Trang chủ HIV  |  Web Link  |  Giới thiệu |  Liên hệ  |  English 
hiv logo

Thông báo

Icon
Error

Đăng nhập


Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to last unread
Offline tinh thanh hung  
#1 Đã gửi : 30/07/2008 lúc 10:09:23(UTC)
Tinh Thanh Hung
Danh hiệu: Mái ấm Tình Thân

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 24-07-2008(UTC)
Bài viết: 50

<font face=""> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt; tab-stops: 176.0pt right 470.25pt"><font size="5"><em><span style="mso-tab-count: 1">&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp; </span><font size="3"><strong><font size="4">MOT THOI GIAN&nbsp; SAU</font></strong>…<span style="mso-tab-count: 1">&nbsp;</span><span style="mso-tab-count: 1">&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp; </span><?xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:office" /><otongue></otongue></font></em></font></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt; TEXT-ALIGN: justify"><otongue>&nbsp;</otongue></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="mso-tab-count: 1">&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp; </span><font size="4">V<span style="FONT-FAMILY: Arial">ậ</span><span style="mso-bidi-font-family: '.VnTime'">y</span> là 1 n<span style="FONT-FAMILY: Arial">ă</span>m <span style="FONT-FAMILY: Arial">đã trôi qua, vừa tròn 1 năm. Thời gian trôi thật nhanh và thật vô tình. Tôi chưa từng thấy bất cứ thứ gì, điều gì,…trên thế giới này lại lạnh lùng và vô tình như thế. Nó khác với những vật vô tri khác, có một câu hát trong một bài hát tôi đã từng nghe: “rằng một ngày sỏi đá cũng cần nhau”! Nhưng thời gian nó chẳng cần ai, nó chưa bao giờ chờ đợi ai và chưa bao giờ dừng lại dẫu có nhiều khi chỉ cần 1 giây là có thể cứu sống được một mạng người. Nhưng, có điều tôi không hiểu cái thứ, cái điều lạnh lùng, vô tri có tên gọi “ Thời gian” ấy lại có khả năng chữa lành vết thương và làm dịu nỗi đau của con người, điều đó đã rất quen thuộc trong cuộc sống của chúng ta: người vợ đau khổ tột cùng khi mất đi người chồng mình rất mực yêu thương nhưng “một thời gian sau” người ta nhìn thấy cô đang tay trong tay hạnh phúc bên người chồng mới. Người mẹ đã rất đau đớn khi mất đi đứa con yêu dấu nhất nhưng (vẫn cụm từ quen thuộc ấy) “một thời gian sau” người ta nhìn thấy bà đang đùa vui với con chó nhỏ sau vườn nhà. Chẳng ai có lỗi khi không sống mãi với những nỗi đau đó, cuộc sống cần phải như vậy! Những gì đã xảy ra thì sẽ mãi tồn tại, sự thật thì không thể thay đổi và người chết thì không thể sống lại còn người sống thì không thể sống mãi với nỗi đau và những mất mát của mình. Tất cả sẽ trở thành quá khứ, sẽ qua và sẽ ổn!</span> <span style="FONT-FAMILY: Arial"><otongue></otongue></span></font></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="FONT-FAMILY: Arial"><font size="4">Y học phương Đông và phương Tây đều đưa ra kết luận: “ Thân bệnh dễ chữa, tâm bệnh khó lành”. Lý thuyết đó đã được CM, đã thuyết phục hầu hết cả thế giới này. Vậy mà “Thời gian” lại là phương thuốc thần dược chữa lành tâm bệnh.