Trang chủ HIV  |  Web Link  |  Giới thiệu |  Liên hệ  |  English 
hiv logo

Thông báo

Icon
Error

Đăng nhập


Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to last unread
Offline vnguru  
#1 Đã gửi : 25/05/2012 lúc 05:15:23(UTC)
vnguru

Danh hiệu: Thành viên mới

Nhóm:
Gia nhập: 18-09-2011(UTC)
Bài viết: 4
Đến từ: HCM

Được cảm ơn: 1 lần trong 1 bài viết
Vào một đêm Giáng sinh, một thiếu phụ mang thai lần bước đến nhà một
người bạn nhờ giúp đỡ. Con đường ngắn dẫn đến nhà người bạn có một con
mương sâu với cây cầu bắc ngang. Người thiếu phụ trẻ bỗng trượt chân
chúi về phía trước, cơn đau đẻ quặn lên trong chị. Chị hiểu rằng mình không thể đi xa hơn được nữa. Chị bò phía bên dưới cầu.


Ðơn độc giữa những chân cầu, chị đã sinh ra một bé trai. Không có gì
ngoài những chiếc áo bông dày đang mặc, chị lần lượt gỡ bỏ áo quần và
quấn quanh mình đứa con bé xíu vòng từng vòng giống như một cái kén. Thế
rồi tìm thấy được một miếng bao tải, chị trùm vào người và kiệt sức bên cạnh con.

Sáng hôm sau, một người phụ nữ lái xe đi tim viec lam đến gần chiếc cầu, chiếc xe bỗng
chết máy. Bước ra khỏi xe và băng qua cầu, bà nghe một tiếng khóc yếu ớt
bên dưới. Bà chui xuống cầu để tìm. Nơi đó bà nhìn thấy một đứa bé nhỏ xíu đói lả nhưng vẫn còn ấm, còn người mẹ đã chết cóng.


Bà đem đứa bé về và nuôi dưỡng. Khi lớn lên, cậu bé thường hay đòi mẹ
nuôi kể lại câu chuyện đã tìm thấy mình. Vào một ngày lễ Giáng sinh, đó
là sinh nhật lần thứ 12, cậu bé nhờ mẹ nuôi đưa đến mộ người mẹ tội
nghiệp. Khi đến nơi, cậu bảo mẹ nuôi đợi ở xa trong lúc cậu cầu nguyện.
Cậu bé đứng cạnh ngôi mộ, cúi đầu và khóc. Thế rồi cậu bắt đầu cởi quần
áo. Bà mẹ nuôi đứng nhìn sững sờ khi cậu bé lần lượt cởi bỏ tất cả và đặt lên mộ mẹ mình.


"Chắc là cậu sẽ không cởi bỏ tất cả - bà mẹ nuôi nghĩ - Cậu sẽ lạnh
cóng!". Song cậu bé đã tháo bỏ tất cả và đứng run rẩy. Bà mẹ nuôi đến
bên cạnh và bảo cậu bé mặc đồ trở lại. Bà nghe cậu bé gọi người mẹ mà
cậu chưa bao giờ biết: "Mẹ đã lạnh hơn con lúc này, phải không mẹ?". Và cậu bé òa khóc.

Sưu tầm:
thanks 1 người cảm ơn vnguru cho bài viết.
tinyeu trên 26-05-2012(UTC) ngày
Quảng cáo
Offline ngodanh  
#2 Đã gửi : 26/05/2012 lúc 09:35:11(UTC)
ngodanh

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức, Hội viên Câu lạc bộ ARV
Gia nhập: 27-12-2011(UTC)
Bài viết: 188
Man

Thanks: 8 times
Được cảm ơn: 254 lần trong 112 bài viết
Originally Posted by: vnguru Go to Quoted Post
Vào một đêm Giáng sinh, một thiếu phụ mang thai lần bước đến nhà một
người bạn nhờ giúp đỡ. Con đường ngắn dẫn đến nhà người bạn có một con
mương sâu với cây cầu bắc ngang. Người thiếu phụ trẻ bỗng trượt chân
chúi về phía trước, cơn đau đẻ quặn lên trong chị. Chị hiểu rằng mình không thể đi xa hơn được nữa. Chị bò phía bên dưới cầu.


