Trang chủ HIV  |  Web Link  |  Giới thiệu |  Liên hệ  |  English 
hiv logo

Thông báo

Icon
Error

Đăng nhập


Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to last unread
Offline boy_tgt3_boy  
#1 Đã gửi : 12/12/2009 lúc 05:29:23(UTC)
boy_tgt3_boy

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức, Hội viên Câu lạc bộ ARV
Gia nhập: 03-03-2009(UTC)
Bài viết: 303
Đến từ: hochiminh city

Cảm ơn: 40 lần
Được cảm ơn: 101 lần trong 62 bài viết
Khi được báo là mình có kết quả xét nghiệm H+ . Tôi thật sự choáng , mọi thứ sụp đổ hoàn toàn , tôi không ngờ nó đến nhanh đến như thế , tôi không chết vì tai nạn giao thông , vì ung thư , vì đói , hay 1 căn bệnh hiểm nghèo nào khác mà lại là HIV . Hôm đó là sinh nhật thứ 18 .  Nỗi đau đó như con sâu , con mọt từng ngày gậm nhấm tinh thần và cuộc sống của tôi . Gục . Tôi thi rớt 1 môn mà ai cũng ngạc nhiên  . Nghĩ mình chẳng còn sống được bao lâu , tôi ở nhà , ko học nữa . Những tháng ngày lông bong với những cuộc vui chớp nhoáng , bia bọt với mọi người . Tôi bỏ đi bán hàng ở tỉnh , có khi 3 tháng mới về . Có lẽ đó là những tháng ngày khủng khiếp nhất trong đời . Về nhà , tôi lại nhậu , thức đêm , ăn uống thất thường . Tôi ngã . Sức khỏe tuột dốc 1 cách thảm hại . Nghĩ rằng mình sắp ra đi , tôi đã bảo mẹ dẫn tôi đi chụp hình . Một tấm hình 30.40 và chuẩn bị mọi thứ . Mẹ hốt hoảng , ba lặng im .  Mẹ không tin , mẹ dẫn tôi đi test đến 3 lần , mong rằng có một sự nhầm lẫn nào đó . Nhưng , kết quả vẫn như thế . Không thay đổi . Đưa tôi vào viện điều trị . Loét bao tử , hạch bụng , lao ngoài phổi , viêm gan ... hầu như tôi chỉ có uống thuốc và thuốc . Có lẽ nhờ vào tình thương của ba và sự chăm sóc ân cần của mẹ mà tôi khỏe , tôi bình phục và lấy lại sức một cách đáng kinh ngạc . Tôi thấy mình vẫn hạnh phúc hơn rất nhiều người nằm chung khoa , lớn có , trẻ có , có những người được gia đình chăm sóc ân cần như tôi . Nhưng cũng có những người bị gia đình ruồng bỏ , họ chỉ vào thanh toán tiền viện phí hay trả tiền công cho người nuôi bệnh rồi về . Bỏ mặc người thân vẫn đang thều thào gọi tên họ . Mĩm cười . Rồi tôi về nhà , tối chăm uống thuốc và sinh hoạt hợp lý . Tôi bình thường . Đăng ký đi học bổ túc lại . Tôi muốn giết thời gian và để có tấm bằng 12 cho mẹ vui lòng . Càng ngày tôi càng thấy mình cần phải sống , tôi thèm được sống . Chỉ còn vài tháng nữa tôi sẽ tốt nghiệp 12 . Tôi có nên học tiếp nữa không để kiếm một công việc nhàn hạ hơn , phù hợp hơn để có thể lo cho bản thân cũng như cho ba mẹ vui lòng rằng con mình cũng đi học , cũng làm việc như người ta . Điều tôi phân vân là liệu sau này tôi học kế toán chẳng hạn , người ta có nhận tôi vào làm hay không ? Và nếu như được nhận , tôi sẽ phải như thế nào nếu 1 ngày người ta dẫn đi khám tổng quát và phát hiện ra tôi H+ . Hay tôi nên kiếm 1 công việc phổ thông  nào đó và sống nốt quảng đời còn lại. Tôi khỏe , tôi biết điều đó nếu như tôi tuân thủ quy tắc điều trị và có cuộc sống lành mạnh . Tôi không sợ mình đang mất thời gian cho việc học mà ko thu được kết quả nào . Nhưng .... tôi sẽ phải làm thế nào nếu khoảng thời gian tôi bỏ ra để học mà không được làm công việc mình yêu thích . Theo các bạn , tôi phải lựa chọn như thế nào .... ????  Hãy cho tôi lời khuyên .... ????
Cuối cùng, bạn hãy nhớ rằng dù là giới tính nào thì cũng vẫn biết rung động và yêu thương. Cái chúng ta kiếm tìm trong suốt cuộc đời này phải chăng là cảm giác bình yên, một bờ vai để tựa vào mỗi khi mỏi mệt?





