Trang chủ HIV  |  Web Link  |  Giới thiệu |  Liên hệ  |  English 
hiv logo

Thông báo

Icon
Error

Đăng nhập


Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to last unread
Offline Đứng dậy vươn vai  
#1 Đã gửi : 08/10/2012 lúc 06:29:13(UTC)
Đứng dậy vươn vai

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm:
Gia nhập: 21-05-2011(UTC)
Bài viết: 100
Đến từ: Xì Gòn

Cảm ơn: 6 lần
Được cảm ơn: 47 lần trong 30 bài viết

Có ai dám khẳng định rằng bản thân chưa bị đau bao giờ? Bởi cái đau tôi nói ở đây là cả cái đau về thể xác lẫn cái đau trong tâm hồn.

Từ khi chập chững, những bước đầu tiên do chưa cứng cáp nên vấp ngã, đau, khóc. Lớn lên chút nữa đi học, dành đồ chơi của bạn, nó đấm vào người, đau, khóc. Vị thành niên, sự năng động của tuổi mới lớn xảy ra bao nhiêu chuyện: châm chọc bạn bè, đánh lộn, ngã xe… bầm tím chân tay, thậm chí thương tích đầy mình, đau đớn nhưng đã biết chịu đựng không khóc mà có khi còn... cười.

Trưởng thành rồi, thì sự đau đớn có khi lại lớn hơn do tình trạng cơ thể của mỗi người mỗi khác, đau đớn từ các cuộc phẫu thuật nhỏ hoặc lớn, hoặc đơn giản chỉ từ một vết đứt tay. Tất cả bấy nhiêu đó đều được gọi là đau về thể xác.

Còn cái đau bên trong tâm hồn? Một sự mất mát đã tạo nên một vết đau từ sâu trong trái tim, có thể hoặc không bao giờ lành lại được, bởi đó là một nỗi đau âm ỉ suốt cuộc đời không nhìn thấy được mà chỉ cảm nhận. Đôi lúc tôi đã làm những người thân yêu của mình thất vọng, khi đó tôi đau đớn lắm vì đã làm tổn thương trái tim của người khác.

Rồi có một ngày, thậm chí nhiều ngày, người mà tôi yêu thương và tin tưởng đã giẫm lên tình cảm chân thành, làm tổn thương tôi, rồi quay lưng, thậm chí còn buông những lời khó hiểu. Chỉ đau đớn và sự tổn thương ở lại và tiếp tục nằm sâu trong tim. Nỗi đau chồng chất nỗi đau, không chạm vào được, không ném đi được, chỉ thấy nhói đau nơi con tim không còn lành lặn.

Đau của vết thương trên da thịt theo thời gian cũng sẽ lành lại mặc dù có sẹo, nhưng mỗi khi nhớ lại đó chỉ là kỷ niệm chứ không còn cảm giác đau đớn nữa. Còn đau trong tâm hồn tôi là nỗi đau khó chữa nhất, bởi tôi vừa là bệnh nhân và vừa là bác sĩ, biết khi nào mới lành lại được đây?

Có người nói "Nếu ai đó làm tôi bị đau tôi sẽ trả thù", nhưng với tôi đó là việc làm vô bổ, bởi tôi là đứa thà rằng hạnh phúc trong đau đớn và tổn thương chứ không thể tính toán được đến việc vô bổ đó. Thà rằng mình thiệt thòi một chút chứ không thể đào bới lên, để rồi nỗi đau đớn đó cứ chất chồng theo năm tháng chẳng quên đi được, để rồi tự mình trả thù mình.


Khi sinh ra, bạn khóc mọi người cười - Hãy sống để khi chết, bạn cười trong khi mọi người khóc
thanks 3 người cảm ơn Đứng dậy vươn vai cho bài viết.
Illuminati trên 08-10-2012(UTC) ngày, conduongdaqua trên 13-10-2012(UTC) ngày, pé Chip trên 14-10-2012(UTC) ngày
Quảng cáo
Offline Đứng dậy vươn vai  
#2 Đã gửi : 08/10/2012 lúc 06:42:10(UTC)
Đứng dậy vươn vai

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm:
Gia nhập: 21-05-2011(UTC)
Bài viết: 100
Đến từ: Xì Gòn

Cảm ơn: 6 lần
Được cảm ơn: 47 lần trong 30 bài viết
bài viết trên mình sưu tầm trên vnexpress,một bài tâm sự rất hay và hoàn toàn đúng với tâm sự của mình lúc này. Làm ngì tốt việc tốt sao mà đau khổ quá!
Khi sinh ra, bạn khóc mọi người cười - Hãy sống để khi chết, bạn cười trong khi mọi người khóc
thanks 1 người cảm ơn Đứng dậy vươn vai cho bài viết.
Illuminati trên 08-10-2012(UTC) ngày
Offline Illuminati  
#3 Đã gửi : 08/10/2012 lúc 06:59:17(UTC)
Illuminati

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức, Hội viên Câu lạc bộ ARV
Gia nhập: 17-07-2012(UTC)
Bài viết: 253

Cảm ơn: 696 lần
Được cảm ơn: 196 lần trong 117 bài viết
Trích dẫn:
Cuộc sống luôn tạo ra những bất ngờ, kể cả trong khổ đau và tuyê%3ḅt vọng vẫn sẽ có những điều kỳ diê%3ḅu dành cho mỗi người. Chỉ là con người ta có đủ bình tĩnh, tĩnh táo để nhâ%3ḅn ra, khám phá được bông hoa nở p
hía tâ%3ḅn cùng của tuyê%3ḅt vọng không thôi...

