực mình là sát thủ tình trường. nhưng ông trời có mắt Thành bị bắt khi đang cùng đồng bọn dùng dao chấn cướp xe máy – chủ yếu là lấy số má mà thôi – vì điều kiện nhà Y chẳng thiếu gì. do luồn lách chạy chọt y chỉ bị nhận án 30 tháng tù giam. được gia đình hỗ trợ Y được ra chông lô cho ông quản, ngày ngày chỉ chăm mấy con lợn, con gà và nấu cơm phục vụ công việc nhàn nhả thỉnh thoảng lại tàu bè được bóng rượu, con trâu(chè khô)… nên cuộc sống có vẻ tạm ổn so với những người bạn tù khác.
                                                 *

                                                *  *
15 ngày nằm kỷ luật trong trại giam – từ một người chưa bao giờ xem tình yêu là gì- Thành lại nhớ về cô gái mình gặp bên bờ suối, Y rất mong được sớm ra để được gặp cô gái ấy. nhất là vào hôm đúng một tuần mà hắn hẹn cô gái bên bờ suối suốt cả buổi Thành bần thần tự trách mình nếu không bấy giờ hắn đã được gặp rồi. bất giác Y thốt lên:

- Hân ơi em đang ở đâu…

  Bỗng… một con bướm trắng từ lỗ thông hơi bay vào đậu vào vai, Y thoáng rùng mình khi Y nhìn thấy hai bên cánh con bướng có hai chấm đen, làm hắn liên tưởng đến đôi mắt của cô gái nọ. lấy hết Thành tỉnh Y thầm thì:

- Bướm ơi bướm hãy ra bờ suối nói với cô ấy là ra khỏi đây ta sẽ đến gặp nhé.

  Lạ kỳ thay khi hắn vừa nói xong thì con bướm lập tức bay đị.
Ra khỏi buồng kỷ luật Thành bị khật chân chông lô chuyển sang đội chồng rừng, thế là từ đó có hội gặp cô gái đối với hắn không còn nữa. và cũng từ ngày đó Y sinh ra tương tư, si tình thế nên sẵn sàng gây gổ với tất cả những ai.

   Và Y dò hỏi mấy thằng bạn tù quê ở đấy có biết ở đấy có cô gái nào khoảng 20 tuổi tên là Hà Thị Hân không thì không đứa nào biết. làm Y càng thêm đứng ngồi không yên. ngày nào khi đi làm qua thác nước Y lại nhớ đến cô gái nọ.

    Rồi một hôm không chịu nổi... nhớ quá, buổi chiều nhân lúc đi trồng rừng mấy ông quản không chú ý. Y lủi vào bụi ngô ven rừng rồi nhằm cánh rừng già mà cô gái nói nhà cô ở đấy chạy thối chết tới đó….

    Nhưng Y cứ chạy mãi, chạy mãi đến hơn 12 h đêm mà vẫn chưa qua khỏi khu rừng nọ. mệt quá khi tìm được một miếng đất trống và hòn đá Y gối đầu lên lịm đi một giấc. đêm đó y mơ được gặp lại cô gái nọ chỉ có điều khác là cô gái không mặc bộ váy áo như bữa hôm đầu…mà mặc bộ quần áo trắng toát….

    Sáng hôm sau mặt trời chiếu vào mắt làm hắn tỉnh dậy…bỗng hắn hết hồn khi thấy mình nằm bên một tấm mộ cổ rêu mốc xanh rì, còn lấm tấm chân hương. khi định thần nhìn lại hòn đá mà Y gối hôm quá….đó chính là tấm bia mà …trên tấm bia đó đề: Mộ chí…Hà thị Hân.

     
Một thoáng rùng mình chạy dọc sống lưng, mồ hôi túa ra như tắm quá hoảng sợ Y quay đầu chạy một mạch một mạch về phía trại giam…

    Qua vụ đó với tội chốn trại Y lĩnh thêm 06 tháng… trong những ngày ấy Y bồn chồn không yên, Y nghĩ chẳng lẻ mình gặp ma …khi y nhớ lại ánh mắt rất lạ và làn da lành lạnh, lại còn thêm con bướm trắng nữa…nhưng y lại nghĩ lại, không lẽ nào một cô gái như thế lai là Ma được khi hồi tưởng lại những cái tát của cô gái và còn những giọt nước mắt nữa chứ…quá hoang mang Y mong thời gian trôi thật nhanh để Y được ra tù…. để tìm hiểu sự thật về cô gái tuy mới gặp mà Y đã nặng lòng yêu thương./.

