Trang chủ HIV  |  Web Link  |  Giới thiệu |  Liên hệ  |  English 
hiv logo

Thông báo

Icon
Error

Đăng nhập


Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to last unread
Offline yeudaikho  
#1 Đã gửi : 07/02/2005 lúc 09:59:34(UTC)
yeudaikho

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 31-12-2004(UTC)
Bài viết: 520
Đến từ: Việt Nam

<table> <tbody> <tr> <td class="tintop_title" valign="top" align="left"><font color="#0000ff" size="5">Người tình hoàn hảo cũng cần phải có khuyết điểm?</font></td></tr> <tr> <td class="news_date" valign="top" align="left" height="20"></td></tr> <tr> <td class="text" valign="top" align="left"> <p align="justify"><span style="FONT-FAMILY: Arial"><font size="2"><strong>Từ nhỏ, tôi đã ước mơ mình là một người hoàn hảo. Mọi chuyện thật khó đối với tôi khi phấn đấu để trở thành một người hoàn hảo (theo ý nghĩ của tôi rút ra từ sách báo), nhưng từ khi quen em, tôi tự cảm thấy mình đã là một “người tình hoàn hảo” (đối với cô ấy vì tôi chưa hề mắc một lỗi nhỏ gì). Vậy mà hôm nay, em đã nói lời chia tay mà không với bất cứ một lý do gì, đúng rồi, làm gì có lý do để chia tay bởi vì tôi là người hoàn hảo mà!</strong></font></span></p> <p class="MsoNormal" align="justify"><span style="FONT-FAMILY: Arial"><font size="2"></p> <div align="right"> <table cellspacing="0" cellpadding="3" width="1" align="right" border="0"> <tbody> <tr> <td><a onclick="return openImageNews(this,238,250)" href="http://nguoivienxu.vietnamnet.vn/dataimages/original/images372066_1.jpg"><img style="WIDTH: 130px" height="127" alt="Soạn: AM 172066 gửi đến 996 để nhận ảnh này qua MMS" src="http://nguoivienxu.vietnamnet.vn/dataimages/normal/images372066_1.jpg" width="150" border="0" /></a> </td></tr> <tr> <td class="Image"> <p align="center"><font face="Arial" color="#ff3300" size="1">Vậy mà hôm nay em nói lời chia tay mà không với bất cứ một lý do gì.</font></p></td></tr></tbody></table></div> <p class="MsoNormal" align="justify">Trước tiên, tôi là người đàn ông ga lăng hiếm thấy, chính em yêu tôi ở điểm này ngay khi lần đầu tiên tiếp xúc. Đi ăn, em chưa hề phải một lần kéo ghế ngồi, ăn những món như tôm, cua, em đều được tôi gỡ từng miếng nhanh gọn và khéo léo. Từ khi quen tôi, em cũng chưa phải một lần làm việc gì nặng nhọc. Em bệnh nhẹ, tôi kịp thời mua thuốc, bệnh nặng, tôi đưa em đến bệnh viện tốt nhất. Lúc em buồn, tôi chuẩn bị sẵn vài câu chuyện vui và nếu cần, cũng có thể làm vài động tác hài hước để em bật cười. Lúc đi bộ, tôi luôn là người đi phía ngoài, qua đuờng, tôi luôn che chở cho em. Khi lên cầu thang, tôi luôn là người đi trước và lúc xuống, tôi luôn là người đi sau. Em học trường Kinh tế - càng hay, đúng chuyên môn của tôi để tôi có thể giúp em về bài vở bất kỳ khi nào và vấn đề gì, vì tôi đã từng là một sinh viên xuất sắc. </font></span></p> <p class="MsoNormal" align="justify"><span style="FONT-FAMILY: Arial"><font size="2">Còn bề ngoài, trông tôi cũng đủ để em hãnh diện với bất cứ phụ nữ nào ngoài đường. Về ăn mặc, tôi cũng biết cách chọn cho mình những bộ cánh không quê mùa, cũng không quá điệu đàng. Sức khoẻ tôi cũng không tồi vì tôi tập thể dục hàng ngày. Công việc của tôi khá ổn định để có một thu nhập đủ đáp ứng nhu cầu cuộc sống hàng ngày và hàng tháng còn trích ra được một khoản kha khá gửi vào ngân hàng. Ngòai ra, tôi cũng biết vẽ những bức tranh ấn tượng và thuộc một số bài thơ để khỏi bị chê là tâm hồn khô cứng. Nói chung là tôi đã làm hết khả năng để được coi là một người hoàn hảo trong mắt em.</font></span></p> <p class="MsoNormal" align="justify"><span style="FONT-FAMILY: Arial"><font size="2">Sáng nay, nhân dịp kỷ niệm một năm ngày chúng tôi yêu nhau, tôi đã dậy từ rất sớm và đi chợ. Tôi thích tự mình mua được những món hàng đúng giá bằng những thủ thuật trả giả để dò ra giá đúng nhất và yên tâm là mình không bị "hố". Vì không muốn tiêu quá mức nên tôi phải đi qua nhiều cửa hàng mới chọn được thứ mình ưng ý. Tôi về nhà lúc gần gần 11 giờ. Đang cất những đồng tiền lẻ riêng và tiền chẵn riêng một chỗ&nbsp;trước khi&nbsp;bắt tay thực hiện những món ăn mà em&nbsp;ưa thích&nbsp;thì chuông điện thoại reo. Cô ấy gọi! Sau tiếng Alo của tôi, cô ấy nói ngay: “Mình chia tay nhau đi!”