Trang chủ HIV  |  Web Link  |  Giới thiệu |  Liên hệ  |  English 
hiv logo

Thông báo

Icon
Error

Đăng nhập


2 Trang12>
Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to last unread
Offline Lãng tử yêu đời  
#1 Đã gửi : 21/12/2006 lúc 05:50:27(UTC)
lãng tử yêu đời

Danh hiệu: Thành viên mới

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 21-10-2006(UTC)
Bài viết: 82





Nữ tình nguyện Liên Hợp Quốc Nguyễn Diệu Hằng:
“Vâng, tôi là người có HIV”
Thứ năm, 21/12/2006, 09:55 GMT+7

Tương lai tưởng như mở ra với Hằng khi cô kết hôn. Nhưng ngay trong đêm tân hôn, người chồng đã bỏ mặc vợ để đi tìm heroin... Rồi sau đó Hằng bị “kết án tử hình”- kết quả xét nghiệm cho thấy cô có HIV khi đang mang thai tháng thứ 8.



Hằng kể chuyện đời mình

Vậy mà như có phép lạ, Nguyễn Diệu Hằng đã trở thành tình nguyện viên của Liên Hợp Quốc về phòng chống HIV/ AIDS và cô gái ấy đã hai lần mua xích sắt về cùm chân chồng...

Đêm tân hôn, cô dâu tìm chú rể, chú rể tìm... heroin

Tốt nghiệp THPT, Hằng vào làm thợ may ở Cty Chiến Thắng và cũng ít lâu sau đó cô yêu một chàng trai Hà Nội cũng làm thợ xây. Yêu nhau được ba năm, một ngày nọ, Hằng bỗng phát hiện người yêu mình … nghiện hút. Hằng như muốn quỵ xuống. Nhưng rồi Hằng tin tình cảm của mình có thể khiến anh ấy từ bỏ được ma túy.

Hằng giấu bố mẹ, mua xích sắt về cùm chân người yêu ở trên tầng 2, khóa trái cửa. Hai tháng ròng chịu làm tù nhân trong sự chăm nom, động viên của Hằng, chàng trai có vẻ như đã từ bỏ được heroin. Nhưng sau khi được “tại ngoại” anh lại tái nghiện.

Buồn, thất vọng, song Hằng lại nghĩ: Biết đâu khi lấy nhau anh ấy sẽ thay đổi. Đám cưới của hai người được tổ chức ngay sau đó. Thế rồi, ngay đêm tân hôn chú rể đã trốn đi tìm heroin. Hằng nằm khóc một mình vì bao nhiêu hy vọng của cô một lần nữa  sụp đổ.

Chồng đi đến đêm thứ ba mới về. Và sau đó lại nối tiếp những lần bỏ nhà ra đi triền miên, rồi người chồng lại “hứa thật nhiều và thất hứa cũng thật nhiều”.

Tuần trăng mật đắng của người vợ trẻ ấy trôi qua, nặng nề nhưng cô vẫn nuôi hy vọng người ta sẽ bắt chồng mình đi cai. Nào ngờ, chồng Hằng lại bị bắt đi tù. Đó là một ngày của năm 2000, Hằng vừa đi làm về bỗng thấy công an đang khám xét nhà mình. Hằng sững sờ khi hay tin: chồng mình bị bắt vì phạm tội cướp giật tài sản công dân. Trong cơn vật thuốc, anh ta đã giật dây chuyền của một người phụ nữ đi đường…

Khi  tòa tuyên án 6 năm tù, chồng Hằng nói: “Em ở  nhà có ai thương yêu thì cứ đi lấy chồng”. Nhưng dường như câu nói ấy lại khiến Hằng chung thủy hơn.  Cô đi làm chỉ mong đến ngày được   thăm chồng. Chồng Hằng cải tạo tốt nên được hưởng chế độ mỗi tháng được  ở với vợ một lần trong trại giam.

Sau một đêm vào trại với chồng, Hằng mang thai. Lần đầu tiên sau ngày cưới, Hằng có cảm giác hạnh phúc. Nhưng cảm giác ấy chỉ tồn tại cho đến khi cô sắp chuyển dạ. Thật trớ trêu, khi niềm vui đang sắp vỡ òa thì cũng là lúc nỗi buồn đau ập đến, kết quả xét nghiệm trước khi sinh cho thấy Hằng có HIV dương tính.