Ðơn độc giữa những chân cầu, chị đã sinh ra một bé trai. Không có gì
ngoài những chiếc áo bông dày đang mặc, chị lần lượt gỡ bỏ áo quần và
quấn quanh mình đứa con bé xíu vòng từng vòng giống như một cái kén. Thế
rồi tìm thấy được một miếng bao tải, chị trùm vào người và kiệt sức bên cạnh con.

Sáng hôm sau, một người phụ nữ lái xe đi tim viec lam đến gần chiếc cầu, chiếc xe bỗng
chết máy. Bước ra khỏi xe và băng qua cầu, bà nghe một tiếng khóc yếu ớt
bên dưới. Bà chui xuống cầu để tìm. Nơi đó bà nhìn thấy một đứa bé nhỏ xíu đói lả nhưng vẫn còn ấm, còn người mẹ đã chết cóng.


Bà đem đứa bé về và nuôi dưỡng. Khi lớn lên, cậu bé thường hay đòi mẹ
nuôi kể lại câu chuyện đã tìm thấy mình. Vào một ngày lễ Giáng sinh, đó
là sinh nhật lần thứ 12, cậu bé nhờ mẹ nuôi đưa đến mộ người mẹ tội
nghiệp. Khi đến nơi, cậu bảo mẹ nuôi đợi ở xa trong lúc cậu cầu nguyện.
Cậu bé đứng cạnh ngôi mộ, cúi đầu và khóc. Thế rồi cậu bắt đầu cởi quần
áo. Bà mẹ nuôi đứng nhìn sững sờ khi cậu bé lần lượt cởi bỏ tất cả và đặt lên mộ mẹ mình.


"Chắc là cậu sẽ không cởi bỏ tất cả - bà mẹ nuôi nghĩ - Cậu sẽ lạnh
cóng!". Song cậu bé đã tháo bỏ tất cả và đứng run rẩy. Bà mẹ nuôi đến
bên cạnh và bảo cậu bé mặc đồ trở lại. Bà nghe cậu bé gọi người mẹ mà
cậu chưa bao giờ biết: "Mẹ đã lạnh hơn con lúc này, phải không mẹ?". Và cậu bé òa khóc.

Sưu tầm:


Tình mẹ

Ôi, thương quá người Mẹ hiền yêu dấu
Cưu mang con bao đau đớn đoạn trường
Bao tiết Ðông trời lồng lộng gió sương
Mẹ thao thức ôm con che khỏa lấp

Vòng tay ấm cả đời Mẹ ủ ấp
Ðàn con yêu, Mẹ nuôi nấng sáng chiều
Bao đắng cay, bao khổ cực trăm điều
Thầm gánh chịu cho con vui hạnh phúc.
thanks 1 người cảm ơn ngodanh cho bài viết.
tinyeu trên 26-05-2012(UTC) ngày
Offline ngodanh  
#3 Đã gửi : 26/05/2012 lúc 09:37:45(UTC)
ngodanh

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức, Hội viên Câu lạc bộ ARV
Gia nhập: 27-12-2011(UTC)
Bài viết: 188
Man

Thanks: 8 times
Được cảm ơn: 254 lần trong 112 bài viết
Originally Posted by: ngodanh Go to Quoted Post
Originally Posted by: vnguru Go to Quoted Post
Vào một đêm Giáng sinh, một thiếu phụ mang thai lần bước đến nhà một
người bạn nhờ giúp đỡ. Con đường ngắn dẫn đến nhà người bạn có một con
mương sâu với cây cầu bắc ngang. Người thiếu phụ trẻ bỗng trượt chân
chúi về phía trước, cơn đau đẻ quặn lên trong chị. Chị hiểu rằng mình không thể đi xa hơn được nữa. Chị bò phía bên dưới cầu.