(còn nữa) các bạn thử đoán xem cô gái ấy là người hay ma

Đời có lúc ....tường chừng như ngừng thở!
thanks 2 người cảm ơn cuocsongcondai cho bài viết.
tpo trên 05-01-2012(UTC) ngày, vanconhyvong trên 05-01-2012(UTC) ngày
Quảng cáo
Offline cuocsongcondai  
#2 Đã gửi : 05/01/2012 lúc 07:41:49(UTC)
cuocsongcondai

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm:
Gia nhập: 03-09-2011(UTC)
Bài viết: 104
Man
Đến từ: niềm đau

Thanks: 101 times
Được cảm ơn: 116 lần trong 56 bài viết

    Thời gian thấm thoát trôi, rồi cũng đến ngày Thành SS được mẵn hạn tù. Về đến nhà sau bao tháng ngày xa cách được ở bên gia đình, nhưng Thành thẫn thờ như người mất hồn không thôi nhớ về người con gái ấy. nhiều khi chính mẹ Y còn nói “Hay mày bị ma ám”.
Thành dự định ở với gia đình vài hôm rồi y sẽ lên trên ấy tìm hiểu sự thật về cô gái người đã làm cho trái tim tưởng chừng như đóng băng của y tan chảy.

     Khi chưa kịp lên thăm cô gái thì một tối nọ, thằng M – thằng bạn nối khố của y – một thằng bạn có thú vui quái gỡ, bệnh hoạn: số là…khi con rất trẻ đã lâu lắm rồi, M theo bạn bè tìm hiểu mùi đời ở những cô gái bán hoa- mà số đó thì nhan nhản ở vùng biển du lịch của quê hương Y.
      Rồi không biết tại sao mấy năm sau, trên mặt y bỗng nổi lên những nốt trông rất đáng sợ. và một hôm không may bị tai nạn xe máy được đưa đến bệnh viện, khi thử máu, M bỗng hoảng hồn khi nhận kết quả dương tính với HIV.

     Quá xốc trước sự kiện ấy, từ một người Thành thường lại sinh ra như thế này…từ đó M căm thù những cô gái đã gieo cho mình cái thứ bệnh chết người kia. Lòng hận thù làm đầu óc của M đen tối, y quyết định trả thù đời, trả thù những cô gái. Nhưng với gái Thành thường chưa nhìn thấy y đã sợ rồi huống hồ chi là những cô gái nhà lành. Thế nên y chỉ còn tìm đến với những cô gái bán hoa.

Và hành động của M vô cùng đốn mạt – Trời không dung, đất không tha – không biết sau xuống địa ngục y phải nằm ở tầng thứ bao nhiêu cho vừa tội ác của y gây ra cho các cô gái đáng thương

ấy…đó là những lúc ái ân với gái, nhân lúc những cô gái không để ý, y toàn xé rách đầu bao cao su. Để truyền bệnh cho mọi người.theo y thì là để trả thù cuộc đời này…

   Hôm ấy đến nhà Thành chơi M bảo:

- ông mới về hả đi chơi với tôi đi… ông A – chủ chứa gái nổi tiếng ở đấy- vừa gọi cho tôi nói là vừa tìm được một em sơn nữ “bò lạc”, nhưng cứng đầu lắm chưa chịu tiếp khách. Ta lại đó xem sao đi.

  Thực tâm Thành cũng không muốn đi, nhưng nể bạn y cũng miễn cưỡng đi theo. Đến quán hai thằng ngồi vào bàn rượu, M nháy mắt cười:

- ông lên thưởng thức trước đi…để sau tôi lên kết liễu đời nó.

   Thành định đứng lên nhưng bỗng nhiên hình ảnh của cô gái lại hiện về trong tâm trí y, làm bao ham muốn của y nguộn lạnh. Thành ể oải bảo: thôi ông lên chơi đi tôi ngồi đây uống rượu thôi.
M đứng lên đi vào dãy phòng phía sau nhà- trước khi đi còn cười cười trêu Y:
                         “ Gió xuân tốc dãi… yếm đào
                           Anh trông thấy oản- sao không vào thắp hương”.

    Thành ngồi một mình với ly rượu trước mặt, miên man nghĩ đến cô gái người mà đến tận bây giờ y cũng không hiểu là người hay ma. Ký ức lại hiện về trong y khi nhớ về ngôi mộ cổ nọ, rõ ràng trên tấm bia ghi rõ rành rành: mộ chí: Hà Thị Hân mất năm 1980.

Bỗng y nghe tiếng vọng lại từ phía sau nhà: tiếng vật lội, tiếng la hét của người con gái nào đó. Rất nhanh trí ông chủ quán bật lớn nhạc ở quầy Bar để át đi tiếng kêu cứu nọ.

     Nghe tiếng đó làm Thành liên tưởng đến hình ảnh y đã làm với cô gái bên bờ suối. không chịu được những âm thanh ám ảnh đó, Thành đứng lên đi vào.

