<table cellspacing="0" cellpadding="0" width="100%" border="0" hasbox="2"> <tbody hasbox="2"> <tr valign="top" hasbox="2"> <td class="title" valign="top" hasbox="2"><font size="6"><strong>Bi kịch cuộc đời cô gái "bán hoa"</strong></font></td></tr> <tr hasbox="2"> <td class="date" valign="top" height="25" hasbox="2"><span id="Newcontent1_lbldate" hasbox="2">Thứ ba, 9/9/2008, 14:41 GMT+7</span></td></tr> <tr hasbox="2"> <td class="text" valign="top" hasbox="2"> <script type="text"> function form_validator(theForm) { if (theForm.txtName.value == '') { alert("Hay dien dia chi Ten cua ban!"); return(false); } if(theForm.txtEmail.value == '') { alert("Hay dien vao Email cua ban!"); return(false); } if(theForm.txtAddress.value == '') { alert("Hay dien vao Dia Chi cua ban!"); return(false); }return(true); } </script> <form id="form1" onsubmit="return form_validator(this);" action="" method="post" hasbox="2"> <div id="VietAd" hasbox="2"> <table cellpadding="0" width="100%" hasbox="2"> <tbody hasbox="2"> <tr hasbox="2"> <td class="text" hasbox="2"> <div id="tblq" hasbox="2"> <p align="justify" hasbox="2"><b hasbox="2">Chỉ mới đấu tháng trước, cô gái bán hoa tên Thủy còn nằm bệt trong viện điều trị ngoài Bắc thì cuối tháng sau tôi lại gặp cô ở Cần Thơ. Cô nói mình “di cư” vào miền đất mới, để khỏi nhìn thấy những gương mặt cũ, để làm mới mình ở miền sông nước đất khách quê người. </b></p> <p align="justify" hasbox="2"><b>Đất mới có đổi thay đời?</b></p> <p align="justify" hasbox="2">Bến Ninh Kiều thành phố Cần Thơ không đẹp như trong mộng. Nó cũng bị đô thị hóa và nơi đây, nhà hàng khách sạn mọc lên như nấm. Lại miền đất hoạt động của đối tượng gái bán dâm! Về đây, nghe cánh xe ôm mô tả, tôi không khỏi chóng mặt: “Tiền nào của ấy thôi. Kém nhất là 360 ngàn, hơn nữa là 500 ngàn, đẹp hơn thì có 1 triệu”. Như vậy, so với nhiều nơi thì ở đây giá cả đối tượng này là quá đắt và chỉ có loại “ngon” thì phải. Chả thế mà gái Cần Thơ trôi dạt đi hành nghề khắp nơi, có mặt ở cả nơi biên giới và đất Điện Biên xa xôi. Còn ở Hà Nội, trên đường Tam Trinh có một quán massage ghi: “Massage Cần Thơ”. Chứng tỏ, những cô gái kém chất lượng hoặc đã “quá đát” sẽ không còn đất hành nghề nên phải trôi dạt đi những nơi khác. Cần Thơ còn lại những cô gái trẻ trung, “đẹp”, “chất lượng cao”, sẵn sàng làm đau ví của những anh chàng đến đây muốn tìm của lạ.</p> <table id="table1" height="207" cellspacing="5" cellpadding="0" align="center" border="0" hasbox="2"> <tbody hasbox="2"> <tr hasbox="2"> <td height="213" hasbox="2"> <p align="center" hasbox="2"><img style="CURSOR: hand" onclick="return openNewImage(this.src)" alt="" src="http://netlife.com.vn/Library/Images/62/2008/09/22/gaigoi.jpg" border="1" hasbox="2" /></p></td></tr> <tr> <td class="imgnote" align="middle" bgcolor="#e3e3e3"> <p align="center"><font face="Verdana" color="#000080" size="1">Ảnh minh họa</font></p></td></tr></tbody></table> <p align="justify" hasbox="2">Tôi gặp cô ở Cần Thơ, lúc đó cô đang đi với một vị khách nước ngoài ở bến Ninh Kiều. Cô không có ý chạy trốn như đã chạy trốn trước đó bằng điện thoại. Thủy đứng lại, giới thiệu với người kia tôi là bạn. Nói được mấy câu tiếng Anh, tôi khẳng định lại điều đó. Thủy nháy mắt bảo về khách sạn trước, còn mình sẽ về sau. Gã làm theo. Khách đi rồi, cô quay sang tôi: <i>“Hắn bao em một tuần ở trong này. Đây là một con gà béo tốt. Em “nuôi” mãi mới được đấy. Nhưng tồ như một con gà ấy anh biết không. Em vẫn có thể đi được khách khác. Ở trong đây thoáng hơn ngoài đó”.