Trang chủ HIV  |  Web Link  |  Giới thiệu |  Liên hệ  |  English 
hiv logo

Thông báo

Icon
Error

Đăng nhập


3 Trang<123>
Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to last unread
Offline muonmang36  
#21 Đã gửi : 13/05/2008 lúc 02:04:01(UTC)
muonmang36

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 25-10-2007(UTC)
Bài viết: 2.837

Được cảm ơn: 39 lần trong 36 bài viết
Bài học cho tình bạn


Ở ngôi làng kia có một chú bé tuổi độ mười sáu . Chú là một chú bé thông minh, tốt bụng, có những suy nghĩ khá sâu sắc so với lứa tuổi của chú. Thế nhưng, chú lại thiếu lòng tin và hay buồn rầu, chú luôn cảm thấy mình thiếu bạn...

Một ngày kia, như thường lệ, chú lại cảm thấy buồn chán và không có chuyện gì làm, chú lang thang một mình dọc theo bờ biển, lẩm bẩm tự than với mình:

-Chán quá đi...Ta buồn chẳng hiểu vì sao ta buồn? Chẳng có ai hiểu ta! Chẳng có ai làm bạn với ta và thật sự coi ta là bạn...!!!

Vô tình chú giẫm phải vật gì đó dưới chân. Cuối xuống xem, chú thấy đó là một con sò nhỏ có lớp vỏ rất đẹp với nhiều màu sắc. Chú thờ ơ bỏ nó vào túi dự định đem về nhà chơi và định đi tiếp. Thình lình, con sò bỗng cất tiếng nói:

-Bạn ơi...Hãy thả tôi về với biển...Hãy giúp tôi trở về với nơi sinh ra mình...Có thể tôi không có gì để tặng lại bạn, nhưng tôi sẽ cho bạn một lời khuyên...!!!

Cậu bé vừa ngạc nhiên, vừa sợ hãi, lại vừa thích thú. Nhìn con sò, cậu nói:

-Được thôi, ta sẽ thả bạn về với biển, nhưng...hãy cho ta một lời khuyện trước đi...Ta đang buồn chán vì không có bạn bè đây!

Con sò cất tiếng trả lời bằng một giọng nói chậm rãi, nhẹ nhàng:

-Bạn hãy nhìn những hạt cát dưới chân bạn và nắm một nắm cát đầy đi. Bạn biết không, nắm cát trong lòng bàn tay của bạn cũng giống như bạn bè của bạn vậy. Những hạt cát quá xa lòng bàn tay bạn sẽ theo kẻ hở giữa những ngón tay bạn mà rơi ra ngoài. Nếu bạn càng siết chặt bàn tay thì chúng càng rơi ra nhiều hơn. Chỉ có những hạt cát nằm giữa lòng bàn tay bạn, được giữ chặt trong đó mới còn lại mà thôi. Đó chính là những người bạn thân thiết mà chúng ta thật sự cần, những người bạn này sẽ ở lại với ta dù bất cứ chuyện gì xảy ra. Nhưng, bạn thấy đó, những hạt cát này rất ít và dễ dàng rơi ra nếu ta không biết giữ gìn. Hãy đem chúng về và ngâm trong những vỉ màu đẹp nhất. Hãy giữ gìn và nâng niu chúng bằng tình cảm của mình. Chúng sẽ ở bên cạnh bạn và không rời xa đâu. Tôi chỉ có thể khuyên bạn như vậy thôi...

Chú bé im lặng, thả con sò về lại với lòng biển xanh bao la mà không nói lời nào...Chú còn mải suy nghĩ về những điều con sò nhỏ nói...
- Khoảng một nửa số người mới lây nhiễm HIV nằm trong độ tuổi từ 15 đến 24. Ở những nước bị tác động nghiêm trọng nhất, xấp xỉ 75% thiếu niên 15 tuổi sẽ bị chết vì AIDS... Đó là những con số đáng lo ngại liên quan đến giới trẻ.
Offline muonmang36  
#22 Đã gửi : 13/05/2008 lúc 02:04:38(UTC)
muonmang36

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 25-10-2007(UTC)
Bài viết: 2.837

Được cảm ơn: 39 lần trong 36 bài viết

Chuyện về một bữa sáng


Con hẻm đối diện một trường đại học, sáng nào cũng khá ồn ào. Trong hẻm người ta bán đồ ăn sáng, có đủ loại: cơm tấm, hủ tiếu, phở, xôi, bánh mì... Tùy nghề nghiệp, sở thích, túi tiền mà mỗi người có sự lựa chọn khác nhau...

Sáng nào tôi cũng thấy có hai sinh viên, chắc là bạn cùng phòng trọ, ra đầu hẻm mua bánh mì. Họ học trường đại học bên kia đường. Áo đồng phục, một tay xách cặp, tay kia cầm ổ bánh mì, họ cùng qua đường, khuất trong làn xe ngược xuôi tất bật.

"Bữa sáng là bữa của vua...". Tivi cũng tuyên truyền rằng mọi người nên ăn sáng để lấy sức lực cho một ngày làm việc, lao động, học tập vất vả. Tôi vốn quen dậy trễ, ăn sáng vội vàng, qua loa, cốt để xế trưa mắt không hoa, bụng không đói. Bữa sáng chỉ có thế, thành một thói quen, một nhu cầu hay đơn giản chỉ vì sợ không ăn sáng sẽ bị mẹ mắng.

Một sáng nọ tôi dậy sớm, thủng thẳng ra đầu hẻm mua bánh mì. Thành phố buổi sáng không khí còn thoáng mát, nắng chỉ mới khẽ chạm chân lên những tán lá, nhẹ nhàng như vỗ về ai.

Lại thấy hai sinh viên từ trong hẻm đi ra. Họ dừng lại bên xe bánh mì. Nhưng một cậu hơi lúng túng: "Cậu mua đi. Tớ không ăn đâu". Cậu kia ngạc nhiên: "Sao lại thế?". Rồi như chợt nhớ ra, cậu "à" lên một tiếng. Nhận thấy ổ bánh của mình, cậu nhanh nhẹn bẻ ra làm đôi và đưa một nửa cho bạn: "Chia đôi nhé! Hạt muối bé tí khi cần còn xẻ đôi được, huống chi ổ bánh to đùng này". Cậu nháy mắt, cười hồn nhiên.

Hai người, vẫn áo đồng phục, tay xách cặp, mỗi người cầm nửa ổ bánh, sánh vai nhau qua đường. Tôi bồi hồi trông theo. Nếu như lúc nãy cậu sinh viên kia không bẻ đôi ổ bánh mì cho bạn mà bỏ tiền mua thêm một ổ khác, có lẽ tôi đã không ngơ ngẩn đến vậy. Ánh mắt ấm áp, nụ cười gần gũi ấy đã gửi lại một điều gì đó khiến bữa sáng tưởng quen bỗng hóa lạ lùng, tôi như vừa khám phá một điều gì bấy lâu nay mình chưa từng nghĩ đến.

Cũng một bữa ăn sáng, có người chỉ no bụng, có kẻ lại ấm lòng.
- Khoảng một nửa số người mới lây nhiễm HIV nằm trong độ tuổi từ 15 đến 24. Ở những nước bị tác động nghiêm trọng nhất, xấp xỉ 75% thiếu niên 15 tuổi sẽ bị chết vì AIDS... Đó là những con số đáng lo ngại liên quan đến giới trẻ.
Offline muonmang36  
#23 Đã gửi : 13/05/2008 lúc 02:05:21(UTC)
muonmang36

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 25-10-2007(UTC)
Bài viết: 2.837

Được cảm ơn: 39 lần trong 36 bài viết

Một điều nhỏ


Một ngày kia, Mark đang trên đường từ trường trở về nhà sau buổi học. Dọc đường cậu thấy một cậu bé cũng trạc tuổi như cậu đang đi phía trước làm rớt bọc đồ mang trên vai, trong đó rơi ra rất nhiều sách vở, còn có cả hai cái áo len, một đôi găng tay, một cây gậy chơi bóng chày và một máy thu băng.

Mark giúp cậu ta nhặt các thứ vung vãi trên đường. Và do cả hai cùng đi về một hướng nên Mark mang giúp cậu ta một ít đồ đạc. Vừa đi vừa nói chuyện, Mark được biết cậu ta tên Bill, rất mê các trò chơi điện tử, đang gặp phải rất nhiều rắc rối (học dở tệ) với các môn học ở trường, và vừa chia tay với bạn gái.

Theo con đường họ đến nhà Bill trước, Mark được cậu ta mời vào nhà uống nước và xem một số bộ phim truyền hình. Buổi trưa hôm đó trôi qua tương đối dễ chịu với những trận cười đùa nho nhỏ và những cuộc nói chuyện tâm tình.