Ðơn độc giữa những chân cầu, chị đã sinh ra một bé trai. Không có gì
ngoài những chiếc áo bông dày đang mặc, chị lần lượt gỡ bỏ áo quần và
quấn quanh mình đứa con bé xíu vòng từng vòng giống như một cái kén. Thế
rồi tìm thấy được một miếng bao tải, chị trùm vào người và kiệt sức bên cạnh con.

Sáng hôm sau, một người phụ nữ lái xe đi tim viec lam đến gần chiếc cầu, chiếc xe bỗng
chết máy. Bước ra khỏi xe và băng qua cầu, bà nghe một tiếng khóc yếu ớt
bên dưới. Bà chui xuống cầu để tìm. Nơi đó bà nhìn thấy một đứa bé nhỏ xíu đói lả nhưng vẫn còn ấm, còn người mẹ đã chết cóng.


Bà đem đứa bé về và nuôi dưỡng. Khi lớn lên, cậu bé thường hay đòi mẹ
nuôi kể lại câu chuyện đã tìm thấy mình. Vào một ngày lễ Giáng sinh, đó
là sinh nhật lần thứ 12, cậu bé nhờ mẹ nuôi đưa đến mộ người mẹ tội
nghiệp. Khi đến nơi, cậu bảo mẹ nuôi đợi ở xa trong lúc cậu cầu nguyện.
Cậu bé đứng cạnh ngôi mộ, cúi đầu và khóc. Thế rồi cậu bắt đầu cởi quần
áo. Bà mẹ nuôi đứng nhìn sững sờ khi cậu bé lần lượt cởi bỏ tất cả và đặt lên mộ mẹ mình.


"Chắc là cậu sẽ không cởi bỏ tất cả - bà mẹ nuôi nghĩ - Cậu sẽ lạnh
cóng!". Song cậu bé đã tháo bỏ tất cả và đứng run rẩy. Bà mẹ nuôi đến
bên cạnh và bảo cậu bé mặc đồ trở lại. Bà nghe cậu bé gọi người mẹ mà
cậu chưa bao giờ biết: "Mẹ đã lạnh hơn con lúc này, phải không mẹ?". Và cậu bé òa khóc.

Sưu tầm:


Tình mẹ

Ôi, thương quá người Mẹ hiền yêu dấu
Cưu mang con bao đau đớn đoạn trường
Bao tiết Ðông trời lồng lộng gió sương
Mẹ thao thức ôm con che khỏa lấp

Vòng tay ấm cả đời Mẹ ủ ấp
Ðàn con yêu, Mẹ nuôi nấng sáng chiều
Bao đắng cay, bao khổ cực trăm điều
Thầm gánh chịu cho con vui hạnh phúc.


Một đời tần tảo âu lo
Giờ mẹ ốm yếu lò dò tập đi
Nghẹn lòng con lệ tràn mi
Con đau từng bước mẹ đi nhọc nhằn

Trong nhà ngoài ngõ cũng gần
Phải chia từng đoạn nghỉ chân cho đều
Bàn tay gầy guộc nhăn nheo
Nuôi con bồng cháu chống chèo tháng năm

Lo đi, lo đứng, lo nằm,
Nhường cơm sẻ áo âm thầm cho con
Lo cho con ngủ giấc tròn
Lời ru thuở ấy vẫn còn trong veo

Cuộc đời biết mấy gieo neo
Giờ bàn tay ấy lần theo vách tường
Lòng con khấn vái bốn phương
Mong chân mẹ bước bình thường như xưa
Rss Feed  Atom Feed
Ai đang xem chủ đề này?
Guest (2)
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.