Trang chủ HIV  |  Web Link  |  Giới thiệu |  Liên hệ  |  English 
hiv logo

Thông báo

Icon
Error

Đăng nhập


Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to last unread
Offline BonghoaTruongsinh  
#1 Đã gửi : 14/02/2006 lúc 07:58:55(UTC)
BonghoaTruongsinh

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Tham vấn viên Diễn đàn
Gia nhập: 26-05-2004(UTC)
Bài viết: 1.234

Cảm ơn: 3 lần
Được cảm ơn: 16 lần trong 11 bài viết


Lâm Uyển Nhi hạnh phúc bên các cháu bé ở nhà trẻ

Người đẹp Nha Trang Lâm Uyển Nhi ...và kết thúc có hậu của một hoa khôi “ết”
Một cô gái từng đăng quang hoa khôi trong cuộc thi người đẹp thành phố biển Nha Trang, sau đó trở thành người mẫu nổi tiếng ở nhiều sàn diễn thời trang, nhiều vũ trường ở Sài Gòn... Cô lấy một người Pháp giàu có nhưng rồi cuộc đời bỗng “rơi tự do” xuống địa ngục...

Tưởng như tất cả đã chấm hết thì cô lại gặp điều kỳ diệu như trong chuyện cổ tích...

Người đẹp Nha Trang và “cái bẫy” cocain

Uyển Nhi sinh ra trong một gia đình có tám chị em, gặp lúc cảnh nhà sa sút nên dù rất ham học nhưng mới đến lớp năm cô đã phải gạt nước mắt từ biệt mái trường.

Uyển Nhi đi bán phở thuê, bán bánh mỳ nhưng nỗi nhớ lớp, nhớ trường vẫn khôn nguôi. Tích cóp được ít tiền, Nhi đi học trở lại và dù lớn lên trong gian khó, cô vẫn đẹp lạ lùng, nổi bật giữa bạn bè đồng trang lứa.

Năm lớp 9, Nhi đạt giải hoa khôi của trường. Ít lâu sau, Nhi đi thi người đẹp thành phố biển Nha Trang và nhận được vương miện như một lẽ đương nhiên. Đó là năm 1989, thời điểm ấy, vương miện hoa khôi khiến Nhi nổi tiếng cả thành phố biển, cuộc đời cô bé bán bánh mỳ ngày nào đã lật sang trang mới.

Thế rồi, Nha Trang không giữ được chân người đẹp khi Nhi quyết định vào lập nghiệp ở thành phố Hồ Chí Minh. Nhi trở thành người mẫu chuyên nghiệp sáng giá trên nhiều sàn diễn thời trang.

Thân hình hoàn mỹ, nhảy đẹp nên các vũ trường phải “xếp hàng” mời người đẹp Nha Trang đến nhảy mẫu để hút khách. Tại một vũ trường, Nhi gặp Pactric - người đàn ông quốc tịch Pháp mà chỉ ít lâu sau cô sẽ lấy làm chồng. Pactric hơn Nhi gần hai mươi tuổi, nói tiếng Việt như... người Sài Gòn và si mê cô chân thành, bồng bột như thể đang tuổi 20.

Lấy chồng ít lâu, Nhi sang Singapore học lớp nâng cao về nghề người mẫu. Ở đảo quốc này, Nhi vẫn giữ thói quen hút thuốc lá có từ bé vì hồi nhỏ nhà làm nghề cuốn thuốc lá. Nhi cứ hồn nhiên hút mà không hề biết những điếu thuốc lá đó đã bị nhóm người xấu cùng học với mình bỏ cocain vào.

3 tháng sau, trở về TPHCM, Nhi bỗng lên cơn vật vã. Chồng Nhi cho vợ đi thử mới phát hiện trong người cô có chất cocain. Pactric quyết định đưa vợ lên Đà Lạt cai nghiện, anh thuê hẳn một ngôi nhà, mời bác sỹ đến theo dõi điều trị.

Hai năm liền sống ở Đà Lạt, người đẹp Nha Trang đã dứt hẳn cocain. Pactric vui lắm, muốn đưa vợ về nước ra mắt bố mẹ nhưng Nhi còn ngại vì chưa biết tiếng Pháp nên cô xin chồng đi du lịch xuyên Việt.

Hai vợ chồng ra đến Hà Nội, nghỉ ở khách sạn trên phố Hàng Bạc. Nhi ở lại khách sạn còn Pactric bay về Pháp ít ngày. Ở được mấy ngày, đột nhiên vợ không nhận được điện thoại của chồng như thường lệ. Gọi điện về Pháp thì hay tin Pactric đã sang Việt Nam.

