 Danh hiệu: Guest
Nhóm: Guests
Gia nhập: 24-06-2009(UTC) Bài viết: 25.549
Được cảm ơn: 35 lần trong 21 bài viết
|
Vượt qua ám ảnh về nguy cơ lây nhiễm HIV
Kết quả xét nghiệm âm tính cũng không làm anh hết lo lắng

Mặc dù đã được làm xét nghiệm đúng cách, thậm chí thực hiện xét nghiệm nhiều lần, nhưng những bạn trẻ này vẫn luôn bị ám ảnh bởi nguy cơ lây nhiễm HIV…
Câu chuyện đã xảy ra hơn hai năm nhưng Tuyên vẫn luôn bị ám ảnh về khả năng lây nhiễm HIV. Chuyện là một lần, Tuyên đã có quan hệ tình dục với gái mại dâm có sử dụng bao cao su, sau đó, anh có dùng khăn tắm của cô ấy để lau dương vật. Kể từ đó trở đi, anh luôn dằn vặt mình bởi suy nghĩ, có thể mình đã bị nhiễm HIV từ cô gái đó. Anh đã đi làm xét nghiệm HIV hai lần, sau 2,5 tháng và lần hai là sau 6 tháng kể từ khi xảy ra chuyện đó, kết quả đều âm tính, nghĩa là anh không bị nhiễm HIV. Tuy nhiên, anh vẫn không hết lo lắng.
Sau lần ấy, anh không bao giờ quan hệ tình dục với bất cứ người con gái nào mà chỉ thủ dâm mỗi khi có ham muốn tình dục. Tuy nhiên, thời gian gần đây, Tuyên nhận thấy, mỗi khi thủ dâm và xuất tinh thì tinh dịch có màu nâu, đi tiểu hơi buốt, điều này khiến anh vô cùng lo sợ. Anh luôn ám ảnh bởi suy nghĩ, có thể đến thời điểm này, vi rút HIV mới xuất hiện trong anh. Tuyên đi xét nghiệm lại một lần nữa, kết quả vẫn là âm tính nhưng anh chẳng bớt lo lắng chút nào.
Mỗi khi suy nghĩ về khả năng lây nhiễm của mình, Tuyên lại dằn vặt, lại tự trấn an mình rồi lại dằn vặt. Anh thấy mình đang bị nhốt trong một cái vòng luẩn quẩn mà không thể thoát ra. Tuyên luôn lo sợ về khả năng lây nhiễm của mình dù câu chuyện đã xảy ra hơn hai năm và đã ba lần anh làm xét nghiệm HIV. Điều này khiến anh vô cùng mệt mỏi, sức khỏe giảm sút và ảnh hưởng rất nhiều đến công việc ở cơ quan.
Cũng giống Tuyên, Ninh luôn bị ám ảnh vởi khả năng lây nhiễm HIV của mình. Một lần chạy xe máy qua đoạn đường rẽ vào nhà, anh gặp vụ tai nạn xe máy, người bị nạn chính là Phong, cậu con trai cô hàng xóm gần nhà Ninh. Anh không ngần ngại lao vào cứu giúp. Ninh bế Phong ngồi lên chiếc xe ôm gần đó và chiếc xe phóng đi. Máu Phong chảy ra rất nhiều, thấm cả vào quần áo anh. Vết thương từ cánh tay cậu ấy đang chảy rất nhiều máu, Ninh lấy tay mình bịt vào vết thương trên tay Phong. Không ngờ hơn 1 năm sau, Phong qua đời vì AIDS, Ninh hoảng sợ nhớ lại, lúc bế Phong và dùng tay bịt vào vết thương của cậu ta, tay anh cũng đang có vết trầy xước. Ninh vội vã đi làm xét nghiệm HIV, dù kết quả là âm tính sau mấy lần làm xét nghiệm ở hai cơ sở xét nghiệm khác nhau nhưng anh vẫn luôn lo lắng về khả năng lây nhiễm của mình. Nhiều lúc anh nghĩ, có thể máu Phong dính lên quần áo anh và vi rút HIV có trong đó hẳn đã xâm nhập vào cơ thể anh. “Mình chỉ mới 24 tuổi, mình không thể chết lúc này được”, Ninh luôn tự nhủ như vậy và lo lắng đến mức không ăn không ngủ được.
Trường hợp của Vinh còn ám ảnh nặng nề hơn. Một buổi chiều, khi đang đi bộ ra hiệu sách gần nhà, Vinh nghe thấy tiếng kêu la của một phụ nữ đang đi trên vỉa hè vì một tên cướp đã giật túi xách của chị. Vinh chạy đuổi theo và khi tóm được tên cướp, Vinh đã đấm vào mặt hắn. Không ngờ, máu mũi tên cướp xảy xộc ra và tay anh lại bị chảy máu do va vào răng của tên cướp. Sau lần đó, Vinh luôn lo lắng, dằn vặt, sợ mình đã lây nhiễm HIV. Anh đã đến trung tâm tư vấn và làm xét nghiệm tình nguyện ở bệnh viện da liễu để làm xét nghiệm hai lần theo đúng thời gian mà bác sĩ đã tư vấn. Kết quả xét nghiệm đều là âm tính nhưng Vinh vẫn không hết lo lắng. Mỗi khi cơ thể có bất cứ thay đổi nào là Vinh lại gọi điện thoại để hỏi trung tâm: “Tôi thấy cơ thể mình như bị sốt, chân có mấy cái mụn nhỏ có phải là biểu hiện của HIV không”, “Tại sao lúc trước bị mụn chỉ một vài ngày đã lành mà sao lần này lâu vậy, có phải tôi đã nhiễm HIV rồi không”…
Mặc dù đã được tư vấn đi khám da liễu và được kê đơn thuốc nhưng Vinh vẫn không khỏi lo lắng, ám ảnh về việc mình có thể đã bị nhiễm HIV. Nỗi lo nhiễm HIV đeo bám anh cả trong giấc ngủ. Cứ vài ba ngày, Vinh lại gọi điện đến trung tâm tư vấn để trình bày từ đầu đến cuối câu chuyện và nỗi lo của mình. Anh còn lo lắng HIV có thể sẽ lây sang cả vợ anh, hai người chỉ mới kết hôn được hai tháng. Do vậy, Vinh đã sử dụng bao cao su mỗi khi hai vợ chồng gần gũi. Mặc dù vợ anh đã hết lời khuyên nhủ, động viên anh nhưng Vinh vẫn không thoát khỏi ám ảnh về nguy cơ lây nhiễm HIV của mình, điều này khiến vợ anh rất mệt mỏi.

