  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 01-07-2008(UTC) Bài viết: 11
|
<p>Xin mượn nik thaison của đứa em tôi để post lên diễn đàn này bài viết của tôi, mong mọi người sau khi đọc xong hay chia sẽ ý kiến với tôi nhé .<br />Thực sự hiện tại, tôi không biết là tôi đang suy nghĩ gì và như thế nào nữa.Dường như tôi bị một áp lực tâm lí đè nặng trong một thời gian dài và điều đó khiến tôi chưa bao giờ có đc thể trạng và tâm lí thoải mái, khoẻ khoắn thực sự cả .<br />Tôi là một người có hoàn cảnh kém may mắn. Cách đây vài năm bố tôi có bị 1 tai nạn xe cộ nặng và nằm liệt giưưòng từ đó đến nay, mẹ tôi lại phải vất vả cặm cụi sớm hôm để chăm sóc cho ông . Đối với tôi, đó là 1 cú sốc lớn vì tôi luôn đc sự chăm lo ân cần của bố, vì tôi là con út , đc cưng chiều, còn bố tôi là 1 người có địa vị và đc nhiều người quý mến .Tôi luôn luôn cảm thấy hãnh diện vì bố, chính vì thế khi bố tôi bị tai nạn, tâm tính tôi thay đổi hoàn toàn,. Tôi trở nên ít nói, thâm trầm, thỉnh thoảng cau có và mặt lúc nào cũng buồn. Tôi suy nghĩ nhiều hơn, và lan man. Dường như tôi ko định hướng đc những gì trước cuộc đời mình. Tôi thấy mình rất yếu tâm lí. <br />Rồi tôi bỏ mặc tất cả, ko quan tâm đến ai và làm cho mọi người thấy khó hiểu vể mình . Có lần tôi đã đi quan hệ với GMD. Tôi đeo BCs vì tôi vẫn ý thức đc điều đó . Thực sự tôi làm điều đó rất kém và nhanh chóng. Vì tôi ko cảm thấy hứng thú với việc này. Rồi có lần nghe tuyên truyền về hiv/aids . Tôi đâm ra lo nghĩ vì hành động vừa rồi, không biết mình có bị sao ko ? Tôi nghĩ liên miên tất cả các khả năng xảy ra, vì tôi thấy mình là con người khá đa nghi, luôn đặt ra mọi tình huống mà nghĩ .<br />ĐIều đó làm tôi suy sụp sức khoẻ, người gày gò và lúc nào cũng trong tậm trạng bất an . Tôi đếm từng ngày mong xét nghiệm . Thâm chí tôi còn đếm cả đủ ngày, ko thiếu 1 ngày để mong cho chắc chắn . Tôi đến 50C Hàng Bài là trung tâm tư vấn xét nghiệm hiv để làm xn . Kết quả âm tính. Tôi như người phát điên lên vì mừng rỡ. Mặc dù tôi có nghe đến cả hàng trăm ngàn lần về cái trường hợp của tôi là khá an toàn .<br />Qua đợt đó, tôi thề sẽ ko đi GMD nữa . Nhưng bản lính yếu kém của thằng đàn ông như tôi công với nhu cầu đòi hỏi sinh lí ( từ ngày tôi bị sốc về tâm lí sau chấn thương của bố, tôi ko dám làm quen và yêu 1 cô gái nào vì tâm li luôn bị buồn chán), bạn bè rủ rê, tôi lại vào phòng với gái Md . Nhưng tôi cũng chẳng làm trò quan hệ lúc đó, tôi cảm thấy bị kích thích khi nhìn thấy một cơ thể nude nhưng quan hệ thì ko. Thậm chí chỉ là hành vi cọ xát cũng là quá đủ .<br />Và tôi sau đợt đó lại lo âu, lại mong đi xét nghiệm . Lậi âm tính, và thật là ngu ngốc .<br />Tất cả là khoảng 5,6 lần .Đó là số ít nếu so với những thằng bạn khác tôi biết. Chúng nó còn máu khoản này rất nhiều . Tôi cự tuyệt với GMD. Âm tính và đã hơn 1 năm trôi qua kể từ ngày xét nghiệm an toàn cuối cùng . Tôi ko lo nghĩ về vấn đề này nữa .