Đây là lá thư riêng, nhưng BTV thấy phải công bố.
Lá thư này BTV cũng đã gửi đến ông Nguyễn Thanh Tài, Ngân hàng Thế giới và UNAIDS vào sáng nay, những nơi mà đến giờ này BTV biết ông ta đã gửi công văn trình bày không đúng sự thật về buổi họp và về cá nhân BTV.
TP. Hồ Chí Minh, ngày 21/4/2005
Kính gửi: Ông Lê Trường Giang,
Tôi là Bùi Tường Vũ, CMND số 023426353 do CA TP. HCM cấp ngày 04/8/1997, là người đã gặp ông trong buổi thảo luận phòng chống HIV trực tuyến.
Kính thưa ông,
Tôi muốn nói với ông rằng, với tư cách cá nhân, tôi thất vọng khi kết quả xảy ra như vậy, một nỗi thất vọng của người đã chủ động đề nghị hợp tác.
Tôi xin phân tích vài thông tin, dưới góc nhìn của tôi, để ông cùng thấy vấn đề:
1. Về buổi hẹn ngày 15/4:
1.1. Ông Nguyễn Thành Tài nói trên truyền hình rằng sẽ thành lập Website tư vấn HIV trực tuyến. Điều đó có nghĩa TP sẽ thiết kế Website mới, lập ra đội ngũ nhân sự quản trị kỹ thuật Website và đội ngũ bác sĩ, chuyên gia thường trực tư vấn.
1.2. Chúng tôi gửi công văn cho ông Nguyễn Thành Tài là vì chúng tôi đã có website và đã có đội ngũ kỹ thuật quản trị Website. Còn UB Phòng chống AIDS chỉ sẽ phải thành lập đội ngũ tư vấn.
1.3. Có buổi hẹn gặp ngày 15/4/2005 là do công văn ngày 28/3/2005 tôi đã gửi cho ông Nguyễn Thành Tài về đề nghị phối hợp này.
1.4. Ông hẹn 14 giờ, nhưng 14 giờ32 phút ông mới vào phòng họp gặp chúng tôi.
1.5. Chúng tôi giới thiệu các thành phần tham dự, nhưng ông thì không.
1.6. Chúng tôi bắt đầu trình bày, đầu tiên định giới thiệu về lịch sử của Website, ông gạt ngang: Tôi không có thời gian, các anh cần gì cứ nói thẳng ra đi.
1.7. Chúng tôi đề cập đến tư vấn trực tuyến, người của ông nói rằng: Chúng tôi không có thời gian tư vấn trực tuyến. Cần hỏi gì cứ gửi mail hỏi, như một người dân.
1.8. Chúng tôi đề nghị (giai đọan đầu) chưa có người thì tư vấn định kỳ mỗi tuần 2-3 buổi, thì ông hỏi: Sao không liên hệ với các tổ chức khác.
Thưa ông,
Chúng ta gặp nhau là để thảo luận thực hiện điều ông Nguyễn Thành Tài phát biểu trên truyền hình. Và ông gặp chúng tôi theo yêu cầu của ông Nguyễn Thành Tài: Tìm hiểu và phối hợp với chúng tôi để tổ chức tư vấn trực tuyến. Có nghĩa là chúng ta sẽ nói cho nhau nghe chúng ta có gì, và bàn với nhau cách thức thực hiện, rằng bên ông sẽ làm gì bên tôi sẽ làm gì. Chứ không phải chúng tôi đến NHỜ các ông giúp tư vấn trực tuyến trên Website của chúng tôi mà các ông tìm cách từ chối.
Việc ông không tôn trọng giờ giấc, không giới thiệu thành viên, tuyên bố không có thời gian ngay từ đầu, (nhân viên ông) từ chối tư vấn trực tuyến, (ông) đặt câu hỏi sao không liên hệ với tổ chức khác,... đã buộc chúng tôi to tiếng rằng: “Các ông nghĩ ông Nguyễn Thành Tài nói đùa trên truyền hình à? Hay các ông nghĩ chúng tôi đến đây để ăn xin?”.
2. Về công văn ngày 18/4 ông gửi WB và UNAIDS:
2.1. Ông gửi công văn đến WB và UNAIDS mà không gửi cho Bộ Y tế và tôi. Trong khi tôi gửi cho ông Nguyễn Thành Tài để báo kết quả, tôi đã gửi cho ông.
