  Danh hiệu: MemberNhóm: Gia nhập: 08-12-2010(UTC) Bài viết: 82 Đến từ: chợ gạo
Cảm ơn: 19 lần Được cảm ơn: 29 lần trong 25 bài viết
|
Một ngày vợ, hoặc chồng lên mạng bỗng nhiên bị một đối phương
làm quen, quyến rũ mà không thể nào dứt ra được…
Đêm đã về khuya, giọng chị Phương (tên nhân vật trong bài đã được thay đổi)
qua đường dây tư vấn Linh Tâm 1900599930, càng nói càng thật. Hình như đêm khuya thanh vắng người ta dễ bộc lộ những gì sâu kín của lòng mình: “Tôi là một phụ nữ 34 tuổi, đã kết hôn được 8 năm, có cậu con trai 5 tuổi ngoan ngoãn, khoẻ mạnh. Gần đây tôi cảm thấy hoang mang, nhiều đêm không ngủ được. Hiện nay chồng tôi vẫn chưa hề biết điều đó vì nó vẫn ẩn sâu trong trái tim tôi. Phải thừa nhận chồng tôi luôn là một người đàn ông tử tế, anh ấy hay tặng tôi thứ này thứ nọ như để cố gắng thể hiện tình yêu với tôi. Nhưng có một điều là anh ấy không thích nói chuyện với tôi. Thà cứ ngồi lỳ trước màn hình ti-vi hết giờ này sang giờ khác hay đùa với con chó, con mèo còn hơn là nói chuyện với tôi. Thật
sự là anh ấy như thế đấy!”
Nhưng mới đây một người đàn ông đã đi vào cuộc sống của tôi, khuấy động trái tim tôi khi nó đã ngủ yên suốt một thời gian dài. Tôi thường hay nghĩ đến người ấy và thấm ao ước trò chuyện với người ấy. Khi nói những điều này quả thực tôi cảm thấy xấu hổ vì có gì đó không phải với chồng nhưng đó là sự thật. Tôi cố gắng không nghĩ đến người ấy mà không được. Tôi không chắc anh ta có cảm thấy như thế về tôi không nhưng mỗi lần gặp nhau trên mạng, tôi có linh cảm rằng anh ấy
cũng thế.
Từ những lần
trò chuyện trên mạng (Ảnh minh họa)
Những gì xảy ra giữa chúng tôi, không thể kể với chồng tôi được. Hơn nữa người ấy chẳng phải ai xa lạ mà chính là một đồng nghiệp cùng cơ quan. Anh là phó phòng tôi, chồng tôi cũng biết. Giờ đây, tôi nghĩ rằng mình có đủ điều kiện để đến với người đàn ông ấy nếu tôi cho phép nó xảy ra nhưng tôi sợ hệ quả của việc mình làm. Tôi cảm thấy mình đang ở ngã ba của tình cảm, không biết số phận sẽ đưa đến đâu. Thú thật tôi cũng chẳng hiểu mình là loại người thế nào và tôi có nên tiếp tục mối quan hệ tình cảm với người đó không. Tôi thành thật xin
một lời khuyên.
Chuyên viên tư vấn Trịnh Trung Hoà hỏi :
- Chị có hay gặp gỡ riêng người ấy không ?
- Không. Ngoài giờ làm việc cơ quan, chúng tôi chỉ gặp nhau trên mạng. Biết tôi thích văn thơ, một lần anh ấy bảo tôi là trên mạng có một truyện ngắn rất hay của nhà văn Nguyễn Quang Lập. Tôi về đọc thấy tác giả có lối viết rất lạ, thú vị nên đọc xong thấy “đèn” của anh sáng trên Yahoo messenger liền trao đổi vài nhận xét với anh. Chúng tôi cứ trao đi đổi lại hết chuyện này đến chuyện khác, thấm thoắt gần hai tiếng đồng hồ. Anh bảo nói chuyện với tôi rất thích. Anh khen tôi thông minh, có những nhận xét rất tinh tế, dí dỏm. Tôi cũng thích lối nói hài hước của anh. Hoá ra cũng giống tôi, anh không nói
được những chuyện đó với vợ.