<br />Tôi chẳng biết thế nào nữa. Trong nhà, tôi có một ông anh đã từng dùng matuý. Anh ấy giấu kín ko cho moi người biết trong một thời gian, MẶc dù tôi đã có nghi ngờ nhưng trong thâm tâm tôi vẫn mong là ko phải như vậy . Rồi cái ngày anh tôi bị công an bắt khiđang tàng trữ matuý..một liều dù rất nhỏ thôi nhưng cũng khiến anh áy bị bỏ tù 2 năm . Thật đau đớn cho anh ấy , cho tôi và cho cả mọi ngiười trong gia đình . Anh ấy có hít matuy và có chích chưa thì tôi ko nắm rõ. Nhưng tôi từ hồi bị ám ảnh về hiv, lại bị ám ảnh về matuy và khả năng lây lan hiv qua con đường matuy .<br />02 năm anh trong tù là 02 năm tôi và gia định chịu sự đè nặng về tâm lí vì ko muốn cho xã hội biết chuyện . Nhà tôi là nhà giáo, và có vị trí khiến nhiều người nể trọng . Tôi có cái sĩ diện bản thân, và tự tôi tạo tâm lí bắt mình phải chịu đựng trong hoàn cảnh này . <br />2 nam anh trong tù, anh sinh hoạt trong tù bình thường và có phần ăn năn, hiểu sự sai lầm của mình . Vợ và con anh cùng mọi người vẫn đến thăm anh thường xuyên . Anh có môt đứa con trai rất thông minh và xinh trai . Ai cũng phải khen . Tôi rất tự hào nhưng đôi lúc cũng tức anh vì tại sao anh lại nỡ dính vào nghiện ngập . <br />Anh trở về nhà, mọi sự bt .Anh chăm sóc con chu đáo và có trách nhiệm với vợ hơn . Trông anh gầy và đen đúa vì những ngày ở tù . Tôi cũng rất thương anh .Và tôi sợ cảnh sinh hoạt trong tù của anh khó khăn và ko đoán trước ntn . Tôi sợ vì anh bị giam chung với nhiều người khác, có cả người nghiện như anh . Nhưng có cái gì đó trong tôi cứ ám ảnh là ko biết tình trạng sức khở anh thế nào.. Tôi lại liên tưởng đến hiv ở những người nghiện . Tôi bắt đầu dè chừg cẩn thận trong mọi hành vi sinh hoạt với anh . Tôi sợ bị lây nhiễm hiv .Từ cái khăn rửa mặt, dùng cốc bia, cốc nước uông, cái bàn chải đánh răng cũng sợ bị đánh nhầm. Thực tế là tôi cũng dùng bàn chải của a 1 lần, ( tôi dùg nhầm bàn chải vào buổi sáng,tôi hôm trướcko rõ anh có đánh ko, định đáh răng nhưng mới phết kem và cọ răng đc vài cái thì biết là nhầm và thôi ko dùng nữa ). Tôi sợ lây hiv... Mặc dù tôi biết là lây qua trường hợp này rất ko bthường, nhưng dường như tôi bị áp lựic tâm lí đè nén từ thời gian dài trước đến này.và tôi lại chờ cái ngày đi xét nghiệm . Cái gì tôi cũng liên tưởng là chỉ một sơ suất nhỏ cũng dẫn đến nguy cơ. Ngay cả khi bây h tôi ở chung với 1 người bạn , mọi hành vi tôi cũng cẩn trọng và dè chừg . Tôi sợ bị mọi người nghi ngờ tôi thiếu tin tưởng . Tôi sợ mất niềm tin . Tôi là người có ăn học, có trình độ mà cách suy nghĩ và hành xử của tôi thật kém cỏi . Tôi ko biết như thế nào nữa, phải chăng tôi bị stress nặng nề ??? Tôi thật khốn nạn .<br />Tôi mong tôi có thể giải thoát đc tình cảnh này.. Tôi sợ phải sống trong cuộc sống tâm lí chèn ép, không thông thoáng . Và tôi bị nhức mỏi cơ, ngủ kém, cơ thể mệt mỏi.. đối xử với mọi ngiười tthật tệ . Tự nhiên tôi thấy mình bị mặc cảm và nhạy cảm trước mọi vấn đề .<br />Tôi thật khốn nạn phải ko các bạn???<br />Các bạn hãy chia sẽ cùng tôi với... Hãy nói điều gì đó để tôi cảm thấy tự tin hơn ???</p>
|
|
|
|
|
|
  Danh hiệu: MemberNhóm: Thành viên mới
Gia nhập: 21-03-2008(UTC) Bài viết: 246
Được cảm ơn: 9 lần trong 3 bài viết
|
Hình như ko lầm bạn là Đặng Thái Sơn fải ko ?