Mấy ngày sau, luật sư của Pactric gọi điện báo cho Nhi biết chồng cô đã bị bắt vì buôn lậu đồ cổ và không hẹn ngày về. Nghe tin như sét đánh ngang tai, Lâm Uyển Nhi hoàn toàn sụp đổ. Nhi đã quen với cảm giác Pactric vừa là chồng vừa là cha, vừa là anh của mình, nay anh bị bắt, người đẹp Nha Trang cảm giác như mất hẳn chỗ nương tựa.

Cũng từ ngày Nhi nghiện, tài chính của gia đình đã chuyển giao cho Pactric quản lý nên giờ đây trong tay cô chỉ có ít tiền tiêu vặt, một mình bơ vơ giữa Hà Nội chẳng biết đi đâu về đâu.

“Rơi tự do” xuống địa ngục

Đúng lúc ấy, Nhi gặp mấy người bạn Sài Gòn ra Hà Nội chơi nhạc ở vũ trường. Rồi Nhi dính vào “cái chết trắng” mang tên heroin...

Nhi ngồi trước mặt tôi, những giọt nước mắt rơi trên gương mặt xanh xao nhưng vẫn còn le lói vẻ đẹp trong ngày đăng quang hoa khôi thành phố biển khi xưa.

Nghiện hút, “khúc dạo đầu” của Nhi là bán hết nữ trang để “chơi hàng trắng”. Nghiện càng nặng, mỗi ngày có khi Nhi xài hết một triệu tiền “hàng trắng”.

Xài kiểu đó thì tỷ phú cũng sạt nghiệp huống hồ là Nhi. Chẳng còn cách nào khác Nhi đành làm gái nhảy ở một vũ trường lớn. Từ hút chuyển sang chích, người Nhi bệ rạc, gầy yếu. Ma tuý tàn phá nhan sắc ghê gớm, nên một thời gian người đẹp Nha Trang không trụ lại được ở vũ trường này nữa.

Trong cơn quẫn bách, Nhi cắn răng làm gái đứng đường. Chưa “hành nghề” được bao lâu thì trong một đợt truy quét gái mại dâm Uyển Nhị bị bắt đưa lên Trung tâm giáo dục lao động xã hội II (TTGDLĐXH) ở Ba Vì - Hà Tây. Tại đây, Nhi nhận được một hung tin. “Em đã “dính” HIV. Lúc đó, đối với em cuộc đời thế là hết. Sống chỉ thêm tủi nhục, đày đọa. Cũng nhờ cô Phương- Giám đốc TTGDLĐXH số II quan tâm động viên nên em mới không tìm đến cái chết”.

Sau đó ít lâu, Nhi ra khỏi TTGDLĐXH II, chẳng dám về quê vì mặc cảm tội lỗi nên lại xuống Hà Nội buôn bán nhì nhằng kiếm sống. Có lần lên nhà người bạn ở tỉnh Vĩnh Phúc chơi, Nhi gặp một chàng trai và dường như anh ta đã yêu người đẹp Nha Trang ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Trái tim Nhi bấy lâu thiếu vắng yêu thương nay lại đập loạn nhịp. Nhi yêu nhưng không dám nói thật về quá khứ của mình, yêu trong sự gìn giữ bởi luôn bị đè nặng bởi ý nghĩ mình đã có HIV.

Nhưng rồi trong một cơn say rượu anh người yêu đã gần như cưỡng bức Nhi. Và sau đó, người đẹp Nha Trang mang thai. Nhi không ngờ một người nghiện ma tuý, có HIV như mình lại có mang. Vui đó, mà buồn ngay sau đó. Liệu đứa bé có bị lây HIV từ mẹ? Ai sẽ nuôi nó khi mà bản thân Nhi cũng chưa lo nổi cho mình?

Gặp mấy người bạn cũ hồi còn ở vũ trường, bị họ rủ rê lôi kéo, Nhi nghiện trở lại. Trong bụng cái thai cứ lớn dần. Sắp đến ngày sinh, Nhi vẫn không chốn nương thân, phải vạ vật ở vườn hoa Parter.

Đấu tranh mãi, Nhi mới gọi điện báo cho người yêu biết mình mang bầu. Ít lâu, Nhi nhận được 1 triệu của anh ta kèm với lời nhắn: anh sắp đi học ở Singapore, em đừng làm phiền nữa.