<otongue></otongue></font></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="FONT-FAMILY: Arial"><font size="4">Thời điểm này của 1 năm về trước, cuộc đời tôi thật tăm tối, nhớ lại tôi thấy thật đáng sợ, có thể nói là nỗi sợ hãi lớn nhất trong cuộc đời tôi, nếu tôi có thể sống đến 70t thì có lẽ tôi cũng sẽ không gặp phải nỗi sợ nào khủng khiếp như thế nữa, nó là nhất, nó đã lên đến đỉnh điểm…Sao tôi lại có thể mắc căn bệnh đó chứ?! Sao lại có thể là tôi?! Một nỗi sợ hãi tột cùng mà bây giờ tôi cảm thấy tôi có thể chạm được vào nó mà không cần dùng đến một loạt các động từ để miêu tả (ân hận, dày vò, vật vã, căm thù, muốn gào thét…), nỗi cô đơn và những giọt nước mắt đắng cay… Tôi căm hận chính mình, tôi muốn nó phải chết, phải trả giá cho sai lầm của nó. Tôi nghĩ nhất định phải chết, cần phải chết, chết thích thật…tất cả sẽ êm thấm và nhẹ nhàng…<otongue></otongue></font></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="FONT-FAMILY: Arial"><font size="4">“Một thời gian sau”, 1 năm sau, bây giờ khi ngồi viết những dòng chữ này tôi đang mỉm cười, tôi cười vì suy nghĩ thích chết đó của mình chứ không phải cười vì cho rằng mình ngu ngốc đâu. Đó là diễn biến tâm lý rất bình thường của con người thôi. Khi quá đau khổ và cảm thấy không còn sức chịu đựng thì người ta thường nghĩ đến cái chết và xem đó là lối thoát duy nhất để khi nếu được sống lại, tôi tin chắc, không một ai muốn chết nữa. Đến lúc ấy thì đã quá muộn rồi! Tôi thực sự là kẻ ngu ngốc nếu ngày đó tự kết thúc cuộc đời mình. Bây giờ, tôi nhận thấy tôi rất căm ghét con người yếu hèn của tôi 1 năm về trước và tôi sợ chết lắm, sợ nhất trên đời này. Cuộc đời tôi còn dài mà, tôi còn có nhiều người để quan tâm, còn có nhiều việc phải làm và nhất định phải tìm cho bằng được “nửa còn lại” của mình…Tôi còn nợ đời nhiều lắm!<otongue></otongue></font></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="FONT-FAMILY: Arial"><font size="4">Cách duy nhất để vượt qua nỗi sợ hãi là phải đối mặt với nỗi sợ hãi đó, đừng bao giờ để nó khống chế tinh thần và ý chí sống của mình, nó sẽ không khiến ta chết ngay đâu (vì bản thân ta cũng không dám chết) mà nó sẽ rút dần hết sinh khí trong con người ta…Tôi đã trải qua, đã ý thức được sự sống thật vô cùng quý giá nên giờ đây tôi hoàn toàn có thể làm chủ suy nghĩ của mình. Nỗi sợ hãi mà tôi cho là lớn nhất ấy sẽ giúp tôi miễn dịch<span style="mso-spacerun: yes">&nbsp; </span>được với mọi đau khổ và bất hạnh mà tôi có thể không may gặp phải lần nữa trong cuộc đời mình. Thân bệnh của chúng ta sẽ có y học và những con người hướng thiện giúp đỡ, còn tâm bệnh của chúng ta thì chỉ có chúng ta mới có thể giúp được bản thân mình. Một câu thôi: “ Hãy hợp tác”!<otongue></otongue></font></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="FONT-FAMILY: Arial"><font size="4">Tôi mong các bạn và tôi hãy “quẳng gánh lo đi mà vui sống”, sống và làm nhiều việc tốt, tôi biết nói luôn dễ hơn làm nhưng ít nhất khi nói ra những suy nghĩ đó, trước tiên sẽ giúp ta biết hướng tới những điều tốt đẹp. Tôi đã học được cách suy nghĩ sâu hơn và nhìn xa hơn để thấy được mình là người may mắn. Vụ sập cầu Cần Thơ và những cơn bão đã qua hay sắp đến và sẽ đến đã và sẽ cướp đi hàng nghìn sinh mạng…Tôi thật may mắn! <otongue></otongue></font></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt; TEXT-ALIGN: justify"><font size="4"><span style="FONT-FAMILY: Arial">Tôi yêu bản thân mình, tôi yêu những người sống quanh tôi, những người&nbsp;đã đang và</span><span style="FONT-FAMILY: Arial">&nbsp;sẽ là bạn của tôi và tôi yêu cuộc sống này!<otongue></otongue></span></font></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="FONT-FAMILY: Arial"><font size="4">Những trang giấy trắng đang chờ đợi được sẻ chia cùng các bạn. Nó sẽ là người bạn đồng hành rất tốt, nó sẽ giúp chúng ta khơi trong lại tâm hồn mình, nó sẽ liên kết tất cả chúng ta lại. Hãy cùng chia sẻ những cảm nhận về cuộc sống, hãy cùng thắp lên ngọn lửa của tình yêu của niềm tin và hy vọng.