|
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 01-07-2008(UTC) Bài viết: 11
|
|
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 05-07-2008(UTC) Bài viết: 77
|
Chào bạn Thaison! Trước hết xin nói với bạn rằng tôi không phải 1 nhà tâm lý học. Tôi chỉ chia sẻ với bạn những gì bạn đã tin tưởng diễn đàn và bộc bạch ra đây. Dựa trên những gì bạn kể, tôi có thể đánh giá bạn là 1 người hòan tòan bình thường, không cô độc, không mắc chứng trầm cảm, không bị stress, tâm lý tốt. Vì như thế bạn mới có thể viết ra mạch lạc, tuần tự những diễn biến của những gì đang xảy ra quanh bạn. Chỉ duy nhất 1 điều là bạn không chịu đọc, không chịu tìm hiểu về căn bệnh HIV/AIDS. Bạn đã không nói chuyện cởi mở với người anh của mình, tìm hiểu tâm lý anh ấy v..v.. Mình khuyên bạn, hãy thay đổi cách sống của mình một chút, thiết nghĩ với khả năng và kiến thức của bạn không khó để khởi đầu một câu chuyện cởi mở với anh bạn và với những ai bạn cảm thấy cần thiết để tâm sự. Thân ái.
|
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 26-08-2008(UTC) Bài viết: 98
|
Trích dẫn bài viết của mylife205 đã viết:Hình như ko lầm bạn là Đặng Thái Sơn fải ko ? Bạn này mượn nick của cậu em mà. VẬY BẠN LÀ ANH TRAI " ĐẶNG THÁI SƠN"????????????????????????????????????????? 
|
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 03-08-2008(UTC) Bài viết: 50 Đến từ: Hồ Ch&amp;amp;amp;amp;#237; minh
|
Tôi nghĩ thế này bạn nè: Bạn là một con người thường có những suy nghĩ lo lắng,bạn luôn có cảm giác sợ hãi và bạn luôn có cảm giác mình là một con người không được may mắn . Bạn đã nhận thấy sự nhút nhát,yếu đuối và thiếu tự tin của bạn thân và Bạn là một người có kiến thức(Như bạn nói),tôi tin bạn hiểu được mình sẻ phải làm như thế nào để cuộc sống của bạn đc tốt đẹp hơn. Sẻ không ai có thể giúp đc bạn không tự tin tưởng vào chính mình và tin tưởng vào mọi người trong gia đình bạn,và mọi người trong xã hội Chúc bạn sớm tìm được sự tự tin của mình | ___Tôi nghĩ tôi đã may mắn___ |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 01-07-2008(UTC) Bài viết: 11
|
To Xelu : Cũng không phải nốt  . Thực ra thaison la một nick tên 1 ngọn núi .Đó có thể là một ngọn núi của sự mất tự tin, sợ hãi etc .. Chúg ta cần có bản lĩnh để vượt qua nó ! To Life's terrible : Tôi hiểu s\ý của bạn. Vấn đề là tôi mất sự tự tin và bản lĩnh quá lâu . Tôi nghĩ là tôi đang dần dần khôi phục lại được . Cuộc sống đôi lúc thật phức tạp và cần có cách vượt qua chúng. Tôi chợt nhớ đến câu " Không phải chúng ta đang sống mà là sống một cuộc sống ntn " . Cảm ơn bạn và mọi người .
