"Sống hay không sống" là câu nói nổi tiếng của chàng Hamlet (hồi III cảnh 1) trong vở kịch cùng tên (1601) của nhà văn Anh Sheaspeakes. Hamlet đứng trước những sự thật khủng khiếp: cha của chàng bị giết chết, bóng ma vua cha hiện lên, bảo chàng phải báo thù, chàng khám phá những tội ác nhơ bẩn của triều đình đầy quyền lực, biến tổ quốc chàng thành một nhà tù. "Sống hay không sống" có nghĩa là chịu đựng hay vùng lên chiến đấu để phá tan nhà ngục, mang lại tự do cho con người. Ðộc thoại chứa đựng câu nói trên của Hamlet là một bước ngoặc của vở bi kịch.
Hoàng tử nước Ðan Mạch Hamlet, từ trường Ðại học Ðức trở về nước. Vua vừa chết được một tháng thì Hoàng hậu lấy em trai vua là Clauđiut. Hồn ma Vua, cha của chàng hiện về, bảo cho Hamlet biết chính Clauđiut đã đầu độc vua để chiếm ngai vàng và hoàng hậu, mẹ Hamlet. Chàng đau đớn hoài nghi tất cả; triều đình toàn một bọn ngu xuẩn, nịnh thần, chó săn. "Ðan Mạch là một nhà tù bẩn thỉu, khủng khiếp". Chàng yêu Ôphêlia, chỉ còn nàng Ôphêlia xinh đẹp, dịu dàng là có trái tim trong sáng; song nàng rất mềm yếu và là con gái một gian thần, Pôlôniut.
Hamlet giả điên để tìm sự thật. Một hôm, chàng mời một đoàn kịch vào Cung điện diễn một vở kể sự tích một vụ mưu sát Vua. Clauđiut xem đến cảnh gian thần đầu độc Vua, thì hốt hoảng bỏ về phòng riêng cầu nguyện. Hamlet theo dõi từng bước, định rút kiếm giết chết kẻ tiếm quyền nham hiểm song chàng do dự, tra kiếm vào vỏ. Clauđiut quyết định tiêu diệt Hamlet. Hắn cử Hamlet sang Anh và cho hai tay sai chó săn, bạn cũ của Hamlet, hộ tống hoàng tử với một bức thư mật, yêu cầu vua Anh giết chết Hamlet. Nửa đường, biết sự thật, chàng quay trở về Ðan Mạch. Hamlet đã giết chết Pôlôniut khi hắn rình nghe trộm buổi chuyện trò giữa chàng và hoàng hậu, vì chàng tưởng kẻ nghe trộm sau bức màn là Clauđiut. Nàng Ôphêlia hiền dịu và trong sáng, tuyệt vọng vì Hamlet hoá điên và vì cha nàng chết; nàng lang thang như một người mất trí rồi chết đuối ở một dòng suối trong suốt. Còn con trai của Pôliniut là Laoct đòi Vua Clauđiut phải cho chàng trả thù người đã giết cha mình. Clauđiut nói cho chàng biết người đó chính là Hamlet. Vua tổ chức cuộc đấu kiếm giữa Hamlet và Laơct. Vua ngầm sai người tẩm thuốc độc vào mũi kiếm của Laơct và pha một cốc rượu độc để mời Hamlet uống. Song, sự việc biến diễn khác. Khi Hamlet thắng Laơct trong một hiệp, Hoàng hậu cầm đúng cốc rượu độc uống mừng con. Ðến hiệp sau, Laơct đâm trúng Hamlet bằng kiếm tẩm độc. Ðổi kiếm, Laơct bị một mũi kiếm tẩm độc của chính mình. Hoàng hậu ngấm độc, ngã gục xuống và chết. Laơct biết mình sắp chết, nói tất cả âm mưu của Clauđiut, chàng và Hamlet sẽ chết vì mũi kiếm tẩm độc. Cả triều đình dự buổi đấu kiếm nháo nhác. Hamlet lấy kiếm tẩm độc đâm chết Clauđiut. Kết thúc vở kịch, quân nhạc tiễn đưa linh hồn Hamlet về nơi vĩnh cửu trong khi đại bác vang lên đón mừng ông Vua mới, Photinbrat.
Viết những dòng này vì tôi lại thấy buồn khi hôm nay tôi đi gặp một vài người bạn quen được trên diễn đàn, họ đã dương tinh với h+ mà vẫn không dừng lại những gì đã trải qua để nhận kết cục này. Họ lại nảy sinh ý định trả thù đời mà không biết tự mình đứng dậy ngay nơi mình ngã. Kết cục của những toan tính nhỏ mọn, sự dối trá, ích kỉ sẽ chẳng bao giờ tốt đẹp. Chúng ta nên sống vị tha, lương thiện, phấn đấu hướng đến những cái tốt đẹp hơn.'' Cách tốt nhất để người khác tôn trọng bạn thì trước hết bạn phải tôn trọng chính bản thân bạn''...!!!
