  Danh hiệu: Thành viên gắn bóNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 11-11-2008(UTC) Bài viết: 990
Được cảm ơn: 26 lần trong 19 bài viết
|
Tình yêu muôn thuở - Bài 1: Đôi bạn thơ đa tình
|
Từ trái qua: Tác giả, nhà thơ Lê Văn Ngăn, nhà thơ Võ Quê và cố nhà thơ Thái Ngọc San - Ảnh: nhà thơ Lê Văn Ngăn cung cấp
|
Thời đại internet đã dần thay đổi các phương thức thể hiện tình yêu. Các bạn trẻ của "thế hệ @" có thể không cần đến bức thư tình viết tay diễm lệ, không biết chuyện "trồng cây si" trước cổng trường... Thế nhưng một thời cách đây chưa xa, người ta đã yêu như vậy.
Chiều bên quán vỉa hè trên đường Đoàn Thị Điểm, nhìn ra Thành Nội với cánh cửa Hiển Nhơn rêu phong, mỗi lần về Huế nhà thơ Lê Văn Ngăn lại ngồi lai rai vài chai bia Huda với bạn bè cố cựu. Con đường này, thế hệ thanh niên Huế những năm 60 thế kỷ trước vẫn quen gọi tên theo ca từ của Trịnh Công Sơn là "đường phượng bay". Cũng tại nơi này, có một quán cà phê mà nhạc sĩ và bạn bè thường ngồi để nhâm nhi mỗi khi chiều đến. Trải qua bao nhiêu năm, quán đã thay chủ, đường cũng thay tên, nhưng nỗi miên man của những người nghệ sĩ già vẫn vậy. Cuộc lai rai cứ sau vài chai thăm hỏi, những nghệ sĩ già lại trở về với khung trời xa vắng. Và nhà thơ Lê Văn Ngăn bao giờ cũng hồi tưởng về kỷ niệm khó phai của những mối tình đầu chóng vánh. Chí ít cũng đã hơn 30 năm, những kỷ niệm đó qua lời kể hóm hỉnh, duyên dáng của nhà thơ, vẫn nồng nàn cảm xúc.
Nỗi nhớ... cà rem
Câu chuyện thứ nhất kể về một người bạn gái của nhà thơ thời còn là học sinh trường Tiểu học An Cựu. Thời đó, các học sinh con nhà khấm khá lắm mới có tiền ăn quà vặt. Và món "thượng đẳng" cũng không gì sang hơn cây cà rem mát lạnh đầy cám dỗ với âm thanh leng keng ngay trước cổng trường, giờ tan học. Những đứa trẻ thời đó, ăn cà rem đâu dám cắn mà chỉ mút cho vị ngọt mát tan dần trong miệng, để kéo dài niềm khoái cảm.
Người bạn gái của nhà thơ là con nhà khá giả. Cứ nhìn cảm xúc trào dâng qua lời kể, đủ thấy hai người chừng như đã có tình ý với nhau. Mỗi buổi tan trường, cô gái kiêu hãnh với cây cà rem trên tay. Thèm lắm, nhưng nhà thơ vẫn "giữ thể diện" nên đâu dám ngỏ lời xin... ăn ké. Một bữa, gần đến tiết hè, trời Huế oi nồng nóng bức. Vừa bước ra khỏi cổng trường, nhà thơ đã thấy cô bạn gái cầm cây cà rem. Không kiềm chế được nỗi thèm, nhà thơ liều mình xấn tới. "Cho mình mút cái!" - câu nói khó khăn nhất bật ra khỏi miệng. Người bạn gái liếc mắt đầy ẩn ý. Nhà thơ tiến tới sát hơn. Cô gái đưa cây cà rem đến gần miệng nhà thơ thì... rút lại. Nhà thơ năn nỉ: "Cho mút cái nờ!". Cô gái lại đưa que cà rem ra. Khi nhà thơ vừa há miệng đủ để ngậm lấy cây cà rem thì bất ngờ một ngón tay ướt đã chìa vào miệng. Thay vì được hưởng một miếng ngọt ngào mát lạnh, nhà thơ lại đón nhận một hương vị hoàn toàn trái ngược. Ngón tay vừa nóng vừa mặn. Cô gái cười tinh quái rồi bỏ chạy mất hút sau đám học trò nhí nhố. Nhà thơ đứng lại một mình với nỗi thẹn thùng ngơ ngẩn. Chỉ có vậy, mà cái ngón tay người con gái đã bám theo nhà thơ đến tận bây giờ...
