Trang chủ HIV  |  Web Link  |  Giới thiệu |  Liên hệ  |  English 
hiv logo

Thông báo

Icon
Error

Đăng nhập


Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to last unread
Offline nhaibui1  
#1 Đã gửi : 16/07/2012 lúc 08:24:52(UTC)
nhaibui1

Danh hiệu: Member

Nhóm: Spam chuyên nghiệp
Gia nhập: 13-07-2012(UTC)
Bài viết: 21
Đến từ: hanoi

Được cảm ơn: 4 lần trong 2 bài viết
Đã có những lúc dại dột tôi chỉ muốn chết đi nhưng nghĩ đến con gái, tôi đã dũng cảm sống tiếp. Tôi chiến đấu với bệnh tật từng ngày để chăm chút cho con gái nhỏ.

Thấy chị em viết nhiều bài đau khổ về chuyện các ông chồng cặp bồ, đi “hàng” mà tôi thấy đau lòng. Tạo hóa sao lại quá trớ trêu với phụ nữ khi sinh ra cái tính trăng hoa, ham của lạ của cánh đàn ông đến vậy? Tôi cũng vừa biết một sự thật trớ trêu và đã lựa chọn dứt áo ra đi sau bao hờn ghen, đau khổ…

Chồng tôi và tôi bằng tuổi, chúng tôi đã từng rất yêu nhau, yêu trọn con tim trẻ trung và đầy nhiệt huyết. Ra trường, chúng tôi làm đám cưới trong sự chúc phúc của gia đình, bạn bè. Ai cũng ghen tị với tình yêu dài lâu, bền bỉ của chúng tôi. Tôi và anh đã cùng nắm tay nhau vượt qua bao vất vả, sóng gió của cuộc đời. Từ hai bàn tay trắng, vợ chồng tôi đã gây dựng nên một cơ ngơi không thua kém ai.

Anh trở thành một giám đốc của công ty xây dựng, còn tôi làm một nhân viên giao dịch tại ngân hàng. Công việc cũng nhàn hạ, tôi chuyên tâm chăm lo cho gia đình nhỏ, tạo điều kiện cho chồng phát triển sự nghiệp. Đôi khi đọc những mẩu báo nói về chuyện bồ nhí của các chàng giám đốc, tôi cũng lo lắng, âu sầu, nhưng rồi lại tặc lưỡi: “Thôi thì mắt không thấy, tim không đau”. Ấy thế mà tôi muốn khuất mắt trông coi cũng chẳng được.

Trước giờ, chuyện chồng tôi đi công tác qua đêm cũng chẳng phải chuyện gì lạ lùng nên ngày hôm ấy, khi anh xách đồ ra khỏi nhà, tôi không thể nào biết rằng một bước ngoặt đau lòng sắp đến với mình. Đêm hôm ấy, tôi đang ngủ thì có một tin nhắn gửi đến: “Anh Trung làm em quá hạnh phúc và sung sướng quá!”. Không thể nào tin vào những gì mình vừa đọc, tôi gọi vào máy của chồng thì lại một giọng thỏ thẻ vang lên: "Vừa hoan hỷ xong, anh ấy đang ngủ say như cún con, đáng yêu lắm chị ạ". Tôi đòi nói chuyện với chồng thì cô ta lại nói: “Anh ấy đang mệt mà chị, sao chị nỡ lòng nào…Thôi mai chị gọi lại nhé!”. Rồi, cô ta cụp máy. Tôi điên hết cả ruột gan, cả đêm không ngủ được. 

Hai ngày sau, chồng đi công tác về, tôi chất vấn thì anh phá lên cười, nói hôm ấy bỏ quên điện thoại ở phòng làm việc, mấy đứa thanh niên trong công ty nhặt được trêu thôi. Bán tín bán nghi, nhưng thấy chồng bình thản, tôi cũng không chất vấn thêm nữa…

Thế nhưng tôi đâu phải kẻ ngốc mà dễ dàng tin vào lời biện minh vớ vẩn như vậy, làm gì có nhân viên nào dám trêu vợ sếp quá lố như thế. Vốn có người anh họ đang làm công ty thám tử, tôi đã đến nhờ anh giúp theo dõi ông chồng quý hóa. Chỉ vài ngày sau, tôi đã nhận được kết quả kèm theo lời dặn dò của anh họ: “Chuyện này tùy cô giải quyết, anh hứa sẽ kín tiếng không bao giờ nói ra nếu cô quyết định im lặng!”. Dù đã chuẩn bị tâm lý, nhưng tôi vẫn chết lặng khi nhìn thấy cảnh chồng mình đi nghỉ mát, ôm vai bá cổ cô nàng kia. Nghe nói, cô ta là một người mẫu mới nổi, trẻ trung, xinh đẹp, sành điệu. “Thảo nào chồng mình chẳng sa lưới” - Tôi cay đắng nghĩ thầm.