|
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên gắn bóNhóm: Hội viên Câu lạc bộ ARV
Gia nhập: 28-05-2007(UTC) Bài viết: 2.775 Đến từ: Nơi cao
Cảm ơn: 161 lần Được cảm ơn: 415 lần trong 245 bài viết
|
| Dù rằng đời lắm thăng trầm đường dài phía trước,và lối đi về ghập ghềnh ai biết.Cùng hát vang lên cho xua đi bao nỗi buồn và cùng thắp lên niềm vui! CD4: T09/2009 = 581. CD4: T 3/2010 = 563. OX = 363 CD4: T 9/2010 - 811. OX = 473 CD4: T 5/2011:= 737 CD4: T 3/2012 = 850 .OX = 631 CD4: T8/2014 = 730. OX (T/2/2014) = 580  |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 16-07-2008(UTC) Bài viết: 293
|
Bạn cũng giống như tôi lúc nào cũng lo sợ về hiv, nó cứ ám ảnh mãi. Cái gì cũng nghĩ tới nó, ăn uống cũng sợ, nói chung cái gì cũng lo sợ. Nhưng nếu mình tìm hiểu kỹ thì sẽ cảm thấy không sợ nữa. Chúc bạn sớm tìm lại tự tin và vứt con hiv ra khỏi đầu
|
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên gắn bóNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 19-06-2008(UTC) Bài viết: 848
Được cảm ơn: 1 lần trong 1 bài viết
|
trc hết khẳng định hành vi đánh răng chung của bạn là hoàn toàn yên tâm. bạn đã biết đến diễn đàn thì và post 1 bài dài như thế này. man2 bạn nên dành chút thời gian tìm hiểu về HIV, cách ngăn ngừa, cách lây lan...v..v... còn về chuyện sống thiếu tự tin và nghi ngờ như thế, mình nghĩ sẽ đc giải tỏa sau khi bạn có kiến thức về H. cuối cùng, 1 chữ TÂM cho những người như bạn, người có H ko phải ai cũng đáng trách và ko nên có thái độ xa lánh họ.
| sau 42 ngày có kết quả ÂM TÍNH là AN TOÀN 100% Nếu :
1 - Tính đúng và đủ ngày - ngày nguy cơ tính là 0 -> ngày thứ 42 ( 41 cũng đc ) 2 - Ko có nguy cơ mới trong thời gian này 3 - Có kết quả Âm tính sau 42 ngày ( PP XN nào cũng vậy ) |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên gắn bóNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 20-10-2006(UTC) Bài viết: 1.126  Đến từ: tây hồ - hà nội Được cảm ơn: 73 lần trong 47 bài viết
|
hừm...nói sao ha...đọc bài viết của bạn...trước tiên là mình có cảm nhận thế này...đúng hay ko đúng thì mong bạn và mọi ngừi ở trong dđ này bỏ quá cho funk ha. -bạn là một thằng hèn...hèn một cách hèn hạ nhất mà funk bít.bạn ko dám đối mặt với chính bản thân mình.bạn ko dám thừa nhận là mình là một thằng đàn ông hèn nhát...ngay đến việc tạo lập cho mình một cái nick trong diễn đàn này bạn cũng ko dám tạo...Xin mượn nik thaison của đứa em tôi để post lên diễn đàn này bài viết của tôi.cái này thì mình ko thể thông cảm đc hà... -funk đồng ý với ý kiếm của bạn nguyco Dựa trên những gì bạn kể, tôi có thể đánh giá bạn là 1 người hòan tòan bình thường, không cô độc, không mắc chứng trầm cảm, không bị stress, tâm lý tốt. bạn chả bị làm sao cả...bạn chỉ là một con người như bao con người khác...và bạn cũng chỉ là thằng đàn ông như bao thằng đàn ông khác mà thôi...cũng đầy ham muốn...cũng đầy tính kiêu căng...cũng đầy nỗi sợ hãi vẩn vơ mà bất cứ thằng đàn ông nào cũng có... -bạn chỉ khác là bạn có tính tự cao quá cao mà thôi...cái việc tự hào về bản thân...về gia đình đã khiến bạn ko có những ý nghĩ-hành động đúng đắn lắm trong cách cư sử hàng ngày của mình...chính điều đó làm bạn trở nên..."hậu nhân tào tháo"... -mình sẽ kể một câu chuyện ha...có thể nói đây là câu chuyện tương đổng giửa nhân vật chính với funk và có thể là cả câu chuyện của bạn nữa.
