Trang chủ HIV  |  Web Link  |  Giới thiệu |  Liên hệ  |  English 
hiv logo

Thông báo

Icon
Error

Đăng nhập


Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to last unread
Offline namphuong888  
#1 Đã gửi : 15/01/2008 lúc 12:43:59(UTC)
namphuong888

Danh hiệu: Thành viên mới

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 05-05-2007(UTC)
Bài viết: 265

Được cảm ơn: 1 lần trong 1 bài viết
<p class="Title">&nbsp;</p> <p class="Lead">"Hổ dữ còn không ăn thịt con" nhưng người đàn bà 27 tuổi ấy lại tự tay pha thuốc độc vào nước ngọt cho con uống và nhìn bé gái 4 tuổi từ từ rời xa mình. Đứng trước tòa, cô ôm ngực, khóc ngất.</p> <p class="Normal">Sáng ngày 9/1, Lý Thị Hồng Hà (27 tuổi, ngụ quận 10, TP HCM) chậm chạp bước vào phòng xử án. Đưa mắt lướt nhanh khán phòng, Hà cúi đầu khi bắt gặp ánh nhìn đau đáu của người chồng cũ. Ngồi cạnh anh là cha cô. Vẻ mặt ông đã mất hẳn vẻ nghiêm khắc hàng ngày của một cựu cán bộ công an mà cô luôn kính sợ.</p> <p class="Normal">Hội đồng xét xử của phiên tòa ấy được tăng cường thêm một vị thẩm phán - vốn chỉ dành riêng cho những vụ án có tính chất đặc biệt nghiêm trọng. Và Hà nằm trong trường hợp ấy vì cô đã phạm tội giết con gái, bé Hạnh vẫn chưa tròn 4 tuổi.</p> <table cellspacing="0" cellpadding="3" width="1" align="center" border="0"> <tbody> <tr> <td><img height="350" src="http://vnexpress.net/Vietnam/Phap-luat/2008/01/3B9FE45B/me-to.jpg" width="250" border="1" /></td></tr> <tr> <td class="Image">Hà nghe tuyên án. Ảnh: <em>Vũ Mai.</em></td></tr></tbody></table> <p class="Normal">Hà và chồng ly dị từ ngày con gái còn bế ngửa, hai mẹ con dọn về cùng sống ở nhà bố mẹ. Được gia đình bao bọc mọi thứ, cô cũng dần quên được vết thương lòng. Cuộc sống có lẽ cứ thế trôi nếu Hà không bị mất việc.Việc chi tiêu cho hai mẹ con bỗng trở thành nỗi lo lắng và Hà phải vay nợ gần 20 triệu của người khác. Cô không dám cho gia đình biết vì rất sợ sự nghiêm khắc của cha.</p> <p class="Normal">Một ngày, chủ nợ kéo đến, họ xông vào nhà đòi xiết chiếc xe. Sợ cha biết chuyện, Hà vội dúi chiếc điện thoại di động vào tay họ rồi năn nỉ sẽ trả vào một ngày khác.</p> <p class="Normal">Buồn cho cuộc sống hẩm hiu của mình, lại chẳng biết cậy nhờ vào ai... Hà nghĩ đến cái chết. "Chỉ có nó mới giải thoát được cho mình... và cả bé Hạnh nữa, mình sẽ mang con theo để lúc nào hai mẹ con cũng được ở bên nhau", cô quyết định.</p> <p class="Normal">Chiều 6/10/2006, Hà chở con tới một khách sạn ở quận 10 để thuê phòng nghỉ. Hà áy náy với ý định của mình nên cho con đi chơi công viên và ăn uống thật ngon... Khi về, cô ghé vào tiệm bán cây cảnh mua vài lọ thuốc sâu.</p> <p class="normal">Sáng hôm sau, Hà pha 5 lọ thuốc đã mua cùng một lon Coca cho bớt mùi hôi rồi để trên bàn. Bé Hạnh thức dậy đi tìm nước đã bê cả ca "nước ngọt" đó lên uống... Hà lẳng lặng uống nốt phần còn lại rồi lên giường ôm con ngủ.</p> <p class="normal">Tỉnh lại, thấy con gái nằm xem tivi và nói "mẹ ơi con nhìn thấy 2 cái tivi..." biết con đã ngấm thuốc, cô ngồi dậy viết thêm một bức thư tuyệt mệnh cho bố mẹ: "Con biết khi nhận được bức thư này bố mẹ sẽ giận con nhiều lắm. Trăm lần con xin lỗi, ngàn lần con xin lỗi..." rồi "ông bà nhớ rửa ảnh thờ cho cháu...". Xong, Hà uống thêm một chai thuốc khác và tiếp tục ôm con đi ngủ.</p> <p class="normal">Hai mẹ con được chủ khách sạn đưa đi cấp cứu nhưng thuốc ngấm quá sâu, bé Hạnh đã chết trước đó.</p> <p class="normal">Cả khán phòng lặng đi rồi chợt xôn xao bàn tán, mọi ánh nhìn ngỡ ngàng chua xót chiếu thẳng vào người phụ nữ đang ôm mặt khóc nức nở trước vành móng ngựa.</p> <p class="normal">Phải khó khăn lắm, hội đồng xét xử mới nghe được những lời khai đầy tiếng nấc của bị cáo:"Tôi quá cùng quẫn, không biết phải làm sao khi chủ nợ đến đòi. Họ hăm dọa đủ điều, mà cha tôi thì rất nghiêm khắc sẽ không chấp nhận sự việc này, tôi rất sợ ảnh hưởng đến gia đình..."</p> <p class="normal">"Số tiền nợ ấy không phải là lớn đến nỗi không trả được. Tại sao bị cáo đang tâm giết chết chính con ruột của mình khi bé hoàn toàn không có khả năng tự vệ", vị thẩm phán cao giọng cắt ngang.</p> <p class="normal">Từng giọt nước mắt cứ lăn dài qua lớp kính cận dày cộm trên khuôn mặt đờ đẫn mất hết thần sắc. "Bị cáo không muốn giết con. Chính vì thương con nên tôi mới muốn mang con theo...", Hà lại nức nở.</p> <p class="normal">"Bị cáo có tội với xã hội, có tội với con mình. Bị cáo có nghĩ rằng nơi suối vàng nó cũng cảm thấy xót xa không? Giờ có ăn năn hối hận thế nào bé Hạnh cũng có sống lại được đâu...", tiếng vị thẩm phán như xoáy vào lòng những người dự khán.</p> <p class="normal">Cả phòng xử chùng xuống. Đến vị luật sư cũng nghẹn lời khi bào chữa. Hà vật vã, đưa tay ôm ngực, khóc ngất. Phía dưới hàng ghế dự khán, cha Hà thỉnh thoảng đưa tay vuốt mặt rồi thở dài. Ông ngậm ngùi: "Tôi cũng có một phần lỗi. Nếu tôi quan tâm hơn đến cuộc sống của nó thì đã sớm phát hiện ra ý định của con gái. Như vậy, cháu tôi đâu phải chết tức tưởi như vậy...".</p> <p class="normal">Cũng như ông, chồng cũ của Hà cố xin tòa giảm án cho cô vì "chính bản thân cô ấy thấu hiểu nỗi đau và tội lỗi nhiều nhất...". </p> <p class="normal">Trong giờ nghị án, hai người đàn ông ấy đứng bên nhau phía cuối hành lang rít thuốc liên tục, không ai nói một lời. </p> <p class="normal">Hà phải chịu mức án 12 năm tù cho tội "giết người", nhưng nói như luật sư của cô: "Bản án này rồi sẽ chấp hành xong, nhưng còn bản án lương tâm sẽ theo cô suốt cuộc đời".<br /><br />Nguồn :Vietnamnet</p>
Quảng cáo
Offline namphuong888  
#2 Đã gửi : 15/01/2008 lúc 12:46:05(UTC)
namphuong888