Điên nhất là chồng tôi còn mua cho cô ta một căn hộ chung cư nhỏ để tiện cho lão hú hí. Ngày hôm ấy, tôi đã khóc hết nước mắt. Nhớ đến bao năm tình cảm vợ chồng mặn nồng, đến những hi sinh mà tôi đã bỏ ra để đổi lấy thành công cho chồng, tôi càng thêm uất nghẹn. Tôi đã viết sẵn đơn li hôn. Tôi đã tính nổi khùng lên thuê người dằn mặt bố nhí của chồng một trận. Thế nhưng cuối cùng, nghĩ tới thanh danh gia đình, tới đứa con gái nhỏ còn đang tuổi đi học, tôi đã gạt nước mắt, quyết định cho tất cả chìm vào trong lãng quên chỉ để con tôi có một cuộc sống bình yên và hạnh phúc.

Nhưng bồ nhí của chồng tôi đúng là một kẻ không biết điều, cô ta ngày ngày gọi điện đến nói tôi là kẻ không biết giữ chồng, rằng chồng  tôi chỉ yêu mỗi mình cô ta, rằng chỉ có cô ta mới đem lại hạnh phúc đích thực cho anh. Thậm chí, cô ta còn copy những tin nhắn của chồng tôi và nhắn lại cho  xem hay kể về những buổi đi chơi, những chuyến đi du lịch của riêng 2 người để chọc tức tôi. Nói thật, từ ngày phát hiện chồng ngoại tình, tôi đã chẳng còn tha thiết tình cảm gì nữa. Dù rất bực mình với kiểu quá đáng của cô ta, tôi cũng chẳng thèm quan tâm, giờ tôi sống với anh chỉ vì con. Tôi nói thẳng với cô ta như vậy thì ả có vẻ ấm ức lắm. Rồi từ ấy thì cũng tịt, không gọi điện phiền hà tôi nữa.

Bẵng đi mấy hôm, tôi nhận được một bưu phẩm ở cơ quan, mở ra thì trong đó toàn là ảnh phòng the của chồng và nhân tình, còn có cả một đĩa DVD quay lại cảnh giường chiếu giữa hai kẻ đốn mạt. Không thể chịu nổi sự điên rồ của cô ta, tôi gọi ngay cho chồng về nhà có việc gấp. 

Đến nhà, tôi nhẹ nhàng đặt phong bao lên bàn, bảo chồng mở ra xem. Anh ta chết đứng trước bằng chứng ngoại tình của mình. Ngay lập tức, anh ta quỳ xuống dưới chân tôi, khóc lóc, xin lỗi, van nài tôi tha thứ. Chưa bao giờ tôi thấy khinh bỉ chồng mình như thế. Anh ta thật quá hèn hạ, nhục nhã. Tôi đỡ chồng lên, nói với anh ta rằng tôi thật sự sống với anh ta chỉ vì con, chứ tình yêu thì đã không còn nữa rồi. Tôi nói anh ta đừng làm hành động hèn mọn ấy nữa, chỉ làm cho tôi thêm thất vọng vì đã chọn nhầm người mà thôi. Tôi nói chồng tôi kêu người tình biết thân biết phận, xin hãy để cho tôi và con gái tôi có một cuộc sống yên bình.

Chuyện hai kẻ đó có qua lại với nhau nữa hay không, tôi không tìm hiểu, đối với tôi cũng chẳng có gì quan trọng nữa. Đến một ngày, anh họ tôi quýnh quáng gọi cho tôi, thông báo một chuyện làm cho tôi rụng rời. Trước chồng tôi, cô người mẫu trẻ từng cặp với một đại gia khác và ông ta mới qua đời vì AIDS. Gần như ngay lập tức, tôi bỏ công bỏ việc, lao đến bệnh viện xét nghiệm máu. Tôi như mất hết cả hồn vía, trong lòng rối loạn, chỉ lo không biết mình có mệnh hệ gì thì ai lo cho con. Tôi còn sợ hãi không biết nếu chồng tôi và tôi mắc bệnh rồi, trong quá trình chăm sóc con gái, có làm lây bệnh cho cháu không? 