Cô gái ấy ngồi đối diện với tôi, đôi mắt đỏ hoe, giọng nghẹn lại: “Lúc đó em tưởng mình nghe nhầm. Em không tin đó là sự thật. Em tức tốc đạp xe lên  50C Hàng Bài xét nghiệm lại. Vẫn dương tính. Lần này em như chết đứng, chân tay tê dại. Lúc đó em nghĩ tới cái chết…”.



Hằng đang tư vấn cho những người có HIV

Nhưng rồi Hằng cũng vượt qua ý nghĩ đó để tiếp tục sống. Sống vì đứa con trong bụng với một niềm hy vọng mong manh: nó sẽ không bị lây truyền vi rút HIV/ AIDS.

Hằng sinh một bé gái xinh xắn, nhưng khi xét nghiệm HIV kết quả cũng dương tính.

Khi nghe tin vợ con mình đều đã có HIV, chồng Hằng bàng hoàng. Người đàn ông có thâm niên nghiện hút này thậm chí còn không hiểu vì sao mình lại dính  HIV.

Con gái Hằng thường xuyên phải vào Bệnh viện Nhi điều trị dài ngày  vì quá yếu. Hằng nhìn mãi vào gương mặt non dại của bé, cầm bút viết thư cho con mà như viết cho chính mình: “Đây là lá thư mẹ viết nhưng con không bao giờ đọc được, có thể mẹ mất trước hoặc con mất trước, nhưng ở dưới suối vàng sẽ tha thứ cho nhau. Mặc dù ba con là người gây nên tội, nhưng mẹ cũng có lỗi khi đã sinh ra con…”.

Hằng chẳng nhớ mình đã viết bao nhiêu bức thư như thế, cho đến một ngày hài nhi bé bỏng đã từ giã cõi đời sau những cơn đau khủng khiếp.

Nửa tháng sau, chồng Hằng ra tù, khi bước vào nhà đã quỵ xuống trước bàn thờ. Tin con gái mất với chồng Hằng còn gây sốc hơn cả tin anh có HIV. Hằng hy vọng những nỗi đau sẽ làm chồng tỉnh ngộ. Nào ngờ chỉ hai tuần sau khi ra tù, chồng lại bập vào ma túy.

“Vâng, tôi có HIV”

Hằng gần như chẳng còn gì trên đời để bấu víu, cô tưởng như sẽ chết trong tuyệt vọng. Nhưng rồi một ngày nọ Hằng tham gia vào câu lạc bộ phòng chống AIDS  mang tên Hoa Hướng Dương và từ đó cuộc sống của cô thay đổi. Hằng bắt đầu tư vấn cho những người có HIV, giúp họ tiếp cận thuốc miễn phí, giúp vay vốn. Hằng cũng được vay vốn để  mua một chiếc máy khâu, buổi tối cô cặm cụi may quần áo cho khách.

Lúc ấy, cũng chẳng mấy ai biết Hằng đã có HIV, cuộc sống của cô sẽ dễ chịu hơn nếu như giấu đi bí mật ấy. Nhưng một ngày nọ, Hằng quyết định công khai việc mình đã mắc căn bệnh thế kỷ. Hằng biết điều đó có thể  đem  phiền toái cho mình nhưng lại giúp ích cho việc phòng chống AIDS.

“Vâng, tôi đã có HIV”, Hằng dũng cảm nói điều đó với mọi người trong những lần đi tuyên truyền và tư vấn. Một lần xuống Hà Tây, khi  Hằng nhận mình có HIV, một người đàn ông đã không tin, bảo: “Nhiễm HIV làm sao lại khỏe mạnh và xinh đẹp như cô”.

Trong quan niệm của nhiều người, người có HIV phải gắn liền với những tệ nạn xã hội, phải lở loét, gầy gò... Điều đó làm Hằng nhớ đến tâm sự của một số chị em làm nghề mại dâm ở phố Kim Đồng, khi cô đến tư vấn cho họ:

“Nhiều khi, bọn em bảo mình đã nhiễm HIV nhưng khách làng chơi vẫn không tin, họ bảo trẻ trung, xinh đẹp như thế này thì làm sao bị “ết” được. Thế là họ không dùng bao cao su”. Có cô dính “ết” đã đi với hàng trăm khách hàng mà không dùng bao cao su!