Thế là từ hôm ấy tối nào chúng tôi cũng “chat” với nhau. Không chỉ chuyện văn thơ mà cả cuộc sống đời thường. Những chuyện mà chồng tôi không bao giờ muốn nghe thì anh lại nghe một cách hào hứng. Và tôi cũng thế, tôi “chát” với anh hết cả buổi tối lúc nào không hay. Kết thúc cuộc nói chuyện, anh thường “Chúc em ngủ ngon”, những con chữ rất ngọt ngào khiến tự nhiên tôi cũng viết “Ngủ ngon anh nhé”. Những câu ngắn ngủi nhưng chứa chan tình cảm ấy đã từ lâu lắm rồi không hề có trong ngôn ngữ giao tiếp của vợ chồng tôi. Một lần trước khi dừng, anh còn viết “H. em” khiến tôi đờ đẫn cả người. Tôi viết lại “N. anh” rồi tắt máy. Hôm sau ở cơ quan, lúc không có ai, anh viết cho tôi vào mảnh giấy nhỏ :”N là gì ?”. Tôi đỏ bừng cả mặt gửi lại : “Nhớ, dốt
ạ”.
Họ bắt đầu
không cưỡng lại được sức hút từ phía đối phương (Ảnh minh họa)
Tôi biết nếu cứ tiếp tục “chát” thế này, chỉ một ngày không xa nữa tôi sẽ đến với anh như một lực hút không thể nào cưỡng lại được. Bây giờ sau khi cơm nước, dọn dẹp, tắm táp xong, niềm vui lớn nhất trong ngày của tôi là lên mạng, vì tôi biết là lúc ấy “đèn” của anh đã sáng đợi tôi rồi. Chồng tôi không hề biết tôi làm gì với máy vi tính tuy đôi lúc có vẻ hơi ngạc nhiên khi thấy tôi hí hửng ôm cái lap-top đi về phòng riệng. Tôi rất cần một lời khuyên khôn ngoan tỉnh táo, vì lúc này tôi đang sống như mơ, không biết cuộc đời sẽ đưa mình
đến đâu nữa ?”
Người phụ nữ trong câu chuyện này đang có một gia đình ấm êm hạnh phúc nhưng chị không biết trân trọng cái mà mình có. Cứ đà này, chắc chắn họ sẽ không dừng lại ở mức độ chỉ trò chuyện với nhau trên mạng. Khi đó điều gì sẽ xảy ra ? Từ mạng đến quán cà-phê và từ quán cà-phê đến “nhà nghỉ” là con đường mòn quen thuộc của hầu hết những người đi tìm tình yêu ngoài hôn nhân. Cuộc sống đang yên ổn của chồng, của hai đứa con và của chính chị đang đứng trước nguy cơ đổ vỡ tan tành, khi người chồng phát hiện sự thật. Thực tế cho thấy đàn ông rất khó tha thứ khi vợ đã “lên giường” với kẻ khác. Nhưng nếu bây giờ dừng lại ngay vẫn chua phải là quá muộn. Chị có thể lựa thời cơ nói thật hết với chồng và tôi tin rằng anh ấy sẽ nhận ra chỗ yếu của mình. Tại sao người đàn ông sống bên cạnh vợ lại không làm được cái mà kẻ kia làm được ? Người chồng sẽ có những điều chỉnh cần thiết và gia đình họ sẽ tìm thấy lại cái hạnh phúc giản dị mà họ đã bỏ quên. Hai đứa con sẽ không rơi vào cảnh thiêu bố hoặc mẹ. Nghe những lời tư vấn, chị giật mình như bừng tỉnh cơn mê. Sau đó ít lâu còn tìm cách xin chuyển sang phòng khác làm việc để cách ly “người ấy” và con thuyền gia đình sau cơn
chao đảo, hình như lại vững vàng hơn.
