Trang chủ HIV  |  Web Link  |  Giới thiệu |  Liên hệ  |  English 
hiv logo

Thông báo

Icon
Error

Đăng nhập


Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to last unread
Offline divedau  
#1 Đã gửi : 11/06/2007 lúc 05:12:56(UTC)
divedau

Danh hiệu: Member

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 17-05-2007(UTC)
Bài viết: 250

Được cảm ơn: 4 lần trong 3 bài viết
<div class="title" align="left"><strong><font color="#a52a2a" size="5">Đừng bao giờ từ bỏ ước mơ</font></strong></div> <div class="small" align="left"><b>George Bernard Shaw</b></div> <p align="left"><font face="Verdana, Arial" size="2">Ngày đầu tiên của năm học, vị giáo sư môn hóa lớp của lớp tôi tự giới thiệu mình với sinh viên trong lớp. Rồi dành thì giờ cho chúng tôi làm quen với nhau. Đương lúc tôi đứng dậy nhìn xung quanh thì nhận thấy một bàn tay dịu dàng đặt lên vai mình. Tôi xoay người lại và nhận ra đó là bà cụ có vóc dáng nhỏ bé, làn da nhăn nheo, tươi cười nhìn tôi với nụ cười làm sáng cả gương mặt bà.<br /><br />Bà nói:<br /><br />- Xin chào, anh bạn tuấn tú. Tôi tên là Rose. Tôi 87 tuổi. Tôi có thể ôm anh bạn được chứ?<br /><br />Tôi cười và vui vẻ trả lời:<br /><br />- Dĩ nhiên là được, thưa bà! – và bà đã ôm tôi thật chặt.<br /><br />- Tại sao bà lại vào đại học ở độ tuổi hồn nhiên và trẻ trung như thế này? – Tôi hỏi đùa.<br /><br />Bà mỉm cười:<br /><br />- Tôi đến đây để tìm một người đàn ông nổi tiếng, có tâm hồn để yêu và sẽ bên nhau, có một vài đứa con, và sau đó về hưu rồi đi du lịch vòng quanh thế giới.<br /><br />- Bà nói nghiêm túc chứ? – tôi hỏi. Tôi tò mò muốn biết điều gì đã thúc đẩy bà muốn thử thách như thế ở độ tuổi như bà.<br /><br />- Tôi luôn mơ ước được vào một trường đại học và bây giờ tôi đang thực hiện giấc mơ đó! – bà nói với tôi.<br /><br />Sau khi giờ học kết thúc chúng tôi đi đến tòa nhà hội sinh viên cùng uống với nhau một ly sữa sô cô la. Chúng tôi trở thành bạn của nhau ngay. Hằng ngày trong suốt 3 tháng tiếp theo chúng tôi luôn cùng nhau rời khỏi lớp và trao đổi với nhau không dứt. Tôi luôn bị cuốn hút bởi “cỗ máy thời gian” này khi nghe bà chia sẻ sự từng trải và kinh nghiệm cuộc đời của bà với tôi.<br /><br />Qua năm học, Rose trở thành một nhân vật biểu tượng trong trường đại học và dễ dàng kết bạn với tất cả mọi người. Bà thích ăn mặc lịch sự, có tính cách và hạnh phúc với sự chú ý mà các sinh viên khác tập trung vào mình. Bà luôn sống trong niềm say sưa đó.<br /><br />Vào cuối khóa học chúng tôi mời Rose đến nói chuyện trong một buổi tiệc chiêu đãi và tôi sẽ không bao giờ quên được những gì bà đã truyền cho chúng tôi. Bà được giới thiệu và bước lên bục giảng đường. Khi bắt đầu phát biểu, bà đánh rơi mảnh giấy ghi chú xuống sàn. Hơi ngại ngùng và thoáng bối rối bà nghiêng người xuống micro và nói:<br /><br />- Xin lỗi quý vị, tôi hơi hồi hộp. Tôi đã bỏ bia và chuyển sang rượu Lent và thứ rượu này đang giết chết tôi mất! Tôi không bao giờ sắp xếp những gì mình sẽ nói, hãy để cho tôi nói với các bạn một cách giản dị những gì tôi thực sự hiểu.