Tôi luôn bị ám ảnh về nguy cơ lây nhiễm HIV của mình
Làm gì để thoát khỏi ám ảnh?
Tuyên, Ninh và Vinh đều may mắn vì đã không bị lây nhiễm HIV. Tuy nhiên, điều đáng nói là họ không thể thoát khỏi cảm giác ám ảnh dù đã được xét nghiệm và được khẳng định rằng họ hoàn toàn không bị lây nhiễm HIV sau khi có hành vi nguy cơ. Những trường hợp tương tự như ba nhân vật trên không phải là hiếm thấy. Tuy nhiên, điều quan trọng là các bạn trẻ chúng ta cần làm những gì để có thể loại bỏ cảm giác ám ảnh đó ra khỏi tâm trí mình nếu như rơi vào tình huống tương tự như trên?
Trước tiên, để thoát khỏi cảm giác ám ảnh mặc dù đã được làm xét nghiệm và có kết quả xét nghiệm âm tính, các bạn cần chủ động tìm hiểu, cập nhật các thông tin khoa học có liên quan đến bệnh HIV như phương thức lây nhiễm, nguy cơ, khả năng lây nhiễm HIV, xét nghiệm HIV trên báo chí, truyền hình, internet.... Dựa trên những thông tin đã tìm hiểu được và kết quả xét nghiệm để hiểu rằng, lo lắng của bản thân là không có cơ sở. Từ đó, có thể yên tâm về khả năng lây nhiễm của mình.
Hơn nữa, cần nhận thức rằng sự lo lắng, ám ảnh đó đang ảnh hưởng trực tiếp đến cuộc sống, công việc và những người thân xung quanh ra sao để có động lực thoát khỏi những ám ảnh đó. Một biện pháp nhỏ khác là mỗi khi có cảm giác lo lắng, ám ảnh về nguy cơ lây nhiễm trong tâm trí, các bạn có thể tập trung vào thực hiện các hoạt động khác mình thấy hứng thú hoặc trò chuyện cùng bạn bè, tham gia vào các hoạt động tập thể để đẩy lùi suy nghĩ, cảm xúc tiêu cực đó.
Trong trường hợp nỗi ám ảnh vẫn còn đeo bám dù bạn đã cố gắng loại bỏ bằng nhiều cách, các bạn cần tìm đến sự hỗ trợ của các bác sĩ tâm lý. Họ sẽ đưa ra các liệu pháp trị liệu phù hợp dựa trên trường hợp của bạn nếu cần thiết để giúp bạn sớm thoát khỏi cảm giác ám ảnh của mình.
Lan Anh (Theo tamsubantre.org)
|
|
|
|
|
|
 Danh hiệu: Guest
Nhóm: Guests
Gia nhập: 24-06-2009(UTC) Bài viết: 25.549
Được cảm ơn: 35 lần trong 21 bài viết
|
Ám ảnh quá mức vì sợ nhiễm HIV
 |
Không phải bất cứ ai có nguy cơ lây nhiễm HIV cũng mắc bệnh. Ảnh: Cofbis.com. |
Để lại điện thoại, xe máy cho bạn bè, còn cửa hàng kính và ít vốn thì gửi cha mẹ, Công (21 tuổi, Hà Nam) quyết bỏ đi thật xa hoặc tự tử. Anh cho rằng 99% mình đã nhiễm HIV từ một vụ cứu người. Nhưng đến khi xét nghiệm thì kết quả lại âm tính.
Một năm trước, vì đỡ tấm kính khỏi rơi lên đầu cô bé 3 tuổi cùng làng mà cả Công lẫn bé đều bị thương, chảy máu rất nhiều. Khi đó anh cũng chẳng mấy bận tâm, nhưng mới đây bố cô bé mất vì HIV, anh thấy hoảng hốt và nghĩ rằng mình đã lây bệnh từ bé gái ngày đó do bố cô bé nhiễm thì chắc chắn con gái ông ấy cũng bị. Suốt 2 ngày liền anh đóng cửa ở nhà, không ăn, không ngủ.
"Hình ảnh bố cô bé chết cứ lẩn quẩn trong đầu. Tôi rất sợ khi mọi người biết tôi có HIV sẽ xa lánh và kỳ thị tôi, thế thì thà bỏ đi đến một nơi không ai biết hoặc là tìm đến cái chết cho xong", Công nói.
Nghe lời khuyên của cô bạn thân - người duy nhất anh dám tâm sự, Công ra Hà Nội để xét nghiệm. Nhưng vì tin chắc mình mắc bệnh rồi, nên anh thu xếp hết mọi việc trong gia đình, cái gì cho được thì cũng đã cho. Đến khi cầm tờ giấy xét nghiệm với kết quả âm tính trên tay, Công nhảy cẫng lên vì sung sướng, hét lên: "Tôi không hề mắc bệnh. Tôi được cứu rồi".