Ngày Nhi sinh con trong túi không có nổi một nghìn đồng, đau đẻ méo cả mặt anh xe ôm thương tình chở vào Bệnh viện C. Nhi sinh một bé trai rất kháu khỉnh có nốt son ngộ nghĩnh ở môi.

Sinh xong, người héo như tàu lá nhưng phải cố lê bước chân bế con ra đường. Không một ai chăm sóc. Không một đồng trong túi. Đứa bé gào khóc đòi sữa, Nhi không dám cho bú vì biết sữa của mình có heroin, con bú vào sẽ vật. Xin được một manh chiếu, Nhi đưa con ra vườn hoa Parter ngồi. Nhi đặt tên con là Phong vì nghĩ đến cuộc đời mưa gió của mình nhưng sau lại đổi thành Nam.

Con đói sữa khóc ngằn ngặt, mẹ lên cơn vật vã đòi thuốc. Nhi cắn răng đến bật máu. Tuyệt vọng. Nhi bế con ra sông Hồng tự tử. Đang nhìn dòng nước cuộn chảy, có anh xe ôm tốt bụng đến hỏi chuyện rồi khuyên can: “Chết làm gì thiệt thân, hoàn cảnh em như thế thì nên đưa vào bệnh viện để đứa bé lại cho người ta nuôi”.

Anh xe ôm chở Nhi đến Bệnh viện C. Lúc đó đã 7 giờ sáng, Nhi bế con đặt xuống rồi đặt lên, cứ thế 8, 9 lần... mãi đến 10 giờ sáng trong lòng vẫn còn giằng xé, không cất nổi bước chân đi.

Anh xe ôm sốt ruột bảo: “Thế này thì cả mẹ và con đều chết. Thôi, đi nhanh lên”. Nhi chạy ra khỏi viện, không dám quay đầu lại nhìn con.

Ngay sau đó, vay được 50 nghìn đồng, mua heroin “chơi” xong, người tỉnh táo, chẳng hiểu sao Nhi lại chạy ào đến bệnh viện, giằng lại đứa con. Nhi nói cho mình nghe: “Mẹ không thể ném con vào đời như thế!”.

Lại lang thang vạ vật từ vườn hoa này đến vườn hoa khác. Đói rét, và cái chết luôn rình rập. Trong cùng quẫn, Nhi chợt nhớ tại TTGDLĐXH số II, có một nhà trẻ nuôi dưỡng trẻ em nhiễm HIV. Nhi lén đặt con ở cổng TTGDLĐ XH số II, kèm thêm mảnh giấy đẫm nước mắt: “Xin cô bác hãy cứu lấy cháu” (Ký tên Lâm Uyển Nhi).

Vở kịch cuộc đời và đoạn kết có hậu

... Ngồi với tôi trong nhà trẻ dành cho các cháu có HIV ở TTGDLĐ số II – Ba Vì, nhìn mấy đứa bé đang chơi đùa, gương mặt Nhi bỗng rạng ngời hạnh phúc.

Tôi hỏi: “Sau khi bỏ con ở đó, chị đi đâu? Làm thế nào mà bây giờ lại ở đây?”. Nhi không trả lời, đưa cho tôi một mảnh giấy đầy kín chữ, bảo: “Đây là vở kịch em viết để sắp tới xuống Hà Nội tham dự hội diễn văn nghệ. Vở kịch này em kể lại đoạn đường từ khi bỏ cháu ở cổng TT cho đến bây giờ, đúng sự thật 100%, không bịa một chi tiết nào”.

Tôi đọc vở kịch do Nhi viết và tự thấy cần ghi ra đây. Vở kịch mang tên Cánh buồm Hy vọng

Cảnh 1: ...Người mẹ bế con đau đớn đặt con ở cổng TTGDLĐXH số II rồi viết mảnh giấy: “Xin cô bác hãy cứu lấy cháu bé” ( Ký tên: Lâm Uyển Nhi).

Giám đốc (GĐ): Thấy có tiếng khóc của trẻ ở ngoài cổng, bước ra xem, bế trẻ lên và xem giấy...

Cảnh II: Một năm sau tại TTGDLĐ số II. Nhi một lần nữa trở lại TT lén lút ở cổng nhìn ngó như chờ đợi một điều gì đó... Bất chợt có tiếng gọi:

GĐ: Nhi! Có phải Nhi đó không?

Người mẹ xấu hổ định bỏ đi thì cô GĐ chạy theo giữ tay lại: “Nhi có muốn gặp con mình không. Cháu bé rất khoẻ và đáng yêu”.