|
|
|
|
|
|
  Danh hiệu: MemberNhóm: Gia nhập: 08-12-2010(UTC) Bài viết: 82 Đến từ: chợ gạo
Cảm ơn: 19 lần Được cảm ơn: 29 lần trong 25 bài viết
|
Một cô gái trẻ qua đường dây 1900599930 xin gặp trực tiếp đích danh chuyên gia tâm lý Trịnh Trung Hoà. Tôi hẹn cô đến gặp ở văn phòng. Đó là một cô gái khoảng 30 tuổi, nước da trắng, tóc cắt ngắn, có nụ cười e lệ, rất xinh. Cô bắt đầu câu chuyện bằng giọng rụt rè, nhưng thấy người tư vấn lắng nghe với đôi mắt khích lệ khiến cô mạnh
dạn dần lên, càng nói càng cởi mở.
“Anh ấy tên là Đức. Em quen anh ấy trên mạng. Trước đó cả hai không hề biết nhau ở ngoài đời. Một buổi tối ngồi rỗi lên mạng tìm bạn tán gẫu cho vui, thấy cái “nick” hay hay, ngồ ngộ, em chủ động bắt chuyện làm quen. “Chat” được độ gang tay, em nhận ra đây là một người đàn ông từng trải, có trí tuệ chứ không giống mấy cậu “chip hôi” toàn nói giọng bông phèng. Anh ấy hỏi em tên gì, làm ở đâu, bao nhiêu tuổi ? Rồi anh tự giới thiệu mình 38 tuổi, tiến sĩ hoá học tốt nghiệp ở nước ngoài về đang làm phó giám đốc phụ trách kỹ thuật cho một công ty hoá chất. Khi em hỏi hoàn cảnh gia đình, anh ấy toàn đánh trống lảng, mãi sau mới nói thật đã có vợ và hai con. Những buổi sau anh còn cho biết thêm gia đình không hạnh phúc, vợ chồng đang sống ly thân chắc chỉ chờ ngày ly dị. Sở dĩ anh còn chần chừ vì hai đứa con quá nhỏ. Thằng lớn sáu tuổi, đứa con gái bé lên bốn. Anh muốn chúng lớn lên chút nữa
may ra có thể hiểu được nỗi bất hạnh của cha mình thì sẽ đưa đơn ra toà.
Theo anh ấy kể, khi hai người lấy nhau cách đây 8 năm, anh ấy là kỹ sư hoá, còn chị ấy là công nhân làm cùng xí nghiệp. Bây giờ anh ấy học lên nhưng người vợ chỉ thích ăn chơi đua đòi nên dần xuất hiện một khoảng cách ngày càng lớn khiến không thể nói chuyện được với nhau, giống như hai người độc thân sống chung một nhà. Nếu không có hai đứa con chắc là ly dị lâu rồi. Biết em tốt nghiệp Đại học Tài chính kế toán và đang học thêm cao học, anh hỏi em học tiếng Anh đến đâu rồi và ngỏ ý giúp đỡ, kèm thêm. Em gửi email cho anh ấy một bài tập khó mà em đang đánh vật với nó chưa xong, anh ấy giúp em làm xong trong nháy
mắt.
Họ bắt đầu rơi
vào vòng xoáy ái tình với người đàn ông không khác
  Ảnh minh
họa)
Từ đó em cảm phục và coi anh như một người anh, người thầy. Ban ngày hai người cùng đi làm, nhưng cứ đến tối lại ngồi “chat” với nhau có khi đến tận 12 giờ đêm. Chúng em nói với nhau đủ thứ chuyện trên trời dưới biển. Em cũng đã trải qua một vài mối tình với những chàng trai trẻ cùng trang lứa. Họ đẹp trai, con nhà khá giả nhưng trò chuyện thì chán vô cùng. Họ chẳng hiểu gì phụ nữ mà tính lại huyênh hoang, khoác lác, bốc một tấc đến giời chỉ nghe được mấy câu đã ngán đến mang tai. Thế nhưng nói chuyện với anh Đức, em học được rất nhiều. Anh ấy đúng là hiểu sâu, biết rộng, đặc biệt là về tâm lý phụ nữ chúng em. Hầu như anh ấy biết hết cả những tâm tư sâu lắng của em và bảo ban em bằng giọng rất chân tình. Đến nỗi buổi tối có bạn rủ đi chơi em cũng
chẳng muốn đi đâu, chỉ thích trò chuyện với anh qua mạng.