<br /><br />Khi chúng tôi cười, bà lấy giọng và bắt đầu:<br /><br />- Chúng ta ngừng vui chơi bởi vì chúng ta đã già, nhưng thật ra chúng ta già bởi vì chúng ta không vui chơi nữa. Chỉ có năm bí quyết để giữ mình trẻ mãi, hạnh phúc và đạt được thành công.<br /><br /><strong>Thứ nhất, các bạn hãy vui cười lên và tìm kiếm sự hài hước trong cuộc sống hằng ngày.<br /><br />Thứ hai, các bạn hãy xem mỗi ngày là một ngày mới với những điều mới mẻ. Ai sống bằng quá khứ, định kiến của ngày hôm qua sẽ không có cơ hội tin và hiểu con người. Các bạn hãy trải lòng với những người có thể chia sẻ được. Hãy kiên trì, tin vào tâm hồn con người và đừng nhìn vào một lỗi lầm nào đó để phá bỏ tất cả những gì tốt đẹp sẽ đến trong tương lai. Các bạn đừng ngại mạo hiểm để thay đổi cuộc sống.<br /><br />Thứ ba, các bạn phải có một mơ ước, một khát vọng. Khi các bạn đánh mất những mơ ước đó, các bạn sẽ chết. Đã có quá nhiều người trong chúng ta chết theo kiểu ấy và họ thậm chí cũng không biết đến điều đó!<br /><br />Thứ tư, có sự khác biệt lớn giữa việc trở nên già hơn và trưởng thành. Nếu bạn 19 tuổi và nằm trên giường suốt một năm trời mà không làm được điều gì hữu ích, bạn sẽ thành 20 tuổi. Nếu tôi 87 tuổi và cứ nằm trên giường suốt một năm và không làm bất cứ điều gì, tôi vẫn sẽ trở thành một bà cụ 88 tuổi. Bất cứ người nào cũng phải lớn lên và già đi. Nhưng điều đó không làm mất đi tài năng và khả năng của các bạn. Vấn đề là trưởng thành bằng cách luôn luôn tìm được cơ hội để thay đổi.<br /><br />Thứ năm, đừng bao giờ nuối tiếc. Người trưởng thành thường không nuối tiếc về những gì mình đã làm mà sẽ nuối tiếc về những gì mình đã không làm. Chỉ những người sợ chết mới hay nuối tiếc.</strong><br /><br />Bà kết thúc bài thuyết trình của mình bằng cách mạnh dạn hát bài “Cánh hoa hồng”. Bà đã cùng chúng tôi hát bài hát đó và lời bài hát ấy hiện giờ trở nên quen thuộc với cuộc sống hằng ngày của chúng tôi.<br /><br />Vào cuối năm, Rose đã hoàn tất văn bằng đại học mà bà bắt đầu nhiều năm trước đây. Một tuần sau tốt nghiệp Rose đã ra đi một cách thật thanh thản trong giấc ngủ. Hơn hai ngàn sinh viên của trường đã đến dự đám tang của bà bằng tất cả lòng kính trọng, mến thương đối với người phụ nữ tuyệt vời đã dùng cuộc đời mình làm tấm gương minh chứng rằng: “Không bao giờ quá trễ để thực hiện tất cả những gì mà bạn có thể làm được trong đời.”<br /><br /><font color="#666666"><b>George Bernard Shaw</b> - Giáo sư tâm lý học ĐH Kentucrky Hoa Kỳ.<br /><br />-----------------------------------------</p></font></font>
nhẫn 1 chút sóng yên biển lặng
lùi 1 bước đất rộng trời cao
Quảng cáo
Offline divedau  
#2 Đã gửi : 11/06/2007 lúc 05:20:31(UTC)
divedau