Rung động trên cầu Tràng Tiền
Câu chuyện thứ hai cũng liên quan đến một người con gái. Thời chàng trai đa tình Lê Văn Ngăn còn học trung học, cứ mỗi chiều lại rong ruổi khắp phố phường của miền núi Ngự sông Hương để tìm ý thơ. Buổi chiều, những chàng trai hay đi bộ trên cầu Tràng Tiền để chờ đợi những tà áo dài tan học. Trong số những nữ sinh mơ mộng ấy, nhà thơ để ý một người. Cô gái dường như đã biết được tình ý nên cũng thường xuyên thả gót tha thướt dạo qua cầu. Không ai nói với ai câu nào, chỉ có ánh mắt vẫn nhìn nhau. Đã thành một thói quen, hôm nào trên cầu thiếu bóng dáng của người con gái ấy là đêm về nhà thơ khắc khoải chẳng thể ngủ yên.
Một ngày, cô gái không đi bên kia đường như mọi khi. Nàng đột ngột đổi hướng đi qua ngang lối mà nhà thơ vẫn đứng nhìn. Trái tim chàng trai trẻ rung lên. Khoảng cách rút ngắn dần cho đến khi hai người chạm mặt. Cô gái e thẹn bước ngập ngừng, trong khi nhà thơ đứng chết lặng. Khi cô gái sắp bước qua nơi nhà thơ đứng, một làn gió nhẹ thổi tung tà áo dài vương vào bàn tay của chàng thi sĩ. Cái cảm xúc lướt qua nhanh ấy không thôi cũng đủ làm nhà thơ ngất ngây niềm hạnh phúc, để thành thơ:
"Không phải chỉ một mình tôi dưới rặng thông đêm
vì bên tôi còn có tiếng chân em dẫm lên mặt đường mười năm trước
vì bàn tay tôi còn nguyên cảm giác khi chạm vào tà áo em mười năm trước.
Không phải chỉ một mình tôi trở về căn phòng trọ
ngồi lại bên ngọn đèn và trang sách mở
Ngỡ như em sắp thức dậy nhen lửa trong tiếng mưa khuya"
(Không phải như thế)
Trao thơ tình cho tình địch
Một chuyện tình khác khá ngô nghê liên quan đến cả nhà thơ Lê Văn Ngăn và người bạn chí cốt của anh là cố nhà thơ Thái Ngọc San. Hai nhà thơ là bạn thân từ phong trào sinh viên tranh đấu. Nếu như Thái Ngọc San bụi đời và quyết liệt chừng nào thì Lê Văn Ngăn trầm lắng và mơ mộng chừng ấy. Câu chuyện họ cùng nhau trốn lính trên một căn gác nhỏ của Thư viện Đại học Huế diễn tả tính cách hồn nhiên thi sĩ của Lê Văn Ngăn. Đó là những năm tháng đấu tranh khốc liệt nhất của phong trào sinh viên miền Nam. Để tránh những cuộc bố ráp lùng sục của cảnh sát chế độ cũ, hai chàng trai đã lên trú ẩn trên căn gác nhỏ của một thầy giáo trên tầng hai của thư viện. Nơi đây, họ bàn tính chuyện kết nối đường dây để thoát lên rừng. Một lần đang ngồi chờ liên lạc với một đầu mối trong nội thành Huế, Lê Văn Ngăn chợt suy tư: "Ê, San này, lên rừng mình có được uống cà phê không hè?". Nhà thơ Thái Ngọc San cười: "Người ta đang lo bao thứ lớn lao của cuộc cách mạng, chỉ riêng một mình Lê Văn Ngăn đi lo chuyện lên rừng không có cà phê".
Điều thú vị là cả hai nhà thơ đa tình này đều làm thơ tán gái. Nhà thơ Lê Văn Ngăn, vốn cũng là bạn rất thân với N.Y.Th. Ông Th. có một người em gái mà nhà thơ Lê Văn Ngăn rất mê nên đã nhiều lần làm thơ để tặng. Những bài thơ tặng người con gái này thường được tác giả gửi qua một người bạn trai khác trong nhóm để nhờ làm "chim xanh". "Chim xanh" vẫn nhận thơ của chàng thi sĩ mơ mộng đều đặn nhưng thơ đi mãi vẫn không thấy hồi âm. Chiến tranh đến hồi ác liệt và người bạn trai làm "chim xanh" bị địch bắt đưa ra Côn Đảo. Sau năm 1975, đất nước giải phóng, người tù cách mạng trở về và ngay sau đó anh làm đám cưới với người đẹp. Lúc này, Lê Văn Ngăn mới vỡ lẽ ra rằng anh đã trót trao thơ tình cho chính tình địch !