Được gần hai tháng thì chúng em thân nhau lắm, không còn giấu nhau một chuyện gì. Có lúc em vừa “chát” với anh vừa khóc. Anh bảo rất thương em, muốn gặp em, coi em như người em gái. Thế là chúng em gặp nhau ở một quán cà-phê vắng vẻ. Khác với những gì em hình dung về một chàng tiến sĩ học ở Tây về, trông anh rất giản dị, hơi quê quê, mặt mũi thật thà như đếm. Chuyện được một lúc anh cầm bàn tay em xem những đường vân tay rồi cứ lắc đầu rất buồn. Em ngồi sát vào anh
và anh ôm em lúc nào không biết. Từ đó chúng em yêu nhau.
Em thương anh ấy đã nửa đời người mà có vợ cũng như không. Một người tài giỏi thế mà bất hạnh. Anh bảo nhất định anh sẽ ly dị và sau khi “giải phóng mặt bằng” sẽ xây ngôi nhà hạnh phúc với em để được chung sống suốt đời với người mình yêu, vì chưa bao giờ anh gặp người con gái nào hiểu anh đến thế. Ngồi ở quán cà-phê chốc chốc lại có người vào, lại buông nhau ra. Chúng em hẹn nhau lần sau đi “nhà nghỉ” tâm sự cho thoải mái. Trong trạng thái hạnh phúc lâng lâng, em chia sẻ niềm vui của mình với con bạn thân. Nó nghe xong nhìn em như nhìn người hành tinh lạ. Nó bảo em điên rồi. Những thằng đàn ông có vợ đi lừa con gái trên mạng nhiều như quân Nguyên chỉ có mỗi em là không biết. Em quá hoang mang không hiểu thế nào, em hy vọng nhà tâm lý có thể cho em một lời khuyên chuẩn xác, trước khi em quyết định cùng anh ấy gắn bó đến
suốt đời ?
Nghe câu chuyện dài gần hai tiếng đồng hồ, chuyên gia tâm lý Trịnh Trung Hoà đặt ra cho gái một loạt câu hỏi nghi ngờ của mình về người đàn ông tham lam kia. Có lẽ hơn mười năm làm tư vấn, ông đã gặp kịch bản “hôn nhân bất hạnh” để làm mềm lòng các cô gái cả tin, quá nhiều. Ông khuyên cô nên dành ra mấy ngày bí mật bám theo anh ta để tìm ra địa chỉ và chờ lúc anh ta không có nhà, đóng vai người đi hỏi thuê nhà, tìm hiểu xem hư thực thế nào ? Quả nhiên chỉ mấy hôm sau cô gái cho biết, gia đình gã “tiến sĩ” ấy không hề có chuyện ly thân. Người vợ còn khen chồng rất chịu khó, đêm nào cũng “làm việc” với máy tính đến khuya. Cô gái điên tiết không kìm nén được, tìm gặp anh ta nói thẳng tuột hết cả sự thật. Bất ngờ “người anh, người thầy” mà cô hằng yêu mến và cảm phục bật thốt ra một câu sặc mùi chợ búa : "em chưa
gặp con nào “rắn” như mày”.
