Trang chủ HIV  |  Web Link  |  Giới thiệu |  Liên hệ  |  English 
hiv logo

Thông báo

Icon
Error

Đăng nhập


Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to last unread
Offline toivaban  
#1 Đã gửi : 20/01/2010 lúc 12:29:57(UTC)
toivaban

Danh hiệu: Administration

Medals:Công trạng: Vinh danh vì bạn đã tích cực tham gia và có nhiều cống hiến với cộng đồng
Nhóm: Administrators, Tham vấn viên Diễn đàn
Gia nhập: 17-10-2009(UTC)
Bài viết: 3.380
Man

Đến từ: Bà Rịa Vũng Tàu

Thanks: 395 times
Được cảm ơn: 2050 lần trong 1396 bài viết
zy9uqtw320bb1zfl8fen.jpgEm còn nhớ những buổi chiều vội vã đi làm thêm, hai đứa chia nhau gói mì ăn liền trong tiếng cười khúc khích? Em có nhớ những lúc chúng mình đèo nhau trên chiếc xe đạp cà tàng, ra tận ngoại ô ngắm hoàng hôn? Có thể anh ăn nói không có duyên, nhưng anh luôn biết cách chăm sóc "cây tình yêu" của mình.

Chúng mình sinh ra ở hai vùng đất khác nhau. Miền Trung nắng gió, vất vả đã hun đúc trong anh sự chịu thương, chịu khó. Em được sinh ra nơi mảnh đất tận cùng của tổ quốc - và em cũng hiền hòa, sáng trong như chính mảnh đất đáng mến ấy.

Cùng là sinh viên nghèo, xa nhà, gặp nhau giữa Sài Gòn nhộn nhịp, chung một dãy nhà trọ, anh và em có quá nhiều yếu tố để có thể đồng cảm với nhau.  Em biết không, anh vẫn luôn tự hào về tình yêu tuyệt đẹp của chúng mình!

Em còn nhớ những buổi chiều vội vã đi làm thêm, hai đứa chia nhau gói mì ăn liền trong tiếng cười khúc khích?

Em có nhớ những lúc chúng mình đèo nhau trên chiếc xe đạp cà tàng, ra tận ngoại ô ngắm hoàng hôn? Có thể anh ăn nói không có duyên, nhưng anh luôn biết cách chăm sóc "cây tình yêu" của mình. Bao giờ đi làm về anh cũng tặng em đóa hoa tươi thắm cùng lời chúc: “Bé yêu chóng lớn nhé!”. Em thường mỉm cười. Anh nhìn thấy hạnh phúc lấp lánh trong mắt em?

ankbmxm1ypeczvxbgq81.jpg
Em có nhớ những lúc chúng mình đèo nhau trên chiếc xe đạp cà tàng, ra tận ngoại ô ngắm hoàng hôn?


Trong dằng dặc của những lãng quên, em còn nhớ những đêm trăng đẹp lung linh của chúng mình. Hai đứa nắm tay nhau đi chân trần trên cỏ. Thảm cỏ xanh ướt đẫm sương đêm đã trở thành nhân chứng cho một tình yêu. Trải lòng ra cùng đất trời cây cỏ, anh dạo đàn cho em làm thơ.

Đêm trăng ấy, những vần thơ của em quyện chặt cùng tiếng đàn anh. Vậy mà giờ này sao chúng ta lại lỡ nhịp trong nhau?

Lỗi tại anh hay lỗi tại em? Em đã về với mảnh đất sinh ra em để tìm một công việc, một hạnh phúc mới. Anh hằng đêm vẫn lang thang một mình trên những con đường chúng mình từng qua. Lòng anh không thôi mơ ước có một ngày gặp lại em trên chính con đường này. Rồi anh chợt nghĩ không biết khi gặp lại nhau, anh và em sẽ biểu hiện tình cảm ra sao?

Có thể em chỉ đứng im, nhìn như thôi miên vào mắt anh. Anh tiến lại phía em, ôm em thật chặt vào lòng và em sẽ khóc thật to. Nhưng cũng có thể em sẽ tỏ vẻ ngạc nhiên đến… sững sờ, rồi chúng mình khách sáo hỏi thăm nhau và lặng lẽ đi. Tình huống nào có khả năng xảy ra hơn em nhỉ?

Tự nghĩ rồi anh lại tự cười một mình. Anh thật ngốc phải không em?

Có lẽ chẳng phép mầu nào để chúng mình gặp lại nhau. Nhưng anh vẫn cứ ước, vẫn cứ lang thang trên con đường kỷ niệm. Anh vẫn có niềm tin một ngày nào đó chúng ta lại gặp nhau. Anh sẽ hỏi em: "Chẳng lẽ nào ta lại chia tay?". Em sẽ trả lời anh chứ, em thương yêu?


Hiv.com.vn


Phone Zalo
Phone Zalo 0933 432 579

Bạn vừa có hành vi quan hệ tình dục không an toàn

Bạn lo lắng mình có nguy cơ lây nhiễm HIV!!!!

Hãy gọi 0933 432 579

72 GIỜ LO LẮNG của bạn thành 72 GIỜ VÀNG quý giá!

Hãy liên hệ với chúng tôi để được tư vấn càng sớm càng tốt.

Hãy Liên Hệ Số Điện Thoại :0933 432 579
Quảng cáo
Rss Feed  Atom Feed
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.