Sau đó Mark trở về nhà. Từ đó cả hai tiếp tục gặp nhau, thỉnh thoảng ở trường hoặc cùng đi ăn trưa... Rồi cả hai cùng đậu tốt nghiệp cấp II, cùng vào một trường cấp III và vẫn giữ mối quan hệ bạn bè trong suốt thời gian nhiều năm sau đó.

Khi những năm dài đằng đẵng ở trường trung học kết thúc, ba tuần lễ trước ngày tốt nghiệp, Bill bảo rằng cậu có chuyện cần nói với Mark. Bill nhắc lại cái ngày cách đây nhiều năm khi họ lần đầu tiên gặp nhau trên đường đi học về.

"Có bao giờ cậu tự hỏi vì sao tớ mang vác quá nhiều thứ về nhà vào ngày hôm đó không?", Bill hỏi và rồi tự giải đáp: "Bữa đó tớ dọn dẹp sạch sẽ ngăn tủ cá nhân tại trường vì tớ không muốn để lại một đống hỗn độn cho người sử dụng sau tớ. Tớ đã đánh cắp một số thuốc ngủ của mẹ và hôm đó là lúc tớ đang trên đường về nhà để tự tử.

Nhưng sau khi gặp cậu, nói chuyện cười đùa với cậu, tớ đã nhận ra rằng nếu tớ tự giết chết mình, tớ sẽ mất cơ hội vui đùa như đã có với cậu và có thể sẽ còn mất rất nhiều cơ hội sau đó nữa. Cậu thấy đấy Mark, khi cậu giúp tớ nhặt những đồ vật rơi vãi trên đường ngày hôm đó, cậu thật ra đã giúp tớ còn nhiều hơn thế nữa. Cậu đã cứu sống cuộc đời tớ".
- Khoảng một nửa số người mới lây nhiễm HIV nằm trong độ tuổi từ 15 đến 24. Ở những nước bị tác động nghiêm trọng nhất, xấp xỉ 75% thiếu niên 15 tuổi sẽ bị chết vì AIDS... Đó là những con số đáng lo ngại liên quan đến giới trẻ.
Offline muonmang36  
#24 Đã gửi : 13/05/2008 lúc 02:06:01(UTC)
muonmang36

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 25-10-2007(UTC)
Bài viết: 2.837

Được cảm ơn: 39 lần trong 36 bài viết

Màu sắc của tình bạn


Xưa rất là xưa,khi màu sắc của thế giới đã đựơc phân chia.Tất cả tranh cãi nhau,ai cũng cho mình là màu đẹp nhất,quan trọng nhất,hữu dụng nhất.

Xanh lá cây nói :

"Rõ ràng tớ là quan trọng nhất.Tớ là màu của sự sống,của hi vọng.Tớ được chọn cho cỏ cây,hoa lá.Không có tớ,các loài động vật sẽ chết hết.Nhìn những vùng đồng quê kia kìa,rồi các cậu sẽ thấy tớ quan trọng như thế nào."

Xanh dương cắt ngang :

"Cậu chỉ nghĩ về đất đai thôi,hãy nghĩ về bầu trời và biển cả.Nước là sự sống và đựơc tạo bởi những đám mây kia.Bầu trời tạo khoảng cách , hòa bình và sự yên tĩnh.Không có tớ,cậu chẳng là gì cả."

Màu vàng lắc đầu :

"Cả hai cậu đều nghiêm trọng quá.Tớ mang tiếng cừơi,sự hân hoan và ấm áp đến thế giới này.Mặt trời màu vàng,mặt trăng màu vàng,cả các vì sao cũng màu vàng nốt.Mỗi khi nhìn một bông hoa hướng dương như là cả thế giới đang cười.Không có tớ hả,sẽ chẳng có sự vui tươi.

Màu cam la lớn:

"Tớ là màu sắc của sức khỏe và sự mạnh mẽ.Tớ có thể hiếm nhưng quý giá,tớ tạo ra những thứ cần thiết cho con người.Tớ mang những sinh tố quan trọng nhất.Thử nghĩ về cà rốt,bí đỏ,cam,xoài,và đu đủ xem.Tớ không ở ngoài suốt ngày,nhưng khi tớ xuất hiện lúc bình minh hay hoàng hôn,vẻ đẹp của tớ hấp dẫn đến nỗi chẳng ai nghĩ đến các cậu."

Màu đỏ không chịu nổi nữa và hét to:

" Tớ mới là người đứng đầu đây nè. Tớ là máu - máu của sự sống ! Tớ là màu của nguy hiểm và dũng cảm.Tớ sẵn sàng đấu tranh cho mục đích của mình.Tớ mang lửa và máu.Không có tớ,cả thế giới này sẽ trống trải như mặt trăng ấy.Tớ,màu của tình yêu nồng cháy,của hoa hồng đỏ thắm,của ngọn lửa mãnh liệt."

Màu tím đứng dậy và trịnh trọng nói:

" Tớ là màu của hoàng gia và sức mạnh.Các vị vua,thủ lĩnh hay các giám mục luôn luôn chọn tớ vì tớ là biểu tượng của quyền lực và sự khôn ngoan.Người ta không hỏi tớ! Họ chỉ lắng nghe và tuân theo."

Cuối cùng màu chàm lên tiếng,nhỏ nhẹ hơn nhưng màu khác,nhưng với sự cứng rắn hơn trong từng lời nói:

"Coi tớ đây.Tớ là màu của sự im lặng.Khó có thể nhận ra tớ,nhưng nếu không có tớ,tất cả các cậu đều trở nên nông cạn.Tớ tượng trưng cho suy nghĩ và phản xạ,lúc tảng sáng hay về chiều và màu nứơc thẳm.Các cậu cần tớ cho sự cân bằng và tương phản,trong cầu nguyện và sự hòa bình."

Và như vậy mỗi màu sắc quả quyết màu của mình là đẹp nhất.Họ tranh cãi lớn hơn và lớn hơn.Đột nhiên,một tiếng sét bất chợt vang lên.Mưa bắt đầu rơi nặng hạt.Các màu sắc rung rẩy,xích lại gần nhau để bớt sợ.

Giữa lúc sấm sét ầm ĩ,mưa lên tiếng :

"Lũ màu sắc các người thật ngu ngốc,đấu đá lẫn nhau để chứng tỏ mình nổi trội hơn những kẻ khác.Các người không biết rằng mỗi một cá thể đựoc tạo ra bởi một lý do đặc biệt,duy nhất và khác biệt ư? Hãy nắm lấy tay nhau và đến đây."

Làm theo lời của mưa,các màu sắc liên kết lại và nắm lấy tay nhau.

Mưa tiếp tục:

"Bắt đầu từ bây giờ,khi trời mua,mỗi màu sắc sẽ trải dài dọc bầu trời trong một chiếc vồng lớn để nhắc nhở các ngươi nên chung sống với nhau trong hòa bình.Cầu vồng là sự hiện diện của hi vọng cho ngày mai."

Và như vậy,cứ mỗi khi mưa tạnh,cầu vồng lại xuất hiện để nhắc chúng ta nhớ và cảm ơn đến những người khác.
- Khoảng một nửa số người mới lây nhiễm HIV nằm trong độ tuổi từ 15 đến 24. Ở những nước bị tác động nghiêm trọng nhất, xấp xỉ 75% thiếu niên 15 tuổi sẽ bị chết vì AIDS... Đó là những con số đáng lo ngại liên quan đến giới trẻ.
Offline muonmang36  
#25 Đã gửi : 13/05/2008 lúc 02:06:42(UTC)
muonmang36

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 25-10-2007(UTC)
Bài viết: 2.837

Được cảm ơn: 39 lần trong 36 bài viết

Những chiếc vỏ kẹo cao su


Tôi luôn ao ước sẽ có một tuổi thơ thật đep với những người bạn tuyệt vời mà tôi không hề nhớ rằng tôi đã có một tuổi thơ đẹp đến thế nếu không gặp lại cậu ấy...

Cứ mỗi lần đọc những câu chuyện viết về tuổi thơ trên sách báo tôi lại càng khao khát đuợc như họ. Tôi luôn thắc mắc tự hỏi '' Sao tuổi thơ của họ đẹp thế '','' Sao tôi lại không có tuổi thơ đẹp như vậy ... ?'' Và rồi tôi đã biết ''Tôi là người hạnh phúc ''... Tuổi thơ của tôi đã đi xa nay bỗng trở về gõ cửa tâm hồn tôi, tôi đã bàng hoàng, ngỡ ngàng và giật mình vì tôi không thể ngờ tuổi thơ của mình lại tuyệt vời đến thế. Cậu ấy đã xuất hiện -tuổi thơ trong tôi đã quay về ...