Hằng chợt nhớ chồng mình, sau khi hồi tưởng lại quãng đời ngập ngụa trong làn khói trắng, đã tự “phát hiện”: “Hình như  anh không phải bị “ết” từ tiêm chích vì lần nào chơi anh cũng dùng bơm tiêm sạch. Chắc là anh bị lây từ gái mại dâm, hồi đó anh có làm bảo  kê  và có quan hệ với vài cô mà không dùng bao cao su”.

Hằng nghĩ những thống kê về người có HIV/AIDS chỉ là phần nổi của tảng băng, vì cô đã từng tư vấn cho rất nhiều cán bộ nhà nước bị “ết” nhưng không dám công khai.

Hằng trở lại Bệnh viện Nhi, chẳng phải để gợi nhớ về những ký ức buồn về con gái, mà với một tư cách hoàn toàn khác: tư vấn và chăm sóc cho những đứa trẻ bị “ết”. Hằng tình nguyện làm việc ấy bởi hơn ai hết cô thấu hiểu nỗi đau của những hài nhi bất hạnh ấy. Cô chăm sóc các bé  với tất cả tình thương của một người mẹ. Cô mừng đến phát khóc lên khi nhìn thấy những đứa trẻ yếu ớt như một lá rau héo đã tươi tỉnh trở lại sau một thời gian  ở Bệnh viện Nhi.

Triền miên, ngập ngụa trong làn khói trắng, nhưng một ngày nọ  chồng Hằng đã “ngộ” ra một điều gì đó. Anh tự nguyện cho vợ xích chân, nằm một mình trong nhà, quyết đoạn tuyệt với ma túy. Lần thứ hai Hằng xích chân chồng.Vẫn một niềm tin như chưa bao giờ bị phụ lòng...

Suốt cuộc trò chuyện, đến giờ tôi mới thấy Hằng cười tươi và cho biết một điều bất ngờ: “Em mang thai được bốn tháng rồi. Em uống thuốc dự  phòng lây truyền HIV từ mẹ sang con, nguy cơ lây nhiễm chỉ khoảng 2% thôi. Giờ em chỉ mong sinh con ra hoàn toàn khỏe mạnh và mình sẽ tiếp tục làm những việc có ích cho đời”.

Theo Phùng Nguyên

Sửa bởi quản trị viên 26/04/2011 lúc 08:20:04(UTC)  | Lý do: Chưa rõ

Anh mơ có chiếc xích lô
Để chở em yêu đi chơi Bờ Hồ
Quảng cáo
Offline angel  
#2 Đã gửi : 22/12/2006 lúc 09:13:45(UTC)
angel

Danh hiệu: Thành viên mới

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 05-10-2006(UTC)
Bài viết: 12

nguoi co HIV ai ma chang co nh­g chuyen vui buon trong cuoc song,toi thay hinh nhu nha bao Phung Nguyen viet bai hay mo li phe nhieu lam khong duoc tin tuong cho lam nha bao nhieu nam tim hieu ve HIV roi ma van con viet dong chu " Ban An Tu Hinh", phai cho anh nha bao nay di tap huan lai thoi
Offline Linh Ha  
#3 Đã gửi : 30/12/2006 lúc 11:58:01(UTC)
Linh Ha

Danh hiệu: Thành viên mới

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 27-02-2006(UTC)
Bài viết: 268

Trích dẫn bài viết của angel đã viết:
nguoi co HIV ai ma chang co nh­g chuyen vui buon trong cuoc song,toi thay hinh nhu nha bao Phung Nguyen viet bai hay mo li phe nhieu lam khong duoc tin tuong cho lam nha bao nhieu nam tim hieu ve HIV roi ma van con viet dong chu " Ban An Tu Hinh", phai cho anh nha bao nay di tap huan lai thoi

 Mình đã gặp chị Hằng tại bệnh viện Nhi TW, đã chứng kiến công việc mà chị làm tại bênh viện Nhi, nhiệt tình, chu đáo và càng ngày càng bận rộn..

