  Danh hiệu: Thành viên gắn bóNhóm: Người điều hành chung, Tham vấn viên Diễn đàn
Gia nhập: 10-02-2008(UTC) Bài viết: 2.091 Đến từ: Ngày hôm qua.....
Cảm ơn: 349 lần Được cảm ơn: 895 lần trong 468 bài viết
|
30 năm, 50 năm, 70 năm… rồi sẽ qua nhanh như gió thoảng. Kẻ xấu, người hiền, giỏi giang, dốt nát, cô bé khiến tôi ngẩn ngơ một chiều trên phố, ông lão tóc bạc trắng chơi nhạc buổi chiều công viên... nào ai ở lại? Người nghèo khó, kẻ sang giàu, ai chẳng trở về dưới mảnh đất sâu.
Trái đất này tồn tại đã bao lâu? Lớp lớp người đi qua, hàng triệu triệu năm trước khi tôi ở đó. Bao nhiêu người, bao nhiêu số phận, bao nhiêu khuôn mặt đã chìm vào quên lãng? Và ngày vẫn trôi, đêm vẫn trôi. Sáng sáng mặt trời dạo khúc ca bình minh chói lọi, đêm đêm trăng vàng khẽ hát ru điệu ấp ủ những vì sao. Có ai biết tôi đã sinh ra không? Có ai biết tôi đang khóc đang cười? Có ai biết vì sao tôi vẫn mở đôi mắt nhìn đời sớm mai thức dậy? Ôi, đêm vẫn trôi và ngày vẫn trôi.
20 năm đầu qua mất rồi. Dẫu biết rằng mỗi ngày có thể là ngày tiếp theo, hoặc là ngày cuối cùng tôi sống. Chẳng có gì ngoài hiện tại, hiện tại dấu yêu. Tiếc thay đầu óc tôi nhỏ bé chẳng giữ được gì nhiều. Mọi thứ cứ thế trôi qua kẽ tay. Cát ơi đừng trôi nữa, cát vẫn trôi. Nước ơi, đừng trôi nữa, nước vẫn trôi. Gió ơi xin lặng im, gió ngần ngại chối từ. Những gì tôi có đẹp lắm chứ, tháng ngày tôi đặt dấu chân qua, làm sao giữ được? Những ngày mưa sẽ qua, những đêm đông gió lạnh sẽ qua, mùa xuân cũng qua, chú ve sầu say cung đàn ca hát rồi cũng để lại lớp vỏ lạnh lẽo dưới gốc cây vàng mùa thu lá rụng, đâu có thứ gì sót lại.
Và những người bạn là cuộc sống của tôi. Đó là lý do vì sao mỗi đêm tôi đều gửi những lời nguyện cầu cho bạn yên giấc. Bạn đã sẻ chia cùng tôi những năm tháng cuộc đời này, quí bạn biết bao, yêu bạn biết bao. Giây phút ngọt ngào khi ai đó gọi tên tôi trên phố, ai đó mỉm cười tạm biệt, ai đó chia sẻ niềm vui nỗi buồn, ai đó giận hờn, ai đó thích tôi, ai đó ghét tôi, ai đó nhớ tôi, ai đó sẽ quên tôi. Hãy nhìn tôi đi nhé, hãy gọi tôi đi nhé nếu bạn cần.
Tôi muốn mình luôn tiếc nuối. Tôi muốn mình luôn sợ hãi. Tôi muốn mỗi năm, mỗi tháng, mỗi ngày, mỗi giờ mỗi phút mỗi giây tôi sống là mỗi giây mỗi phút mỗi giờ, mỗi ngày, mỗi tháng, mỗi năm yêu thương dào dạt. Chiếc đồng hồ kia ơi cứ gõ đi, ta mặc kệ mi đấy. Ta cứ lang thang trên những con đường đầy hoa, qua những mặt hồ ngày mưa trắng xóa, ta làm những gì ta muốn làm. Ta sẽ nắm tay những người ta yêu mến, chúc ngủ ngon đến họ, nói những lời yêu thương đến họ. Ta sẽ thêm vào cuốn album của riêng ta những khoảnh khắc hạnh phúc, những nụ cười, mọi thứ ta có. Để rồi mai, ta sẽ hát một bài ca tạm biệt. Hẹn gặp lại nhau ở một đồng cỏ xanh đầy nắng…
Hoài Anh (TP Vũng Tàu)
Sửa bởi quản trị viên 25/06/2009 lúc 04:07:24(UTC)
| Lý do: Chưa rõ | Lại một ngày nữa qua rồi....Em có hài lòng không ? |
|
|
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên gắn bóNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 24-04-2009(UTC) Bài viết: 214  Đến từ: trai dat Thanks: 1 times Được cảm ơn: 9 lần trong 7 bài viết
|
có một người hỏi mình cuộc sống con người kéo dài được bao lâu ? 10 năm hay 50 năm ??? bạn có biết cuộc sống của mỗi chúng ta là bao lâu không ??? nó chỉ trong tích tắc ... không ai như ai nhưng có một câu trả lời cho tất cả .... cuộc sống chúng ta kéo dài trong suy nghĩ .... còn thời gian suy nghĩ là con sống hết suy nghĩ là chết ... hihi đúng ghê
| Tình yêu là điều kì diệu của cuộc sống !!!
|
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên gắn bóNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 20-10-2006(UTC) Bài viết: 1.126  Đến từ: tây hồ - hà nội Được cảm ơn: 73 lần trong 47 bài viết
|
dài bao lâu nhỉ?theo funk thì đó là một khắc,một tik tắk đồng hồ. | "Thế gian vô thường,quốc độ mong manh,tứ đại khổ thông,năm ấm vô ngã,sinh diệt đổi đời,hư ngụy không chủ..." |
|
|
|
  Danh hiệu: MemberNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 06-01-2009(UTC) Bài viết: 102
|
Cuộc đời dài bao lâu cũng được miễn là có anh bên cạnh. | ..tôi tìm hạt bụi bay trong cuộc đời.. |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên gắn bóNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 07-07-2008(UTC) Bài viết: 108 Đến từ: Niềm tin
Được cảm ơn: 3 lần trong 2 bài viết
|
Hơi lạc đề, nhưng post lên mọi người ngẫm nghĩ thử xem, cũng là 1 cách sống đấy.