Đã mười năm kể từ ngày tôi xa quê,xa mọi thứ gắn bó lúc nhỏ và xa cậu ấy. Cái ngày ấy tôi còn nhỏ lắm, cậu ấy cũng vậy. Tôi chẳng còn nhớ đã quen cậu ấy như thế nào, chơi với cậu ấy từ khi nào... chỉ còn nhớ, nhớ rất rõ rằng tôi và cậu ấy đã rất thân nhau. Ngày nào cậu ấy cũng sang nhà và rủ tôi đi nhặt những chiếc vỏ kẹo cao su. Chắc mọi người chẳng ai còn nhớ về loại kẹo ấy nữa,còn đối với tôi đó là thứ không thể quên được .Những chiếc kẹo ấy có hai lớp vỏ, lớp bên ngoài có nền màu xanh, vàng, đỏ với hình những quả bóng tròn to nhỏ khác nhau, lớp vỏ bên trong bọc trực tiếp cái kẹo là mảnh giấy trắng nhỏ được in hình những người máy nhỏ xíu,đẹp đẽ và sống động. Nhà tôi ở ngay cạnh Nhà Văn Hóa,nơi mà nhiều người ra vào và những chiếc vỏ kẹo cũng rất nhiều .Cậu ấy ham mê người máy và ham mê vẽ .Chính vì vậy những chiếc vỏ kẹo với những người máy hùng dũng luôn là chủ đề để cậu ấy vẽ. Từ một người máy mẫu nhỏ xíu bằng đốt ngón tay cậu ấy đã tạo ra một bản sao to cao bằng cả bàn tay người lớn. Cứ mỗi lần vẽ xong cậu ấy lại sang khoe ngay với tôi để được một độc giả trung thành là tôi khen: ''Chà, cậu vẽ đẹp thật''. Những lúc như thế Hùng luôn cười hạnh phúc và rất mãn nguyện với tác phẩm của mình .

Ngày tháng cứ trôi đi với những lần đi nhặt vỏ kẹo, nhặt những chiếc lá khô về đốt hay những khi hai đứa hý hoáy chui trong gầm giường để thử ánh sáng của chiếc đèn pin nhỏ... Chúng tôi luôn vui vẻ,luôn bên nhau. Trong hai cái đầu thơ dại ấy chẳng bao giờ tồn tại ý nghĩ: ''Rồi một ngày nào đó sẽ phải xa nhau và không còn nhớ về nhau nữa !''. Con nhóc sáu tuổi là tôi đã đi xa mà chẳng thèm chào cậu ấy một câu. Mười năm với không một lá thư,không một lần gặp mặt... Tôi đã quên mất sự hiện diện, sự tồn tại của cậu ấy trên cuộc sống này. Tôi đã quá vô tâm,quá lạnh lùng với tuổi thơ để rồi đã bất ngờ,đã hạnh phúc khi gặp lại cậu ấy. Cả hai đều đã khác,đã không còn là những đứa bé sáu tuổi mà đã trở thành cô cậu mười sáu tuổi .

Giờ đây,hơn bao giờ hết tôi luôn thấy mình hạnh phúc vì cũng như những người đã viết về tuổi thơ của mình tôi cũng tự hào và tự hào hơn thế bởi tôi biết:' 'Tuổi thơ của tôi cũng rất đẹp!''. Thời gian đã trôi đi và chẳng bao giờ quay trở lại nhưng nếu có một điều ước tôi sẽ ước được quay lại ngày xưa ấy để được cùng cậu ấy nhặt những chiếc vỏ kẹo cao su...

Dù bạn sống trong môi trường nào, dù bạn ở đâu, bạn cũng luôn có một thời thơ ấu với những kỷ niệm ngọt ngào, ấm áp. Tôi tin chắc là vậy bởi cũng giống tôi, tuổi thơ của bạn đã được cất ở một góc nhỏ nào đó trong trái tim mà bạn đã quên mất nó - một phần rất đẹp, rất quan trọng trong cuộc đời mình. Hãy tìm lại nó nhé, chắc chắn bạn sẽ thấy hạnh phúc vì bất ngờ đấy!
- Khoảng một nửa số người mới lây nhiễm HIV nằm trong độ tuổi từ 15 đến 24. Ở những nước bị tác động nghiêm trọng nhất, xấp xỉ 75% thiếu niên 15 tuổi sẽ bị chết vì AIDS... Đó là những con số đáng lo ngại liên quan đến giới trẻ.
Offline muonmang36  
#26 Đã gửi : 13/05/2008 lúc 02:07:23(UTC)
muonmang36

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 25-10-2007(UTC)
Bài viết: 2.837

Được cảm ơn: 39 lần trong 36 bài viết

Định mệnh đã đưa ta về tình bạn


1. Bạn đã chỉ cho tôi biết ý nghĩa thực sự của tình bạn.
2. Bạn luôn luôn nói những điều mà tôi muốn nghe.
3. Bạn không bao giờ bỏ rơi tôi.
4. Sự chân thật tuyệt đối của bạn đã giúp cho ngọn lửa tình bạn cháy mãi.
5. Tình cảm của bạn làm tôi xúc động, và cảm xúc tuyệt vời ấy sẽ còn mãi.
6. Khi ở bên bạn, tôi mới thật sự là tôi.
7. Tôi có thể nói với bạn bất cứ điều gì và bạn sẽ không chê cười.
8. Mỗi khi nghĩ đến bạn, trong tôi lại đầy ắp những cảm xúc tuyệt vời.
9. Bạn đã làm cho tôi cảm nhận được những điều mà tôi chưa bao giờ cảm nhận được trước đó.
10. Mỗi khi tôi nhìn bạn, tôi lại thấy hồi hộp lạ thường.
11. Bạn luôn là chủ đề trong những giấc mơ của tôi.
12. Bạn có một khả năng hài hước tuyệt vời.
13. Bạn luôn có những ý tưởng thật lãng mạn và thú vị.
14. Bạn làm những điều tốt đẹp cho tôi hơn là tôi đáng được nhận.
15. Khi bạn và tôi cùng nhau, chúng ta có thể làm được điều kỳ diệu.
16. Bạn và tôi rất "hợp rơ".
17. Bạn luôn có ý nghĩa trong cuộc sống của tôi.
18. Bạn đơn giản và bình dị.
19. Bạn là người đã mở cửa trái tim tôi.
20. Và dĩ nhiên tôi mến bạn vì sự thông minh của bạn.
- Khoảng một nửa số người mới lây nhiễm HIV nằm trong độ tuổi từ 15 đến 24. Ở những nước bị tác động nghiêm trọng nhất, xấp xỉ 75% thiếu niên 15 tuổi sẽ bị chết vì AIDS... Đó là những con số đáng lo ngại liên quan đến giới trẻ.
Offline muonmang36  
#27 Đã gửi : 13/05/2008 lúc 02:07:52(UTC)
muonmang36

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 25-10-2007(UTC)
Bài viết: 2.837

Được cảm ơn: 39 lần trong 36 bài viết

Làm và Đừng Nên Làm trong Tình Bạn


Hãy Suy Nghĩ những gì bạn sắp nói rồi hãy nói!
Hãy đặt mình vào vị trí của người khác chỉ để biết được rằng người khác cảm thấy như thế nào trong hoàn cảnh ấy!!

Hãy cho nhiều hơn là nhận,bạn nhé!
Hãy tin tưởng vào bạn bè vì không ai trong chúng ta biết được đến khi nào mình cần 1 lời khuyên!
Hãy quan sát những điều đang xảy ra xung quanh mình và bè bạn.bạn sẽ thấy còn rất nhiều điều mình đã vô tình bỏ qua!!!
Hãy quan tâm nhiều hơn đến những hành động hoặc cử chỉ của bạn bè để có thể an ủi đúng lúc hoặc đôi khi bạn chỉ cần im lặng và lắng nghe.
Hãy tha thứ cho bạn bè và đừng đòi hỏi quá nhiều hoặc yêu cầu quá mức đối với bạn bè.

Đừng nên mang sự đáng thương của mình ra để biện hộ cho hành động của mình.
Đừng nên bắt bạn bè phải khao mình nhiều mà hãy trả tiền cho những cuộc vui vừa với túi tiền của mình. 1 quy luật bất thành văn trong tất cả các mối quan hệ là có qua thì phải có lại.
Đừng vì lợi ích của bản thân mà bỏ rơi bạn bè.
Đừng nên khóc vì những người bạn lừa dối mình mà hãy mạnh mẽ lên.Vẫn còn nhiều người đáng để ta rơi nước mắt hơn! .......
- Khoảng một nửa số người mới lây nhiễm HIV nằm trong độ tuổi từ 15 đến 24. Ở những nước bị tác động nghiêm trọng nhất, xấp xỉ 75% thiếu niên 15 tuổi sẽ bị chết vì AIDS... Đó là những con số đáng lo ngại liên quan đến giới trẻ.
Offline muonmang36  
#28 Đã gửi : 13/05/2008 lúc 02:08:23(UTC)
muonmang36

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 25-10-2007(UTC)
Bài viết: 2.837

Được cảm ơn: 39 lần trong 36 bài viết

Nếu tôi biết


Nếu tôi biết đó là lần cuối cùng tôi nói chuyện với bạn, tôi sẽ nói ít hơn và lắng nghe nhiều hơn.