Chị Nguyễn Thị Phương, tư vấn viên của Trung tâm tư vấn và xét nghiệm tình nguyện Ngôi nhà tuổi trẻ (Thanh Xuân) cho biết, trường hợp như của Công có thể bị lây nhiễm HIV khi cô bé đó có mang virus bệnh. Tuy nhiên, không phải cứ cha mẹ nhiễm bệnh là con cũng bị.
Cũng giống như Công, anh Thành (40 tuổi, Hà Nội) đến Trung tâm tư vấn và xét nghiệm tình nguyện thuộc Bệnh viện Da liễu Hà Nội vì máu của một người bị bệnh rơi vào vết thương hở của anh.
7 tháng trước trên đường về nhà anh thấy Chung, một con nghiện trong xóm bước đi dặt dẹo, rồi lao vào cửa kính, máu chảy nhiều. Anh chạy lại giúp, lấy tay dịt vào chỗ đang chảy máu ở trên mu bàn tay Chung. Không ngờ hơn 1 tháng sau thì Chung mất vì căn bệnh AIDS, lúc đó Công thấy hoảng vì nhớ lại lúc giúp người, máu của Chung chảy ra tay anh rất nhiều, mà tay anh lúc đó cũng đang bị xước.
"Thấy em nó chết tôi đã sợ lắm, lại thêm việc sinh hoạt với vợ không được tốt, đi tiểu buốt và thấy khó tôi lại càng không yên tâm nên phải đi xét nghiệm ngay. Mình thì không sao, nhưng lây sang vợ, sang con thì chết". Xét nghiệm cho thấy anh chẳng bị gì cả.
Một trường hợp khác là ông Hợp (56 tuổi, Lào Cai). Cách đây 3 tháng, chỉ vì một lần đi công tác xa, có quan hệ với gái mại dâm mà lúc nào ông cũng bị ám ảnh mình nhiễm HIV.
Theo lời ông kể, khi quan hệ ông đã dùng bao cao su ngay từ đầu, và vốn lo xa, ông chỉ dám để cô ấy dùng tay kích thích "của quý" của mình. Quan hệ xong ông còn xối nước rửa sạch sẽ bằng nước và cả xà phòng.
Sau lần ấy, ông luôn tự dằn vặt bản thân, lo sợ mình đã bị lây nhiễm HIV đến mức không ăn không ngủ được. Cơ thể có thể có bất kỳ sự thay đổi nào ông cũng quy ra là biểu hiện của HIV: "Cháu ơi sao lưỡi chú cứ có mấy cái tia tia này? Chân chú có nốt vẩy nhỏ do xây xước, trước chỉ 1-2 ngày là lành mà sao giờ mấy ngày rồi mà nó vẫn chưa lành hả cháu? Chú còn vài nốt tim tím nổi lên ở chân thế này nữa, thế này có phải chú đã bị lây HIV rồi không?", vừa nói mà tay ông cứ cào cấu mặt. Lo cho mình, ông lại lo cả cô con gái vì giặt áo có vết máu của ông đã khô mà lây bệnh.
Tuy nhiên, theo tư vấn viên, nếu những gì mà ông Hợp nói khi quan hệ tình dục đều đúng thì ông không thể nhiễm HIV được vì hành vi đó hoàn toàn an toàn, kết quả xét nghiệm cũng là âm tính.
Sau khi được tư vấn, ông đã đi khám da liễu, được bác sĩ khám và kê đơn thuốc nhưng vẫn không khỏi lo lắng. 5-6 ngày sau, ngày nào ông cũng gọi điện 2-3 lần đến trung tâm tư vấn và xét nghiệm tình nguyện, trình bày lại từ đầu đến cuối, và nỗi lo của mình.
"Nếu chỉ nhìn bên ngoài không ai có thể biết được người nào có HIV và người nào không. Tất cả mọi khẳng định đều phải qua làm xét nghiệm. Khi thấy mình có nguy cơ bị lây nhiễm, mọi người nên đến các trung tâm để được tư vấn và xét nghiệm miễn phí", chị Phương cho biết.
Nam Phương
|
|
|
|
 Danh hiệu: Guest
Nhóm: Guests
Gia nhập: 24-06-2009(UTC) Bài viết: 25.549
Được cảm ơn: 35 lần trong 21 bài viết
|
Ám ảnh kim tiêm dính máu
GiadinhNet - Với nhiều người, chẳng có nỗi hoảng loạn nào lớn bằng khi bị ai đó gí... kim tiêm vào cổ.
Thậm chí, khi chẳng may bị cướp tấn công bằng kim tiêm, nạn nhân không dám phản ứng, chỉ mong sao nó đừng đâm trúng mình.
Phát bệnh vì chiếc kim tiêm
Bệnh viện 09 (Hà Nội) vừa tiếp nhận bệnh nhân Hoàng Văn Phước, kỹ sư tin học, quê ở Thanh Hóa. Anh Phước kể, 3 tháng trước trên đường về nhà anh thấy một người bị bị ngã, chảy rất nhiều máu. Anh chạy lại giúp, lấy tay dịt vào chỗ đang chảy máu ở đầu cho nạn nhân. Một tháng sau, nghe tin người đó mất vì bệnh AIDS, anh Phước đã trở nên hoảng loạn. Anh nhớ tay mình đã bị xước và dính nhiều máu khi băng bó. Hơn nữa, sau vụ tai nạn, anh có khá nhiều biểu hiện lạ trong cơ thể: Đi tiểu buốt, tâm trí lơ mơ, sinh hoạt đảo lộn...