Tâm trí tôi đang hoảng loạn, về đến cổng lại gặp bồ nhí của chồng. Tôi đã đang sôi hết cả ruột gan cô ta lại còn lao đến, vẫn một bài cũ là khuyên tôi bỏ chồng, rồi gào khóc như một kẻ điên. Hết chịu nổi, tôi lao vào tát cho cô ta một cái, rồi như con thú trút giận lên kẻ đã phá hủy gia đình tôi. Chồng tôi về nhà đúng lúc ấy nhưng cũng chẳng dám xông ra ngăn cản, anh ta ngỡ ngàng… 

Sau cơn ghen, cả ba người chúng tôi vào nhà nói chuyện. Cô bồ của chồng tôi bám dính lấy anh khóc lóc. Còn tôi, như ly nước đầy thêm giọt tràn, cuối cùng đã không thể chịu được. Bỏ mặc hai kẻ khốn nạn trong phòng khách, tôi vào phòng thu dẹp đồ đạc của mình và con, lấy tờ đơn li dị tôi viết nhiều tháng trước. Tôi đặt tờ đơn lên bàn, kể cho hai kẻ khốn nạn về cái chết của người tình cũ cô bồ. Chồng tôi và cô ta sững người. Nhìn vẻ sợ hãi tột cùng trên khuôn mặt 2 kẻ phụ tình, tôi càng thêm khinh bỉ, rẻ mạt. 

Nhưng đau khổ với tôi không chỉ dừng lại tại đó khi vài hôm sau từ bệnh viện, tôi đã nhận được kết quả dương tính với HIV. Lòng tôi đau đớn vô cùng. Sao ông trời lại đặt tôi vào đường cùng không lối thoát như vậy? Không lâu sau, chồng tôi cũng biết là anh bị bệnh, anh liên tục xin lỗi tôi, anh rất hối hận, trong thâm tâm anh luôn muốn được sống với tôi và các con những ngày cuối đời. Thế nhưng trong lòng tôi hiện giờ chỉ còn cảm thấy hận anh- người đã hủy hoại cuộc sống tôi và chính những đứa con của anh nữa. Tôi rất suy sụp dù con gái tôi không bị nhiễm HIV từ bố mẹ nhưng tương lai cháu sẽ thế nào khi cả bố và mẹ đều mắc căn bệnh thế kỉ và rời xa cháu chỉ một ngày gần đây?

Đã có những lúc dại dột tôi chỉ muốn chết đi cho rồi nhưng nghĩ đến con gái, tôi đã dũng cảm sống tiếp. Tôi chiến đấu với bệnh tật từng ngày chỉ mong ông trời cho tôi sống thêm nhiều tháng ngày nữa để chăm chút cho con gái nhỏ. Bây giờ cuộc sống của tôi mất phương hướng quá, dù nghĩ đến con để sống tiếp nhưng thật sự tôi không biết làm sao để sống trên cõi đời này nữa đây?

Afamily

Chuyên gia tư vấn tâm lý, tình cảm, sức khỏe 19006670


thanks 3 người cảm ơn nhaibui1 cho bài viết.
virus trên 01-08-2012(UTC) ngày, giotdang0806 trên 09-09-2012(UTC) ngày, hoavu trên 15-02-2014(UTC) ngày
Quảng cáo
Offline Vòng tay bè bạn  
#2 Đã gửi : 09/09/2012 lúc 04:41:09(UTC)
Vòng tay bè bạn

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 22-02-2006(UTC)
Bài viết: 254

Cảm ơn: 4 lần
Được cảm ơn: 17 lần trong 13 bài viết
Bài viết trên không cho biết nhân vật chính của chúng ta biết được mình bị lây nhiễm HIV từ khi nào. Nhưng có điều, mọi người đã biết nhiễm HIV không có nghĩa là bị AIDS ngay lập tức. Và bị AIDS không có nghĩa là sẽ chết ngay.

HIV/AIDS cũng chỉ là một trong những nguyên nhân có thể gây tử vong. Nhiều nguyên nhân khác có thể gây tử vong sớm hơn như tai nạn giao thông hoặc ung thư.

Có những bệnh khác cũng không chữa được hoặc rất tốn kém như ung thư, suy thận, bệnh tự miễn dịch.

Người bị nhiễm HIV vẫn có thể sống khỏe mạnh và có ích trong nhiều năm. Nên sử dụng những năm này để thực hiện những điều mình muốn làm.


Con gái của chị ấy chắc ngoan và đáng yêu lắm. Cô bé sẽ là nguồn động viên lớn để chị ấy sống và làm việc. Gia đình và người thân (kể cả người chồng đang rất hối hận kia, nếu anh ta hối hận thực sự và có nhiều cố gắng thực sự để chuộc lỗi) sẽ là nguồn động viên và san sẽ với chị ấy những khó khăn trong cuộc sống.
Offline motchut7876  
#3 Đã gửi : 04/07/2013 lúc 06:10:51(UTC)
motchut7876