Nếu tôi biết bạn giận, tôi sẽ không gửi lá thư "cảm xúc đầu tiên" ấy.

Nếu tôi biết bạn chỉ có một mình trong ngày sinh nhật, tôi đã chạy đến bên bạn với một cây nến nhỏ...

Nếu tôi biết đó là lần cuối cùng tôi được nghe giong nói cua ban thì tôi đã ghi âm để còn có thể nghe lại.

Vài dòng sưu tầm ý nghĩa, mong các bạn thích.

Hãy luôn quý trọng va nắm giữ những gì minh đang có để không có ngày vụt mất, các bạn nhé!
- Khoảng một nửa số người mới lây nhiễm HIV nằm trong độ tuổi từ 15 đến 24. Ở những nước bị tác động nghiêm trọng nhất, xấp xỉ 75% thiếu niên 15 tuổi sẽ bị chết vì AIDS... Đó là những con số đáng lo ngại liên quan đến giới trẻ.
Offline muonmang36  
#29 Đã gửi : 13/05/2008 lúc 02:08:46(UTC)
muonmang36

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 25-10-2007(UTC)
Bài viết: 2.837

Được cảm ơn: 39 lần trong 36 bài viết

Bạn là tài sản của tôi


- Thế nào là 1 người bạn? Đó chính là người bạn dám thổ lộ bản thân mình.
- Niềm vinh quang của tình bạn không phải là ở vòng tay giang ra, không phải là ở nụ cười thân mật, cũng không phải là sự vui vẽ bên nhau, đó là nguồn cảm hứng thiêng liêng mà ng này cảm nhận được khi phát hiện có ai đó tin tưởng ở mình và vui sương với sự tin cạnh đó trong tình bạn hữu.


- Với 1 người bạn thật tình, mình có thể nói thật lòng về 1 điều ngốc ngếch nào đó bởi vì bạn là 1 ng đáng tin cậy.
- Khi niềm vui đến với bạn tôi, nó sẽ lan qua tôi. Ngọn đèn của bạn tôi sáng lên bao nhiêu thì đèn của tôi cũng sáng lên bấy nhiêu.
- Tin tưởng lẫn nhau là trụ cột của tình bạn.
- Bạn là ng dến với mình khi mọi ng bỏ đi.
- Có tình bạn là có được chiếc chìa khoá mở vào tâm hồn của ng khác.
- Tôi tin cậy ng đã giúp tôi vượt qua nỗi sầu muộn, những ngày đen tối hơn là những ng chung vui với tôi, những ngày huy hoàng thịnh vượng.
- Tình bạn xoa dịu đi mọi lo lắng, xua tan đi mọi buồn phiền và khuyên nhũ ta khi bất hạnh.
- Trongười bạn tôi, tôi thấy 1/2 của bản thân tôi.
- Mỗi người bạn là một pho sách nếu bạn biết cách đọc nó.
- Tình bạn chân thành là 1 cái cây mọc chậm và phải thử thách nó, phải chịu đựng nhiều nghịch cảnh trước khi được kêu bằng danh hiệu đó.
- Không ai toàn điện cả. Bạn bè là phần mà mình còn thiếu.
- Tình bạn lí tưởng chỉ có những người bạn tốt và những ng có cùng đức tính tốt. Hãy duy trì một cuộc sống tốt đẹp với bạn bè, đó là ưu điểm của tình bạn.
- Tình bạn đòi hỏi sự thông cảm sâu xa... Nếu không tình bạn không thể nẩy sinh hoặc tồn tại.
- Hãy tìm nhữngười bạn mới nhưng phải giữ bạn cũ

Bạn mới là bạc, bạn cũ là vàng.
- Khoảng một nửa số người mới lây nhiễm HIV nằm trong độ tuổi từ 15 đến 24. Ở những nước bị tác động nghiêm trọng nhất, xấp xỉ 75% thiếu niên 15 tuổi sẽ bị chết vì AIDS... Đó là những con số đáng lo ngại liên quan đến giới trẻ.
Offline muonmang36  
#30 Đã gửi : 13/05/2008 lúc 02:09:25(UTC)
muonmang36

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 25-10-2007(UTC)
Bài viết: 2.837

Được cảm ơn: 39 lần trong 36 bài viết

Sắc Màu Tình Bạn


Xưa thật là xưa, có một cuộc tranh cãi nổ ra giữa những sắc màu trên thế giới. Ai trong số bọn chúng cũng đều cho rằng mình là quan trọng nhất, hữu dụng nhất, đẹp nhất và đồng thời được mọi người ưa thích nhất.

Màu xanh lá nói: Thật rõ ràng, tôi là quan trọng nhất! Bởi tôi là dấu hiệu của sự sống và hy vọng. Màu của tôi đã được chọn cho màu của cỏ, của lá và của muôn cây. Hãy nhìn bao quát khắp cả miền quê đi, bạn sẽ nhận thấy rằng tôi hiện diện ở khắp mọi nơi. Không có tôi, thì chẳng có cây cỏ.

Màu xanh biển lên tiếng: Khi nói về điều đó, anh chỉ nghĩ duy nhất đến mặt đất. Làm ơn hãy nhìn lên bầu trời và nhìn ra biển cả. Nước là cội nguồn của sự sống, và trời xanh thì được tô điểm bởi những đám mây được hút lên từ đáy biển sâu. Bầu trời cho chúng ta không gian và sự thanh bình, yên ả. Không có tôi, tất cả sẽ lụi tàn.

Màu vàng cười thầm trong bụng: Cả hai anh đều quan trọng hoá vấn đề. Tôi là người mang lại tiếng cười, sự vui tươi và sự nồng ấm cho thế giới này. Các anh thấy không, mặt trời thì màu vàng, mặt trăng cũng màu vàng, cả những ngôi sao cũng vàng nốt. Bất cứ khi nào các anh ngắm nhìn hoa hướng dương, các anh cũng sẽ cảm thấy cả thế giới như đang mỉm cười với các anh. Không có tôi thì sẽ chẳng có niềm vui.

Màu cam không thể yên lặng lâu hơn được: Tôi tượng trưng cho sức khoẻ. Tôi đại diện cho những vitamin quan trọng nhất của cuộc sống; các anh sẽ tìm thấy tôi trong những quả cà rốt, bí ngô, hay quả cam... Tôi không hiện diện mọi nơi mọi lúc với thời gian nhưng tôi xuất hiện cùng với bầu trời lúc bình minh cũng như lúc hoàng hôn, sắc đẹp của tôi những lúc ấy ngời sáng không chút tì vết.

Màu đỏ không thể kiên nhẫn hơn được nữa, nó la lớn: Tôi là người thống trị tất cả các anh vì tôi là máu nóng - là nguồn gốc của sự sống. Tôi còn là màu của hiểm nguy và của sự gan dạ, tôi sẵn sàng chiến đấu vì chính nghĩa. Không những thế, tôi cũng là sắc màu đại diện cho tình yêu và niềm đam mê; tôi là sắc đỏ của hoa hồng, là ánh thẫm của hoa trạng nguyên và là sự rực rỡ của hoa anh túc. Không có tôi, trái đất sẽ hoang vắng như mặt trăng lạnh lẽo kia.

Màu tía cố hết sức kiểng chân lên và nói với một vẻ long trọng: Tôi là đại diện cho sự quí phái và uy quyền. Các bạn có thấy rằng Đức Vua cũng như Giáo Chủ luôn luôn chọn tôi vì tôi là dấu hiệu của quyền lực và của sự thông thái. Người đời không bao giờ đặt câu hỏi cho tôi, họ chỉ biết lắng nghe và phục tùng.

Im lặng nãy giờ, cuối cùng màu chàm cũng chịu lên tiếng với một giọng nói rất quyết tâm: Hãy nghĩ về tôi, sắc màu của sự tĩnh lặng. Tôi đại diện cho ý nghĩ và sự phản chiếu của tâm hồn. Ít ai để ý đến tôi nhưng nếu không có tôi mọi việc sẽ trở nên hời hợt, nông cạn. Mọi người cần tôi để cân bằng và để kết giao. Cũng như họ cần tôi cho sự nguyện cầu bên trong tâm hồn mỗi một con người.

Và như thế, tất cả các sắc màu tiếp tục khoác lác, mỗi màu đều cố gắng thuyết phục về các thế mạnh vượt trội của mình. Cuộc tranh cãi của họ ngày càng trở nên quyết liệt. Bỗng nhiên, một ánh chớp loé sáng, rồi thì sấm rền vang và mưa như trút. Những sắc màu sợ hãi thu mình lại và túm tụm với nhau để đẩy lùi nỗi sợ.