Cầm giấy xét nghiệm cho chỉ số âm tính trên tay, anh Phước nói: "Đây là cái giấy... khai sinh, nó cho tôi cơ hội sống một lần nữa. Mấy tháng nay ngồi đợi kết quả, tôi không sao ngủ được, chỉ sợ lây cho vợ cho con. Lo sợ nhưng không biết chia sẻ cùng ai, cho nên, khi vợ nhiều lần đòi "trả bài", tôi phải tìm mọi cách từ chối. Thế là vợ hết nghi ngờ tôi có bồ, lại nghi tôi yếu sinh lý, cô ấy giận hờn đủ kiểu".
Anh Nguyễn Văn Hùng (Hoàng Mai, Hà Nội) cũng đến bệnh viện trong tâm trạng hoảng loạn vì bị kẻ xấu đâm kim tiêm vào tay. Anh Hùng kể: "Trên đường đi làm về qua đoạn cầu Tó, bất ngờ có hai thanh niên chặn đầu xe. Họ rút kim tiêm, mũi kim dính máu đỏ, đe dọa "đang cần tiền mua thuốc chích, nếu không đưa tiền sẽ đâm kim tiêm có máu HIV". Tôi chưa kịp chống cự thì một tên dùng kim tiêm gí sát vào người, móc toàn bộ số tiền trong túi và chiếc điện thoại di động. Tôi chấp nhận đứng yên cho chúng lấy hết còn hơn là bị nhiễm HIV". Về nhà, mọi người bảo bị kim tiêm đâm như vậy dễ lây HIV nên anh Hùng đã đến bệnh viện kiểm tra.
Ngồi cạnh anh Hùng, một phụ nữ tầm 40 tuổi, khuôn mặt thất thần, luôn cúi gằm xuống như thể trốn tránh ai đó. Tôi hỏi: "Chị cũng đến đây xét nghiệm HIV à", chị mới rụt rè kể: "Em làm việc ở bên Gia Lâm. Một lần đi làm qua cầu Long Biên, được chừng 300 mét thì bị hai thanh niên đi xe áp sát rồi dùng kim tiêm đâm vào tay. Em thấy nhói một cái, quay lại thì thấy hai thanh niên vứt vèo chiếc kim tiêm xuống đường. Đêm về em mất ngủ, khóc, chỉ sợ mình bị lây nhiễm HIV. Bác sỹ tư vấn, làm các xét nghiệm bảo đợi 3 tháng mới có kết quả. Ngày hôm nay em đến lấy kết quả, em chỉ sợ bị nhiễm thôi chị ạ, vì nếu nhiễm em sẽ mất cả tương lai".
Chị cho biết, trong tháng chờ kết quả làm chị mất ăn mất ngủ, không làm được việc gì. Người chị gầy rộc từ 50 cân xuống còn 40 cân, xanh xao. Đêm ngủ lúc nào chị cũng giật mình, nhớ lại việc bị kim tiêm đâm và chỉ mong từng ngày đến giờ nhận kết quả xét nghiệm. "2 tiếng ngồi đây chờ đợi thấp thỏm em cảm tưởng như mấy năm ấy. Giờ biết được mình không bị nhiễm, em thấy vui lắm", chị cho biết.
Đi sung sướng, về ám ảnh
|
Kim tiêm dính máu trở thành nỗi ám ảnh cho nhiều người.
|
Ths.BS Trần Quốc Tuấn, Giám đốc bệnh viện 09 cho biết, gần như ngày nào ông cũng nhận được điện thoại xin tư vấn sợ mình bị lây nhiễm HIV vì nhiều lí do như: Bị kim đâm, "quan hệ" bị rách bao cao su hoặc không dùng bao cao su, quan hệ với người đồng tính... Phần lớn nạn nhân khi biết mình có nguy cơ đều vô cùng hoang mang, lo sợ, ám ảnh vào từng bữa ăn, giấc ngủ.
Cách đây không lâu, ông Nguyễn Văn Vịnh, ở Hà Tĩnh đã gọi điện nhờ bác sĩ Tuấn tư vấn. Ông Vịnh cho biết, một lần đi liên hoan ăn nhậu, hát karaoke cùng với bạn, ông có "quan hệ" với gái mại dâm. Khoảng 3 ngày sau, cơ thể ông xuất hiện những biểu hiện khác lạ như hay ra mồ hôi trộm, người thỉnh thoảng lại "bốc hỏa", bàn tay bong tróc. Theo lời ông kể, khi "vui vẻ", ông chỉ dám để cô ấy dùng tay kích thích, ngồi lên day trượt khiến dịch ở âm đạo dính vào "cậu nhỏ" của mình.
Sau phút vui thú là cảm giác hoang mang, ông Vịnh luôn tự dằn vặt bản thân. Dù đã được tư vấn khả năng phơi nhiễm H trong trường hợp đó không cao, các triệu chứng bệnh của ông thường xuất hiện ở người cao tuổi, nhưng ông vẫn không khỏi lo lắng. Mỗi khi có biểu hiện khác trên cơ thể ông lại gọi điện "bác sỹ ơi, chân tôi mới xuất hiện một vài nốt vẩy nhỏ do xây xước, trước chỉ 1-2 ngày là lành sao giờ mãi nó không liền? Có phải tôi bị nhiễm HIV rồi không vì ở chân cũng xuất hiện những nốt bầm tím...". Có ngày ông gọi điện thoại nhờ bác sỹ Tuấn tư vấn 4 - 5 lần.