Danh hiệu: Thành viên mới

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 05-05-2007(UTC)
Bài viết: 265

Được cảm ơn: 1 lần trong 1 bài viết
một người mẹ ích kỷ
Offline tocdovtyeu  
#3 Đã gửi : 15/01/2008 lúc 02:31:54(UTC)
tocdovtyeu

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức, Hội viên Câu lạc bộ ARV, Người điều hành chung, Tham vấn viên Diễn đàn
Gia nhập: 26-06-2007(UTC)
Bài viết: 702
Man
Đến từ: Thành phố Vũng Tàu

Thanks: 36 times
Được cảm ơn: 54 lần trong 42 bài viết
Mỗi cái dều có hoàn cảnh của nó. Nhưng quả thật lá quá nông nỗi
Hãy cố vươn vai mà đứng
Tô son lên môi lạnh lùng
Hãy cố yêu người mà sống
Lâu rồi đời mình cũng qua.

UserPostedImage
Tu-an  
#4 Đã gửi : 15/01/2008 lúc 03:45:03(UTC)
Guest
Danh hiệu: Guest

Nhóm: Guests
Gia nhập: 24-06-2009(UTC)
Bài viết: 25.549

Được cảm ơn: 35 lần trong 21 bài viết
suy nghỉ của một người cùng đường bế tắt ( đáng buồn hơn là đáng trách ).
Rss Feed  Atom Feed
Ai đang xem chủ đề này?
Guest (2)
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.