Giữa lúc hỗn loạn đó, Mưa cất tiếng ồm ồm:

Tất cả các người đều là một lũ ngốc. Các người cố tranh cãi xem ai là người thống trị thế giới... nhưng các người đâu biết rằng bản thân của từng người trong số các ngươi được tạo ra cho một mục đích riêng biệt và duy nhất?

Mưa vẫn tiếp tục:

Bắt đầu từ bây giờ, mỗi khi trời mưa, mỗi một người sẽ phải vắt ngang qua bầu trời trong cùng một cung sắc màu tuyệt đẹp, như một lời nhắc nhở rằng tất cả các ngươi đều có thể chung sống trong hoà bình.

Cầu vồng là dấu hiệu của hy vọng vào ngày mai. Và bất cứ khi nào có một cơn mưa xuống mặt đất, thì một cầu vồng sẽ xuất hiện trên bầu trời, nhắc cho chúng ta đánh giá đúng giá trị của từng người.

Phương Thảo
(Theo Chicken soup for the soul)

- Khoảng một nửa số người mới lây nhiễm HIV nằm trong độ tuổi từ 15 đến 24. Ở những nước bị tác động nghiêm trọng nhất, xấp xỉ 75% thiếu niên 15 tuổi sẽ bị chết vì AIDS... Đó là những con số đáng lo ngại liên quan đến giới trẻ.
Offline Brownie  
#31 Đã gửi : 13/05/2008 lúc 02:09:35(UTC)
brownie

Danh hiệu: Member

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 04-12-2007(UTC)
Bài viết: 1.211

Được cảm ơn: 5 lần trong 5 bài viết
Nếu tôi biết MM đẹp trai và phong độ như thế thì tôi sẽ kg để mất cơ hội!
Offline muonmang36  
#32 Đã gửi : 13/05/2008 lúc 02:09:53(UTC)
muonmang36

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 25-10-2007(UTC)
Bài viết: 2.837

Được cảm ơn: 39 lần trong 36 bài viết

Viết cho những kỷ niệm


- Tôi thích đôi giày cũ mà rất vừa vặn đôi chân bạn nhưng bạn lại thấy nó phù hợp với tôi hơn nên bạn để tôi đi.


- Tôi thích chiếc váy cũ mà bạn rất tự hào nhưng bạn không muốn măc thử xem sao.

- Tôi thích bức tranh mà bạn rất yêu quý nhưng bạn đã phải xé đi để sơn lại căn phòng.

- Tôi thích chiếc đồng hồ treo tường trong căn nhà đang sửa dù nó không còn chỉ thời gian nhưng mang theo những kỉ niệm ngày xưa.

- Tôi thích chiếc tem thư cũ kĩ vì nó không dùng để gửi thư nhưng đã nằm trong bộ sưu tập quý giá của riêng tôi.

- Tôi thích điếu thuốc chưa châm lửa mà bạn đang âu yếm trên kẽ tay bởi bạn vừa mới cai thuốc hôm qua.

- Tôi thích câu truyện kể về chiến thắng đầu tiên nằm trên giá sách của bạn mặc dù nó đã chìm trong muôn vàn cuốn truyện kể về những chiến tích huy hoàng hơn.

- Tôi thích cuốn tiểu thuyết mà bạn yêu thích - dù bạn luôn nghĩ là sẽ đọc lại nhưng bạn chỉ mang ra rồi lật dở ngẫu nhiên.

- Tôi thích tình cảm đã qua, những tình cảm mà khiến bạn mỗi khi nghĩ tới lại mỉm cười mãn nguyện chứ không phải là mỉm cười khi nghĩ đến.
- Khoảng một nửa số người mới lây nhiễm HIV nằm trong độ tuổi từ 15 đến 24. Ở những nước bị tác động nghiêm trọng nhất, xấp xỉ 75% thiếu niên 15 tuổi sẽ bị chết vì AIDS... Đó là những con số đáng lo ngại liên quan đến giới trẻ.
Offline muonmang36  
#33 Đã gửi : 13/05/2008 lúc 02:10:18(UTC)
muonmang36

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 25-10-2007(UTC)
Bài viết: 2.837

Được cảm ơn: 39 lần trong 36 bài viết

Nếu tôi biết rằng...


Nếu tôi biết rằng đó là lần cuối cùng tôi nhìn thấy bạn ngủ say, tôi sẽ giữ bạn thật chặt và nguyện cầu Thượng Đế giữ gìn tâm hồn bạn. Nếu tôi biết rằng đó là lần cuối cùng tôi thấy bạn bước ra ngoài, tôi sẽ ôm chặt lấy bạn và gọi bạn quay về. Nếu tôi biết đó là lần cuối cùng tôi nghe thấy tên bạn được xướng lên trong lời chúc mừng, tôi sẽ lưu lại từng lời nói, hành động của bạn trong những cuộn băng video và sẽ xem đi xem lại chúng nhiều ngày.


Nếu tôi biết rằng đó là lần cuối cùng để tôi có thể dành một hoặc hai phút còn sót lại, tôi sẽ dừng lại và nói "Mình yêu thương, quý bạn lắm!", dù bạn ra vẻ bạn dư biết điều đó. Ngày mai sẽ tạo nên sự quên lãng, đó là một điều chắc chắn; và chúng ta sẽ không bao giờ có cơ hội thứ hai để làm đúng mọi việc. Có nhiều cách để nói lời yêu thương và nhiều cơ hội để chứng tỏ rằng chúng ta có thể làm được tất cả mọi việc. Chỉ trong trường hợp tôi trở nên lầm lẫn và ngày hôm nay là tất cả những gì tôi có, tôi sẽ nói rằng tôi yêu thương, quý mến bạn đến dường nào. Tôi hy vọng sẽ không bao giờ quên rằng ngày mai đã được hứa dành cho một người và ngày hôm nay có thể là lần cuối cùng bạn có cơ hội được ôm người bạn yêu thương thật chặt vào lòng.

Nếu bạn đang chờ đến ngày mai, tại sao lại không thực hiện mọi thứ ngay trong hôm nay? Bởi nếu ngày mai không bao giờ tới, bạn sẽ phải hối tiếc rất nhiều vì đã không dành những phút giây hiếm hoi còn lại để sẻ chia một nụ cười,và rằng bạn đã quá bận rộn để tặng ban những gì có thể giúp ước mơ của một người thành sự thật. Hãy giữ những người mà bạn thật sự yêu thương trong vòng tay của mình, thì thầm vào tai họ, nói với họ rằng bạn yêu thương họ nhiều như thế nào và rằng sẽ luôn giữ hình ảnh thân yêu của họ.

Hãy dành thời gian để nói "Mình xin lỗi!", "Tha thứ cho mình nhé!", "Cảm ơn", hay "Không sao! Mọi việc sẽ ổn cả thôi!". Và nếu ngày mai không bao giờ đến, bạn sẽ không phải hối tiếc về ngày hôm nay một khi bạn đã nói những lời trên. Hãy biết xin lỗi và bắt đầu lại và nói với những người thương yêu bạn rằng bạn cũng yêu thương họ rất nhiều!
- Khoảng một nửa số người mới lây nhiễm HIV nằm trong độ tuổi từ 15 đến 24. Ở những nước bị tác động nghiêm trọng nhất, xấp xỉ 75% thiếu niên 15 tuổi sẽ bị chết vì AIDS... Đó là những con số đáng lo ngại liên quan đến giới trẻ.
Offline muonmang36  
#34 Đã gửi : 13/05/2008 lúc 02:10:43(UTC)
muonmang36

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 25-10-2007(UTC)
Bài viết: 2.837

Được cảm ơn: 39 lần trong 36 bài viết

Hãy luôn nghĩ về những người yêu thương bạn


Nếu ai đó làm tổn thương bạn và nói những lời không suy nghĩ, hãy nhớ những gì bạn đọc sau đây...


Với mỗi người làm bạn khóc, sẽ có ba người làm bạn cười, và một nụ cười sẽ tồn tại thật lâu, thật lâu nhưng giọt nước mắt thì chỉ tồn tại trong một lúc.

Đừng để ai đó ghét thế giới này bởi vì bạn ghét nó. Bên cạnh những đám mây vẫn là ông mặt trời vàng ấm áp, và một vầng trời xanh thẫm.

Nếu ai đó một điều gì đó tội lỗi, đừng để nó hằn sâu vào bạn. Những khám phá của bạn luôn là những điều quan trọng và những lỗi lầm của bạn sẽ không phải là tất cả - nếu bạn biết vượt qua.