2.2. Ông viết “...Với lòng trân trọng đó, chúng tôi đã tổ chức tiếp và thảo luận...”. Hàm ý rằng ông tiếp chúng tôi là nhờ công văn của WB. Trong khi công văn của WB chuyển đến ông ngày 11/4/2005, còn nhân viên của ông (Chị Tâm) gọi điện hẹn chúng tôi lúc 11 giờ 30 phút ngày 05/4/2005. Buổi hẹn đó là kết quả của công văn ngày 28/3/2005 tôi đã gửi ông Nguyễn Thành Tài.
2.3. Ông kể ra rằng thành viên của ông tham dự là những người quan trọng, là những chuyên viên. Nhưng thưa ông, ngòai việc tôi đã biết ông từ trước, còn nếu không tôi cũng không biết ông là ai. Ông chẳng giới thiệu. Vậy mà trong công văn của ông, ông nhấn mạnh đến các thành viên của ông với vai trò thật quan trọng.
2.4. Ông viết rằng: “Chỉ sau một vài câu trao đổi, ông Bùi Tường Vũ đã vội vã cho rằng chúng tôi không muốn hợp tác và la hét bằng những lời nói thiếu văn hóa”. Thưa ông, câu này ông nói chính xác 02 ý, nhưng không chính xác 01 ý. Chính xác thứ nhất là chúng ta mới trao đổi được 3 câu. Chính xác thứ hai là tôi nhận thấy các ông đã không muốn hợp tác thông qua việc không tôn trọng chúng tôi. Không chính xác ở chỗ tôi “la hét bằng những lời nói thiếu văn hóa”. Thưa ông, ngay khi đó tôi đã nhìn thẳng vào mắt ông, trong mắt tôi thể hiện sự tức giận, tôi vẫn ngồi trên ghế, lưng thẳng đứng, tôi nói: “Bộ các ông nghĩ rằng ông Nguyễn Thành Tài nói đùa trên truyền hình à? Hay các ông nghĩ chúng tôi đến đây để ăn xin?”.
Thưa ông, tôi nói giằng giọng, nhìn thẳng vào mắt ông, lưng thẳng đứng, thì đó không thể là “la hét bằng những lời nói thiếu văn hóa”. Sau đó, ông mới là người mất bình tỉnh. Ông nói thật lâu, thật to, đập bàn, nói không chính xác nhiều nội dung, không cho ai nói chen vào. Nếu không mất bình tỉnh ông sẽ không nói như thế.
2.5. Ông viết rằng: “Thái độ thiếu văn hóa đó tại một cơ quan nhà nước là không thể chấp nhận”. À! Có lẽ vấn đề bắt đầu từ đây. Ông xác định chúng tôi là người dân, ông là quan chức. Và ông tiếp chúng tôi với vai trò cơ quan nhà nước, theo thủ tục và phong cách hành chính nhà nước. Cho nên khi tôi lớn tiếng lập luận đảo ngược vấn đề thì ông cho rằng tôi thiếu văn hóa. Nhưng thưa ông, chúng tôi đến đâu phải gặp cơ quan nhà nước, đâu phải để cầu cạnh? Chúng tôi đến gặp những người họat động phòng chống AIDS, với vai trò là đối tác, nhằm cùng các ông thực hiện điều các ông hằn mong muốn – tư vấn HIV trực tuyến.
3. Vai trò WB và UNAIDS:
WB trao giải thưởng “Sáng kiến phòng chống HIV năm 2004” cho chúng tôi với số tiền 9.554 USD vì đã có ý tưởng tốt, xây dựng và vận hành hiệu quả Website www.hiv.com.vn. Ý tưởng và sự hiệu quả đó được thẩm định bởi Bộ Y tế, UNAIDS và WB. Số tiền đó chúng tôi nhận vào tháng 7/2004. Trong khi Website Phòng chống HIV trực tuyến của chúng tôi xây dựng và vận hành từ tháng 2/2004 (Có thể xác định thông tin đăng ký tên miền ở Trung tâm Internet Việt Nam).