Danh hiệu: Member

Nhóm: Guests
Gia nhập: 12-06-2013(UTC)
Bài viết: 24
Đến từ: Hai Phong

Cảm ơn: 22 lần
Được cảm ơn: 37 lần trong 12 bài viết
Ban oi minh 'cung co hoan can h tuong tu nhu ban,deu la nan nhan,dau phai bi nhiem H ma Chet ngay dau,co gang giu gin suc khoe de cham lo Cho con -cai ban a
Offline thanhlan  
#4 Đã gửi : 04/07/2013 lúc 07:59:15(UTC)
thanhlan

Danh hiệu: Member

Nhóm: Guests
Gia nhập: 28-06-2013(UTC)
Bài viết: 27
Đến từ: Hà Nội

Cảm ơn: 2 lần
Được cảm ơn: 25 lần trong 14 bài viết
Mình cũng đã rơi vào trường hợp như bạn . Nhưng bạn hp hơn tôi là bạn có chồng bên cạnh . Con tôi thì a ấy vĩnh viễn ra đi cách đây 2 năm rồi , để lại cho mình 2 con nhỏ . Nhiều lúc mình nghĩ hay là buông xuôi tất cả . Nhưng o mình đã cố gương dạy để chăm 2 đứa nhỏ , hiện giờ tâm lý mình cũng ổn định rồi . bệnh nay o dễ chết như bạn nghĩ đâu nếu mà mình uông thuốc va an uống đầy đủ có thể sống thêm đc vài chục năm đáy bạn a . Ban đừng bi quan đến như vậy, hãy cố gắng sống thât tốt .. Cố gắng lên bạn nhé .
Offline Hoa Xuyến Chi  
#5 Đã gửi : 01/10/2013 lúc 09:15:42(UTC)
Hoa Xuyến Chi

Danh hiệu: Member

Nhóm: Thành viên mới
Gia nhập: 27-09-2013(UTC)
Bài viết: 11

Đến từ: Hà nội

sad tất cả mọi tội lỗi đều do ng chồng gây ra.
Thật khó có thể tha thứ đc. Mong chị hãy cố gắng sống tốt nhé. Em chúc mọi điều tốt đẹp sẽ đến với chị












___________________________________
Download IDM bản mới nhất để tăng tốc độ khi download.
Chú ý sử dụng Unikey để viết tiếng việt có dấu trên diễn đàn
Offline tuvangiaoduc  
#6 Đã gửi : 14/02/2014 lúc 03:43:25(UTC)
tuvangiaoduc

Danh hiệu: Thành viên mới

Nhóm: Thành viên mới
Gia nhập: 14-02-2014(UTC)
Bài viết: 9

Đến từ: hà nội

Được cảm ơn: 3 lần trong 3 bài viết
chuyện đã xảy ra rồi thì không thể lấy lại được. hãy cố gắng chấp nhận và tha thứ để vui vẻ và hp sống nốt quãng đời nhé bạn.
Offline PHUC MINH  
#7 Đã gửi : 15/02/2014 lúc 12:03:20(UTC)
PHUC MINH

Danh hiệu: Thành viên danh dự

Nhóm: Administrators, BQT, Tham vấn viên Diễn đàn
Gia nhập: 04-12-2013(UTC)
Bài viết: 6.599
Man
Đến từ: Hồ Chí Minh

Thanks: 1736 times
Được cảm ơn: 3126 lần trong 2370 bài viết
Bạn còn trách nhiệm với gia đình con cái... đành rằng chồng đã phạm sai lầm lớn, nhưng chuyện đã rồi, anh ta chắc cũng hối hận lắm. Đời lắm oái ăm, mấy ai tránh khỏi lỗi lầm... Mình nghĩ bạn nên tha thứ cho anh ta, gia đình và con cái vẫn cần có anh ta bên cạnh. Biết là nói dễ làm khó, nói tha thứ thì dễ mà tha thứ được thì rất khó nhưng vượt qua cái khó này bạn sẽ có cuộc sống an lạc trở lại, với lòng vị tha nhân ái Trời Phật sẽ phù hộ cho bạn hạnh phúc...
Nhân ngày tình nhân chúc gia đình bạn hạnh phúc!
UserPostedImage
NHANH CHÓNG-TRÁCH NHIỆM
AN TOÀN 99+NGUY CƠ 1=CÓ NGUY CƠ

Zalo:03.999.69.440-Vui lòng không nhắn tin, điện thoại về khuya Cám ơn!
Chú ý khi có hành vi nguy cơ lây nhiễm HIV:
-Hãy tới các TT y tế dự phòng, TT phòng chống HIV/AIDS, Hoặc những bệnh viện để Bác sỹ chuyên khoa về HIV tư vấn, xét nghiệm máu và hướng dẫn dùng thuốc phòng chống phơi nhiễm.
-Sử dụng PEP càng sớm hiệu quả phòng chống càng cao, Sau nguy cơ quá 72 giờ dùng PEP không còn hiệu quả
Rss Feed  Atom Feed
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.