Vì thế để có thể hành động một cách đích xác, hãy nghĩ đến những người yêu thương bạn. Và đừng để điều gì làm hỏng một ngày của bạn.
- Khoảng một nửa số người mới lây nhiễm HIV nằm trong độ tuổi từ 15 đến 24. Ở những nước bị tác động nghiêm trọng nhất, xấp xỉ 75% thiếu niên 15 tuổi sẽ bị chết vì AIDS... Đó là những con số đáng lo ngại liên quan đến giới trẻ.
Offline muonmang36  
#35 Đã gửi : 13/05/2008 lúc 02:11:17(UTC)
muonmang36

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 25-10-2007(UTC)
Bài viết: 2.837

Được cảm ơn: 39 lần trong 36 bài viết

Bạn có biết rằng...


- Bạn có biết rằng mình thường hay trách rằng: Bạn không hay quan tâm đến mình bởi vì mình rất quý trọng sự quan tâm của bạn dành cho mình. Mình sợ đến một ngày nào đó mình không cần nó nữa và sẽ trở thành một người vô cảm trước những gì tốt đẹp bạn dành cho mình của bạn.


- Bạn có biết rằng mình rất quan tâm đến bạn vì mình nghĩ rằng bạn cần sự quan tâm đó, nhưng có lẽ điều đó đôi khi đã làm bạn cảm thấy hơi khó chịu. Mình chỉ sợ đến một ngày nào đó mình sẽ lãnh đạm trước những nỗi buồn, sự đau khổ của bạn vì mình nghĩ rằng bạn sẽ không cần người để lắng nghe bạn thổn thức.
- Bạn có biết rằng mình cảm thấy rất buồn khi những tình cảm tốt đẹp của mình, tất cả là dành cho bạn vì mình nghĩ rằng bạn biết trân trọng nó. Nhưng một sự thật phũ phàng là mình sẽ phải ngồi trong bóng tối để suy nghĩ lại rằng: Bạn có thật sự cần nó không ? Vì bạn ạ ! Tình cảm là một cái gì đó cho đi mà không hề đòi trả công, nhưng nó sẽ chết khát khi người ta không biết tưới mát cho nó.
- Bạn có biết rằng: Mình rất hay lặp lại lời chúc: Your Dreams will become true if you believe in you ! I hope that You are always happy and successful for doing every thing at every where ! I believe in you !" không phải bởi vì mình chẳng còn câu gì để nói, mà...Đó là tất cả những gì mình mong muốn bạn sẽ có được, đó là những lời chúc chân thành từ tận sâu thẳm trong trái tim ! Chỉ bấy nhiêu thôi nhưng đối với mình đó là sự phấn đấu cả cuộc đời. Mình hy vọng rằng: Mỗi khi bạn gặp khó khăn, nỗi buồn trong cuộc sống hãy nghĩ tới những dòng chữ này và hãy luôn nhớ rằng mình đang ở bên cạnh bạn.

Nhưng....Mình đã giận bạn.
- Bạn nghĩ mình thật tàn nhẫn khi viết thư và nói rằng: "Sẽ quên hết mọi thứ và làm lại từ đầu". Thực ra bạn có biết rằng: Mình đã ngồi thức bao đêm, đã tự tàn nhẫn với chính mình trước khi viết cho bạn bức thư đó. Và mình chỉ mong muốn rằng sau bức thư đó quan hệ của chúng ta sẽ tốt hơn mà thôi.
- Bạn có biết rằng: Mặc dù có một số chuyện mình rất giận bạn, nhưng mình đã không cho bạn giải thích. Có thể bạn sẽ cho mình thật sự tồi tệ nhưng mình nghĩ rằng nên làm như thế vì sẽ tốt hơn cho cả hai ta.
- Bạn có biết rằng: Khi nhìn bạn buồn, mình đã rất muốn chạy đến bên bạn để an ủi bạn. Nhưng mình đã không làm vì mình nghĩ rằng có thể bạn không cần sự quan tâm đó.
- Bạn có biết rằng: Mình đã phải luôn luôn tự lừa dối mình, luôn luôn cố gắng tươi cười mặc dù con tim đang tự nguyền rủa mình khi biết tình bạn của chúng ta sắp tan vỡ không ?
- Bạn có biết rằng dù mình nói, mình viết như thể là không cần tình bạn của chúng ta nữa nhưng sự thực thì ngược lại. Người bạn bé nhỏ của tôi ạ ! Mình luôn luôn rất chân trọng những giây phút vui vẻ khi chúng ta đùa vui, những giây phút lãng mạn khi chúng ta cùng nhau đi và hàn huyên tâm sự dưới trời lớt phớt mưa bay, những giây phút hứng thú khi chúng ta học chung ! Đối với mình đó là những quãng thời gian thật đẹp đẽ biết bao.
- Bạn có biết rằng: Bạn là người con gái đầu tiên đã gọi điện cho mình mà không nói được câu gì ngoài những giọt nước mắt trên mi. Đó mãi mãi là một hình ảnh đẹp đẽ không bao giờ phai nhòa trong tâm trí mình.

Và Bạn có biết rằng...Mình vẫn còn rất giận bạn, bởi vì mình vẫn còn rất nâng niu, trân trọng tình bạn của chúng ta ! Bạn ạ ! "Thương nhau lắm thì cắn nhau đau", Người bạn thật sự là người bạn luôn ở bên bạn ngay cả khi đang rất giận dỗi bạn.
- Khoảng một nửa số người mới lây nhiễm HIV nằm trong độ tuổi từ 15 đến 24. Ở những nước bị tác động nghiêm trọng nhất, xấp xỉ 75% thiếu niên 15 tuổi sẽ bị chết vì AIDS... Đó là những con số đáng lo ngại liên quan đến giới trẻ.
Offline muonmang36  
#36 Đã gửi : 13/05/2008 lúc 02:11:53(UTC)
muonmang36

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 25-10-2007(UTC)
Bài viết: 2.837

Được cảm ơn: 39 lần trong 36 bài viết
Cậu Có Tin Là Tớ Thật Lòng?


Cậu thân mến!
Tớ nói dối cậu biết bao nhiêu lần rồi! Như hôm cậu gặp tớ dắt xe dọc đường, cái hôm cậu muốn dắt xe hộ tớ nhưng tớ đã từ chối rất gay gắt ấy. Thực ra, tớ thực sự muốn cậu đi cùng cho đỡ buồn. Nhưng tớ đành phải...làm khác đi với cậu, vì cậu khác những bạn khác mà.

Hay như hôm cậu đá bóng bị ngã, các bạn gái khác xúm xít quanh cậu. Tớ ngồi như phỗng ở xa nhìn lại, và đã làm lơ ánh mắt đầy ngạc nhiên của cậu... Tớ cũng...dối cậu nốt đấy! Trong thâm tâm, tớ muốn lại bên cậu lắm nhưng không thể, khi mà bao bạn gái đang vây lấy cậu.
Mà cậu không thấy ngạc nhiên khi tớ thích Arsenal sao? Tớ lại dối cậu thêm một lần nữa rồi. Là con gái, tớ cũng thích MU và anh David Beckham đẹp giai lắm chứ, nhưng tớ đành hi sinh sở thích của mình để có điểm khác biệt với cậu.
Không chỉ dối về sở thích, trong học tập tớ cũng nói dối cậu nốt. Cậu nghĩ những bài toán tớ nhờ cậu toàn là những bài tớ chịu à? Thực ra, nhiều bài tớ làm thừa sức. Nhưng đừng nghĩ tớ lợi dụng cậu nhé, nếu là một bạn gái khác, rồi cũng đến lúc bạn ấy dối cậu về học vấn và sở thích, chỉ để "đo" sự tận tình ở cậu thôi đấy.
À, tớ nhớ là một hôm cậu rất giận, vì bắt quả tang tớ đang ngồi...kể tội cậu với mấy đứa bạn gái. Cậu hãy tin rằng tớ chỉ đang cố che đi suy nghĩ thật về cậu. Nếu tớ ghét cậu thật thì sẽ không bao giờ thèm nhắc tên cậu đâu. Tớ quý cậu nhưng không dám và không biết cách thể hiện, tớ đành dối bạn bè, dối cậu, và dối cả tớ như thế đấy!