Cũng vì "vui vẻ" bên ngoài, anh Nguyễn Văn Khương (Hải Dương) đã phải sống trong tâm trạng nơm nớp lo sợ, mệt mỏi. Anh kể, chỉ vì quá chén, nên anh đã không sử dụng bao cao su khi "đi lại" với gái mại dâm. Một thời gian sau, khi biết tin cô gái đó bị HIV, thế giới xung quanh anh Khương như sụp đổ. Đáng lo hơn là trên cơ thể anh lại xuất hiện chứng ra mồ hôi trộm, trên lưng có những nốt trứng cá, lại hay đi ngoài phân lỏng khiến anh tin chắc mình đã bị "án tử". Những ngày sau đó, anh Khương phải tìm đủ mọi cách để "trốn" vợ. Anh lén đến một trung tâm y tế để kiểm tra nhưng được bác sĩ cho biết, dù đã bị lây bệnh thì xét nghiệm lúc này cũng chưa thể cho kết quả chính xác, mà anh cần đợi 3-6 tháng nữa.
Anh Khương cho biết: "Nếu bây giờ mà nhiễm HIV, tôi sẽ mất tất cả và không biết phải đối diện với cuộc sống thế nào". Anh chờ đợi từng ngày, cuối cùng, khi bác sĩ khẳng định anh không nhiễm, anh lại không tin kết quả đó là chính xác mà nghĩ các bác sỹ chỉ muốn giấu mình. Anh đòi bác sỹ được điều trị thuốc, đi khắp nơi xét nghiệm. Các kết quả ở nhiều nơi khẳng định không bị nhiễm H, anh mới hết lo. Nhưng kể từ đó, anh Khương sợ đi khám răng, gội đầu, cạo râu vì cảm giác không an toàn.
"Nguyên nhân gây phơi nhiễm HIV cộng đồng rất nhiều: Giẫm phải bơm kim tiêm, đi cắt tóc, cạo râu, xăm môi, quan hệ tình dục không an toàn, bị những người khác tấn công bằng kim tiêm...
Phần lớn các nạn nhân đến bệnh viện đều hoang mang, lo sợ. Đến tư vấn, xét nghiệm nhưng họ lại đòi bác sỹ cho thuốc điều trị vì nghĩ "chắc chắn tôi bị nhiễm rồi". Có người gọi điện thoại suốt cả đêm để tư vấn, có người kết quả xét nghiệm âm tính nhưng không tin là chính xác, tiến hành xét nghiệm 4 - 5 lần ở nhiều nơi, thậm chí sau 3 tháng, rồi 1 năm mà vẫn không tin kết quả đó".
Ths. BS Trần Quốc Tuấn, Giám đốc Bệnh viện 09 (Hà Nội)
|
|
|
|
|
  Danh hiệu: MemberNhóm: Guests
Gia nhập: 06-01-2011(UTC) Bài viết: 51  Đến từ: california Thanks: 76 times Được cảm ơn: 1 lần trong 1 bài viết
|
thank anh tuấn.......thông tin đáng để những ai đã và đang gặp tình trạng tương tự vào tham khảo và xóa bỏ những nỗi lo lắng đến thái hóa..............
|
 1 người cảm ơn duyaudi_sangbangcali cho bài viết.
|
duylun trên 03-05-2012(UTC) ngày
|
|
  Danh hiệu: Thành viên gắn bóNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 18-01-2011(UTC) Bài viết: 562  Thanks: 23 times Được cảm ơn: 67 lần trong 61 bài viết
|
Mình rơi vào trường hợp ông già 65 tuổi kia. Thật là nhiều người giống mình quá. | Khuyến cáo bác nào chết nhát, gan thỏ thì đừng bao giờ đi tìm hàng, cave... Trụy tim mà chết đấy. Ta đập Herpes |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên gắn bóNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 24-06-2010(UTC) Bài viết: 200  Đến từ: Green of life Thanks: 6 times Được cảm ơn: 27 lần trong 25 bài viết
|
| Cuộc sống ko dc như mơ khi vô nhạc vô hồn thơ
|
|
|
|
 Danh hiệu: Guest
Nhóm: Guests
Gia nhập: 24-06-2009(UTC) Bài viết: 25.549
Được cảm ơn: 35 lần trong 21 bài viết
|
Thực hư về virus HIV/AIDS “bí ẩn” ở Trung Quốc
06/04/2011

Ảnh minh họa. (Nguồn: Internet)
Gần đây, dư luận xôn xao trước thông tin trên tờ Đông phương nhật báo của Hong Kong rằng ít nhất 6 tỉnh thành ở Trung Quốc đại lục phát hiện những bệnh nhân xét nghiệm âm tính với HIV/AIDS nhưng lại có những triệu chứng giống như mắc bệnh thật.
Theo báo trên, loại virus bí ẩn này có thể lây không chỉ qua máu mà cả nước bọt. Một số trường hợp tương tự bắt đầu có ở Hong Kong cũng như Đài Loan, Singapore.
Đông phương nhật báo đưa tin hàng nghìn bệnh nhân tại Bắc Kinh, Thượng Hải, Chiết Giang, Giang Tô, Hồ Nam và Quảng Đông đã mắc phải “dịch bệnh” này. Họ có những triệu chứng như tuyến bạch huyết sưng phồng, chảy máu dưới da, mọc lông trên lưỡi. Đông phương nhật báo nhận định đây là bệnh không điều trị được và virus gây ra nó đang là điều bí ẩn với giới chuyên gia y tế.
Những bệnh nhân này có những triệu chứng khác tương tự nhiễm HIV/AIDS như đổ mồ hôi, tê chân tay. Nhưng kết quả xét nghiệm máu luôn âm tính và không có gì khác lạ.