CHỜ ĐỢI
Tôi nhớ có một hôm nào đó, em đã nói với tôi rằng đấy là một triết lý hay, ta phải tranh thủ sống đến từng giây của cuộc đời.
Nhưng em biết không, đừng vì bất cứ một triết lý hay nào mà gạt bỏ đi ý nghĩa của sự chờ đợi. Bởi chờ đợi ở đây không phải là há miệng chờ sung, mà chờ đợi là một phần của bài học cuộc đời. Em sẽ bằng lòng đợi chứ, nếu em đã học biết về điều sẽ xảy ra?
Đợi khi xếp hàng ở siêu thị, vì biết rồi sẽ đến lượt mình và rằng đó là sự công bằng. Đợi tín hiệu đèn xanh trước khi nhấn bàn đạp, vì biết đó là luật pháp và sự an toàn cho chính bản thân. Đợi một người trễ hẹn thêm dăm phút nữa, vì biết có bao nhiêu việc có thể bất ngờ xảy ra trên đường. Đợi một cơn mưa vì biết rằng dù dai dẳng mấy, nó cũng phải tạnh. Đợi một tình yêu đích thực vì biết rằng những thứ tình yêu “theo phong trào” chỉ có thể đem đến những tổn thương cho tâm hồn nhạy cảm của em…
Vì vậy mà hãy cứ bình tâm, em nhé. Cuộc đời ta cũng như rượu vang vậy. Có những loại vài tháng là uống được. Nhưng cũng có loại phải lưu giữ rất nhiều năm để đạt độ chín cần thiết. Điều quan trọng không phải là sớm hay là muộn, mà là đúng lúc. Bởi mọi thứ đều có thời điểm của riêng mình. Vị rượu ngon chính là phần thưởng của tháng năm.
Cũng như câu chuyện về hai chú sâu kia. Sâu anh nằm trong cái kén cảm thấy bực bội vô cùng, nên cố vùng vẫy thật mạnh để mong thoát ra ngoài. Vùng vẫy ngày này qua ngày khác, sâu mọc đôi cánh bé. Nó lại cố ra sức đập cánh, đôi cánh dần lớn ra, cứng cáp. Và cuối cùng, sâu anh hóa bướm, rũ bỏ cái kén chật chội để bay lên cao. Khi đã thoát ra rồi, nó mới thấy sâu em vẫn còn mắc kẹt trong kén. Nó hăm hở lao đến giúp em phá vỡ cái kén và đưa sâu em ra ngoài.
Thế nhưng, em biết không, sâu em mới chỉ có một đôi cánh mỏng manh bé xíu. Nó không thể bay lên như anh và cũng không còn chiếc kén để bảo vệ thân mình. Bướm anh khóc ròng nhìn em bị đàn kiến tha đi.
Tôi nhớ có một câu danh ngôn, đại ý rằng “Bạn sẽ có được con gà con lông vàng mũm mĩm bằng cách ấp trứng, chứ không phải bằng cách đập vỡ cái trứng ra”. Vậy thì đó là lý do tại sao con sâu phải nằm trong kén đủ ngày rồi mới được hoá thân. Cũng như con người phải chín tháng mười ngày mới nên rời lòng mẹ. Đó cũng là lý do của ba mươi chín giây đèn đỏ, của mười hai năm miệt mài trên ghế nhà trường, của một mối tình thiết tha còn chưa chịu hé lộ. Và của rất nhiều khoảnh khắc chờ đợi trong cuộc đời.
Mọi vật đều có thời điểm của mình. Em đừng cố rút ngắn thời gian. Nếu trái chưa chín thì đừng nên hái. Nếu nhộng chưa chín thì đừng phá vỡ kén tằm. Nếu chưa gặp được một tâm hồn đồng điệu thì đừng trao gửi trái tim. Đừng để thế giới này tác động.
Xuân qua hè tới. Đông sang thu về.
Đừng nôn nóng khi nhìn thấy những loài cây khác đã khoe lá khoe hoa. Hãy cứ bình tâm. Hãy đợi thời điểm của mình, em nhé. Hãy tận dụng khoảng ngừng lặng này để bồi đắp cho chính mình và học cách khám phá điều sẽ xảy ra. Nếu em biết suy tư, khoảng thời gian chờ đợi không bao giờ là vô nghĩa.
Vì thế, dù cuộc sống có trôi nhanh biết mấy, em nhớ để dành trong đời mình những khoảng lặng thời gian cho sự đợi chờ. Không chỉ như chờ đèn xanh bật sáng ở ngã tư, mà như chờ rượu chín rồi hãy uống.
Như chờ tình đến rồi hãy yêu.
(trích)
| Cách an toàn nhất để phòng chống HIV/AIDS là: "Nói không với sex" ( Vấn đề là nói được nhưng rồi có làm được hok ^^) Ai muốn chèn biểu tượng thì click vào đây, sau đó copy ảnh rồi paste vào bài => ủng hộ giùm nha  |
|
|
|
Di chuyển
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.
|