Trong khi đó, nhà thơ Thái Ngọc San cũng làm thơ tặng một cô gái khác. Cô gái này không ai khác chính là người hiện đang "đầu bạc răng long" với nhà thơ Lê Văn Ngăn. Những lần về Huế giỗ bạn, nhà thơ Lê Văn Ngăn vẫn thường tiết lộ với bạn bè "những bài thơ nớ như răng chừ mình cũng không được biết, vì đó là tài sản riêng của vợ"...
Bùi Ngọc Long
Sửa bởi quản trị viên 25/06/2009 lúc 11:31:38(UTC)
| Lý do: Chưa rõ | Và sẽ có những người làm nên tất cả vì họ có ước mơ - Họ tin vào lời hứa - Họ có những lời ước hẹn - Họ đã trưởng thành từ nỗi đau - Họ nhận ra sai lầm - Họ có một người bạn thật sự và vì bên họ còn có một tình yêu. Tất cả là cuộc sống ! http://www.skydoor.nethttp://www.mtvasia.com...Cứ mỗi một ngày trôi qua trên đất nước Việt Nam,lại có thêm 100 người phải sống chung với căn bệnh thế kỷ - HIV/AIDS ! Bạn đã làm gì để tránh nguy cơ trở thành một trong số đó ? - Hãy cố gắng hơn nữa để có một cuộc sống lành mạnh hơn,nền nếp hơn,nhé bạn. - Hãy trang bị cho mình kiến thức cơ bản về sức khỏe sinh sản và sử dụng biện pháp an toàn - bao cao su lúc cần thiết. Cuối cùng : Hãy sống vì những người bạn yêu thương và cho chính bản thân bạn. Ma túy ? Không thử dù chỉ một lần trong đời.Nourish Compassion - I love You ! |
|
|
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên gắn bóNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 11-11-2008(UTC) Bài viết: 990
Được cảm ơn: 26 lần trong 19 bài viết
|
Tình yêu muôn thuở - Bài 2: Bốn nàng kiều nữ tên Mi Cập nhật lại cách đây 4 giờ 14 phút | | Bốn nàng kiều nữ tên Mi: (từ trái sang phải: Trà Mi, Kiều Mi, Nga Mi và Diệm Mi) - Ảnh Bửu Ý cung cấp | Ở Huế, những năm 1950-1960, có bốn chị em xinh đẹp, đài các nghiêng nước nghiêng thành, khiến bao chàng trai mất ăn, mất ngủ. Con đường nơi họ sống đã trở thành điểm đến của bao văn nhân mặc khách và từ đây cũng khai sinh ra thú bát phố lịch lãm một thời. Người đẹp làm thơm những con đường Bốn cô gái là con nhà quyền quý sống ở ngôi nhà số 11 đường Giao Thủy xưa (nay là các nhà 15-17-19 đường Phạm Ngũ Lão - TP Huế). Con đường ấy xưa kia có nhiều gốc me già cổ thụ nên được người dân quen gọi đường Hàng Me. Nhà văn, dịch giả Bửu Ý, cũng là cư dân gắn bó hơn hai phần ba đời mình với con đường này kể: “Bốn chị em sắc nước hương trời này đều có chung một cái tên rất lạ: Mi. Người chị đầu Trà Mi, có cặp mắt đen thăm thẳm, nét mặt thường tự nhiên và ít cười, dáng đi đài các. Cô thứ hai tên Kiều Mi hiền lành thoắt biến thoắt hiện, như không muốn ai chú ý tới mình. Nga Mi có một sắc đẹp khác với hai chị, khỏe mạnh và tràn đầy sức sống. Cô em út Diệm Mi có nét đẹp như thể thu góp hết mọi sắc hương của những người chị: trong bóng, hồng mọng, tưởng chừng rất dễ vỡ, tưởng chừng cặp mắt nam nhi nào nhìn vào cũng đều bị biến thành hàng phàm phu tục tử”. Gia đình của họ sau này còn có thêm cô cháu Diễm Mi trở thành hoa hậu, diễn viên điện ảnh nổi tiếng. Thời ấy, con trai Huế hiền lành, ngơ ngác chỉ biết giắt sẵn bên mình thú vui “bát phố” (dạo phố không mục đích gì rõ rệt) hay đi nghễ (hóng hớt người đẹp). Con đường Hàng Me vì có bốn nàng xin đẹp tên Mi nên thường thu hút thanh niên trong thành phố. Ban ngày, mùa hè con đường râm ran hợp tấu ve sầu. Ban đêm, đặc biệt là những đêm trăng, chẳng rõ từ đâu tụ hội về đây từng đoàn nam thanh nữ tú, lóc cóc, lanh canh