thanks 1 người cảm ơn boy_tgt3_boy cho bài viết.
hivcantho trên 24-04-2012(UTC) ngày
Quảng cáo
Offline mainga1402  
#2 Đã gửi : 12/12/2009 lúc 05:50:04(UTC)
mainga1402
Danh hiệu: Mái ấm Tình Thân

Nhóm: Thành viên chính thức, Quản trị nhóm box Vòng tay cộng đồng, Hội viên Câu lạc bộ ARV
Gia nhập: 03-01-2009(UTC)
Bài viết: 2.271
Đến từ: bốn bể là nhà

Cảm ơn: 1681 lần
Được cảm ơn: 1643 lần trong 919 bài viết
mình thấy mình không đủ từng trải để cho bạn một lời khuyên. tuy nhiên mình cũng muốn chia sẻ với bạn về suy nghĩ của mình.
 
 Mình không  phải là bạn nên mình không thể khuyên  bạn nên đi học hay đi làm vì mỗi người một mơ ước và mỗi gia đình có ước mơ riêng.

 
Dù bạn chọn con đường nào thì cũng có những khó khăn riêng của nó, điều quan trọng không phải là bạn lựa chọn như thế nào mà là bạn chuẩn bị như thế nào để đón nhận những khó khăn và giải quyết những khó khăn có thể xẩy ra ở con đường bạn lựa chọn.
 
 Mình không tin vào hạnh phúc tuyệt đối vì trong hạnh phúc cũng có đau khổ nên mình luôn tìm cách chấp nhận những khó khăn hơn là  việc nghĩ việc nào ít khó khăn hơn. 

 Nếu cho mình lựa chọn, mình sẽ lựa chọn điều mình thích trong lúc này và xác định chấp nhận những khó khăn nếu nó đến. 

THIÊN CHÚA LÀ NGUỒN YÊU THƯƠNG VÀ BÌNH AN SẼ Ở CÙNG CHÚNG CON LUÔN MÃI

2cr, 11-13
Offline funk  
#3 Đã gửi : 12/12/2009 lúc 07:21:27(UTC)
funk

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 20-10-2006(UTC)
Bài viết: 1.126
Man
Đến từ: tây hồ - hà nội

Được cảm ơn: 73 lần trong 47 bài viết
trời! lại gặp kưng trong topic này. lần này kưng cho funk góp ý ha, đưa ra lời khuyên nghen.
- câu một: you same me.
- câu hai: tiếp tục học. đừng có mà học cốt để lấy bằng lớp 12. với bằng lớp 12 vào thời buổi hiện nay thì chỉ có đi làm cu li " mút cu" người ta thôi. cố kiếm cái bằng nghề nào kha khá để mà có một tương lai nó sáng sủa hơn. sẽ không phải lo ngại gì nếu như sau này đi làm và có làm xn tổng quát mà lộ ra tình trạng bệnh của mình... chịu khó áp dụng luật phòng chống HIV/AIDS, và chính sách HIV/AIDS tại nơi làm việc vào hoàn cảnh lúc đó ha... Nhưng funk tin là boy sẽ ko cần tới những thứ đó, bởi khi boy đi làm, mọi người đã có cái nhìn khác về hiv/aids rùi. (xin lỗi tất cả những ai đã "vô tình" nằm trong giới hạn bằng cấp mà funk đã nói ha...)
- câu ba: cứ hi vọng, hi vọng là mọi thứ sẽ ổn, sẽ tốt... như khi ba má đã chấp nhận bạn ấy. cố gắng hi vọng là sẽ sống thật lâu, thật khỏe để có thể giúp mọi người nhiều hơn, tốt hơn...
...
và cuối cùng, kưng là đồ ngốc, ngố tàu lai việt. ha ha ha ha ha ha
"Thế gian vô thường,quốc độ mong manh,tứ đại khổ thông,năm ấm vô ngã,sinh diệt đổi đời,hư ngụy không chủ..."
Offline huy_skidrow  
#4 Đã gửi : 15/12/2009 lúc 04:51:12(UTC)
huy_skidrow

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 10-01-2005(UTC)
Bài viết: 2.217

Cảm ơn: 21 lần
Được cảm ơn: 241 lần trong 124 bài viết
Bạn đã biết rồi đó, bạn còn may mắn hơn nhiều người vì bạn có gia đình luôn ủng hộ và bên cạnh bạn.