Danh hiệu: Member

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 17-05-2007(UTC)
Bài viết: 250

Được cảm ơn: 4 lần trong 3 bài viết
Sống trọn vẹn từng ngày
Bryan Dyson


Trong một buổi diễn thuyết vào đầu năm học, Brian Dison - tổng giám đốc của tập đoàn Coca Cola đã nói chuyện với sinh viên về mối tương quan giữa nghề nghiệp với những trách nhiệm khác của con người.

Cuộc đời như một trò chơi tung hứng. Trong tay bạn có năm quả bóng mang tên: công việc, gia đình, sức khỏe, bạn bètinh thần.

Công việc là một quả bóng cao su, khi bạn làm rơi xuống đất nó sẽ nẩy lên lại.

Nhưng còn bốn quả bóng còn lại đều là những quả bóng thủy tinh. Nếu bạn lỡ tay đánh rơi, chúng sẽ bị trầy xước, có tỳ vết, bị nứt, hư hỏng hoặc thậm chí bị vỡ mà không thể sửa chữa được. Chúng không bao giờ trở lại như cũ. Bạn hãy hiểu điều đó để cố gắng phấn đấu giữ sự quân bình trong cuộc sống của bạn.

Phải làm thế nào đây?

Bạn đừng tự hạ thấp giá trị của mình cũng như đừng so sánh mình với người khác vì mỗi chúng ta là những con người hoàn toàn khác nhau. Mỗi chúng ta là một cá nhân đặc biệt.

Bạn chớ đặt mục tiêu của bạn vào những gì mà người khác cho là quan trọng. Chỉ có bạn mới biết rõ điều gì tốt nhất cho chính mình.

Chớ nên thờ ơ với những gì gần gũi với trái tim bạn. Bởi vì nếu không có chúng, cuộc sống của bạn phần nào sẽ mất đi ý nghĩa.

Bạn chớ để cuộc sống trôi qua kẽ tay vì bạn cứ đắm mình trong quá khứ hoặc ảo tưởng về tương lai. Chỉ bằng cách sống cuộc đời mình trong từng khoảng khắc của nó, bạn sẽ sống trọn vẹn từng ngày của đời mình.

Chớ bỏ cuộc khi bạn vẫn còn điều gì đó để cho đi. Không có gì là hoàn toàn bế tắc, mà nó chỉ thật sự trở nên bế tắc khi ta thôi không cố gắng nữa.

Bạn chớ ngại mạo hiểm. Nhờ mạo hiểm với những cơ hội của đời mình mà bạn biết cách sống dũng cảm.

Bạn chớ khóa kín lòng mình với tình yêu bằng cách nói bạn không có thời gian yêu ai. Cách nhanh nhất để nhận được tình yêu là hãy cho đi. Cách nhanh nhất để đánh mất tình yêu là níu giữ thật chặt. Còn phương cách tốt nhất để giữ được tình yêu là bạn hãy chắp cho nó đôi cánh.

Bạn chớ băng qua cuộc đời nhanh đến nỗi không những bạn quên mất nơi mình đang sống mà còn có khi quên cả nơi mình định tới.

Bạn chớ quên nhu cầu tình cảm lớn nhất của con người là cảm thấy mình được đánh giá đúng.

Bạn chớ ngại học. Kiến thức không có trọng lượng, nó là kho báu mà bạn luôn mang theo bên mình một cách dễ dàng.

Bạn chớ phí phạm thời giờ hoặc lời nói một cách vô trách nhiệm. Cả hai điều đó một khi mất đi sẽ không bao giờ lấy lại được.

Cuộc đời không phải là đường chạy.
Nó là một lộ trình mà bạn phải thưởng thức từng chặng đường mình đi qua.

nhẫn 1 chút sóng yên biển lặng
lùi 1 bước đất rộng trời cao
Offline divedau  
#3 Đã gửi : 11/06/2007 lúc 05:55:54(UTC)
divedau

Danh hiệu: Member

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 17-05-2007(UTC)
Bài viết: 250

Được cảm ơn: 4 lần trong 3 bài viết
Cái nút áo

Giật mình thức giấc. Cảm thấy khát khô ở cổ, tôi lồm cồm ngồi dậy mở tủ lạnh nốc một hơi.

Nước lạnh làm tôi tỉnh người. Nhìn đồng hồ đã hơn 4g sáng. Tôi đến bên máy vi tính bật máy lên. Mở chương trình Nhật Ký định nhập vào những việc mình đã làm hoặc những suy nghĩ về một ngày đã qua. Nhưng chương trình lại bật lên thông báo nhấp nháy màu đỏ chói: "Tuần sau là đến ngày đầu tiên quen M". Tôi chỉnh chương trình để xem lại cái ngày đầu tiên đó và mỉm cười khi thấy lúc đó mình trẻ con hết sức.

