Chào các bạn, các anh chị em, mình vừa đi xn hiv về, topic trước của mình ở đây
http://forum.hiv.com.vn/...et-nghiem-mau#post403660
Lúc chị nhân viên tư vấn kêu mình vào phòng mình nghĩ chắc là xong rồi, vào để khuyên nhủ động viên tinh thần đây mà

. Hic. Khi nhận được kết quả, mình lặng người trong một chốc, dường như ko cảm giác, sau đó là muốn hét lên. Chữ "âm tính", rõ là "âm tính" rồi, mắt mình thấy, chữ mình đọc, không thể có chuyện sai chính tả, không thể có chuyện mình chưa biết...chữ!!! Mình như được đầu thai lại lần nữa! Tảng đá đè nặng hơn 1 năm nay đã được gỡ xuống!
Cảm giác của mình: Nghĩ rằng nếu có bị thì cũng bị rồi, xn làm gì để mang nỗi lo trong lòng, thôi thì cuộc sống cứ tiếp diễn, tới đâu hay tới đó. Từ lúc có hành vi nguy cơ, theo dõi 3 tháng đầu, không một triệu chứng! Nghĩ chắc ko sao đâu. Rồi trong một tháng nay, ngày nào cũng lên forum, forum.hiv.com,... đọc nát các bài. Lo lắng, rồi tự nhiên nhìn đâu cũng thấy tc, tiêu chảy, đau khớp, mệt mỏi, tưa lưỡi.... haiz. Hiểu rằng phải xn để biết tình hình, nếu biết trước thì tiên lượng sẽ đỡ hơn rất nhiều so với lúc xảy ra nhiễm trùng cơ hội. Dù gì thì mình vẫn đỡ hơn rấy nhiều người. Đấu tranh, đắn đo mãi đã dám đi xn, nhưng cũng không dám đi một mình mà phải nhờ anh PHUCMINH dẫn đi. Hic. Đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nghĩ rằng ít ra được sinh ra trên đời này đã là một sự may mắn, ít ra so với những bệnh nhân ung thư, những người bị tngt,... mình vẫn còn may mắn hơn họ nhiều.
Đêm hôm qua dường như ko ngủ được, cứ trằn trọc, mộng mị rồi mơ thấy ngày hôm sau xn, sáng 4, 5h đã tỉnh, ko thể nằm thêm đc, cứ đi qua lại đợi đến 8h gặp a Minh dẫn đi xn, hic (nghĩ lại cảm thấy mình nhút nhát, yếu đuối quá) . Sáng dậy hoàn toàn ko có cảm giác đói, chả muốn ăn gì, người cứ bồn chồn, tự nhiên đến lúc nhận đc kq, mồ hôi đổ ra như tắm.
Em xin cám ơn anh
PHUCMINH, cám ơn bạn
hpmongmanh, cám ơn tất cả các mod, các thành viên đã tư vấn cho mình và trên diễn đàn! Cám ơn cuộc đời đã cho mình được làm lại. Hi, có vẻ sên sến nhưng thực sự là cảm giác bây giờ bay bổng quá
Mình từng nói: vệc phát hiện ra forum này dù có bị H hay không bị thì cũng đã là sự may mắn. Thái độ với cuộc đời và ý nghĩa sống là cái mình đã và sẽ học được. Mình vẫn sẽ dõi theo forum, sẽ cố gắng hỗ trợ và đóng góp cho các bạn và forum. Mình xin nói lại lời anh PHUCMINH : Dù có gì xảy ra thì đó cũng là chuyện của quá khứ, mình có bận tâm hay dằn vặt thì không thể thay đổi được, cái quan trọng là dám đối diên với thực tại, sẽ tốt hơn hay xấu đi, lẽ dĩ nhiên ta phải chọn cái tốt hơn. Các bạn hãy mạnh dạn đi xn nếu có nguy cơ, lời khuyên này dù có lẽ ai cũng đã được nghe, biết nhưng mình vẫn muốn nhắc lại!
ps: hic, cái họng vẫn còn đau lắm. Nguy có hiv đã qua, không lẽ lại có nguy cơ ung thư amidan

Hi, dù sao thì cũng phải cười một cái