guốc mộc nhộn nhịp cả con đường. Hồi ấy, thanh niên bát phố đi bộ là phần lớn. Nhiều nhất vẫn là guốc mộc, rất ít đi dép, chỉ độc một loại sandale nửa giày nửa dép (chủ yếu để đi trong nhà). Bốn người đẹp tên Mi thời đó thường thả gót tản bộ đến trường Đồng Khánh từ con đường Hàng Me, khiến bao chàng trai phải ngày nhớ đêm thương. Con phố nơi các nàng đi qua chừng như cũng thơm lên theo từng bước chân đài các. Hé lộ chuyện tình Mi nữ Bây giờ khi yêu kiều nữ người ta thường tặng cho nhau điện thoại di động đắt tiền, xe tay ga, xế hộp và thậm chí còn hơn thế nữa. Thế nhưng cách đây hơn ba chục năm, những kỷ vật yêu vô cùng lãng mạn. Nhà văn Bửu Ý hồi tưởng: “Hồi nớ có mấy món để con trai và con gái thể hiện tình cảm với nhau. Món phổ biến cho mọi giới là thư tình. Sau đó là những bài thơ tình chép tay ép cùng hoa khô trong trang sách. Tiếp nữa là món tóc thề, rồi đến chiếc khăn thêu”. Thư tình là thứ mà cả người con trai và con gái đều mong đợi. Cứ mỗi sáng, mỗi chiều hai bận người đưa thư đi qua mỗi con phố đều có những chàng trai cô gái hóng hớt chờ trước cửa. Người đưa thư vì thế trở thành hình tượng mang thông điệp tình yêu thân thiết với mọi gia đình. Có một bài hát mà hồi ấy chàng trai cô gái nào cũng thuộc và mỗi sáng mỗi chiều đều ngâm nga khi bóng dáng người đưa thư đi qua không ghé lại: “Người đưa thư đã đi qua/Mà cớ sao không dừng, mà cứ đi, cứ lạnh lùng đi/Đừng quên nhé, có chăng cho ta một lá thư hồng, đỡ tủi lòng ta sớm hôm mong chờ” (Người đưa thư đã đi qua, nhạc Trần Trịnh). Nếu như thư tình là nơi người ta bày tỏ tình cảm trực tiếp thì những bài thơ tình chép tay ép trong trang sách lại mang thông điệp yêu ý nhị và xa xôi. Cách bày tỏ tình cảm này thường tránh cách nói trực tiếp mà mượn lời qua những bài thơ tình nồng nàn. Lớp thanh niên cách đây hơn ba chục năm có thói quen mong chờ và chuyền tay nhau những cuốn sách của hai dòng văn học siêu thực và hiện sinh của phương Tây. Cứ mỗi chiều, các hiệu sách nổi tiếng ở Huế như: Ưng Hạ, Văn Minh... lại nườm nượp nam thanh nữ tú. Ở đó họ kiếm tìm những cuốn sách mới của Saint Exupery, Jean Paul Sartre, Albert Camus, thơ tình J.Prevert, Apollinaire... và những cuốn sách bỏ túi in thơ tình của Xuân Diệu, Huy Cận... và cả những nhà thơ miền Bắc như Quang Dũng, Hữu Loan... Sách được chuyền tay nhau đọc và đi kèm theo cuốn sách bao giờ người nhận cũng mong chờ bên trong đó có những bài thơ chép tay, hay những chiếc khăn thêu còn vương hương nồng tình tứ. Độc đáo nhất vẫn là “món tóc”. Nhà văn Bửu Ý nói: “Hồi ấy tóc là thứ thiêng liêng lắm. Người con gái thường vẫn giữ mái tóc thề óng ả của hương nồng bồ kết. Cắt tóc là một điều vô cùng tối kỵ, người ta chỉ cắt tóc khi có biến cố lớn trong đời hoặc cắt một dúm tóc thề ép vào trang sách tặng người yêu. Khác với bài thơ chép tay, chiếc khăn thêu hay cánh hoa hồng là biểu trưng của tình yêu bắt đầu đầy hy vọng, “món tóc thề” lại chuyển tải thông điệp một tình yêu day dứt bất thành vì ngang trái. Tất cả những kỷ vậy ấy đều mang giá trị tinh thần, được nó người ta hạnh phúc đến ngây ngất”. Bốn người đẹp tên Mi trên đường hàng me có lẽ là đối tượng đón nhận nhiều nhất những kỷ vật yêu kiểu này. Nhà văn Bửu Ý “bật mí”: “Hồi ấy ít nhất có tới hai vị giáo sư đại học theo đuổi các nàng, nhưng đều không được đáp lại”. Thế nhưng, trong số bốn