Tôi quyết định sẽ lục tung hết Internet để tìm ra một cái thiệp độc chiêu gửi nàng. Cuối cùng tôi cũng mãn nguyện với một cái thiệp nhiều ý nghĩa. Tôi kéo ngăn tủ ra để lấy cái đĩa CD hình mình để ghép vào thiệp, nhưng chợt nhìn thấy trong đó có một gói quà xinh xắn. Biết là của M tôi hồi hộp mở gói quà. Bên trên là một tấm thiệp to, còn bên dưới là một chiếc đồng hồ để bàn rất dễ thương và một cái nút áo. Hơi ngạc nhiên khi nhìn cái nút áo, tôi vội mở thiệp ra xem.

"Anh thân mến!

Thế là chúng mình quen nhau đã 3 năm rồi. Trong 3 năm qua em rất vui vì đã quen được anh. Em đã học được rất nhiều điều từ anh.

Anh là người rất giỏi, làm được rất nhiều việc lại sống rất tốt với mọi người. Anh sống hết sức chan hoà không câu nệ giàu nghèo, chức vị. Anh hết lòng với mọi người và được rất nhiều anh em bè bạn mến yêu, kính nể.

Tối nay, cũng như bao ngày em đến nhà anh, đã 9g tối anh vẫn chưa về nhà. Khi đến nhà anh, em nhìn thấy mẹ đang khâu lại chiếc áo bị bỏng thuốc lá của anh. Nhìn mẹ chợt em nhớ đến anh, rồi nhớ đến những gì em đã thấy ở nhà anh.

Em xin phép được tặng cho anh cái đồng hồ với lời nhắn: "Thời gian luôn trôi đi lạnh lùng. Có những thứ ngày mai làm được, nhưng có những thứ ngày mai không thể nào làm được".

Và một cái nút áo với lời nhắn chân tình: "Đôi khi người ta biết được rất nhiều điều nhưng lại không biết một điều đơn giản là áo mình đang mặc có bao nhiêu cái nút!". Anh đã sống vì mọi người nhưng trong mọi người lại thiếu một người quan trọng nhất. Anh hãy xem tờ giấy bên dưới. Chúc anh luôn vui vẻ và thành đạt".


Tôi cầm đồng hồ và cái nút lên, bên dưới có một tờ giấy xếp làm tư nằm ngay ngắn, tôi mở ra xem và thấy ngẩn ngơ với những dòng chữ dưới đây:

Em thấy anh rủ bạn về nhà cùng vui vẻ, làm xả láng mấy thùng Ken, anh em bàn tán chuyện đời, chuyện cơ quan, chuyện nhà sếp, chuyện quan trường, đủ thứ chuyện nhậu hoài bàn hổng hết.

Em thấy mẹ cặm cụi dọn dẹp thức ăn dư, lom khom nhặt từng vỏ lon xếp lại, sáng mai ra chợ đổi lấy chục chanh pha nước, cho thằng con tỉnh rượu mỗi khi say.

Em thấy anh sáng ra sạp gom gần hết báo, đọc ngấu nghiến từng bài từng mục. Ngẫm chuyện đời, chuyện quan liêu, chuyện cửa quyền, chuyện Mỹ, chuyện I rắc, chuyện SEA Games...

Em thấy mẹ cẩn thận sắp từng tờ báo, lựa riêng ra những phần quảng cáo rồi ngập ngừng hỏi cái này cân ký bán được hông con?

Em thấy anh chơi hết lòng với bạn, chẳng bỏ về dù tăng 4 hay tăng 3...

Em thấy mẹ cứ trằn trọc ra vô mãi, 2g rồi mà phòng nó vắng tanh

Em thấy anh sau một ngày làm mệt mỏi, về nhà bật máy lạnh, bật quạt, ngã lưng nằm thẳng chân, chẳng muộn phiền.

Em thấy mẹ ra hiên nằm những ngày trời nóng, rồi lẩm bẩm xem điện tháng này có quá định mức chưa.

Em thấy anh ghiền chơi vi tính, cứ băn khoăn hoài chuyện nâng cấp CPU lên 2 hay 3 Gb.

Em thấy mẹ rất ghiền xem cải lương, cứ chặm nước mắt, cứ cười vui thoải mái khi xem hoài cái tivi cà giật, cái Tivi từ lúc anh tắm mưa.