. Chỉ một câu gọn lỏn như thế rồi tắt máy. Tôi ghét nhất kiểu đó, như thế là không lịch sự. Tôi đã dặn bao nhiêu lần rồi, trước tiên là phải “Xin lỗi, anh có bận không, em có thể nói nguyện với anh một chút được không?”, rồi khi tôi đồng ý mới được nói tiếp chứ! Nói xong thì phải “Em cám ơn anh, em chào anh”. Thế mà… </font></span></p> <p class="MsoNormal" align="justify"><span style="FONT-FAMILY: Arial"><font size="2">Theo thói quen, tôi lau điện thoại trước khi đặt máy xuống, đi lại quanh phòng đúng 2 vòng và suy nghĩ mà vẫn chẳng hiểu gì cả. Điều tôi cảm nhận được bây giờ là em đã nói lời chia tay thật rồi.</font></span></p> <p class="MsoNormal" align="justify"><span style="FONT-FAMILY: Arial"><font size="2">Em có thể trách tôi chuyện phản bội? - Không! Tôi chưa bao giờ phản bội em dù trong ý nghĩ. Hay em chán tôi vì tôi quá khô cứng? - Không, một tuần, tôi dẫn em đi xem phim một lần ở rạp tốt nhất và chọn phim hay nhất, một tuần tôi đưa em đi ăn ở ngoài 2 lần và đi uống nước cũng 2 lần, mỗi lần đi&nbsp; tôi đều để em được lựa món theo ý thích mà tôi cũng chưa một lần kêu đắt. </font></span></p> <p class="MsoNormal" align="justify"><span style="FONT-FAMILY: Arial"><font size="2">Hay không hợp tính nhau? - Cũng không, vì bằng chứng cả một năm chúng tôi chưa hề cãi nhau. Dạo này ở gần nhau, cô ấy ít nói, thế là tôi phải là người nói, tôi đã không nghĩ là mình nói nhiều vì không lẽ cứ ngồi với nhau mà im lặng như hai hạt thóc? Tôi đã nói về những đề tài khá thú vị, giọng tôi ấm rõ và truyền cảm. Đề tài nào tôi cũng cặn kẽ, chín chắn để đảm bảo rằng mình không đi sai vấn đề.</font></span></p> <p class="MsoNormal" align="justify"><span style="FONT-FAMILY: Arial"><font size="2">Mấy người bạn tôi thường bù khú với bạn bè lúc cuối tuần, có khi còn kể cho tôi cái thú của “đi tăng hai, tăng ba”, những lúc đó tôi thường tự mỉm cười và thấy mình thật hoàn hảo. Với tôi, em là tất cả, là người yêu, là bạn, là đồng nghiệp, là em, là chị... Nói chung, tôi dành tất cả thời gian cho em. Em muốn đi gặp bạn bè, tôi đều xung phong đưa em đi và lúc về thường là câu: “Em thấy chưa, anh đâu có chán khi cùng em đi gặp bạn bè của em?”</font></span></p> <p class="MsoNormal" align="justify"><span style="FONT-FAMILY: Arial"><font size="2">Tôi đau buồn ghê gớm vì tôi đã yêu em hết con tim, vì em tôi đã làm tất cả để được trở thành một người tình hoàn hảo của em. Vậy mà em lại đòi chia tay! Thật vô lý!</font></span></p> <p class="MsoNormal" align="justify"><span style="FONT-FAMILY: Arial"><font size="2">Thành phố về khuya, sau khi uống vài ly (lần đầu tiên tôi uống rượu một mình), quần áo xộc xệch, tôi lảo đảo bước về nhà với bộ dạng “không hoàn hảo”. Thế nhưng tôi lại chợt nhận ra, với bộ dạng này tôi lại có cảm giác rất lạ và còn thú vị nữa là đàng khác: không cần gặp ai cũng tươi cười, </font></span><span style="FONT-FAMILY: Arial"><font size="2">đi nghiêng ngả mà không cần giữ ý giữ tứ, </font></span><span style="FONT-FAMILY: Arial"><font size="2">chẳng cần xem ai có vứt rác bừa không để để nhặt rác vào thùng.v.v. và v.v.</font></span></p> <p class="MsoNormal" align="justify"><font size="2"><span style="FONT-FAMILY: Arial">Và trong cái lảo đảo ấy,</span></font><span style="FONT-FAMILY: Arial"><font size="2"> tôi cũng chợt hiểu ra lý do em chia tay tôi: Chia tay vì tôi quá hoàn hảo, nhưng với tình yêu của em, cái hoàn hảo đó chẳng đồng điệu chút nào. Tình yêu phải có giận hờn, trách móc… Hình như, trong tình yêu, người hoàn hảo là người phải có đôi chút khuyết điểm?</font></span></p> <p class="MsoNormal" align="justify"><span style="FONT-FAMILY: Arial"><font size="2">Tôi không biết với người khác thế nào chứ với trường hợp của tôi lúc này, điều đó là chính xác!</font></span></p> <p class="MsoNormal" align="justify"><span style="FONT-FAMILY: Arial"><font size="2"></font></span></p> <p class="MsoNormal" align="right"><span style="FONT-FAMILY: Arial"><font size="2">&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;<b>&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp; TRẦN TRIỀU </b></font></span></p></td></tr></tbody></table>
"Tự do là ung dung trong ràng buộc
Hạnh phúc là tự tại trong khổ đau" Unknown
Quảng cáo
Rss Feed  Atom Feed
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.