nàng tên Mi, thì Nga Mi, cô em thứ ba đã từng phải lòng Trịnh Công Sơn. Khác với vẻ đẹp đài các và mảnh mai của hai chị đầu, Nga Mi có vẻ đẹp như nàng Vệ nữ (Venus), khỏe khoắn, tràn đầy sức sống. Giữa Nga Mi và Trịnh Công Sơn, theo Bửu Ý là “không chỉ dừng lại ở hai chữ tình ý mà tình cảm còn đi xa hơn chút đỉnh”. Nghĩa là họ đã có những cuộc gặp gỡ, hẹn hò. Nhưng: “Cụ Sơn không phải tuýp người yêu bằng nỗi khát khao sở hữu. Sơn chỉ say đắm với những giao cảm tâm hồn, nên với Nga Mi, Trịnh Công Sơn cũng có e dè, không dám tiến tới” - nhà văn Bửu Ý nói. Cô em út Diệm Mi, có vẻ đẹp thánh thiện và đầy đặn xem chừng lại “có cảm tình” với thầy giáo của mình là Hoàng Phủ Ngọc Tường. Thời ấy Hoàng Phủ Ngọc Tường vừa là thầy giáo dạy ở trường Quốc Học và Đồng Khánh. Chàng trai tài hoa, dạy giỏi này vì thế đã chiếm được cảm tình của Diệm Mi. Tình yêu thời ấy thiên về mộng tưởng, nên rất đẹp và lãng mạn. Nhà văn Bửu Ý cho rằng, chính những tình yêu như thế này đã có khả năng nuôi dưỡng tâm hồn con người rất mãnh liệt. Thứ tình yêu vừa xa vừa gần, vừa thực vừa mơ như thế đủ sức dung dưỡng để các nghệ sĩ thai nghén những áng văn hay, những vần thơ đẹp. Thế rồi, không một ai trong giới văn nhân mặc khách có diễm phúc “kết tóc xe duyên” cùng các nhan sắc. Trong ánh mắt xa xăm chợt buồn, nhà văn Bửu Ý buông lời: “Hồng nhan đa truân”. Trong số bốn người đẹp tên Mi, chỉ có người chị đầu có cuộc sống khá bằng phẳng, vì cô đã kết duyên cùng với một bác sĩ và sống một cuộc sống hạnh phúc. Còn lại cả ba cô đều phải tình duyên đứt đoạn. Riêng cô út Diệm Mi, bây giờ đang sống một mình tại Pháp và nghe đâu cũng tuổi già đơn độc. (Còn tiếp) Bùi Ngọc Long | Và sẽ có những người làm nên tất cả vì họ có ước mơ - Họ tin vào lời hứa - Họ có những lời ước hẹn - Họ đã trưởng thành từ nỗi đau - Họ nhận ra sai lầm - Họ có một người bạn thật sự và vì bên họ còn có một tình yêu. Tất cả là cuộc sống ! http://www.skydoor.nethttp://www.mtvasia.com...Cứ mỗi một ngày trôi qua trên đất nước Việt Nam,lại có thêm 100 người phải sống chung với căn bệnh thế kỷ - HIV/AIDS ! Bạn đã làm gì để tránh nguy cơ trở thành một trong số đó ? - Hãy cố gắng hơn nữa để có một cuộc sống lành mạnh hơn,nền nếp hơn,nhé bạn. - Hãy trang bị cho mình kiến thức cơ bản về sức khỏe sinh sản và sử dụng biện pháp an toàn - bao cao su lúc cần thiết. Cuối cùng : Hãy sống vì những người bạn yêu thương và cho chính bản thân bạn. Ma túy ? Không thử dù chỉ một lần trong đời.Nourish Compassion - I love You ! |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên gắn bóNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 11-11-2008(UTC) Bài viết: 990
Được cảm ơn: 26 lần trong 19 bài viết
|
Tình yêu muôn thuở - Bài 3: Những “hot girl” thời em loạn Cập nhật lại cách đây 2 giờ 13 phút | | Bến đò Thừa Phủ với nữ sinh Đồng Khánh Huế (ảnh có tính chất minh họa) - Ảnh: TL | Cùng với vẻ đẹp đài các kiêu sa của 4 chị em tên Mi, những năm của thập niên 60, có những bóng hồng khác đã trở thành “hot girl” làm “xớn rớn” các đấng tu mi. Nàng “Nậm Hương” Từ sau phong trào đấu tranh Phật giáo năm 1963, ở trường nữ sinh Đồng Khánh - Huế bỗng nổi lên một “hot girl”. Cô gái là con một gia đình quý phái ở Huế. Có người còn tiết lộ nàng là em ruột của tác giả cuốn bút ký chiến trường Mùa hè đỏ lửa Phan Nhật Nam. Cuốn bút ký tả