Em thấy anh chuyên viên vi tính, viết phần mềm để quản lý công ty, xem công nợ, lãi lỗ, bấm một phát là có ngay. Thế mà chẳng thể nào tính đúng được tình thương của người mẹ.

Em thấy mẹ chẳng cần vi tính, vẫn âm thầm lập trình cá, cơm, rau. Biết chị Hai cái áo ủi không ngay, còn anh nữa đôi giày cả tuần chưa chịu đánh!

Em thấy anh chuyên làm chuyện lớn mà quên đi những chuyện nhỏ xung quanh.

Em thấy mẹ suốt đời vụn vặt mà dạy con mình những bài học lớn lao...


o O o


Có bao giờ các bạn nghĩ rằng mình đã thật sự quan tâm đến ai đó chưa?
Có bao giờ các bạn đã quan tâm đến những chuyện dù chỉ là nhỏ nhặt?
Có bao giờ các bạn tự đặt mình vào hoàn cảnh của người khác?

Hãy dành những lời chúc tốt đẹp nhất cho những người người mẹ, người cha, những người luôn ở bên các bạn, luôn hướng sự quan tâm về phía các bạn mà không cần đòi hỏi điều đó từ các bạn!


(Truyện này tôi không biết rõ tác giả)
nhẫn 1 chút sóng yên biển lặng
lùi 1 bước đất rộng trời cao
Offline newday2411  
#4 Đã gửi : 11/06/2007 lúc 06:55:10(UTC)
newday2411

Danh hiệu: Member

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 11-01-2007(UTC)
Bài viết: 548

Được cảm ơn: 11 lần trong 6 bài viết
 
"Chúng ta còn lại gì..., chỉ rớt lại hai giọt nước mắt hoá thành băng!"
Offline divedau  
#5 Đã gửi : 13/06/2007 lúc 10:09:24(UTC)
divedau

Danh hiệu: Member

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 17-05-2007(UTC)
Bài viết: 250

Được cảm ơn: 4 lần trong 3 bài viết
Thất bại ??? không, không phải thất bại mà là ...

Thất bại không có nghĩa là tôi không có khả năng, mà là tôi chưa thành công.


Thất bại không có nghĩa là tôi chẳng làm được gì, mà là tôi đã học thêm một điều gì đó.

Thất bại không có nghĩa tôi chịu ô nhục, mà là tôi đã dám đương đầu.

Thất bại không có nghĩa tôi chẳng có việc, mà là tôi có việc cần làm theo hướng khác.

Thất bại không có nghĩa la tôi thấp kém, mà là tôi không hoàn hảo.

Thất bại không có nghĩa tôi hoang phí cuộc đời mình, mà là lý do để tôi bắt đầu lại.

Thất bại không có nghĩa tôi nên chối bỏ, mà là tôi phải nổ lực nhiều hơn.

Thất bại không có nghĩa tôi sẽ chẳng bao giờ thành công, mà là tôi cần đến sự rèn luyện nhiều hơn nữa.

Thất bại không có nghĩa chúng ta phải ruồng bỏ bản thân, mà là chúng ta cần một ý tưởng tốt đẹp hơn.

Vậy khi chúng ta ... lỡ thất bại thì chúng ta biết phải làm gì phải không nào? 

<sưu tầm>
nhẫn 1 chút sóng yên biển lặng
lùi 1 bước đất rộng trời cao
Offline divedau  
#6 Đã gửi : 13/06/2007 lúc 11:18:33(UTC)
divedau

Danh hiệu: Member

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 17-05-2007(UTC)
Bài viết: 250

Được cảm ơn: 4 lần trong 3 bài viết
những điều mà bạn nên luôn nhớ

1. Hãy biết tận hưởng trọn vẹn một ngày.

2. Hãy đếm những điều mà bạn hạnh phúc, đừng đếm những điều phiền muộn.

3. Bạn sẽ vượt qua được tất cả mọi thứ, dù có khó khăn đến đâu.

4. Có nhiều giấc mơ đang chờ được thực hiện.

5. Những quyết định cũng không kém phần quan trọng như những cơ hội mà bạn có.

6. Không gì làm lãng phí năng lượng của bạn hơn là ngồi một chỗ và lo lắng về hàng tá chuyện.

7. Đừng biến bất cứ điều gì trở nên trầm trọng.