Người mẹ quỳ xuống trước mặt GĐ, vừa khóc vừa nói: “Cô ơi! Hãy giúp cháu”. Cô GĐ đỡ Nhi dậy: “Đứng lên đi cháu, có gì rồi từ từ nói”.

Nhi: Cô ơi! Cháu muốn ở lại đây và được chăm sóc các cháu mồ côi có HIV và con cháu nữa. Đó là tâm nguyện của cháu những mong chuộc lại lỗi lầm mà cháu đã gây ra.

GĐ: "Bấy lâu nay cô đã nhờ rất nhiều người tìm Nhi nhưng không biết Nhi ở đâu, giờ Nhi đã quay lại đây, trước tiên Nhi phải vào y tế để cai nghiện cho ổn định sức khoẻ đã”. GĐ vỗ vai: “Hãy cố gắng lên Nhi nhé”.

Cảnh III: Trong khuôn viên nhà trẻ các mẹ cùng các con đang vui đùa học hát, Nhi bước vào, hình ảnh đầu tiên đập vào mắt là một cậu bé có cái bớt son ngộ nghĩnh trên môi. Trong lúc đang bối rối thì mẹ Hoa bước lại gần.

Mẹ Hoa: Có nhận ra cháu không Nhi?

Nhi mạnh dạn nói: Có phải con của chị đấy không Hoa?

Hoa mỉm cười gật đầu rồi nắm tay cháu Nam đến bên mẹ. Đứa trẻ ngơ ngác nhìn mẹ như một người xa lạ. Nhi vừa gọi con trong nỗi vui mừng, ngượng ngùng xấu hổ...

Cảnh IV: Nhi và các mẹ chăm sóc bé Huyền đang bị HIV giai đoạn cuối.

Bác sỹ: Vào báo tin vui: “Trong đợt xét nghiệm vừa qua có được 5 cháu từ dương tính chuyển sang âm tính”. Bác sỹ nhìn sang Nhi nói với gương mặt hạnh phúc: “Nhi ạ! Trong đó có cả cháu Nam nữa đấy”...

Gọi là kịch nhưng thực ra Nhi đã kể lại chân thực quãng đời của mình. Một quãng đời éo le như kịch. Vở kịch mới đóng thử, tất cả người xem đều khóc.

Bà Nguyễn Thị Phương – Giám đốc TTGDLĐXH số II (nhân vật giám đốc trong vở kịch của Nhi), tâm sự: “Đời Nhi khổ nhiều, nhưng kể từ khi vào đây cô ấy vui lắm, làm việc rất tốt, thương yêu các cháu như con mình”.

Những đứa trẻ có HIV ở đây mang gương mặt của những thiên thần. Vẻ đẹp đó dường như để bù lại nỗi bất hạnh quá lớn mà các em bé vô tội phải gánh chịu.

Nhi và các mẹ dồn hết tình thương cho các cháu những mong điều đó sẽ làm HIV biến mất khỏi những cơ thể non nớt kia. Có nhiều em đã chuyển từ dương tính sang âm tính, như Nam con của Nhi, nhưng cũng không ít em đã chết.

Nhi ôm một bé gái vào lòng, nói: “Giờ đây em sẵn sàng đổi cả mạng sống của mình để lấy một kết quả âm tính cho cháu bé ở đây. Đời em cuối cùng đã neo đậu ở chốn này. Cháu Nam không còn có HIV nữa, đó là câu chuyện cổ tích mà cuộc đời đã dành cho em. Sắp tới cháu sẽ chuyển khỏi nhà trẻ. Em mong bố cháu biết được, đón cháu về nuôi. Mong một lần em được về thăm Nha Trang để tạ lỗi với gia đình”.

Từ ngày vào đây, sức khỏe Nhi dần hồi phục, người đẹp Nha Trang ngày nào giờ trở thành hoa khôi “ết” của nhà trẻ này, cô sống như thể phía trước là bầu trời. Có phải thế chăng mà vở kịch lại mang tên Cánh buồm Hy vọng?

Tôi gai người khi nghe Nhi cất lời ru mấy em bé ngủ: “À ơi, ví dầu cầu ván đóng đinh; Cầu tre vắt vẻo gập ghềnh khó đi; Khó đi mẹ dắt con đi; Con đi trường học, mẹ đi trường đời”.