</i></p> <p align="justify">So với lần gặp nhau trong bệnh viện, giờ cô có khá hơn. Chúng tôi đi dạo ngoài bến Ninh Kiều nơi xứ người. Gió mát rười rượi. Không ngờ lại có cơ hội gặp nhau ở đây, trái ngược với sự vui mừng của tôi, Thủy lại có cái gì đó chua chát chất chứa trong giọng nó. Cũng như trước, đó là sự bất cần, chán chường buông thả. Tôi hỏi: <i>“Em bỏ mẹ ở nhà một mình, không sợ mẹ buồn ư?”</i>. Nhắc đến nỗi buồn của mẹ, Thủy buông một câu: “<i>Mẹ em đã quá buồn rồi, có buồn thêm một chút nữa cũng chẳng sao. Với lại, em đã lo mọi chuyện rồi. Em vào đây để làm mới. Đúng là có thể dễ thở hơn ngoài đó. Lạ thật, em tưởng cái của nợ của mình đã có thể bị bỏ đi rồi, thế mà vào đây nhiều thằng rất thích”.</i></p> <p align="justify" hasbox="2">Không có thông tin nào thống kê trên dải đất nước ta có bao nhiêu cô gái hành nghề như Thủy. Nhưng với vốn hiểu biết ít ỏi cộng thêm những chuyến đi dài, tôi có thể khẳng định con số đó không nhỏ. Họ hoạt động luân chuyên, miền Bắc vào Nam, Nam ra Bắc, miền Đông chuyển miền Tây và ngược lại. Cũ nơi này, mới nơi kia và “bán hoa” vẫn là một nghề có thể “kiếm cơm” được. Thủy nói: Em mới vào được hơn 1 tháng nhưng thấy mảnh đất này có thể kiếm được tiền. Nếu anh muốn, em có thể đi chơi với anh đến 11 giờ đêm, sau đó em về với thằng khách nước ngoài kia”. Thấy tôi ngạc nhiên, cô nói thêm: “Anh yên tâm, em điều khiển được con gà đó, phải tuân lệnh em hết, không thì thôi”. Cô còn cho biết thêm: “<i>Thường em chỉ kiếm được 10 triệu một tháng nếu làm việc quần quật ngoài Bắc. Vào đây khác anh ạ, nhàn nhã, sướng hơn mà có thể kiếm được nhiều tiền hơn”.</i></p> <p align="justify">Vâng, cô có thể kiếm được nhiều tiền, giúp đỡ mẹ ở quê. Những đồng tiền đánh đổi cả nhân phẩm, đạo đức. Tôi biết, Thủy ý thức rõ điều đó. Bề ngoài cô tỏ ra vui sướng nhưng thực ra rất đau khổ. Có bao nhiêu cô gái đã đau khổ vì nghề? Đã có cô gái nào âm thầm khóc cho số kiếp của mình? Tôi có thể khẳng định rằng, Thủy đã thật tâm khóc trong những trang nhật kí. Cứ tiếp tục như vậy, nhật kí của cô sẽ là những trang chất đầy nước mắt và nỗi oán đời mà thôi.</p> <p align="justify"><b>Trót mang kiếp đìu hiu</b></p> <p align="justify" hasbox="2">Đã có lần tôi tiếp xúc với những cô gái trong câu lạc bộ “hậu gái bán dâm” mà Thủy tham gia. Độ đó, Hoàn là cô gái thân nhất với Thủy. Tuy mỗi người đến từ một vùng đất khác nhau nhưng thân nhau như chị em ruột. Trong những năm tháng làm nghề, không ai hiểu Thủy bằng Hoàn. Chính Hoàn nói với tôi: “<i hasbox="2">Thực ra Thủy rất yếu đuối. Nó rất lương thiện. Nếu không vì người cha của mình, nó có thể có một tấm chồng tốt, là một người vợ tốt chứ đâu có trở thành một con “bán hoa” như ngày nay. Cái câu lạc bộ mà chúng em hoạt động cũng tan rồi. Đồng tiền nghiệt ngã quá, nó đã khiến các cô gái bán đi nhân phẩm của mình, khi trở về đường hoàn lương cũng khó”. </i></p> <table id="table597" cellspacing="5" cellpadding="0" width="40%" align="right" border="0" hasbox="2"> <tbody hasbox="2"> <tr> <td class="cate" valign="bottom" height="18"><img style="CURSOR: hand" onclick="return