Trước thông tin này, ngày 5/4, các chuyên gia y tế Thượng Hải đã nhận định những bệnh nhân như vậy nhiều khả năng mắc chứng hoang tưởng, ám ảnh mình bị HIV/AIDS.
Lu Hongzhou, Phó Giám đốc Trung tâm y tế cộng đồng Thượng Hải và là một chuyên gia hàng đầu về HIV/AIDS, nhận xét: “Đây là những người có thể đã có hành vi mang nguy cơ mắc bệnh cao, khiến họ chịu sức ép tinh thần nặng nề. Đây không phải là chuyện mới mẻ. Tôi từng thấy nhiều người như vậy ở Thượng Hải. Họ bị ám ảnh là mình nhiễm HIV/AIDS và so sánh các triệu chứng của mình với các triệu chứng mắc bệnh. Nhưng các kết quả xét nghiệm đều âm tính. Đó thực sự là một dạng bệnh tâm lý mà thôi.”
Tờ Nam phương nhật báo của Trung Quốc ngày 5/4 đã phỏng vấn nhiều chuyên gia và họ có những nhận định khác nhau về hiện tượng này.
Shi Daiqiang, một thành viên đội ngũ chuyên gia về HIV/AIDS của tỉnh Chiết Giang cho rằng giới y học không nên loại trừ khả năng có một loại virus chưa được biết đến.
Tuy nhiên, đa số chuyên gia khác tin rằng đây là chứng hoang tưởng mắc HIV/AIDS khi các xét nghiệm không phát hiện thấy vấn đề gì.
Tờ Nam phương nhật báo cho biết Bộ Y tế Trung Quốc đã yêu cầu 6 tỉnh thành trên mở một cuộc nghiên cứu về tình trạng trên. Đã có 59 mẫu máu các bệnh nhân từ 6 tỉnh thành này đang được gửi đến các phòng thí nghiệm ở Mỹ để kiểm tra./.
Trung Sơn/Hong Kong (Vietnam+) .
|
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên gắn bóNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 19-07-2010(UTC) Bài viết: 786 Đến từ: CÕI HƯ KHÔNG
Cảm ơn: 23 lần Được cảm ơn: 45 lần trong 41 bài viết
|
Ám ảnh về H đúng là ghê gớm. Nó ảnh hưởng đến mọi mặt đời sống chúng ta.
| |
 2 người cảm ơn Ke7en cho bài viết.
|
|
|
 Danh hiệu: Mái ấm Tình Thân
Nhóm: Thành viên chính thức, Quản trị nhóm box Vòng tay cộng đồng, Hội viên Câu lạc bộ ARV
Gia nhập: 03-01-2009(UTC) Bài viết: 2.271 Đến từ: bốn bể là nhà
Cảm ơn: 1681 lần Được cảm ơn: 1643 lần trong 919 bài viết
|
| THIÊN CHÚA LÀ NGUỒN YÊU THƯƠNG VÀ BÌNH AN SẼ Ở CÙNG CHÚNG CON LUÔN MÃI 2cr, 11-13 |
 1 người cảm ơn mainga1402 cho bài viết.
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên gắn bóNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 09-09-2012(UTC) Bài viết: 195  Đến từ: Đất và Người Thanks: 328 times Được cảm ơn: 118 lần trong 78 bài viết
|
| Sẽ Sống Cho Ngày Mai... |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên gắn bóNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 15-01-2011(UTC) Bài viết: 4.506  Đến từ: http://hiv.com.vn Thanks: 189 times Được cảm ơn: 1415 lần trong 1138 bài viết
|
Ám ảnh thế này chưa chết vì hiv mà đã chết vi sợ hãi..hic | Yahoo: vidoitalacuanhau_2211 |
 1 người cảm ơn CrisM cho bài viết.
|
|
|
 Danh hiệu: Guest
Nhóm: Guests
Gia nhập: 24-06-2009(UTC) Bài viết: 25.549
Được cảm ơn: 35 lần trong 21 bài viết
|
Xuất hiện dạng bệnh tâm thần mới: ám ảnh mình bị HIV
Chủ Nhật, 03/03/2013 - 09:04
Gần đây, Phòng khám sức khoẻ tâm thần của Bệnh viện Bạch Mai tiếp nhận
nhiều bệnh nhân với căn bệnh kỳ quặc: sợ mình nhiễm HIV tới mức ám ảnh.
BS Trịnh Bích Huyền thăm khám cho bệnh nhân rối loạn ám ảnh cưỡng bức.
Điều đáng nói là bệnh nhân toàn là những người có kiến thức đủ rộng để biết con đường lây truyền HIV nhưng vẫn sợ rất
Chị Nguyễn Thị Thúy Q. (32 tuổi, đã tốt nghiệp đại học và đang công tác ở một tổ chức quốc tế) đến phòng khám sức khoẻ tâm thần với phong thái rất tự tin. Chị cho biết mình chuyên tư vấn về sức khoẻ sinh sản và trong công
việc cũng phải tuyên truyền về HIV/AIDS.
Tuy nắm rõ đường lây của HIV cũng như khả năng lây nhiễm qua các con đường, nhưng gần đây không rõ do công việc căng thẳng hay vì lý do gì mà tự dưng chị luôn ám ảnh, đêm nằm mơ mình nhiễm HIV, phải điều trị bằng thuốc. Tự chị cũng cảm thấy mình bất thường khi đi gội đầu, cắt tóc ngoài hàng cũng lo lây nhiễm từ người gãi đầu cho mình lẫn cái kéo cắt tóc; ra chợ mua thịt bò cũng sợ người thái thịt bị đứt tay và nhỡ đâu có thể lây truyền virus...