Hà Nội đầu xuân 2006

Theo Tiền Phong


Sửa bởi quản trị viên 18/08/2009 lúc 11:27:10(UTC)  | Lý do: Chưa rõ

Những bông hoa Trường sinh đã nở trong một ngày như thế. Và chú ong biết chắc rằng sẽ chẳng có ngày nào đẹp hơn thế trong suốt cuộc đời của chú...
Quảng cáo
Offline anhnui  
#2 Đã gửi : 21/02/2006 lúc 04:12:46(UTC)
anhnui

Danh hiệu: Thành viên mới

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 16-02-2006(UTC)
Bài viết: 8

vậy có phải con củaUYỂN NHI dược chữa khỏi hoàn toàn không
Offline BonghoaTruongsinh  
#3 Đã gửi : 21/02/2006 lúc 06:14:13(UTC)
BonghoaTruongsinh

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Tham vấn viên Diễn đàn
Gia nhập: 26-05-2004(UTC)
Bài viết: 1.234

Cảm ơn: 3 lần
Được cảm ơn: 16 lần trong 11 bài viết
Bạn đón xem chương trình người đương thời sắp chiếu với chủ đề Đừng ai giống như tôi. Nhân vật chính của chúng ta sẽ xuất hiện. Không biết có đường dây nóng trực tiếp không nữa.
Những bông hoa Trường sinh đã nở trong một ngày như thế. Và chú ong biết chắc rằng sẽ chẳng có ngày nào đẹp hơn thế trong suốt cuộc đời của chú...
Offline angel  
#4 Đã gửi : 15/10/2006 lúc 02:26:45(UTC)
angel

Danh hiệu: Thành viên mới

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 05-10-2006(UTC)
Bài viết: 12

khong phai em be chua duoc HIV ma em be nay khong bi nhiem HIV. Khong phai cu tre em sinh ra tu me nhiem la cung nhiem HIV, toi cung la mot nguoi co HIV nhung con toi khong nhiem HIV nhu toi chac nhieu ban phai ngac nhien lam nhi.
Offline peter  
#5 Đã gửi : 15/10/2006 lúc 01:50:04(UTC)
peter

Danh hiệu: Thành viên danh dự

Medals:Công trạng: Vinh danh vì bạn đã tích cực tham gia và có nhiều cống hiến với cộng đồngCông trạng: Vinh danh vì những đóng góp hữu ích của bạn với cộng đồng NCH
Nhóm: Administrators, Thành viên chính thức, BQT, Tham vấn viên Diễn đàn
Gia nhập: 06-03-2006(UTC)
Bài viết: 1.459
Đến từ: TPHCM

Cảm ơn: 74 lần
Được cảm ơn: 511 lần trong 232 bài viết
Trích dẫn bài viết của angel đã viết:
khong phai em be chua duoc HIV ma em be nay khong bi nhiem HIV. Khong phai cu tre em sinh ra tu me nhiem la cung nhiem HIV, toi cung la mot nguoi co HIV nhung con toi khong nhiem HIV nhu toi chac nhieu ban phai ngac nhien lam nhi.


Tôi thì chẳng có gì ngạc nhiên!

Vì tôi biết thuốc dự phòng lây truyền mẹ - con lúc mang thai, lúc baby mới sinh và sau khi sinh...

Nếu có dự phòng và theo dõi (không nuôi con bằng sữa mẹ thì tỷ lệ lây truyền giảm xuống khoảng 5% thôi)

Còn nếu Mẹ có HIV và không có 1 biện pháp nào! Tỷ lệ con lây nhiễm cũng chỉ là 30% thôi.
Offline BonghoaTruongsinh  
#6 Đã gửi : 21/12/2007 lúc 08:38:23(UTC)
BonghoaTruongsinh

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Tham vấn viên Diễn đàn
Gia nhập: 26-05-2004(UTC)
Bài viết: 1.234

Cảm ơn: 3 lần
Được cảm ơn: 16 lần trong 11 bài viết

Ngày cuối của 'Hoa hậu' AIDS

Ngày đưa Lâm Uyển Nhi đi hỏa táng, không có người thân nào bên cạnh người đẹp một thời. Các bác sĩ phải nhờ hai người bệnh theo xe chở xác cô xuống nghĩa trang. Họ được "mượn" đi cùng để Nhi được cảm thấy phần nào ấm cúng.

>>Đời tàn theo khói heroin
>>Tình người

Trung tâm giáo dục số 2 (Ba Vì, Hà Tây) những ngày đông cuối năm, tại khu nhà trẻ, mọi thứ vẫn bình yên nhưng không có Nhi. Bởi vì, Nhi được chuyển sang Trung tâm 09 điều trị vì căn bệnh AIDS mà người đẹp một thời này mang trong mình đã ở giai đoạn cuối. Giữa tháng ba năm nay, chiếc xe chở Nhi nhẹ lăn bánh, đưa cô vào Trung tâm 09. Khi vào nơi này, Nhi mang nhiều căn bệnh như lao phổi, viêm nhiễm và nấm.