    Bỗng cánh của phía sau phòng bật tung, một người con gái tóc tai rũ rượi lao thẳng ra cổng, chút nữa là lao cả vào người y. qua ánh đèn mờ mờ của quán, Thành chợt nhận ra hình dánh cô gái rất thân quen… bất giác y thốt lên gọi giật giọng:

- em ơi…hân ơi



Đời có lúc ....tường chừng như ngừng thở!
thanks 3 người cảm ơn cuocsongcondai cho bài viết.
tpo trên 05-01-2012(UTC) ngày, vanconhyvong trên 05-01-2012(UTC) ngày, HIV và Tôi trên 05-01-2012(UTC) ngày
Offline cuocsongcondai  
#3 Đã gửi : 05/01/2012 lúc 07:47:02(UTC)
cuocsongcondai

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm:
Gia nhập: 03-09-2011(UTC)
Bài viết: 104
Man
Đến từ: niềm đau

Thanks: 101 times
Được cảm ơn: 116 lần trong 56 bài viết
     Thành
lao theo cô gái ra ngoài đường… bỗng! kiiit…kiiit…. một tiếng phanh ô
tô ghê rợn vang lên. Ra đến đường Thành chỉ thấy cô gái nằm sóng xoài
giữa đường, máu me đầy người, còn chiếc xe tải thì lao hẳn sang bên kia vệ đường.


   
Thành chạy lại bế thốc cô gái lên, y chợt bàng hoàng không
tin vào mắt mình nữa. người mà đang trong vòng tay của y chính là cô gái nọ, cô gái mà y đem lòng yêu thương và tìm kiếm đã lâu.


    
Cô gái
nhắm nghiền đôi măt, thoi thóp thở và càng bàng hoàng hơn khi Thành nhìn
thấy trên tay cô vẫn còn năm chặt ”miếng áo ngày xưa y đã xé để vẽ sơ
đồ và địa chỉ nhà y”. Không còn biết trời đất là gì nữa, Cứ thế y bế
nguyên cô gái đứng giữa đường, mọi người trong nhà túa ra, bắt xe đưa
cô vào bệnh viện. cuộc đời thật chớ trêu Thành không ngờ gặp lại người
xưa trong hoàn cảnh như thế này. Giờ đây y chỉ còn biết cầu mong trời xanh rủ lòng thương cho cô gái không mệnh hệ gì…

                                                                       *

                                                                      * *

    
Thời
gian chờ ở cửa phòng cấp cứu trôi qua thật nặng nề, đối với y như hàng
thế kỷ. kỷ niệm từ ngày gặp em lại như cuốn phim quay chậm. y chợt nghĩ,
lên phải chăng là định mệnh mà y phải trả giá cho những tháng ngày ăn chơi, lêu lổng của mình.
Hơn một tiếng sau cánh cửa phòng cấp cứu bật mở, Thành lao đến níu tay ông bác sĩ:
- cô ấy có làm sao không bác sĩ ơi.
Tháo khẩu trang ra bác sĩ bảo:
- anh là gì với cô ấy
Thành nhanh nhảu;
- em là chồng cô ấy ạ
Ông bác sĩ tiếp:

- Phải nói thật với anh trường hợp này rất khó, chúng
tôi đã cố hết sức, nhưng cô ấy bị quá nặng. hy vọng là rất mong manh…anh vào với cô ấy đi…

     
Thành lao vào phòng cấp cứu thấy Hân đang thiêm
thiếp trên chiếc băng ca trắng toát, khuôn mặt nhợt nhặt không còn chút sinh khí. Chạy đến bên Thành gọi lớn:

-  Hân…Hân ơi… anh đên với em đây này.

    Nghe tiếng gọi cô gái cô gái mở mắt nhìn y nói trong hơi thở mệt mỏi:

- em biết thế nào cũng được gặp anh mà, em chờ mãi mà không thấy anh lên, em xuống tìm anh không may rơi vào tổ quỷ đó…

   Nghe đến đây Thành ôm chặt cô gái khóc nấc lên:
-   Hân…hân ơi anh đã làm khổ em rồi….

    Cố thu hết sức tàn còn lại cô gái thổn thức:

- em không phải tên là Hân đâu mà tên
thật của em là Hoa, ngày trước em chỉ đùa anh thôi. Còn Hà Thị Hân là cô ruột của em đã mất từ lâu rồi.
Nghe đến đây Thành càng cuống qúyt:
- em…em… em phải cố lên Hoa ơi…anh yêu em…anh yêu em…anh cần em.

Một nụ cười hạnh phúc nở ra trên khuôn mặt còn đang hết sức đau đớn của
cô gái… nhưng đôi mặt đẹp buồn ngày xưa đã khép chặt lại rồi…và trên đó hai dòng nước mặt đang từ từ ứa ra… chảy xuống./.
Đời có lúc ....tường chừng như ngừng thở!
thanks 3 người cảm ơn cuocsongcondai cho bài viết.
tpo trên 05-01-2012(UTC) ngày, vanconhyvong trên 05-01-2012(UTC) ngày, HIV và Tôi trên 05-01-2012(UTC) ngày
Rss Feed  Atom Feed
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.