BS Trịnh Bích Huyền, Viện Sức khoẻ tâm thần, Bệnh viện Bạch Mai cho biết, qua thăm khám, bệnh nhân Q. được chẩn đoán mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng bức. Khi mắc phải chứng bệnh này, bệnh nhân có thể nhận thấy những ý nghĩ ám ảnh và những hành vi cưỡng bức ấy là vô lý nhưng vẫn không thể chống lại được nó, thậm chí không thể dừng lại để có những lúc thư giãn. Ở trường hợp chị Q., dù có kiến thức về y hẳn hoi nhưng bệnh nhân cứ lo mình nhiễm bệnh một cách rất vô lý; biết mình lo vô lý nhưng vẫn không
thoát ra được ý nghĩ đó.
Nhiều trường hợp giống chị Q., thậm chí đã đi xét nghiệm, cho kết quả âm tính nhưng vẫn lo, lại đi xét nghiệm tiếp... Lo quá mà chỉ ăn với đi khám, dù bác sĩ khám đã giải thích rõ các đường lây và cho rằng sự lo lắng là không có cơ sở nhưng bệnh nhân vẫn lo. Điều đặc biệt là một số bệnh nhân công tác trong ngành y, hiểu
biết về HIV, tuyên truyền về HIV mà vẫn lo lắng đến kỳ quặc.
BS Trịnh Bích Huyền cho biết, người phải làm việc căng thẳng, nhiều sức ép dễ mắc chứng bệnh này. Điều trị chứng rối loạn ám ảnh cưỡng bức không dễ; việc điều trị cũng dai dẳng. Để hạn chế mắc rối loạn ám ảnh cưỡng bức, mọi người nên tự tìm cách cân bằng; tìm đến sự thư giãn, giải trí như đi bộ, trồng cây xanh... khi bắt đầu thấy mình có dấu hiệu stress. Khi cảm thấy căng thẳng, cũng nên chia sẻ với bạn bè, người thân, đừng khư khư giữ ý nghĩ lo lắng trong đầu. Và sau cùng, khi thấy mình có "bất thường" như lo lắng quá mức, lo đến mức vô lý... nên đi khám để được điều trị
bởi bác sĩ chuyên khoa tâm thần.
Theo Hoài Hương
Kiến thức
http://dantri.com.vn/suc...h-minh-bi-hiv-702498.htm
|
|
|
|
 Danh hiệu: Guest
Nhóm: Guests
Gia nhập: 24-06-2009(UTC) Bài viết: 25.549
Được cảm ơn: 35 lần trong 21 bài viết
|
Những ai lo lắng thái quá hay tưởng tượng nhiều thì nên đọc kỹ những bài viết này sẽ giải tỏa tâm lý không còn sợ hãi nữa .
|
|
|
|
 Danh hiệu: Guest
Nhóm: Guests
Gia nhập: 24-06-2009(UTC) Bài viết: 25.549
Được cảm ơn: 35 lần trong 21 bài viết
|
Đi "sung sướng", về sợ nhiễm HIV tới mức rối loạn tâm thần
Thứ Tư, 20/03/2013 16:32  GMT+7
GiadinhNet - Gần đây, nhiều trường hợp vào bệnh viện tâm thần điều trị với chứng bệnh kỳ quặc: sợ mình nhiễm HIV tới mức ám ảnh. Thậm chí có trường hợp kiến thức đủ rộng để biết con
đường lây truyền HIV nhưng vẫn sợ rất viển vông.
Không giải thoát được nỗi ám ảnh sợ nhiễm HIV dễ rối loạn tâm thần (Ảnh minh họa)
|
Đi "sung sướng", về ám ảnh sợ nhiễm HIV
Bệnh viện 09 (Hà Nội) vừa tiếp nhận chữa trị cho bệnh nhân N. V. H. – kỹ sư quê ở Hà Nam. Ths. BS Trần Quốc Tuấn - Giám đốc bệnh viện cho biết, trước đó, chỉ vì anh đi quan hệ với gái mại dâm, bao bị bục mà lúc nào cũng bị ám ảnh vì nhiễm HIV. Khi cơ thể có bất kỳ sự thay đổi nào, anh cũng đều cho là biểu hiện của HIV. Sau một lần mất ăn mất ngủ vì hoang mang như vậy anh đã bị ám ảnh đến nỗi sợ bị lây HIV
trong cả những sinh hoạt hằng ngày.
Theo lời anh kể, khi “vui vẻ”, anh chỉ dám để cô ấy dùng tay kích thích, ngồi lên day trượt khiến dịch ở âm đạo dính vào “cậu nhỏ” của mình. Về nhà trên cơ thể lại xuất hiện những biểu hiện ra mồ hôi trộm, trên lưng có những nốt trứng cá, bàn tay bong tróc, đi ngoài khiến anh hoảng sợ nghĩ chắc chắn mình đã bị nhiễm. Dù đã được tư vấn khả năng phơi nhiễm H trong trường hợp đó không cao nhưng anh vẫn không khỏi lo lắng. Mỗi khi có biểu hiện khác trên cơ thể anh lại gọi điện hỏi bác sỹ có phải bị nhiễm HIV rồi không. Nhiều hôm anh gọi điện
thoại nhờ bác sỹ tư vấn 4 – 5 lần.