Tôi đứng trên sân thượng tòa chung cư 9 tầng, gió lồng lộng thổi vào mặt. Tôi không biết mình đã làm sai điều gì, tất cả mọi thứ đang quay lưng với tôi, hình như không một ai trên thế giới này có thể hiểu được tôi.

Nỗi đau của tôi quá lớn. Không ai... phải, không ai có thể chia sẻ được với tôi. Tôi đau xót vì thấy mình thật cô đơn. Tôi muốn mình thoát khỏi tình trạng này, tôi đã chịu quá nhiều đau khổ rồi. Thế nên tôi quyết định... nhảy xuống. Có lẽ đó là cách duy nhất giải thoát tôi khỏi muộn phiền...

Ngang qua tầng 9, tôi nhìn thấy gương mặt sưng húp của người phụ nữ ấy. Bà là y tá của một phòng mạch tư. Bao nhiêu tiền kiếm được đều được lão chồng tệ bạc nướng vào sòng bạc. Không biết bao nhiêu lần hắn "thượng cẳng chân hạ cẳng tay" với bà. Vậy là hôm nay, bà lại vừa hứng chịu một cơn thịnh nộ.

Tầng 8... cái dáng khắc khổ của ông lão cô đơn. Ông ở chung cư này đã lâu rồi, hàng tháng đều có tiền trợ cấp nhưng tuyệt nhiên không một ai đến thăm ông. Ngày ngày ông vẫn lục lọi trong hộp thư của mình rồi lặng lẽ trở lên tay không. Vậy là hôm nay, ông vẫn chẳng có thư.

Tầng 7, cậu sinh viên vẫn đang cắm cúi vào trang việc làm của tờ tạp chí. Tốt nghiệp với bảng thành tích không tốt lắm, thế nên mãi mà cậu vẫn chưa tìm được một việc gì tử tế. Gấp tờ báo lại. Vậy là hôm nay... cuộc tìm kiếm của cậu vẫn vô vọng.

Tầng 6, cô gái trẻ vừa chia tay với bạn trai. Tôi từng thấy họ rất thắm thiết bên nhau, rồi chẳng hiểu lý do gì, chàng trai không đến thăm cô nữa. Cô gái ở lì trong phòng, cô không có nhiều bạn. Cô khóc. Vậy là hôm nay, cô vẫn không có gì ngoài một tình yêu đã mất.

Tầng 5, đôi vợ chồng cãi nhau inh ỏi. Cả hai đều là công nhân của nhà máy dệt. Thu nhập không đủ đáp ứng cho nhu cầu sinh hoạt, điều đó khiến họ trở nên cáu gắt và nóng giận với tất cả mọi thứ xung quanh. Vậy là hôm nay... họ lại có thêm một trận tranh cãi nảy lửa để tạm quên đi cuộc mưu sinh.

Tầng 4, thằng bé vừa thi trượt đại học. Nó được dạy bảo rằng sẽ không làm được gì nếu không đỗ đại học. Chăm chỉ học hành bấy lâu, kết quả lại không như mong muốn. Nó thẫn thờ đi ra đi vào. Chui vào cái góc nhỏ của nó. Vậy là hôm nay... nó vẫn không tìm thấy một điều gì mới mẻ cho cuộc sống sau này.

Tầng 3, cô gái làng chơi tỉnh dậy sau một đêm bù khú. Thân con gái đem ra làm trò vui, có ai muốn đâu nhưng vì cái ăn nên phải thế. Cô khoác lên mình cái áo mỏng tang, chuẩn bị cho một đêm bất tận. Chẳng ai yêu thương cô, cô cũng chẳng quan tâm, đời nó bạc là thế. Vậy là hôm nay... cô lại tiếp tục cái kiếp "vợ của thiên hạ".

Tầng 2, ông giáo nghèo mệt mỏi nằm vật ra sàn. Những tưởng dạy học là một nghề thanh cao nhưng đời sống đạo đức suy tàn khiến ông nhận ra mình bất lực. Chứng kiến lứa học trò mình cố công dạy dỗ lần lượt đi vào băng hoại, ông thở dài ngao ngán. Vậy là hôm nay... ông tiếp tục day dứt vì vẫn chưa làm tròn thiên chức của một người thày.

Tầng 1, tay nát rượu la hét ỏm tỏi. Không ai hiểu vì sao hắn cứ say xỉn như thế. Chưa bao giờ nhìn thấy hắn tỉnh, mà có lẽ cũng chẳng bao giờ hắn tỉnh. Vùi đầu bên ly rượu, cuộc đời hắn cũng chông chênh như bước chân khi say của hắn. Vậy là hôm nay... hắn vẫn không tỉnh được...