Hãy tiếp tục với hoaì bão của mình, có những lý do sau bạn sẽ khó mà từ chối được:

1. Bạn không phụ lòng ba má bạn.

2. Bạn học, và kiếm tiền, nuôi bản thân, trở thành 1 công dân có ích, có công việc, bạn có thể tự trang trải các chi phí cho điều trị.

3. Bạn học và phấn đấu, cuộc sống của bạn sẽ bận rộn hơn, không có thời gian mà suy nghĩ về những điều tiêu cực, và bạn luôn tích cực.


Positively thinking and living!!!
Cùng nhau tham gia ký tên đấu tranh quyền lợi của NCH:http://forum.hiv.com.vn/default.aspx?g=posts&t=172763
Offline boy_tgt3_boy  
#5 Đã gửi : 18/04/2012 lúc 10:58:06(UTC)
boy_tgt3_boy

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức, Hội viên Câu lạc bộ ARV
Gia nhập: 03-03-2009(UTC)
Bài viết: 303
Đến từ: hochiminh city

Cảm ơn: 40 lần
Được cảm ơn: 101 lần trong 62 bài viết
lâu rồi mới vào box này , tình cờ lục lại được bài viết của mình , thế là nó cũng đã tồn tại dc gần 3 năm rồi , 3 năm chóng qua thật , giờ mình sắp tốt nghiệp trung cap QTKD rồi , đã có dc tấm bằng 12 để làm hài lòng mẹ cũng như vốn kiến thức nhất định để có thể hợp thức hóa vị trí trong Cty , 3 năm qua  ... 1 thời gian ko ngắn cũng chẳng dài ... 3 năm ... quá trình phấn đấu và phát triển ... 3 năm với tất cả hỉ nộ ái ố ... 3 năm ...  với không biết bao nhiêu viên thuốc nhét vào mồm ... 3 năm ... đủ để trưởng thành và chính chắn hơn trong suy nghĩ ... 3 năm ... nhận dc nhiều lời khuyên bổ ích từ anh chị em trong diễn đàn ... 3 năm ... gia nhập vào gia đình hiv.com.vn ... quãng đường phía trước còn dài ... còn nhiều chông gai ... hy vọng đến năm 2022 ... mình lại vào forum và lại tìm được bài viết này của mình ....
Cuối cùng, bạn hãy nhớ rằng dù là giới tính nào thì cũng vẫn biết rung động và yêu thương. Cái chúng ta kiếm tìm trong suốt cuộc đời này phải chăng là cảm giác bình yên, một bờ vai để tựa vào mỗi khi mỏi mệt?





thanks 2 người cảm ơn boy_tgt3_boy cho bài viết.
hivcantho trên 24-04-2012(UTC) ngày, cravenu2 trên 28-04-2012(UTC) ngày
Offline Ke7en  
#6 Đã gửi : 24/04/2012 lúc 11:57:51(UTC)
Ke7en

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 19-07-2010(UTC)
Bài viết: 786
Đến từ: CÕI HƯ KHÔNG

Cảm ơn: 23 lần
Được cảm ơn: 45 lần trong 41 bài viết
   Đầu tiên chúc sức khỏe bạn, và chúc mừng bạn đã có lựa chọn chính xác là tiếp tục con đường học vấn và đang có những thành công nhất định nào đó.

   Hãy chứng minh cho mọi người thấy 1 NCH vẫn làm được những việc mà có khi 1 người bình thường như tôi đôi khi cũng không làm được.


   Sống khỏe mạnh bạn nhé.
UserPostedImage


thanks 1 người cảm ơn Ke7en cho bài viết.
cravenu2 trên 28-04-2012(UTC) ngày
Rss Feed  Atom Feed
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.