openNewImage(this.src)" height="7" src="http://netlife.com.vn/Templates/Default/images/cateicon1.gif" width="8" />TIN LIÊN QUAN</td></tr> <tr hasbox="2"> <td valign="top" hasbox="2"> <table id="table598" cellspacing="0" cellpadding="0" width="100%" border="0" hasbox="2"> <tbody hasbox="2"> <tr valign="top" hasbox="2"> <td width="9"><img style="CURSOR: hand" onclick="return openNewImage(this.src)" height="7" src="http://netlife.com.vn/Templates/Default/images/nuttamgiaccam.gif" width="4" vspace="4" /></td> <td hasbox="2"><strong hasbox="2"><a class="topnewslist" href="http://netlife.com.vn/vn/nhipsongtre/35514/index.aspx" hasbox="2">Gái gọi 9x - Trào lưu thác loạn mới</a></strong></td></tr></tbody></table> <table id="table599" cellspacing="0" cellpadding="0" width="100%" border="0"> <tbody> <tr valign="top"> <td width="9"><img style="CURSOR: hand" onclick="return openNewImage(this.src)" height="7" src="http://netlife.com.vn/Templates/Default/images/nuttamgiaccam.gif" width="4" vspace="4" /></td> <td><strong><a class="topnewslist" href="http://netlife.com.vn/vn/nhipsongtre/34984/index.aspx">Kỷ niệm sinh nhật bằng… "gái làng chơi"</a></strong></td></tr></tbody></table> <table id="table600" cellspacing="0" cellpadding="0" width="100%" border="0" hasbox="2"> <tbody hasbox="2"> <tr valign="top" hasbox="2"> <td width="9"><img style="CURSOR: hand" onclick="return openNewImage(this.src)" height="7" src="http://netlife.com.vn/Templates/Default/images/nuttamgiaccam.gif" width="4" vspace="4" /></td> <td hasbox="2"><strong><a class="topnewslist" href="http://netlife.com.vn/vn/nhipsongtre/33979/index.aspx">Tâm sự của một "gái gọi" trên mạng</a></strong></td></tr></tbody></table> <table id="table601" cellspacing="0" cellpadding="0" width="100%" border="0"> <tbody> <tr valign="top"> <td width="9"><img style="CURSOR: hand" onclick="return openNewImage(this.src)" height="7" src="http://netlife.com.vn/Templates/Default/images/nuttamgiaccam.gif" width="4" vspace="4" /></td> <td><strong><a class="topnewslist" href="http://netlife.com.vn/vn/nhipsongtre/26172/index.aspx">Khi sinh viên làm... gái gọi</a></strong></td></tr></tbody></table> <table id="table602" cellspacing="0" cellpadding="0" width="100%" border="0"> <tbody> <tr valign="top"> <td width="9"><img style="CURSOR: hand" onclick="return openNewImage(this.src)" height="7" src="http://netlife.com.vn/Templates/Default/images/nuttamgiaccam.gif" width="4" vspace="4" /></td> <td><strong><a class="topnewslist" href="http://netlife.com.vn/vn/nhipsongtre/10209/index.aspx">Thân phận gái gọi</a></strong></td></tr></tbody></table> <table id="table603" cellspacing="0" cellpadding="0" width="100%" border="0"> <tbody> <tr valign="top"> <td width="9"><img style="CURSOR: hand" onclick="return openNewImage(this.src)" height="7" src="http://netlife.com.vn/Templates/Default/images/nuttamgiaccam.gif" width="4" vspace="4" /></td> <td><strong><a class="topnewslist" href="http://netlife.com.vn/vn/nhipsongtre/8636/index.aspx">"Gái gọi" gắn mác sinh viên</a></strong></td></tr></tbody></table></td></tr></tbody></table> <p align="justify" hasbox="2">Thủy không thể hoàn lương, đầu óc cô đã ngả sang một hướng khác. Cái số kiếp của cô sẽ còn vất vưởng đến bao giờ nữa? Tôi không biết, những người cha, người mẹ trong xã hội này cũng không biết. Họ vẫn đuổi bắt, tìm tòi trong