Trang chủ HIV  |  Web Link  |  Giới thiệu |  Liên hệ  |  English 
hiv logo

Thông báo

Icon
Error

Đăng nhập


Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to last unread
Offline Tâm nhân  
#1 Đã gửi : 06/01/2012 lúc 02:05:10(UTC)
Tâm nhân

Danh hiệu: Member

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 26-07-2010(UTC)
Bài viết: 46
Đến từ: Bến Hạ

Cảm ơn: 1 lần
Được cảm ơn: 37 lần trong 22 bài viết

Giữ gìn lòng tự tôn ở trẻ

Thứ năm 05/01/2012 22:09

ANTĐ - Hôm ấy, nhà ông giám đốc có một bữa tiệc lớn, vì cần thêm người phục vụ, nên ông đã nhờ người giúp việc ban ngày ở lại buổi tối. Người giúp việc, một bà mẹ trẻ đơn thân nói sẵn sàng, song tỏ ý lo lắng cậu con trai lên 4 tuổi sẽ sợ hãi khi ở nhà một mình. Ông giám đốc liền bảo chị mang cậu bé đến bữa tiệc.

Vì khách mời toàn những người sang trọng và giàu có, người mẹ sợ cậu con trai ăn mặc vá víu của mình sẽ làm ảnh hưởng đến thể diện gia chủ, hơn nữa cũng không muốn cậu bé thấy được sự khác biệt giữa người giàu và người nghèo, nên đưa cậu bé vào thư viện và dặn: “Con ngồi yên đây nhé, khi nào bữa tiệc bắt đầu mẹ sẽ gọi”. Không khí trong phòng khách ồn ào náo nhiệt, nhưng cậu bé nghe lời mẹ ngồi im một chỗ. Khi đã sắp xếp công việc đâu vào đấy, chị giúp việc dẫn con trai vào phòng vệ sinh riêng của ông bà chủ. “Đây là gian phòng dành riêng cho con”, chị nói rồi chỉ vào chiếc thùng đựng giấy bỏ, “còn đây là ghế”. Người mẹ đẩy “ghế” đến trước bàn đá để đồ rồi đặt lên đó chiếc đĩa đựng mấy cái xúc xích và bảo cậu bé: “Của con đây. Bữa tiệc bắt đầu”. Cậu bé sung sướng nhìn gian phòng sang trọng, sáng trưng, thơm nức, cười rạng rỡ.

Trong bữa tiệc, ông chủ chợt nhớ ra con trai người giúp việc và tìm ở các phòng, cuối cùng đi theo tiếng hát khe khẽ đến nhà vệ sinh. “Cháu làm gì ở đây?”, ông ngạc nhiên khi thấy cậu bé. “Cháu đến dự tiệc, bây giờ đang ăn bữa tối”. “Cháu biết đây là phòng gì không?”. “Có chứ, phòng dành riêng cho cháu”. “Mẹ cháu đã nói thế à?”. “Không cần mẹ nói cháu cũng biết, ông chủ đã chuẩn bị cho cháu nơi tốt nhất. Chỉ tiếc không có ai để cháu chia sẻ món ăn ngon này”, cậu bé vui vẻ. Ông chủ lặng lẽ quay lại phòng tiệc, xin lỗi thực khách và nói mình có một vị khách đặc biệt cần đón tiếp, rồi mang thêm đồ ăn quay trở lại nhà vệ sinh. “Căn phòng tuyệt vời thế này, không thể để cháu hưởng một mình. Chúng ta sẽ cùng dùng bữa tối”, ông nói và ở lại cùng cậu bé đến hết buổi. 

Nhiều năm sau, cậu bé lớn lên, tìm được một công việc ổn định. Dù không giàu, nhưng cậu thường xuyên giúp đỡ người nghèo khó. “Đó là vì một người rất giàu có đã biết giữ gìn cả lòng tự tôn của một đứa trẻ vừa lên 4”.

Hạ Liên (Theo Caowu)

Quảng cáo
Rss Feed  Atom Feed
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.