<otongue></otongue></font></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="FONT-FAMILY: Arial"><font size="4">Trước khi kết thúc bài viết này tôi muốn gửi tặng tất cả các “độc giả của tôi” một câu chuyện nhỏ, 1 câu chuyên được kể lại theo trí nhớ và đã được “môliphê” của tôi:<otongue></otongue></font></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="FONT-FAMILY: Arial"><font size="4">“ Có 1 hình tròn, nó rất tự hào về tốc độ lăn và sự tròn trịa đến hoàn hảo của mình. Nó cho rằng nó hạnh phúc nhất! Nhưng điều khiến nó ko thể hiểu được là tại sao các bạn của nó (không hoàn hảo) như hình vuông, hình tam giác…xù xì góc cạnh mà chưa bao giờ thấy buồn rầu, than vãn. Đó có lẽ là điều duy nhất nó ko hiểu, cho đến một hôm, nó gặp một tai nạn bất ngờ. Tai nạn ấy đã khiến nó bị vỡ một góc, miếng vỡ đó ko biết văng đi đâu? Nó rất đau buồn, cảm giác hụt hẫng và xấu hổ, niềm kiêu hãnh của nó từ nay sẽ bị giễu cợt…Làm sao nó có thể chịu đựng được điều đó chứ!<otongue></otongue></font></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="FONT-FAMILY: Arial"><font size="4">Nó quyết định đi tìm lại sự hoàn hảo của mình bằng mọi giá. Buổi sáng, nó lăn đi thật sớm để ko ai nhìn thấy, nó đi tìm mảnh vỡ! Vì khuyết thiếu đó nên nó ko thể lăn nhanh như trước nữa. Không khí thật trong lành, dễ chịu - bầu không khí đã được lọc hết bụi bẩn qua 1 đêm, khung cảnh thật nên thơ: nó nghe thấy tiếng chim hót, chưa bao giờ nó nghe thấy âm thanh nào hay hơn thế, nó ngửi thấy mùi thơm của hoa trái, chưa bao giờ nó ngửi thấy hương thơm nào lại dịu ngọt và ngây ngất hơn thế! Và những nụ hoa còn đọng hơi sương đang e ấp… Đất, trời, cỏ cây, hoa lá và muông thú đang giao hoà tạo nên 1 bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp có cả màu sắc hương thơm và mùi vị mà trước đây nó chưa bao giờ nhìn thấy, cảm nhận thấy. Thật hoàn hảo! Nó thốt lên.<otongue></otongue></font></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="FONT-FAMILY: Arial"><font size="4">Rồi nó đứng sững lại như chợt nhận ra điều gì, có lẽ nó đã tìm thấy lời giải đáp cho điều mà bấy lâu nay nó vẫn thắc mắc về các bạn của mình. Nó quyết định ko đi tìm mảnh vỡ đó nữa!<otongue></otongue></font></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="FONT-FAMILY: Arial"><font size="4">Mot thoi gian sau…Khong co gi la tuyet doi…<otongue></otongue></font></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="FONT-FAMILY: Arial"><otongue><font size="4">&nbsp;</font></otongue></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="FONT-FAMILY: Arial"><font size="4">Thân mến,<otongue></otongue></font></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="FONT-FAMILY: Arial"><font size="4">Tịnh Thanh Hưng<otongue></otongue></font></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="FONT-FAMILY: Arial"><otongue><font size="4">&nbsp;</font></otongue></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="FONT-FAMILY: Arial"><otongue>&nbsp;</otongue></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="FONT-FAMILY: Arial"><otongue>&nbsp;</otongue></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt; tab-stops: 176.0pt right 470.25pt"></font><span style="FONT-FAMILY: Arial"><otongue><font size="5">&nbsp;</font></otongue></span></p>
Quảng cáo
Rss Feed  Atom Feed
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.