thực về những thất bại bi thương của binh lính chế độ cũ trên chiến trường những năm tháng chiến tranh ác liệt. Khác với anh mình là một sĩ quan của chế độ cũ, ở Huế “Nậm Hương” hăng hái lao vào các cuộc xuống đường. Cô học trò cắt tóc đờ-mi có tính cách mạnh mẽ như con trai và sexy như phương Tây, đã trở thành “hot girl” của lớp thanh niên thời em loạn. Theo lời kể của anh Cao Hữu Điền và Thái Nguyên Hạnh, “Nậm Hương” là mẫu con gái phá cách và có lối sống rất “hiện sinh”. Thời buổi ấy, con gái nhà lành ở Huế, tối đến là tắt đèn đi ngủ. Thế nhưng, “Nậm Hương” lại có mặt ở những tụ điểm dancing, chiều chiều lại dạo phố bằng xe mobilet trong trang phục hai mảnh và thỉnh thoảng xuôi về biển Thuận An phơi mình trên cát trắng. Anh Cao Hữu Điền kể, “Chính vì bóng hồng “Nậm Hương” mà nhóm của anh thường rủ nhau về biển Thuận An để “ngắm” nàng. Có lần nhóm anh, có cả nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, đang ngồi ca hát trên bãi biển. Ánh trăng non bàng bạc. Xa xa “Nậm Hương” xuất hiện. Nàng từ phía biển đi vào làm cả nhóm nhao lên. Biết có người ngắm mình, nhưng nàng vẫn tự nhiên rảo bước phơi bày cả “tòa thiên nhiên” trước mắt các nghệ sĩ. Trịnh Công Sơn liền trườn người tới. Chi tiết này hé lộ một điều Trịnh Công Sơn không phải như những gì mà lâu nay mọi người hay tiên đoán, giả thiết.  | Tái hiện bến đò Thừa Phủ Huế trong Festival Huế - Ảnh: H.Đ | Thế rồi, chiến tranh em loạn, không một chàng trai đa tình nào lọt vào mắt xanh của nàng. Một người bạn trai khá thân của cô hiện đang sống ở TP.HCM, kể: “Đoạn kết của cuộc đời “Nậm Hương” gặp nhiều chuyện buồn tủi, như người xưa thường nói hồng nhan bạc phận. Cô lấy chồng là một sĩ quan chế độ cũ nhưng cũng không mấy hạnh phúc. Rồi số phận đẩy đưa và không ai hay biết người đẹp đã sống ra sao. Cho đến một ngày có tin cô đã chết ở Sài Gòn. Người bạn trai của “Nậm Hương” kể rằng, chính anh cũng rất lâu sau đó mới tìm được mộ của người đẹp để thắp nén nhang an ủi linh hồn người bạc mệnh. Vũ nữ sexy duy nhất Cùng với nàng “Nậm Hương”, giảng đường trường sư phạm đã dậy sóng với một người con gái khác. Đó là nàng Kim Thành, quê ở Quảng Nam, ra Huế trọ học ở nhà ông Tôn Thất Cổ, trên đường Hàng Me (cùng đường với 4 người đẹp tên Mi mà bài trước đã nói). Nhà văn Bửu Ý hồi tưởng: “Thời ấy tôi mới học đại học năm thứ 3 nhưng cũng đã đi dạy học ở trường Quốc học và Đồng Khánh. Kim Thành là nữ sinh ban Sinh ngữ (tức ngoại ngữ bây giờ). Kim Thành học năm thứ hai”. Khác với bốn nàng tên Mi đẹp dịu dàng và e thẹn, Kim Thành thường ngày vẫn ngây thơ, hiền lành và duyên dáng. Cô có thân hình đẹp rất venus, khỏe khoắn và gợi cảm. Hằng ngày Kim Thành đi học vẫn giữ vẻ kín đáo của con gái nhà lành. Một lần, trường có văn nghệ, một kiểu sinh hoạt ngoại khóa như hội trại của học sinh, sinh viên thời nay, người ta bỗng thấy Kim Thành xuất hiện trên sân khấu với màn múa sexy trong trang phục hai mảnh. Nhà văn Bửu Ý nói: “Vũ điệu sexy của nàng đã làm cả trường sư phạm “xớn rớn”. Trên sân khấu Kim Thành đã tự tin phô diễn gần như trọn vẹn cơ thể tròn đầy và gợi cảm của mình trước hàng trăm con mắt nam sinh viên. Sau khi xuất hiện gây xôn xao cả giảng đường và thành phố Huế lần ấy, Kim Thành còn nhiều lần trình diễn vũ điệu sexy trên sân khấu. Hình ảnh tươi mát của cô lập tức trở thành đề tài “hot” trong