8. Hãy sống một cuộc sống thanh bình, đừng sống một cuộc đời tiếc nuối.

9. Cũng hãy nhớ rằng nhiều thứ sẽ ra đi mãi mãi và không bao giờ quay trở lại. đừng mơ ước thời gian quay trở lại

10. Cuộc sống thật quý giá khi người ta ở bên nhau.

11. Hãy nhận ra rằng mọi thứ không bao giờ là trễ cả.

12. Hãy luôn nhớ về gia đình

nhẫn 1 chút sóng yên biển lặng
lùi 1 bước đất rộng trời cao
Offline tinhbuon129  
#7 Đã gửi : 15/06/2007 lúc 02:16:56(UTC)
tinhbuon129

Danh hiệu: Thành viên mới

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 02-02-2007(UTC)
Bài viết: 84

 24 câu nói khiến nàng rung động

1. Mời nàng xem phim.

2. Ðừng ngại vén những sợi tóc lơ thơ phủ trên mắt hay dính trên gò má nàng một cách âu yếm.

3. Vòng tay choàng nhẹ lưng nàng khi giới thiệu nàng với bạn bè và gia đình.

4. Khi đang đi chung, hãy xiết chặt bàn tay nàng khi bất chợt có một phụ nữ đẹp ăn mặc khêu gợi đi qua.

5. Hãy gọi điện cho nàng khi bạn cảm thấy buồn.

6. Hôn nhẹ lên gò má nàng khi tạm biệt sau một buổi tối vui vẻ.

7. Nài nỉ xin xem một tấm hình nàng chụp khi còn bé.

8. Nếu nghe nàng thút thít trên điện thoại hãy đến với nàng ngay lập tức.

9. Hãy mua tặng nàng một đĩa nhạc những bài ca bất hủ thế giới.

10. Gọi nước uống cho nàng, cố gắng quan tâm đến gu thưởng thức của nàng.

11. Nhớ và nhắc ngày kỷ niệm hai đứa quen nhau trước khi nàng thốt ra.

12. Gởi mail cho nàng. Nói bất cứ chuyện gì cũng được.

13. Khi nàng cảm thấy bất an hãy nhìn thẳng vào mắt nàng và nói không ai trên thế gian này hợp với bạn hơn nàng.

14. Hãy gọi điện cho nàng ngay khi bạn lên xe hay lên máy bay đi công tác.

15. Tìm mọi cách làm nàng cười khi thấy nàng ủ ê.

16. Rủ nàng xem trực tiếp môn thể thao bạn thích nhưng hãy quan tâm đến nàng hơn chú ý đến trận đấu.

17. Hãy cạo râu tươm tất trước khi gặp nàng.

18. Ôm thật chặt nàng khi nàng ghen.

19. Tặng nữ trang cho nàng.

20. Khi cả hai cùng đi dạo, trên tay bạn cần có món ăn vặt mà nàng ưa thích.

21. Khi nàng ngả đầu vào vai bạn, hãy thì thầm gọi tên nàng.

22. Hãy chọn mở các bản nhạc nàng yêu thích khi nàng đang nấu nướng.

23. Tự tay sửa hay đề nghị sửa vật dụng của nàng mà bạn nhận thấy đang trục trặc.

24. Quan tâm khi nàng mặc đồ mới.
Offline xanhauthatsao  
#8 Đã gửi : 03/07/2007 lúc 12:18:20(UTC)
xanhauthatsao

Danh hiệu: Thành viên mới

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 29-12-2006(UTC)
Bài viết: 348
Đến từ: Ha Noi

Được cảm ơn: 1 lần trong 1 bài viết
 MONG MỌI ƯỚC MƠ KHÔNG CÒN LÀ MƠ ƯỚC !
_____________________
       Hôm qua là quá khứ,
       Hôm nay là hiện tại ,
   Ngày mai vẫn còn là bí ẩn ,
Vậy tại sao chúng ta không sống hết mình cho ngày hôm nay?
Hôm qua là quá khứ,
Hôm nay là hiện tại ,
Ngày mai vẫn còn là bí ẩn ,
Vậy tại sao chúng ta không sống hết mình cho ngày hôm nay?
Rss Feed  Atom Feed
Ai đang xem chủ đề này?
Guest (2)
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.