cuộc sống đầy cay nghiệt và đôi khi quên mất những gì gần gũi bên cạnh mình. Ngay cả bà Nguyễn thị Hạnh, mẹ của Thủy cũng không thể ngờ được chuyện con gái mình đang làm. Những đồng tiền cô đem về cho mẹ chi tiêu, mua sắm, thuốc thang… Nếu bà biết những đồng tiền con gái mình mang về, là kết quả của những cuộc mua bán hành xác, bà có còn sống được? Nhưng sự thật vẫn diễn ra như vậy, chẳng thể nào thay đổi được. Đến bây giờ sức khỏe, sự sống của bà phải dựa vào cô con gái. Mà cô thì trôi dạt khắp bốn phương trời…</p> <p align="justify" hasbox="2">Như đã hẹn, Thủy và tôi gặp nhau vào hôm sau. Gã người nước ngoài vẫn “bao” cô và rất nghe lời cô. Thủy nói đã tìm hiểu rõ vùng sông nước Nam bộ này rồi. Nơi nào “làm ăn” được, nơi nào không. Cô thản nhiên nói sẽ hoạt động của vùng này cho đến khi nào khách n<i>hẵn mặt cô. Khi tôi hỏi: </i>“Không còn cách nào khác sao? Tạo sao lại cứ phải làm nghề bán thân?”, Thủy lắc đầu: <i hasbox="2">“Em đã nói với anh rồi, em đã trót hâm mộ đồng tiền, cuộc sống của em cần tiền. Em không thể làm cách nào khác để kiếm được nhiều tiền hơn công việc hiện tại. Nếu anh thấy bất tiện thì đừng bao giờ tìm em, nói chuyện với em làm gì. Hãy coi em như một con bán dâm cần tránh xa. Anh là nhà báo, qua lại với em nhiều chẳng có tích sự gì đâu. Người như chúng em khác, không thể thánh thiện như anh được”.</i></p> <p align="justify" hasbox="2"> Không ngờ cô lại cay nghiệt thế, tôi không muốn tránh xa cô. Tôi hiểu những giằng xé trong cô. Nỗi đau và sự ám ảnh luôn hành hạ một cô gái. Trong đời, tôi tiếp xúc với cả trăm cô gái bán hoa nhưng không có cô gái nào khiến tôi xúc động như với Thủy. Nếu để viết thành tiểu thuyết thì chỉ có cô thôi cũng đủ để thành một cuốn đầy đặn. Và, những trang nhật kí của cô cũng có thể in thành sách và bán rất chạy. Nếu để nói với cô một câu duy nhất hoặc cuối cùng, tôi sẽ nói là tôi rất mến cô.</p> <p align="justify">Nhưng số phận sao lại trớ trêu như thế. Tôi thực lòng xôn xao nhiều lần khi đứng trước cô gái này. Chưa bao giờ dám nghĩ cô là người mất hết nhân tính. Biết bao cô gái ở làng tôi cũng đưa nhau lên phố. Cô thì vào nhà máy, cô làm người giúp việc, cô thành gái bán hoa. Họ làm việc, tùy vào hoàn cảnh, vào số mệnh. Nhưng họ cùng chung một điểm là bị cám dỗ, sa ngã, bị xã hội ruồng bỏ và chịu thảm cảnh thất nghiệp. Con ma thất nghiệp thật đáng sợ. Nó là nguyên nhân gây ra những đau đớn cho xã hội, là nguyên nhân sinh ra những cô gái như Thủy. Thủy đã khóc trên vai tôi, một cô gái điếm khóc trên vai một nhà báo. </p> <p align="justify">Tôi khẽ khàng ôm cô, cảm thấy có một khoảng cách nào đó. Vâng, đó là một khoảng cách vô hình. Nếu không vì khoảng cách này, biết đâu tôi đã yêu cô. Nếu cô không trót mang kiếp đìu hiu, rất có thể chúng tôi đã là một cặp(!). Giờ đây đã quá muộn rồi. Không thể làm gì để thay đổi được Thủy cả. Nếu thay đổi được, cô đã tự thay đổi. Và khoảng cách giữa tôi và cô ngày càng sâu rộng. Cha mẹ tôi sẽ không thể chấp nhận tôi mang về nhà một cô gái bán dâm. Hay bây giờ, tôi cũng chỉ là một người cõng cái kiếp đìu hiu?</p> <p align="justify" hasbox="2"><i>Theo </i><img style="CURSOR: hand" onclick="return openNewImage(this.src)" src="http://netlife.com.vn/Library/Images/@logo/anninhthegioi.gif" /></p></div></td></tr></tbody></table></div></form></td></tr></tbody></table>