Đến cơ sở xét nghiệm, bác sỹ nói phải chờ kết quả sau 3 tháng mới cho kết quả chính xác. Suốt thời những ngày tháng đó, anh H thấy như có cái án tử hình đang treo trước mắt. Anh mất ăn mất ngủ không làm được việc gì. Người gày rộc từ hơn 60 cân xuống còn hơn 50 cân cân, xanh xao. Anh luôn hoang tưởng, ảo giác, mất ngủ kéo dài, kèm theo những suy nghĩ ám ảnh dày vò triền miên. Nhiều khi kích động, giận dữ
la hét, có khi trầm cảm sững sờ không nói không ăn...
Khi có kết quả khẳng định anh không nhiễm thì anh lại không tin kết quả đó chính xác mà cho rằng các bác sỹ chỉ muốn giấu mình. Anh đòi bác sỹ được điều trị thuốc rồi đi khắp nơi xét nghiệm. Cứ vài ngày anh lại gọi điện cho bác sỹ tư vấn rồi trình bày lại từ đầu đến cuối những nỗi lo của mình. Ngay cả khi bác sỹ đang ngủ cũng phải dậy để tư vấn cho anh. Gia đình làm đủ mọi cách nhưng không kéo anh ra khỏi sự ám ảnh quá mức đó, thậm chí phải gửi anh vào bệnh viện tâm thần để
điều trị.
Theo bác sĩ Ngô Thanh Hồi – Giám đốc BV Tâm thần Mai Hương, số lượng bệnh nhân rối loạn tâm thần vì HIV ngày càng nhiều. Việc điều trị cho những bệnh nhân rối loạn tâm lý vì nhiễm HIV rất khó khăn. Những người nghi mình bị nhiễm HIV phải chờ kết quả xét nghiệm một thời gian dài nên tâm lý hoang mang, lo sợ trước sự kỳ thị của mọi người khi biết mình bị nhiễm mới dẫn tới rối loạn tâm thần. Nhiều trường hợp thậm chí đã đi xét nghiệm cho kết quả âm tính nhưng vẫn lo, lại đi xét nghiệm tiếp... Vì sợ mà họ chỉ ăn với đi khám, dù bác sĩ khám đã giải thích rõ các đường lây và cho rằng sự lo lắng là không có cơ sở nhưng
bệnh nhân vẫn lo. Họ trở nên tuyệt vọng, thậm chí đòi tự sát.
Tự "ám thị" đâu cũng có thể lây nhiễm HIV
Có những trường hợp mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng bức do ám ảnh sợ nhiễm HIV quá mức. Như chị Nguyễn Thị T. (32 tuổi) trong công việc cũng phải tuyên truyền về HIV/AIDS nắm rõ đường lây của HIV cũng như khả năng lây nhiễm qua các con đường, nhưng gần đây không rõ do công việc căng thẳng hay vì lý do gì mà tự dưng chị luôn ám ảnh, đêm nằm mơ mình nhiễm HIV. Mọi thứ chị đều cảm thấy bất thường và nghĩ là mình bị nhiễm. Khi đi gội đầu, cắt tóc ngoài hàng chị lo lây nhiễm từ người gãi đầu cho mình lẫn cái kéo cắt tóc; ra chợ mua thịt bò cũng sợ người thái thịt bị đứt tay và nhỡ đâu có thể lây truyền virus... Qua
thăm khám, các bác sỹ cho biết chị mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng bức.
Theo các chuyên gia về sức khỏe tâm thần, khi mắc phải chứng bệnh này, những ý nghĩ vô nghĩa cứ lặp lại một cách thường xuyên trong tâm trí người bệnh. Thể hiện sự sợ hãi có tính chất hoang tưởng một cách dai dẳng, lo âu thái quá về việc mắc bệnh. Bệnh nhân có thể nhận thấy những ý nghĩ ám ảnh và những hành vi cưỡng bức ấy là vô lý. Song họ vẫn không thể chống lại được nó, thậm chí không thể dừng lại
để có những lúc thư giãn.
Với những người phải làm việc căng thẳng, nhiều sức ép dễ mắc chứng bệnh này. Mọi người cần cân bằng tìm đến sự thư giãn, giải trí như đi bộ, tập thể thao... khi bắt đầu thấy mình có dấu hiệu stress. Khi lo lắng, căng thẳng về điều gì cần chia sẻ với người thân, bạn bè. Nếu thấy mình có "bất thường" như lo lắng quá mức, lo đến mức vô
lý... cần đi khám để được điều trị bởi bác sĩ chuyên khoa tâm thần.
Hà My
http://giadinh.net.vn/su...an-20130320034947666.htm
|
|
|
|
  Danh hiệu: MemberNhóm: Thành viên mới
Gia nhập: 29-08-2013(UTC) Bài viết: 3  Đến từ: tphcm Cảm ơn: 21 lần Được cảm ơn: 1 lần trong 1 bài viết
|
|
|
|
|
 Danh hiệu: Mái ấm Tình Thân
Nhóm: Thành viên chính thức, Quản trị nhóm box Vòng tay cộng đồng, Hội viên Câu lạc bộ ARV
Gia nhập: 03-01-2009(UTC) Bài viết: 2.271 Đến từ: bốn bể là nhà
Cảm ơn: 1681 lần Được cảm ơn: 1643 lần trong 919 bài viết
|
Originally Posted by: chuadengia1989  không lo ko dc anh ah!!
Nếu lo thì bạn được cái gì?
Nếu lo lắng mà làm ta mạnh khỏe, khỏi bệnh và bình an thì tôi sẽ luôn luôn lo lắng -
nhưng ngược lại.
Vì vậy, hãy cố bỏ nỗi lo đi mà sống. | THIÊN CHÚA LÀ NGUỒN YÊU THƯƠNG VÀ BÌNH AN SẼ Ở CÙNG CHÚNG CON LUÔN MÃI 2cr, 11-13 |
|
|
|
Di chuyển
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.
|