Tầng trệt... đột nhiên tôi nhận ra, mỗi người trong chúng ta đều có những vấn đề riêng của mình. Và khi chứng kiến hoàn cảnh của người khác, tôi nghĩ dường như nỗi đau của mình vẫn chưa đến nỗi tuyệt vọng, rằng mình vẫn chưa phải là người bất hạnh nhất. Tôi muốn được làm lại nhưng quá trễ rồi, mặt đất đã ở trước mắt...

Tầng1, tầng 2, tầng 3... mọi người ùa ra vây quanh tôi. Ai đó thốt lên: "Đây là người sống cùng chung cư với chúng ta mà", "Chắc tuyệt vọng lắm nên mới như thế"... Họ đứng đó, nhìn vào tôi và có lẽ họ đang nghĩ: "Hóa ra mình chưa phải là người bất hạnh nhất".

Thế đấy, đứng trước nỗi đau của mình, ai cũng nghĩ mình thật nhỏ bé và lối thoát duy nhất dường như chính là cái chết. Nhưng tôi tin, chết chỉ là chạy trốn một cách hèn nhát thôi, nó chẳng giải quyết được gì ngoài việc đánh mất tất cả những gì còn lại, mà lẽ ra, với những thứ ấy, biết đâu sẽ làm được tốt hơn. Vì thế phải suy nghĩ kỹ trước khi nhảy xuống...

Tôi bừng tỉnh, chỉ là một giấc mơ... Thật tốt vì ít ra tôi vẫn còn cơ hội. Mặt trời vẫn sáng, tôi mỉm cười, bắt đầu tìm cho mình một lối đi, không bao giờ là quá muộn khi học được cách bước trên nỗi đau.



 Tâm an vạn sự an happy Chúc bạn sớm lấy lại cân bằng trong cuộc sống happy
Chẳng lo gì.... Chỉ lo già.... hehe big green
Offline chathcm  
#4 Đã gửi : 09/10/2012 lúc 10:19:48(UTC)
chathcm

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 28-12-2011(UTC)
Bài viết: 463

Cảm ơn: 13 lần
Được cảm ơn: 213 lần trong 137 bài viết
Originally Posted by: Đứng dậy vươn vai Go to Quoted Post
bài viết trên mình sưu tầm trên vnexpress,một bài tâm sự rất hay và hoàn toàn đúng với tâm sự của mình lúc này.![/qu Làm ngì tốt việc tốt sao mà đau khổ quáote]

Làm người tốt việc tốt thì lòng thanh thản, sống đúng bản chất con người của mình, vậy thì đâu có gì phải shối hận đâu bạn.
Làm điều xấu thì đến lúc cũng sẽ thấy cắn rứt. lúc đó nỗi đau tinh thần còn hơn gấp bội

Sống là làm theo những gì để không phải mang tiếng "ác" là được rùi. Cũng không hẳn là hiền khô, mà ít ra thì cũng không gây hại cho ai. Còn việc "Nếu ai đó làm tôi bị đau tôi sẽ trả thù", thì cũng chẳng có ý nghiã gì cả, vì ân oán biết bao giờ trả hết được
Thêm 1 người bạn, bớt 1 kẻ thù, như vậy tốt hơn

Facebook: [email protected] zalo: 0995626751
Offline Đứng dậy vươn vai  
#5 Đã gửi : 12/10/2012 lúc 10:53:59(UTC)
Đứng dậy vươn vai

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm:
Gia nhập: 21-05-2011(UTC)
Bài viết: 100
Đến từ: Xì Gòn

Cảm ơn: 6 lần
Được cảm ơn: 47 lần trong 30 bài viết
sự việc bước đầu đã thu về kết quả khả quan,vk mình đã dần bỏ dc thằng bạn trai lắm tài(tài cua gái) nhìu tật kia v cũng đã bỏ dc ma túy đá. Tuy vk mình ko có tc với mình thường hay gắt gỏng khó chịu dọa bỏ về nhà mẹ mỗi khi phật ý nhưng mình cũng cảm thấy vui lắm vì vk mình đang dần thoát ra những cạm bẫy mà cô ấy đang mắc phải
Khi sinh ra, bạn khóc mọi người cười - Hãy sống để khi chết, bạn cười trong khi mọi người khóc
thanks 2 người cảm ơn Đứng dậy vươn vai cho bài viết.
why? trên 12-10-2012(UTC) ngày, pé Chip trên 14-10-2012(UTC) ngày
Offline pé Chip  
#6 Đã gửi : 14/10/2012 lúc 09:52:44(UTC)
pé Chip

Danh hiệu: Member

Nhóm:
Gia nhập: 10-10-2012(UTC)
Bài viết: 30
Woman
Đến từ: Biên Hòa

Thanks: 176 times
Được cảm ơn: 19 lần trong 13 bài viết
Chúc cho a và chị ấy có đc những tháng ngày sống hp ^_^
Gió là của trời, gió tự do..!
Rss Feed  Atom Feed
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.