Không biết ông có quan tâm đến việc xây dựng và điều hành một tờ báo điện tử hay không? Ông có biết Website Sở Y tế xây dựng bao nhiêu tiền và chi phí điều hành bao nhiêu hàng năm không? Và ông có biết một trung tâm tham vấn HIV trong mạng lưới hàng chục trung tâm tham vấn về HIV của ông mỗi năm xài hết bao nhiêu tiền không?
Nếu ông biết, thì ông sẽ hiểu 9.554 USD của WB đũ để điều hành Dự án Phòng chống HIV trực tuyến của chúng tôi trong 6 tháng. Ngoài khỏan tiền đó, chúng tôi không hề nhận một khỏan tiền tài trợ nào.
Vai trò của WB trong Dự án Phòng chống HIV trực tuyến của chúng tôi là đã thưởng cho chúng tôi một số tiền để chúng tôi có thêm sức mạnh. Vai trò của Bộ Y tế và UNAIDS là thẩm định chất lượng của Website chúng tôi. Đó không phải là các cơ quan chủ quản của chúng tôi. Hiện tại và tương lai, Dự án sẽ do công tôi tài trợ duy trì và phát triển.
Cho nên, việc ông tuyên bố sẽ báo cơ quan chủ quản xử lý chúng tôi, hay báo Bộ VHTT đóng cửa Website, là ông đã bị in đậm nếp nhăng hành chính-chủ quản trong trí. Khi tôi nói “Thưa ông, chúng tôi là những cá nhân độc lập”, ông lại tiếp tục mất bình tỉnh, ông đập bàn, quay người về nhiều hướng khác nhau như muốn tìm đồng minh: “Nó nói nó là cá nhân độc lập, sống không có nhà nước, không có luật pháp kìa”. Ông đã quá mất bình tỉnh. Tại sao? Có lẽ do phần 2.5. Tệ một điều là ông làm cho người khác nghĩ rằng chúng tôi không được độc lập tham gia phòng chống HIV.
Kính thưa ông,
Không biết ông có nằm trong những người đó không, chứ có người của nhóm ông đã lên mạng hỏi tôi rằng: “Anh nhận khỏan tiền của WB lớn lắm phải không? Sau khi nhận tiền anh đã thành lập công ty vì cần có số tài khỏan để họ chuyển tiền vào phải không?”. Thưa ông, nếu ông hỏi Sở KHĐT thì sẽ biết công ty tôi thành lập khi nào. Và nếu như ông vào www.vnreview.com ông sẽ thấy sự hiệu quả của công ty.
Thưa ông,
Bằng thư này, tôi đã trình bày cho ông hiểu hết tất cả những gì tôi đã thấy và suy nghĩ.
Và tôi cũng đã suy nghĩ thêm rằng, Tổng Thống Mỹ Bush, người mà báo chí Việt Nam lúc nào cũng đả kích, vẫn ký tài trợ cho Việt Nam hàng tỷ USD phòng chống HIV từ 2005 đến 2010. Tổ chức UNAIDS, WB và hàng chục tổ chức khác, hàng ngàn con người từ các quốc gia khác, đâu có mang dòng máu Việt Nam, mà họ vẫn tài trợ tiền và công sức cho Việt Nam phòng chống HIV/AIDS. Thì tại sao, chúng tôi và các ông, không thể vượt qua được lý do trong phần 2.5. để làm nhiệm vụ của một công dân?
Bằng thư này, tôi cũng thể hiện sự hiểu biết rằng, ông lo lắng sợ mất lòng WB và UNAIDS, ông đỗ cho tôi “la hét bằng những lời nói thiếu văn hóa” nên ông mới phải đuổi cổ ra khỏi cơ quan nhà nước, mà ông không thèm sợ rằng, chúng tôi – những người đang tài trợ cho họat động phòng chống HIV (ít tiền nhưng nhiều công sức) - mất lòng.
Bằng thư này tôi cũng đề nghị ông sắp xếp cho tôi gặp cá nhân ông để làm rõ mọi vấn đề, những vấn đề mà ông đã đỗ lỗi cho tôi, trên cương vị hai cá nhân bình đẳng.
Bằng thư này tôi khẳng định tôi sẽ có thể chuyển giao quyền sử dụng www.hiv.com.vn vào việc tư vấn HIV trực tuyến của UB Phòng chống AIDS, hoặc sẽ thực hiện các quyền luật định trong việc minh bạch thông tin, lọai trừ quan liêu.
Kính thư,
Bùi Tường Vũ