Trích dẫn afamily
|
|
|
|
  Danh hiệu: MemberNhóm: Gia nhập: 08-12-2010(UTC) Bài viết: 82 Đến từ: chợ gạo
Cảm ơn: 19 lần Được cảm ơn: 29 lần trong 25 bài viết
|
kỳ 2( vụng trộm bằng dế yêu)
Thấy vợ thiu thiu ngủ, ông nghiêng người mở máy xem tin nhắn. Không ngờ bà vợ vẫn thức ngó qua vai ông xem ai nhắn tin gì. Giật mình
đánh thót, ông Phát gấp máy đút xuống dưới gối...
“Nghi
án” uống cà phê một mình
Anh Phan Hoàng Thiên Linh (Tên nhân vật đã được thay đổi) 42 tuổi, phó giám đốc một công ty hoá thương mại vừa họp xong, có ông bạn quý rủ đi xông hơi, mát-xa. Về cái khoản này bà xã nhà ông đã ra lệnh giới nghiêm. Bởi có lần bà nghe một ông bạn cùng cơ quan kể chuyện đi mát-xa như thế nào mà sởn da gà. Tắm xông hơi xong, toàn thân sảng khoái trần như nhộng, chỉ có mỗi cái khăn rộng bản quấn hờ ở đoạn giữa, rồi về mỗi ông một phòng nằm chờ nhân viên nữ vào làm việc. Theo quy định, cửa phòng được đóng kín nhưng không được cài chốt. Ấy là phòng xa thế thôi, làm gì có ai vào kiểm tra xem người ta mát-xa thế nào? Mới đầu nằm sấp xoa bóp đằng lưng. Để khỏi vướng, cái khăn được gỡ ra đắp ngang
người. Về sau nằm ngửa để băm băm, chém chém từ cổ xuống đến chân.
(Ảnh minh họa)
Nhân viên nữ mặc quần sooc ngắn độ gang tay, áo thun hở nách có lúc cưỡi hẳn lên khách hàng, xoài người ra xoa bóp. Ông nào rơi vào cảnh ấy mà không động cựa gì, có lẽ chỉ còn nước đưa đi bệnh viện. Đó là chưa kể những ông thấy người ta xoa bóp thì mình cũng xoa bóp lại họ chứ kém gì, mặc dầu chẳng được đồng tiền công nào, có khi còn
móc túi lấy tiền “bo” thêm. Nghe kể đến đấy bà đã không chịu nổi. Thảo nào “lão ấy” nghiện, cứ sểnh ra là đi mát-xa. Nhưng từ hôm đó bà kiểm tra nghiêm ngặt. Cứ sau giờ làm việc là bà phải gọi vào “dế yêu” của chồng xem ông ở đâu, làm gì ? Quả nhiên lần ấy ông đang nằm cho người ta xoa
bóp thì “con dế” để bên cạnh réo liên hồi. Bà vợ hỏi nhẹ nhàng : “Anh đang làm gì?”. Ông Thiên Linh
chợt nghĩ ra nói cộc lốc: “Đang uống
cà-phê”. Lại hỏi : “Uống với ai
?”. Trả lời : “Một mình”.Cô nhân viên cười tủm tỉm, ông cũng khoái chí vì nói dối như thật. Nhưng
bà lại hỏi : “Sao im phăng phắc thế, anh
thử lấy cái thìa gõ vào thành cốc kêu leng keng xem nào?”. Ông Linh toát mồ hôi hột vì nhìn quanh khắp căn phòng bé tí tẹo chẳng có vật gì bằng kim loại có thể phát ra tiếng kêu leng keng được. Thế là lộ
tẩy. Bà gầm lên nghiến răng ken két : “Chết
tôi rồi. Biết ngay là đang mát-xa mà. Ông về ngay đây tôi bảo”. Phó giám đốc mặc vội quần áo vào người, mặt tái xanh, chân tay run như cầy sấy.