Điều trị tại đây gần một tháng, cô được các bác sĩ cho "xuất viện" vì khi ấy sức khỏe đã ổn định, các bệnh nhiễm trùng cơ bản đã "giải quyết" xong. Trong những ngày ở đây, theo một bác sĩ của Trung tâm 09, vào khoảng 21h, Nhi lại trốn ra ngoài đi đâu đó đến sáng hôm sau mới về. Cứ đều đặn ngày nào cũng vậy, mặc dù bác sĩ và nhân viên của trung tâm không cho ra ngoài nhưng Nhi tìm mọi cách để trốn đi. Theo lời một bác sĩ trong trung tâm, lúc này, cô vẫn nghiện, nên hàng đêm, Nhi cố tìm cách lén đi kiếm tiền để chích ma túy bằng con đường cũ: bán dâm.

Một tháng ra khỏi trung tâm, Nhi tiếp tục lang thang ở vườn hoa Bác Cổ "đi khách" kiếm tiền để thỏa mãn cơn nghiện của mình. Sáu tháng lưu lạc bên ngoài xã hội, cuộc đời người đẹp Lâm Uyển Nhi đã kết thúc. Một buổi sáng trung tuần tháng 10, các bác sĩ tại Trung tâm bất ngờ tiếp nhận lại nữ bệnh nhân Lâm Uyển Nhi trên chiếc xe taxi đưa vào. Lúc này thể trạng của Nhi đã quá yếu, gày gò, lở loét khắp người do bệnh AIDS. Ngày hôm sau, Nhi trút hơi thở cuối cùng.

Theo thông lệ, xác Nhi được chở xuống Văn Điển để thiêu tại một nơi chuyên biệt dành cho các bệnh nhân của trung tâm khi đưa xuống đó. Đưa cô đi hỏa táng, không có người thân nào bên cạnh. Các bác sĩ phải nhờ hai người bệnh khác theo xe chở xác cô xuống nghĩa trang. Họ được "mượn" đi cùng để Nhi được cảm thấy phần nào ấm cúng. Người đẹp các thành phố biển của thập kỷ 90 thật sự không còn. Người ta nói với nhau về Nhi rằng: "Hồng nhan bạc phận". 

Sinh ra tại thành phố biển Nha Trang thơ mộng, hồi còn là thiếu nữ, cô gái Lâm Uyển Nhi mang nét đẹp mặn mà của cô gái vùng biển. Nhi sống với mẹ và bố dượng cùng 3 người em khác cha. Từ khi sinh ra đến khi lớn, Nhi không biết mặt bố vì mẹ không bao giờ nhắc đến ông. Nhi chỉ biết, nhiều người khu phố nơi mình sống thường nói cô có nét đẹp của bố và sự thông minh của mẹ.

Càng lớn, Nhi càng xinh đẹp, đám thanh niên khu phố không thể rời mắt mỗi khi bóng dáng cô lướt qua đường. Năm 16 tuổi, học mới hết lớp 10, Nhi bỏ dở sau khi đạt danh hiệu hoa khôi thành phố biển. Người đẹp họ Lâm vào TP HCM lập nghiệp. Trong thời gian này, Nhi gặp Patrick, một người Pháp sang Việt Nam làm ăn. "Chết mê" vì vẻ đẹp của cô gái Việt Nam, anh này không kìm lòng được liền ngỏ lời cầu hôn và hai người nên duyên vợ chồng sau 7 tháng "tìm hiểu". Công việc của chồng Nhi không nắm rõ, chỉ biết anh giàu có, cô muốn thứ gì được đó.

Hai năm sau, trong khi chồng đi làm ăn, còn Nhi ở nhà ăn chơi mãi, sinh ra chán, cô sang Singapore học dance với ý định khi về nước sẽ mở câu lạc bộ khiêu vũ. Tại lớp học bên đó, ông Kim người gốc Hoa muốn Nhi lại vũ trường làm việc nhưng bị cô gái xinh đẹp từ chối. Người đàn ông "mưu mô" này đã hại đời Nhi bằng cách mời cô những điếu thuốc lá có chứa ma túy để rồi khi trở về Việt Nam, đi kiểm tra Nhi mới hay mình bị nghiện. Cũng may khi này có chồng và mẹ bên cạnh giúp cô vượt qua cơn bĩ cực.