các quán cà phê, các tụ điểm của thanh niên Huế. Nàng chính thức trở thành “hot girl” đóng đinh một thời gian dài trong tâm thức của một lớp thanh niên trí thức thời bấy giờ. Nhà văn Bửu Ý đúc kết: “Mà không phải ngày xưa đâu, cho đến nay, ở Huế, tôi vẫn chưa thấy nữ sinh nào “bạo” như vậy”. Bùi Ngọc Long Bài cuối: Những người tình của Trịnh Công Sơn | Và sẽ có những người làm nên tất cả vì họ có ước mơ - Họ tin vào lời hứa - Họ có những lời ước hẹn - Họ đã trưởng thành từ nỗi đau - Họ nhận ra sai lầm - Họ có một người bạn thật sự và vì bên họ còn có một tình yêu. Tất cả là cuộc sống ! http://www.skydoor.nethttp://www.mtvasia.com...Cứ mỗi một ngày trôi qua trên đất nước Việt Nam,lại có thêm 100 người phải sống chung với căn bệnh thế kỷ - HIV/AIDS ! Bạn đã làm gì để tránh nguy cơ trở thành một trong số đó ? - Hãy cố gắng hơn nữa để có một cuộc sống lành mạnh hơn,nền nếp hơn,nhé bạn. - Hãy trang bị cho mình kiến thức cơ bản về sức khỏe sinh sản và sử dụng biện pháp an toàn - bao cao su lúc cần thiết. Cuối cùng : Hãy sống vì những người bạn yêu thương và cho chính bản thân bạn. Ma túy ? Không thử dù chỉ một lần trong đời.Nourish Compassion - I love You ! |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên gắn bóNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 11-11-2008(UTC) Bài viết: 990
Được cảm ơn: 26 lần trong 19 bài viết
|
Tình yêu muôn thuở - Bài cuối: Những người tình của Trịnh Công Sơn | Người đẹp Lưu Thị Kim Đính thời xuân xanh, một trong những nhan sắc Huế được Trịnh Công Sơn chú ý | Những ai từng yêu nhạc Trịnh Công Sơn chắc chắn không khỏi tò mò về những “nhan sắc” trong ca khúc của ông. Ngoài nàng Diễm đã được nhiều người biết tới, vẫn còn rất nhiều mỹ nữ khác chưa được nêu tên. Nàng Dao A. Nếu như nhân vật Diễm trong Diễm xưa đã từng được nhạc sĩ Trịnh Công Sơn tự bạch: “Thuở ấy có một người con gái rất mong manh, đi qua những hàng cây long não lá li ti xanh mướt để đến trường Đại học Văn khoa ở Huế... Nhà cô ấy ở bên kia sông, mỗi ngày phải băng qua một cây cầu rồi mới gặp hàng long não để đến trường. Từ ban công nhà tôi nhìn xuống, cái bóng dáng ấy đi đi về về mỗi ngày bốn bận... Người con gái đi qua những hàng cây long não bây giờ đã ở một nơi xa, đã có một đời sống khác. Tất cả chỉ còn là kỷ niệm. Kỷ niệm nào cũng đáng nhớ nhưng cứ phải quên. Người con gái ấy là "Diễm của những ngày xưa". Khác với cách nói mơ hồ của Trịnh Công Sơn, nhà nghiên cứu Nguyễn Đắc Xuân, cho rằng: “Diễm xưa của Trịnh Công Sơn chính là cô Bích Diễm, con gái thầy Kh. - người Hà Nội, dạy Pháp văn tại trường Đồng Khánh và trường Quốc Học Huế. Bích Diễm giống bố, người dong dỏng cao, nét mặt thanh tú, bước đi thong thả nhẹ nhàng... Trịnh Công Sơn trút hết nỗi lòng yêu Diễm vào bài Diễm xưa như sau này Sơn đã kể lại nhiều lần”. Nhưng theo Nguyễn Đắc Xuân, bên cạnh nhan sắc Diễm xưa còn có một thiếu nữ khác gắn bó với nhạc Trịnh mà ít ai biết, đó là nàng Dao A. “Những lúc Trịnh Công Sơn đến nhà Diễm, thì Dao A. - em gái của Diễm còn là một cô bé, nhỏ hơn Diễm đến bốn năm tuổi, chạy loăng quăng theo chị. Không ngờ chỉ mấy năm sau Dao A. trở thành một thiếu nữ xinh đẹp với khuôn mặt bầu bĩnh, dễ thương khác thường. Với cái cầu đã bắc từ hồi yêu Bích Diễm, nói như Đinh Cường “Sơn lại da diết với cái dáng vẻ khoan thai, áo lụa vàng của Dao A. để rồi thất vọng, để rồi...”