|
|
|
|
  Danh hiệu: MemberNhóm: Gia nhập: 08-12-2010(UTC) Bài viết: 82 Đến từ: chợ gạo
Cảm ơn: 19 lần Được cảm ơn: 29 lần trong 25 bài viết
|
“Dế” làm hại chủ
Ở các sàn khiêu vũ cổ điển có những người giấu vợ, giấu chồng đi nhảy một mình gọi là “đánh dặm”. Cứ ra sàn gặp ai nhảy với người ấy. May thì được con cá to, không may vớ phải đòng đong, cân cấn lại nhảy như cào cào nữa thì chán hết chỗ nói. Đã thế điện thoại kiểm tra lại rung liên hồi trong túi. Lắm ông buông vội bạn nhảy móc “dế” ra liếc thấy tên bà xã, chỉ kịp nói “xin lỗi” rồi phi như tên bắn vào toa-let đóng kín cửa lại mới dám trả lời. Bởi vì nếu để tiếng nhạc
vọng vào máy là lộ hết. Có ông thấy vợ hỏi: “Anh đang ở đâu mà tiếng nhạc ầm ĩ thế?”. Lúc đã cuống
lên thì nói bừa: “Đám cưới”. Lại hỏi đám cưới nào, ở đâu, bịa ra cũng khó vì có thể bị truy hỏi đến cùng, thế là bại lộ chuyện trốn vợ đi đú đởn một mình. Sở dĩ phải giấu vì từ sàn nhảy người ta dễ quen nhau. Khi đã hợp “cạ” thì xin số điện thoại rủ nhau đi cùng. Nhảy xong mời nhau đi uống nước mấy lần thì thân. Rồi từ quán cà-phê ra liệu có chịu ai về nhà nấy ngồi bấm tin nhắn nói
chuyện suông hay còn đưa nhau đi đâu nữa ai mà biết được ?!
Ông Phát là giáo viên về hưu. Tuy đã hơn 60 tuổi nhưng trông vẫn còn phong độ lắm. Từ ngày về nghỉ, ông năng đi thể dục buổi sáng từ sớm tinh mơ. Đi quanh mấy vòng hồ lấm tấm mồ hôi, ngồi ghế đá một lúc cũng thích. Thế rồi một ngày đẹp trời ông gặp người phụ
nữ chưa đến 50 đi cùng.
(Ảnh minh họa)
Mới đầu hỏi chuyện làm quen sau ngồi ghế đá trò chuyện thấy hợp, ngày nào đi tập không gặp nhau thì nhớ. Hai người trao đổi số điện thoại để rủ nhau đi tập cho vui. Lạ kỳ là có những chuyện ông Phát không thích nói với vợ nhưng lại nói được với người đàn bà mới quen này. Chị ta được cái tính vô tư, chồng chết từ lâu vì bệnh ung thư nhưng lúc nào cũng yêu đời, nghe những câu chuyện đi dỏm của ông Phát cứ
cười như nắc nẻ.
Lắm lúc bà Phát đi chợ, ông ngồi nhà một mình lại lấy “dế yêu” ra nhắn tin với người bạn thể dục. Ông toàn viết giọng pha trò, cuối câu lại có “he he, hi hi” chả khác gì bọn trẻ. Một buổi trưa mùa Đông, cơm nước xong, hai vợ chồng nằm cùng giường đắp chung tấm chăn ấp áp. Bất ngờ “dế yêu” của ông Phát rung nhè nhẹ. Thấy vợ thiu thiu ngủ, ông nghiêng người se sẽ mở máy xem tin nhắn. Không ngờ bà vợ vẫn thức ngó qua vai ông xem ai nhắn tin gì. Giật mình đánh thót, ông Phát gấp máy đút xuống dưới gối. Chính động tác lộ liễu này như kích thích bà càng tò mò đòi xem bằng được. Thế là hai vợ chồng giằng nhau “con dế”. Một đằng cố tình xem lấy được, một đằng quyết bảo vệ bạn tình. Hai khối quyết tâm va vào nhau khiến chiếc điện thoại mỏng manh gãy làm đôi, nắp đi đằng nắp. Vợ chồng không ăn cơm cùng nhau đến một tuần. Ông tưởng thế là vất “con dế” đó đi nên bỏ vào ngăn kéo. Ai ngờ bà đem ra hàng thay cái cáp lại vẫn dùng được. Nhìn dòng tin nhắn hiện lên bà đứng
sững người: “Sáng mai đi nhá. Em kể cho
anh một chuyện này rất hay. He he”. Nước mắt bà trào ra như
không gì ngăn được.