Tất nhiên cậu có thể nghĩ bức thư này là một trò đùa, ngày hôm nay là ngày để mọi người đùa vui mà...Nhưng, hơn hai năm học qua, tớ đã dối cậu rất nhiều. Vậy thì tại sao, trong ngày 1/4 này tớ lại không thử ngược lại, nói thật một lần với cậu.
Tớ viết xong và đọc lại bức thư. (Con gái chúng tớ không viết xong là gửi đi ngay như bọn cậu đâu), hình như tớ hơi thật thà quá thì phải! Tớ rất muốn cậu đọc được những dòng chữ này, nhưng tớ cũng sợ cậu đọc được chúng, cũng như cảm xúc của tớ ấy, vừa muốn để cậu biết, lại vừa sợ cậu biết, con gái là như vậy mà cậu! Thôi, hay tớ kẹp nó vào nhật ký nhé, đến lúc cả hai chúng mình thật lớn, tớ sẽ đưa cậu đọc...Mà đọc xong cậu sẽ nói gì với tớ nhỉ? Cậu có tin tớ đã nói thật không? Nói thật trong ngày cả thế giới nói dối - cậu dám tin không?
- Khoảng một nửa số người mới lây nhiễm HIV nằm trong độ tuổi từ 15 đến 24. Ở những nước bị tác động nghiêm trọng nhất, xấp xỉ 75% thiếu niên 15 tuổi sẽ bị chết vì AIDS... Đó là những con số đáng lo ngại liên quan đến giới trẻ.
Offline muonmang36  
#37 Đã gửi : 13/05/2008 lúc 02:12:38(UTC)
muonmang36

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 25-10-2007(UTC)
Bài viết: 2.837

Được cảm ơn: 39 lần trong 36 bài viết

Tình Bạn Là Mãi Mãi


Trong một giây phút nào đó trong cuộc sống, bạn tìm thấy đươc một người bạn thân...

Đó là người có thể thay đổi cuộc sống của bạn dù chỉ là một phần nhỏ nào đó

Là người có thể làm cho bạn cười đến ngặt nghẽo đến nỗi bạn không thể dừng lại

Là ngưởi làm cho bạn tin rằgn thế giới này thật sự tốt đẹp

Là người đã ngồi hàng giờ để thuyết phục bạn rằng thật sự cánh cửa cuộc đời vẫn chưa đóng lại với bạn và nó đang cho bạn mở ra

Đó chính là người bạn mãi mãi...

Khi bạn ngã qụy và thế gíơi quanh bạn dường như qúa đen tối và trống rỗng, người bạn ấy sẽ nâng bạn lên và làm cho sự đen tối , trống rỗng của thế giới ấy bỗng vụt sáng lên và lấp đầy những tróng rỗng ấy

Người bạn ấy có thể dắt bạn qua những giây phút khó khăn của cuộc sống, lúc buồn và cả những lúc rối trí, Người bạn ấy sẽ nắm lấy tay bạn và nói với bạn rằng mọi chuyện rồi sẽ tốt đẹp

Và nếu bạn đã tìm thấy một ngừơi bạn như thế, bạn đã cảm thấy hạnh phúc và đầy đủ, bởi vì bạn không cần lo âu, bạn đã có một tình bạn mãi mãi trong cuộc đời và nó sẽ khôgn bao giờ kết thúc...

Nghĩ về bạn và tôi muốn nói rằng ...những ý nghĩ của bạn làm sáng lên những ngày tháng cô đơn, bằng cách nào đó mà bạn luôn ở đó, với nụ cười và sự vui vẻ, với tình cảm dành để chia sẻ....Bạn làm tôi mỉm cừơi những khi tôi buồn bã nhất...Bạn là ngừơi bạn thân nhất mà tôi đã có ....Cảm ơn vì đã là bạn của tôi
- Khoảng một nửa số người mới lây nhiễm HIV nằm trong độ tuổi từ 15 đến 24. Ở những nước bị tác động nghiêm trọng nhất, xấp xỉ 75% thiếu niên 15 tuổi sẽ bị chết vì AIDS... Đó là những con số đáng lo ngại liên quan đến giới trẻ.
Offline muonmang36  
#38 Đã gửi : 13/05/2008 lúc 02:13:44(UTC)
muonmang36

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 25-10-2007(UTC)
Bài viết: 2.837

Được cảm ơn: 39 lần trong 36 bài viết

Chuyện ở đỉnh tháp


Chú bé lên mười, John Mcneil, chạy chân đất ra cửa vào một ngày gió lộng, lạnh lẽo của tháng hai, và rồi chạy thẳng đến cột tháp cao 125 bộ, dẫn điện cao thế ở phía sau nhà gia đình Mcneil. John không hề nhận thức đến những nguy hiểm nơi tháp điện, cái cột tháp này mang nguồn điện từ đập thủy điện Hoover về cho cộng đồng dân cư ở nam Arizona. John không biết là cột tháp mang 230.000 volt điện giật chết người trên những sợi dây bạc của nó. John cũng không hề nhận ra mình đã quên không mang giày. John bị chứng tự kỷ (autism), một chứng bệnh khiến bé không có nhận thức với thế giới bên ngoài, bé chỉ sống trong thế giới những suy nghĩ riêng tư của mình. Ngày hôm nay mọi suy nghĩ của bé chỉ hướng về việc leo lên đỉnh cột tháp, để sờ được nền trời và cảm nhận nếu được bay thì sẽ như thế nào.

Trước đây bé đã từng chạy băng qua sân tập thể thao nhưng bé chưa bao giờ leo qua được hàng nấc cao 25 bộ. Vì anh trai lớn 17 tuổi của bé, anh James, luôn để mắt trông chừng em, và luôn sát bên em. James luôn bên cạnh không để em trai mình bị nguy hiểm. Nhưng hôm nay thì khác. Hôm nay John đã chạy ra khỏi nhà trước khi James kịp nhận ra. Đến khi James nhận ra em không có ở nhà thì John đã leo qua hàng nấc cao 24 bộ và leo lên cột tháp lên trời. Như mọi đứa trẻ mắc chứng tự kỷ, John không hề biết sợ hoặc biết nguy hiểm có nghĩa là gì. Nhưng James thì lại nhận ra mình đang đối đầu với cái mà cậu sợ nhất trên đời, đó là sợ độ cao.
James hiểu rõ nguy hiểm khi leo lên tháp điện, nhưng cậu vẫn phải leo đuổi theo em trên tháp điện đó, leo tới đỉnh tháp, cố gắng nén nỗi sợ độ cao, mắt không nhìn xuống dưới chân tháp. Cuối cùng James cũng túm được em trai, và cứ thế tay phải giữ chặt em, tay trái James bám vào một thanh sắt để giữ cho cả hai không rơi.

James run cả người. Cậu lạnh cóng và kinh sợ, nhưng cậu không hề buông tay khỏi John. John vùng vẫy muốn bay nhưng James cố giữ chặt. Tay James bắt đầu tê đi và James chỉ sợ nếu mình buông tay thì cả hai sẽ rơi vào chỗ chết.

Chỉ trong giây phút mà cảm thấy dài như hàng giờ đồng hồ, trong khi hai đứa trẻ vẫn đứng lửng lơ trên thanh sắt chỉ rộng có ba inch. James cố ca hát để trấn an con tim đang đập hoảng loạn của mình cũng như để em John đừng để ý đến toán cứu hộ đang bắt đầu hoạt động bên dưới.

Hàng trăm người đang tụ tập nơi chân tháp. Đứng cheo leo từ trên cao nhìn xuống, James thấy họ nhỏ như những con kiến. Những chiếc trực thăng bắt đầu bay đảo ầm ĩ chung quanh, truyền hình ảnh hai đứa bé trai đang bám vào tháp điện, nổi bật trên nền trời xanh đến với hàng triệu màn hình trong cả nước. Xe chữa lửa và những xe cấp cứu khác chạy vội đến hiện trường. Một anh lính cứu hỏa đã leo lên tới chỗ hai đứa trẻ cố bám để giữ mạng. Anh nhanh chóng cột chúng một cách an toàn vào thanh sắt.

Sau đó toán cứu hộ cần đến một xe cẩu đặc biệt, loại Condor để mang James và John xuống. May mắn là tình cờ có một xe cẩu ở khu xây dựng bên cạnh. Những người cứu hộ đành kiên nhẫn chờ xe tới. Cuối cùng thì xe đã tới và hai đứa trẻ được đưa xuống trong tiếng vỗ tay và hoan hô rôm rả của mọi người.

Người ta khen James là một anh hùng, nhưng James không kịp có thì giờ nghe những lời khen tặng ấy. Cậu muốn ở cạnh em trai mình lúc ấy đang được chở đến bệnh viện để chăm sóc sau thời gian đứng ở ngoài trời giá lạnh.

Không phải mọi thiên thần đều có cánh và hào quang xung quanh đầu. Phần lớn các thiên thần không được nhận ra. Vậy mà, vào một ngày gió lộng và lạnh buốt, hàng trăm người đã kịp thấy, lần đầu tiên và có lẽ là lần duy nhất, một thiên thần hộ mệnh trong hình hài một cậu bé 17 tuổi mang tên James.
- Khoảng một nửa số người mới lây nhiễm HIV nằm trong độ tuổi từ 15 đến 24. Ở những nước bị tác động nghiêm trọng nhất, xấp xỉ 75% thiếu niên 15 tuổi sẽ bị chết vì AIDS... Đó là những con số đáng lo ngại liên quan đến giới trẻ.
Offline muonmang36  
#39 Đã gửi : 13/05/2008 lúc 02:14:24(UTC)
muonmang36

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 25-10-2007(UTC)
Bài viết: 2.837

Được cảm ơn: 39 lần trong 36 bài viết

Nhật kí của bố


Tôi viết lên những dòng này để nói hộ những tâm sự chất chứa trong lòng của bố tôi. Một lần, rất tình cờ, tôi đọc được trang hồi ký của bố. Trang hồi ký viết về một lần bố đi họp lớp, về cả những điều mà người không bao giờ nói...