Cuộc sống sung túc với người chồng Pháp êm đềm đi qua. Nhưng rồi bất hạnh ập đến làm vợ chồng Nhi "tan đàn sẻ nghé", Patrick bị Cảnh sát Pháp bắt vì tội buôn đồ cổ trái phép và phải nhận mức án 18 năm tù. Đó là năm 2001, chỉ một năm sau khi cô và chồng ra Hà Nội sống. 

Lâm Uyển Nhi và con trai (phía trước) năm 2006 trong Trung tâm giáo dục số 2 Ba Vì, Hà Tây.

Lâm Uyển Nhi và con trai (phía trước) năm 2006 trong Trung tâm giáo dục số 2 Ba Vì, Hà Tây.

Đang chuẩn bị cùng chồng về Pháp định cư, bỗng người đẹp gặp phải cú sốc lớn này. Nhi lại quay trở về với khói thuốc phiện. Chỉ ăn rồi chơi ma túy nên tiền bạc, đồ trang sức chồng mua sắm cho lần lượt “đội nón” ra đi để đổi lấy heroin. Chơi thứ "hàng trắng" này Nhi không biết trời đất là gì. Ngủ dậy, lại chơi tiếp. Có khi gục đầu vào tàn thuốc khiến tóc, lông anh cháy khét lẹt. Số tiền đem theo ra Hà Nội rồi cũng hết. Đói thuốc, trong túi chỉ còn 70.000 đồng, Nhi tới chợ ma túy Thanh Nhàn kiếm "hàng". Đưa 50.000 đồng, nhận được một tép thuốc bé xíu không đủ độ phê. Bỗng thấy 2 cô gái đang chích ngay bên một góc tường. Lượng thuốc trong ống tiêm không nhiều nhưng Nhi thấy họ thật đã đời. Nhi quyết định chuyển qua chích thử.

Trong thời gian lui tới "chợ", Nhi được các "đại ca" chỉ cho cách chích vào tĩnh mạch để không bị sưng tấy và chảy máu. Việc này học cũng không khó nhưng còn tiền để trang trải cho mỗi "bữa" chích thì chỉ còn một cách là Nhi phải bán dâm. Mới đầu cô chọn các vũ trường lớn để câu khách. Tiền đi chơi mỗi đêm cũng kha khá, đủ tiền trang trải cho những cơn vật thuốc. Nhưng cũng giống như nhiều gái bán dâm khác, chỉ một thời gian "chinh chiến" cộng với chơi heroin với số lượng ngày càng cao, nhan sắc của người đẹp một thời bị xuống mã trầm trọng. Nhi phải ra đứng đường và nhiễm HIV sau một lần bị ép quan hệ tình dục tập thể với 7 gã đàn ông.

Nhi bị công an bắt và đưa vào Trại Lộc Hà (Ba Vì, Hà Tây) để "phục hồi" nhân phẩm đến 3 lần. Tại đây, cô từng tâm sự với một số học viên cùng phòng về thời gian làm gái đứng đường của mình khi ở Hà Nội. Hàng trăm người đàn ông đã ngã vào vòng tay của Nhi một cách chớp nhoáng, trong đó sang trọng có, bần hàn, thợ nề đều có. Một điều luôn làm cô áy náy là đa số khách hàng đều yêu cầu Nhi khi quan hệ tình dục không dùng bao cao su mặc dù đã được "cảnh báo" trước là "hàng" bị nhiễm HIV. Tất cả bọn họ đều muốn tìm cảm giác thật sự khi quan hệ với cô.

Vào Trại, Nhi được cán bộ giao cho chăm sóc trẻ em cũng bị nhiễm HIV bị bỏ rơi từ các bệnh viện và các nơi khác mang đến. Vào năm 2004, ra trại lần hai, không có công ăn việc làm, Nhi lại lao vào nghề "buôn phấn bán hương". Rồi cô có thai mà không biết bố đứa bé là ai. Dạo đầu thai còn nhỏ, cô vẫn đi khách được và kiếm tiền trang trải cho những cơn vật thuốc. Nhưng dần dần thai lớn hơn, kiếm tiền khó khăn, có hôm không được xu nào, cô phải ngửa nón ngồi chờ bố thí của người đi đường. Người thương tình thì ném dăm nghìn lẻ rồi đi. Không ít người cay nghiệt, cho tiền xong không quên gửi lại câu nói: "Ốc không mang nổi mình ốc lại còn đèo bồng". Chuyện này, Nhi thường tâm sự với một cô bạn gái cùng phòng. Lần nào cô cũng rớt nước mắt khi nghĩ lại quãng thời gian bi đát nhất trong cuộc đời dạo mang thai cu Nam. Con trai Nhi sinh ra cũng bị nhiễm HIV do lây truyền từ mẹ.