Là một nhà giáo dạy môn Văn, bà biết bấy lâu nay mình chỉ còn giữ được cái phần xác của chồng còn hồn vía ông bị con hồ ly tinh kia bắt mất. Những buổi tối thấy ông cứ vào phòng làm việc ngồi thẫn thờ một mình. Bất ngờ vợ vào lại đút vội cái di dộng vào túi. Bà
hỏi: "Ông nhắn tin với ai đấy ?”, toàn chối. Hoá ra toàn ngồi tỉ tê cả buổi với “con kia”. Càng nghĩ càng căm. Chẳng lẽ cả hai cùng về hưu rồi còn đưa nhau ra toà. Con cháu nó nghĩ thế nào đây ? Sự ngoại tình ở mức độp nhắn tin có thể với người khác chỉ là chuyện nhỏ. Nhưng với một người giàu lòng tự trọng như bà giáo Phát, đó là sự xúc phạm ghê gớm, không thể nào tha thứ được. Có lẽ cũng chẳng
bao giờ phục hồi lại được tình cảm vợ chồng như trước nữa ?
Bà Phát tìm đến tư vấn Linh Tâm với gương mặt phờ phạc sau nhiều đêm mất ngủ. So với những ca ngoại tình thường gặp ở đây thì ca của bà Phát là quá nhẹ. Đúng là một người cả đời làm nghề giáo dục người khác nên sau cơn nóng giận bất ngờ, bà kiềm chế được ngay. Chuyên gia tâm lý Trịnh Trung Hoà đưa ra tờ giấy, lấy bút kẻ làm đôi bảo bà liệt kê ra hai cột: Ly hôn được gì ? Ly hôn mất gì ? Sau khi cùng bà cân nhắc một lúc, khách hàng nhận ra cái giá phải trả cho sự ly hôn quá lớn, nhất là khi tuổi đã xế chiều.Vậy làm thế nào đây với quãng đời còn lại ? Muốn thế hai người phải hiểu nhau. Người tư vấn lại đưa ra
một tờ giấy khác đề nghị khách hàng trả lời câu hỏi: "Chồng bà đang mong muốn điều gì ?”. Bà đưa ra một số cái gạch đầu dòng trong đó có cả mưu đồ của ông Phát là mong bà ly hôn để lấy mụ kia, hoặc rủ nhau đi sống với nhau ở nơi nào đó. Mới biết khi người ta yêu, những trái tim già nua vẫn có thể sôi sục và tưởng tượng ra những điều có thể không bao giờ xảy ra trong thực tế.
Thực ra kiểu ngoại tình như ông Phát không nhằm thay đổi hoàn cảnh sống, càng không có mưu toan làm lại cuộc đời. Không ít cuộc ngoại tình chỉ do sự hụt hẫng một số nhu cầu cảm xúc, người ta đi tìm sự đáp ứng ở bên ngoài. Sao cho vợ đáp ứng một số nhu cầu, người tình đáp ứng một số nhu cầu khác và người đàn ông mãn nguyện với cuộc tình tay ba. Nếu bây giờ cắt đứt mối liên hệ với kẻ tình địch kia, tất nhiên bà Phát chứ không phải ai khác phải làm được những gì mà kẻ tình địch làm được.Điều đó đòi hỏi bà cần tha thứ với tấm lòng độ lượng, bao
dung. Chỉ có tình yêu mới chiến thắng được tình yêu.
|
|
|
|
Di chuyển
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.
|