nếu funk nhớ ko lầm thì cách đây khoảng 1,5 năm funk có biết một cậu bé...một cậu bé xinh trai...mới từ quê ra hà nội mới có 2-3 năm thui.cậu ta khá trẻ...cùng lắm là bằng tủi funk...funk nói vậy vì funk ko quá tìm hiểu về người khác...chỉ trừ khi họ tự nó về mình cho funk biết mà thôi.ban đầu,nhìn cậu ta thì khó ai mà biết cậu ta lại là gay,nhất là lại chả ai ngờ rằng cậu ta lại là một call boy cao cấp cả.có lẽ vì có chút tương đồng về hoàn cảnh,nghề nghiệp chăng mà funk với cậu ta lại trở thành một cặp bạn thân...
sinh ra trong một gia đình đông anh em,cũng là con bà lẽ,và cũng là con út trong nhà.sống và lớn lên trong vòng tay của mẹ là chính.ngảy cả hỉnh bóng cha cậu ta,ngày cha cậu ta chết ra sao?cậu ta cũng ko biết.sự ghẻ lạnh của gia đình bà cả...sự thờ ơ ko mấy chăm sóc của má...cùng với những tháng ngày khốn khổ vì thiếu cơm ăn áo mặc...đã khiến cậu ta ý thức rằng là mình sẽ mãi mãi nghèo khổ.chỉ có học,học thật cao thì cậu ta mới đổi đời được.nhưng...như đã nói đó,mất bố từ nhỏ.nhà khó khăn...cậu ta ko thể theo học được như ý muốn.cậu ta phải ở nhà làm ruộng...và...rồi bỏ ra cái thủ đô hà nội này...
nhưng có lẽ cuộc đời,số phận muốn trêu ngươi con người ta.ngay bữa đầu ra thành phố.cậu đã gặp ngay một gã lưu manh...một gã lưu manh khốn nạt.gã đã dẫn dắt cậu vào đời.vào cái trò đùa của số phận...của đồng tiền...và của những nỗi khốn khổ sau này.ngây thơ?đúng vậy,cậu ta quá ngây thơ trước mãnh lực đồng tiền.cậu ta còn trinh?đúng vậy...cậu ta còn trinh nguyên chán so với cái lão lừa đảo đó.chưa biết mùi vị đồng tiền nó hấp dẫn ra sao?chưa biết mùi vị của tình dục ra sao?cậu ta nhanh chóng trở thành con gà để lão ta thịt và lợi dụng...lão hứa sẽ cho cậu một mái nhà che mưa che nắng,hứa sẽ cho cậu một cong việc nhẹ nhàng mà lại kiếm tiền rất nhanh...hứa sẽ cho cậu cái ăn cái mặc hàng ngày.chỉ cần cậu nghe lời...ngon ngọt...dịu dàng mà ăn cần...cậu rơi vào bẫy của lão ta một cách nhẹ nhàng mà ko mấy rắc rối...chỉ rắc rối khi cậu đã lỡ vào nhà lão ta...ăn đồ ăn của lão mặc đồ của lão...và ngủ trên giường của lão...kể từ lúc đó...cậu trở thành con rối của lão,để lão ngày ngày hành hạ cái thể xác của cậu...để lão kiếm tiền trên cái thân xác của cậu...an phận...cậu lại chấp nhận cái cuộc sống như vậy...dù có đấu tranh thế nào?dù có phản kháng thế nào?thì ít nhiều cậu vẫn ko thể cưỡng lại cái ham muốn thể xác,cái ham muốn có được nhiều tiền mà ko phải làm gì nặng nhọc...đã bao lần,đã bao lần cậu bỏ về quê...nhưng rồi lại phải lần ra hà nội...ra cái nơi mà cậu đã quyết rời bỏ đi...cậu đã thua...thua lý trí,thua cái ham muốn nhục dục của bản thân...