.  | Nga Mi - người đẹp trong gia đình bốn chị em tên Mi, cũng từng “gắn bó” với Trịnh Công Sơn (Ảnh do nhà văn Bửu Ý cung cấp) | Khác với những lần yêu trước, thất vọng về Dao A., Trịnh Công Sơn không bắt nhạc của anh phải mang cái gánh thất tình của anh. Không ngờ hai mươi năm sau, trải qua bao nhiêu dâu bể, từ bên Mỹ, Dao A. trở về VN tìm Trịnh Công Sơn. Không rõ Dao A. nói gì với Sơn, và còn gì nữa không, mà anh đã rất hài lòng với thực tại. Chính Dao A. là cảm hứng cho Trịnh Công Sơn viết: “Hai mươi năm xin trả nợ dài/Trả nợ một đời em đã phụ tôi” ( Xin trả nợ người). Trong hai mươi năm ấy, Dao A. đã có gia đình, đã hiểu rõ cuộc đời, nên “hết phụ” tình Trịnh Công Sơn. Như Đinh Cường đã viết: “Tháng cuối cùng trước khi Sơn mất, Dao A. về thăm, suốt tuần sáng nào A. cũng đến ngồi trên chiếc xe lăn của Sơn, chỉ còn biết nhìn Sơn, cho đến chiều tối mới về nhà.” Nguyệt trong Nguyệt ca Những năm tháng ở Huế, ngoài Bích Diễm, Dao A., Nga Mi như đã nói, Trịnh Công Sơn còn “gắn bó” với một nữ sinh Đồng Khánh đẹp thâm nghiêm, quý phái của nét gia phong nơi phủ đệ ngày trước. Cô gái con nhà khuê các tên Minh Nguyệt ở bên kia thôn Vỹ. Lật cuốn album cũ, nhà văn Bửu Ý đã chỉ cho tôi tấm hình đen trắng của người đẹp quý phái này. Tấm hình được lưu giữ cẩn thận hơn ba chục năm qua nhưng vẫn còn giữ được một nét đẹp Huế nền nã. Người nữ sinh Đồng Khánh trong khuôn hình chụp bán thân với vành nón lá rộng. Nét mắt tròn đầy một nét đẹp thanh tú. Bửu Ý kể, trong số những người đã từng “phải lòng” Trịnh Công Sơn, nàng là người mà Sơn yêu sâu sắc nhất. Đó là một tình yêu kín đáo, không mang bóng dáng của nỗi khát khao chiếm đoạt. Chính người con gái này mà Trịnh Công Sơn đã có những ca khúc yêu đương rạo rực: “Từ khi trăng là nguyệt đèn thắp sáng trong tôi Từ khi trăng là nguyệt em mang tim bối rối Từ khi trăng là nguyệt tôi như từng cánh diều vui Từ khi em là nguyệt trong tôi có những mặt trời ..... Từ trăng thôi là nguyệt tôi như đường phố nhiều tên Từ em thôi là nguyệt tôi xin đứng đó một mình” (Nguyệt ca) Nhà văn Bửu Ý cho biết, ngoài những người đẹp để lại dấu ấn trong đời và nhạc Trịnh Công Sơn như trên còn có những người đẹp thoáng qua như Cao Thị Phố Châu, Lưu Thị Kim Đính, Hà Thị Như Nguyện... Những người đẹp này không chỉ được Trịnh Công Sơn chú ý mà hầu như thanh niên trí thức cả thành phố Huế hồi đó cũng đều để lòng theo đuổi. Bùi Ngọc Long | Và sẽ có những người làm nên tất cả vì họ có ước mơ - Họ tin vào lời hứa - Họ có những lời ước hẹn - Họ đã trưởng thành từ nỗi đau - Họ nhận ra sai lầm - Họ có một người bạn thật sự và vì bên họ còn có một tình yêu. Tất cả là cuộc sống ! http://www.skydoor.nethttp://www.mtvasia.com...Cứ mỗi một ngày trôi qua trên đất nước Việt Nam,lại có thêm 100 người phải sống chung với căn bệnh thế kỷ - HIV/AIDS ! Bạn đã làm gì để tránh nguy cơ trở thành một trong số đó ? - Hãy cố gắng hơn nữa để có một cuộc sống lành mạnh hơn,nền nếp hơn,nhé bạn. - Hãy trang bị cho mình kiến thức cơ bản về sức khỏe sinh sản và sử dụng biện pháp an toàn - bao cao su lúc cần thiết. Cuối cùng : Hãy sống vì những người bạn yêu thương và cho chính bản thân bạn. Ma túy ? Không thử dù chỉ một lần trong đời.Nourish Compassion - I love You ! |
|
|
|
Di chuyển
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.
|