Tuần trước, nghe bạn bè cũ nhắn tin là sắp họp lớp. Đã bao năm rồi còn gì? Không biết lần này có tề tựu được đông đủ không? Nghĩ đến lúc lại được ngồi bên nhau, như ngày xưa 37 đứa cùng chung một lớp. Bạn bè xưa tứ tán bốn phương, đứa giàu, đứa nghèo, đứa an nhàn, kẻ vất vả. Có đứa đã lên chức ông bà, nhưng cũng có đứa giờ này vẫn còn độc thân.
Lớp trưởng mẫn cán năm xưa giờ đã là ông chủ tịch tỉnh, đến họp lớp bằng xe con. Thằng Tài ngày xưa nghịch như quỷ sứ mà bây giờ làm giám đốc hẳn hoi, xe đưa xe đón. Cả mấy đứa mãi tận trời Tây xa xôi cũng lặn lội tìm về, ôm nhau khóc ròng, nói rằng ở bên xứ người cô đơn lắm, nghĩ lại thấy thương!

Rồi thằng Hai, trông dáng quanh năm vất vả. Đến họp lớp mà vẫn quần ống thấp ống cao, uống nốt chén rượu nhạt rồi vội vội vàng vàng về sớm vì đang dở buổi cày - cuộc sống vẫn còn bộn bề vất vả

Cuối cùng, sau bao năm trời cách biệt, chúng ta lại được ngồi bên nhau. Tạm quên đi sự đời, tay bắt mặt mừng và ôm nhau thật lâu cho thoả lòng mong nhớ. Cùng nhâm nhi chén rượu nhạt, ôn lại quá khứ, thế là ấm lòng. Rồi không biết bao lâu nữa mới lại gặp được nhau...

Thấm thoắt thế mà đã mấy chục năm, chúng ta đã sắp già mất rồi. Nhưng kỷ niệm thì vẫn còn vẹn nguyên trong tâm trí .Bên chén rượu, những câu chuyện tưởng như nói hoài không bao giờ hết, về trường xưa, thầy cũ, về một thời nhất quỷ nhì ma. Nhưng cũng có lúc, tự nhiên chúng ta lặng đi, chìm vào hoài niệm, chìm vào tiếc nuối. Mới đó thôi mà đã mấy chục năm trời...

Và tôi, tôi lại được gặp em. Em của ngày xưa cùng tôi hát bài "Thời hoa đỏ"... Em của ngày xưa mà một ánh mắt ta trao nhau cũng ngượng ngùng. Em của ngày xưa mà lời yêu tôi chưa bao giờ dám nói... Mái tóc thề ngày xưa giờ đã thêm sợi bạc. Cả tôi và em giờ đã yên bề gia thất, mỗi người đều có cái lo toan của riêng mình phải không em? Nhưng không hiểu sao hôm nay, có phải do rượu hay không mà nhìn em, tôi vẫn không giấu nổi một chút bồi hồi, một chút thôi...

Gặp nhau một chốc để rồi lại xa nhau, lại tứ tán bốn phương trong cuộc mưu sinh cơm áo gạo tiền. Phút cuối, ngồi lặng bên nhau, cùng hát bài hát lớp tự sáng tác năm nào mà bùi ngùi, rồi khóc. Tiếng khóc của những người đã đi qua bao thăng trầm của cuộc sống nghẹn ngào không bứt lên thành tiếng. Tưởng rằng họp lớp chỉ toàn niềm vui, ai ngờ lại phải rơi nước mắt? Bài hát xưa của lớp bao năm rồi mà ai cũng nhớ. Bởi mỗi người đều trân trọng giữ một khoảng ký ức xưa cho riêng mình. Chia tay nhau, tự hứa với nhau sống thật tốt. Để khi có dịp lại được ngồi bên nhau, vẹn nguyên như thuở ban đầu.
- Khoảng một nửa số người mới lây nhiễm HIV nằm trong độ tuổi từ 15 đến 24. Ở những nước bị tác động nghiêm trọng nhất, xấp xỉ 75% thiếu niên 15 tuổi sẽ bị chết vì AIDS... Đó là những con số đáng lo ngại liên quan đến giới trẻ.
Offline muonmang36  
#40 Đã gửi : 13/05/2008 lúc 02:15:15(UTC)
muonmang36

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 25-10-2007(UTC)
Bài viết: 2.837

Được cảm ơn: 39 lần trong 36 bài viết
Những lần mẹ nói yêu con


Mẹ nói "Mẹ yêu con"khi đét cho con mấy cái thật đau vào mông vì cái tội lỉnh ra bờ sông chơi một mình giữa trưa nắng.Lúc ấy con cũng hậm hực lắm,nhưng chớ lại mới thấy thương mẹ.Có phải lúc đó nggười con nhễ nhại mồ hôi,đầu tóc nóng ran do ko đội mũ?Con mải mê chơi nhưng cũng không biết mẹ đang phát sốt lên vì lo langĐungs là con đã không biết những khoảnh khắc ấy khó khăn đối với mẹ như thế nào.

Mẹ nói "Mẹ yêu con" khi gò lưng đạp thật nhanh về nhà lúc tan ca trực đêm.Sợ rùng mình lúc đi ngang qua nghĩa trang dưới cái ánh trăng xam xám lành lạnh.Chỉ có suy nghĩ về đứa con đang khóc ngằn ngặt trong tay bố mới giúp mẹ khỏi hét toáng lên vì một con chuột chạy vụt qua lốp xe hay lặng người đi truớc một cái bóng cây chập chờn trên đường đầy đe dọa.

Mẹ nói "Mẹ yêu con" khi con vừa mở mắt ra đã thấy gói xôi ngô to tướng mẹ đặt trên bàn,khi đó con mới nhớ lại tối qua con đã tỉ tê với cả nhà về món xôi ngô thằng bạn chiêu đãi hôm nọ ở lớp.

Mẹ nói "Mẹ yêu con" lúc kiên nhẫn ngồi nghe con "buôn dưa" về "cái đứa đáng ghét cứ hay gửi thư cho con".Con nhớ mắt mẹ như đang nhớ lại điều gì,miệng cười nhẹ.Nhưng rồi khi cô con gái kết thúc câu chuyện thì mẹ lại "Gì thì gì,xin cô cứ học hành cho tử tế đã cô ơi" cũng là vì "mẹ yêu con" mà!

Mẹ nói "Mẹ yêu con" khi mắng cho con một trận vì đống quần áo chưa giặt cứ treo đầy trên mắc.Nhưng để rồi một lát sau đã thấy mẹ lặng lẽ đem quần áo của con đi giặt,lẩm bẩm "Khổ thân nó,thi cử đến nơi rồi!Học hốc hác cả người!"

Mẹ nói "Mẹ yêu con" khi đèo con đến địa điểm thi đại học và xua tay: "Con vào đi,làm bài tốt nhé! Mẹ chờ cho con vào phòng rồi sẽ về ngay."Cái sự "về ngay" của mẹ nghĩa là ba tiếng đồng hồ hết đứng lại ngồi còn căng thẳng hơn cả con đang ngồi trong phòng thi.Hết giờ làm bài,con vừa ra đã thấy mẹ. "Mẹ vừa từ nha đến đây,chứ ai dại đứng đây làm gì cho chết nắng."

Ba tiếng "Mẹ yêu con" mẹ chẳng viết ra mà cũng hiếm khi nói thế.Nhưng con đã nghe thấy,đã nhìn thấy ba tiếng ấy hàng ngàn hàng triệu lần.Chỉ cần biết cách nhìn.Chỉ cần biết cách nghe.Con biết mẹ chẳng biết phím Shift là gì đâu,nhưng mẹ có thể viết hoa thật đậm Tình-Yêu-Thương đúng không mẹ?

Còn bạn,bạn có bao nhiêu cách để nói "Con yêu mẹ"?
- Khoảng một nửa số người mới lây nhiễm HIV nằm trong độ tuổi từ 15 đến 24. Ở những nước bị tác động nghiêm trọng nhất, xấp xỉ 75% thiếu niên 15 tuổi sẽ bị chết vì AIDS... Đó là những con số đáng lo ngại liên quan đến giới trẻ.
Rss Feed  Atom Feed
Ai đang xem chủ đề này?
Guest (2)
3 Trang<123>
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.