--------------------------------$$$-------------------------------------------------
thư của tổng thống Mỹ Abraham Lincoln (1809-1865) gửi thầy giáo của con mình.
“Thưa thầy !
Con tôi sẽ phải học tất cả những điều này, rằng không phải tất cả mọi người đều công bằng, tất cả mọi người đều chân thật. Nhưng xin thầy hãy dạy cho cháu biết cứ mỗi một kẻ vô lại ta gặp trên đường phố thì ở đâu đó sẽ có một con người chính trực; cứ mỗi một chính trị gia ích kỷ, ta sẽ có một nhà lãnh đạo tận tâm. Xin thầy hãy dạy cho cháu biết cứ mỗi kẻ ghét bỏ ta thì ta lại có thêm một người bạn.
Bài học này sẽ mất nhiều thời gian, tôi biết; nhưng xin thầy hãy dạy cho cháu biết rằng một đồng đôla kiếm được do công sức lao động của mình bỏ ra còn quí giá hơn nhiều so với năm đôla nhặt được trên hè phố.
Xin thầy dạy cho cháu biết cách chấp nhận thất bại và cách tận hưởng niềm vui chiến thắng. Xin hãy dạy cháu tránh xa sự đố kỵ.
Xin dạy cháu biết được bí quyết của niềm vui chiến thắng thầm lặng. Dạy cho cháu biết được rằng những kẻ hay bắt nạt người khác nhất lại là những kẻ dễ bị đánh bại nhất.
Xin hãy giúp cháu nhìn thấy thế giới kỳ diệu của sách... nhưng cũng cho cháu có đủ thời gian để lặng lẽ suy tư về sự bí ẩn muôn thuở của cuộc sống: đàn chim tung cánh trên bầu trời, đàn ong bay lượn trong ánh nắng và những bông hoa nở ngát bên đồi xanh.
Xin thầy dạy cho cháu biết thà rằng bị điểm kém vẫn còn hơn là gian lận trong thi cử.
Xin giúp cháu có niềm tin vào ý kiến riêng của bản thân, dù tất cả mọi người xung quanh đều cho rằng ý kiến đó hoàn toàn sai lầm.
Xin hãy dạy cho cháu biết cách đối xử dịu dàng với những người hòa nhã và cứng rắn với những kẻ thô bạo.
Xin tạo cho cháu sức mạnh để không chạy theo đám đông khi tất cả mọi người đều chỉ biết chạy theo thời thế.
Xin hãy dạy cho cháu biết phải lắng nghe tất cả mọi người nhưng cũng xin thầy dạy cho cháu biết cần phải sàng lọc những gì nghe được qua một tấm lưới chân lý để cháu chỉ đón nhận những gì tốt đẹp.
Xin hãy dạy cho cháu biết cách mỉm cười khi buồn bã.
Xin hãy dạy cháu biết rằng không có sự xấu hổ trong những giọt nước mắt. Xin hãy dạy cho cháu biết chế giễu những kẻ yếm thế và cẩn trọng trước sự ngọt ngào đầy cạm bẫy.
Xin hãy dạy cho cháu rằng có thể bán cơ bắp và trí tuệ cho người ra giá cao nhất, nhưng không bao giờ cho phép ai ra giá mua trái tim và tâm hồn mình.
Xin hãy dạy cho cháu ngoảnh tai làm ngơ trước một đám đông đang gào thét... và đứng thẳng người bảo vệ những gì cháu cho là đúng.
Xin hãy đối xử dịu dàng với cháu nhưng đừng vuốt ve nuông chiều cháu bởi vì chỉ có sự thử thách của lửa mới tôi luyện nên được một con người cứng rắn.
Xin hãy giúp cháu có được sự dũng cảm để không dung thứ sự sai trái và giúp cho cháu có được sự bền chí để là người dũng cảm. Xin hãy dạy cho cháu biết rằng cháu phải luôn có niềm tin tuyệt đối vào bản thân mình, bởi vì khi đó cháu sẽ luôn có niềm tin tuyệt đối vào nhân loại.
Đây quả là một yêu cầu quá lớn, tôi biết, thưa thầy. Nhưng xin thầy cố gắng hết sức mình, nếu được vậy, con trai tôi quả thật là một cậu bé hạnh phúc và may mắn”.
'' Không ai yêu mình là một điều bất hạnh, nhưng một khi người ta yêu mình quá mức điều đó còn bất hạnh hơn.''