mãi cho đến gần khi gặp tôi.cậu mới có cái quyết định cuối cùng...rời bỏ cái thế giới mà cậu đang sống.trong một lần vô tình đi hiến máu nhân đạo...cậu biết mình đã nhiễm h.nói sao nhỉ?có lẽ cũng giống tôi...khi đã làm quá lâu trong cái nghề này...khi đã quá đam mê vào cái thế giới này...ít nhiều cũng phải chuẩn bị tâm lý là sẽ có ngày mình mắc h.và cũng giống tôi...điên cuồng vì biết mình mắc h...cậu ta quay ra tìm đủ mọi cách để lây lan h cho mọi người...cho bất cứ ai mà cậu có thể lên giường...
với cậu,với tôi...và với mọi người có h mà chưa xây dựng gia đình...việc mơ về một mái ấm riêng cho mình là điều ko tưởng.ko vợ,ko con...ko gì hết...chỉ có sự ghẻ lạnh của người thân,bạn bè...chỉ còn sự cô độc trong thâm tâm...dù cho xã hội,mọi người thân,bạn bè có thông cảm,bỏ qua cho mình thì...sâu thẳm trong thâm tâm mình...nỗi dày vò,nỗi đau khổ sẽ mãi mãi ko bao giờ nguôi.nó sẽ gặm nhấm tâm hồn mỗi chúng tôi...dù ngoài miệng vẫn tươi cười,nhưng trong thâm tâm...những giọt nước mắt vẫn tuôn rơi...những giọt nước mắt dành cho nỗi đau khổ bản thân...những giọt nước mắt hạnh phúc vì đã có được chỗ dựa tinh thần...những giọt nước mắt cho niềm hạnh phúc mới...
đùng có bi quan quá...bi quan quá thì tốt nhất là nên chết đi.sẽ có ích hơn là sống.bởi nếu bạn chết đi.xã hội sẽ có thêm 2-3 người nữa sinh ra...điều đó sẽ có lợi hơn đấy... | "Thế gian vô thường,quốc độ mong manh,tứ đại khổ thông,năm ấm vô ngã,sinh diệt đổi đời,hư ngụy không chủ..." |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 01-07-2008(UTC) Bài viết: 11
|
Funk nói tôi hèn thì tôi công nhận và xin nhận, ít nhất ra là cho tới thời điểm này . Còn việc Funk nói tôi ko dám dùng nick private thì không đúng vì việc lập nick trên máy tính của tôi có vấn đề.. thế thôi ! Và hiện tại thì tôi vẫn dùng nó để viết bài vì thực ra cái nick ko quan trọng bằng người sử dụng nó ! Câu chuyện của tôi cũng có nguồn gốc từ đầu và tôi ko phủ nhận là tôi có đủ sức mạnh tâm lí cần thiết . Sự yếu kém trong tâm lí từ khi còn là 1 đứa trẻ biết dựa dẫm cho đến khi 1 mình xoay sở mọi vấn đề đã làm tôi luôn luôn cảm thấy tự giải quyết và chịu đựng một mình . Đó mới là vấn đề của tôi . Có thể tôi không cần ai giúp đỡ nhưng lại giúp đỡ người khác. Tôi sống như vậy và tôi mang mọi tâm lì đè nặng trong cái đầu của tôi . Câu chuyện của tôi và của funk kể cũng như của bao bạn khác trong diễn đàn này đều khác nhau về hoàn cảnh. Tôi đang cố đọc để hiểu và cảm thấy mình "đơn giản" ntn. Tôi xin lỗi mọi người nếu bài viết của mình quá nhảm nhỉ, vì thực ra tôi chỉ nghĩ đc đến như vậy. Tôi mong mọi người thông cảm !
|
|
|
|
Di chuyển
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.
|