Năm 2006, khi gần đến ngày ra khỏi trung tâm lần thứ ba, một người đàn ông đến đưa Nhi về Nha Trang sống. Anh này biết lúc này căn bệnh thế kỷ của cô đã chuyển sang giai đoạn AIDS nhưng vẫn muốn sống chung. Anh đến tận nơi để đón cả hai mẹ con Nhi về. Cả đám bạn trong phòng đều mừng cho cô về hạnh phúc bất ngờ đó. Nhi theo chân anh về lại quê ngoại, gặp người thân sau nhiều năm xa cách. Nhưng cũng chỉ được một thời gian, cô không sống nổi bởi dư luận xã hội dè bỉu. Một lần nữa, để con cho bà ngoại chăm sóc, Nhi quay trở lại Hà Nội và tiếp tục đi bán dâm lấy tiền hút chích.

"Hồi đầu năm nay, Nhi bị bắt đưa vào đây lần thứ tư. Lúc này trông cô ấy suy sụp nhiều. Người gày gò, và có vẻ bệnh của Nhi đã tới giai đoạn cuối. Chúng tôi vẫn cho Nhi làm việc trong khu trẻ em", chị Thanh, cán bộ y tế tại Trung tâm giáo dục số 2 cho biết. Ngay cả các bạn của Nhi ở trung tâm cũng không còn nhận ra hình dáng "người đẹp" so với ngày trước khi xuất trại hồi đầu tháng 9/2006. Vào lại Trung tâm, hơn một tháng sau, Nhi bị sốt liên tục kèm theo ho. Chỉ trong một tháng, cô sút 7 kg. Lúc này, căn bệnh thế kỷ ngày càng hành cô. Mọi khớp chân, cổ tay, khớp gối đau nhức, thể trạng suy kiệt hoàn toàn. Không có một người thân nào bên cạnh cô. Nhi được lãnh đạo Trung tâm chuyển sang trại 09 sau khi "trụ" được ba tháng ở đây.

Một lãnh đạo Trung tâm giáo dục số 2 ngậm ngùi khi kể về Nhi: "Tất cả mọi người khi bị bắt đưa vào trung tâm để phục hồi nhân phẩm, mỗi người một hoàn cảnh khác nhau nhưng trường hợp của Nhi có lẽ là đặc biệt hơn cả. Đúng là hồng nhan bạc phận".

Quang Việt

Nguồn : Báo Tiền phong
Những bông hoa Trường sinh đã nở trong một ngày như thế. Và chú ong biết chắc rằng sẽ chẳng có ngày nào đẹp hơn thế trong suốt cuộc đời của chú...
Offline Rain man  
#7 Đã gửi : 21/12/2007 lúc 08:46:28(UTC)
Rain man

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 05-11-2004(UTC)
Bài viết: 371

Cảm ơn: 10 lần
Được cảm ơn: 33 lần trong 21 bài viết
Trích dẫn bài viết của BonghoaTruongsinh đã viết:

...Năm 2006, khi gần đến ngày ra khỏi trung tâm lần thứ ba, .... Một lần nữa, để con cho bà ngoại chăm sóc, Nhi quay trở lại Hà Nội và tiếp tục đi bán dâm lấy tiền hút chích.


Không biết từ năm 2006 đến nay có bao nhiêu người ở Hà Nội được gặp người con gái tên Nhi, nhể. Nhất là những người đang có vợ, con,...

...
Có thể em còn trẻ, nhưng nếu em đang bước đi với lòng kiêu hãnh, em sẽ tìm thấy chính mình, khi một ngày khác đang bắt đầu. Đó cũng chính là thời điểm mà mỗi tuyệt vọng trong em đã trở thành niềm hy vọng mới./.
tommy_hongdai  
#8 Đã gửi : 13/03/2008 lúc 12:32:08(UTC)
Guest
Danh hiệu: Guest

Nhóm:
Gia nhập: 24-06-2009(UTC)
Bài viết: 25.549

Được cảm ơn: 35 lần trong 21 bài viết
thật đáng thương và tôi nghiệp , nhưng ước gì cô ấy đừng sống buông thả khi biết nhiễm H nhỉ , nếu không thì bây giờ cô ấy vẫn còn sốngkhoẻ
Rss Feed  Atom Feed
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.