Hai chị em cũng đã có rất nhiều buổi chiều ngồi tâm sự với nhau về chuyện gia đình của nhau..

Bạn có thể dễ dàng gặp chị Hằng vào 13h30 các buổi chiều thứ 3,5 hàng tuần tại khoa Lây bệnh viện Nhi TW...
Rồi một ngày sỏi đá cũng cần nhau...
Offline decu  
#4 Đã gửi : 15/04/2007 lúc 10:29:30(UTC)
decu

Danh hiệu: Thành viên mới

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 15-04-2007(UTC)
Bài viết: 23

đệ củng thích l;àm việc thiện giống như chị hằng vậy ! vì ki thấy mọi người hạnh phúc thì bãn thân đệ cung vui lây . he he he he
khi bạn cố gắng chinh phục 1 người đàn ông
đến khi bạn chinh phục được thì bạn sẽ ban thấy thât bại
Offline divedau  
#5 Đã gửi : 18/05/2007 lúc 02:45:54(UTC)
divedau

Danh hiệu: Member

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 17-05-2007(UTC)
Bài viết: 250

Được cảm ơn: 4 lần trong 3 bài viết

đáng yêu cô gái ấy bao nhiêu thì ghê tởm thằng chồng bấy nhiêu

nhẫn 1 chút sóng yên biển lặng
lùi 1 bước đất rộng trời cao
Offline buithientai  
#6 Đã gửi : 03/08/2007 lúc 04:55:31(UTC)
buithientai

Danh hiệu: Thành viên mới

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 30-07-2007(UTC)
Bài viết: 13
Đến từ: TP.HCM

Chị Hằng quả thật là 1 tấm gương tốt để mọi người noi theo...!
Offline DeltaForce  
#7 Đã gửi : 30/11/2007 lúc 12:00:58(UTC)
DeltaForce

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 24-11-2004(UTC)
Bài viết: 1.110

Cảm ơn: 7 lần
Được cảm ơn: 39 lần trong 21 bài viết


“Tôi là người có HIV”



Chị Đào Phương Thanh trong căn phòng dành cho việc sinh hoạt nhóm của Hoa Sữa.

“Đời chị như một dốc đứng”

 

“Đời chị ấy à? Như một cái dốc đứng luôn” - chị nói, nụ cười như “phiêu” với sự lạc quan sẵn có. Chị đã sống qua những ngày tận khổ, đã trải qua những nỗi đau vô cùng khi lần lượt mất những người thân yêu.

 

Là con gái Hà Nội,18 tuổi, xinh đẹp, Đào Phương Thanh theo chồng về làm dâu đất cảng. Hạnh phúc chưa kết thành quả ngọt ngào thì chồng chị - một thuỷ thủ tàu viễn dương bị tai nạn đắm tàu biệt xác ngoài khơi. Lúc ấy, chị đang mang thai đứa con gái đầu lòng. Nỗi đau của một goá phụ tuổi 19 đã khiến Thanh sống thu mình với vai trò của một người nội trợ trong gia đình chồng. Hạnh phúc còn lại của chị là đứa con gái sinh năm 1988.

 

Trong cuộc chuyện trò, chị hay tếu táo và “bám riết” lấy nụ cười trên môi như để xua đi những rãnh thời gian trên khuôn mặt của người đàn bà tuổi 40 nhiễm HIV/AIDS. Chị kể: “Chín năm theo bố mẹ chồng di cư vào Nam sinh sống, cuối cùng cũng trở ra Bắc. Đã có thời gian chị về lại Hải Phòng làm nữ tài xế”.

 

Năm 2000, đòn đau số phận lại giáng xuống chị, liên tiếp và dồn dập: Nhận tin em trai nhiễm HIV; mẹ bị tai biến mạch máu não nằm liệt giường; cha âm thầm sống với căn bệnh ung thư gan ác tính; đứa em gái dở người dở nết sau khi sinh hai đứa con đã bỏ đi biệt tăm. Chị bỏ việc, ôm con về Hà Nội, sấp ngửa lo toan cho người thân. Mỗi ngày chị tất tả ngược xuôi với việc chăm con và cháu, bón cháo cho mẹ, chăm cơm cho cha, truyền dịch cho đứa em trai gian đoạn cuối.

 

Một lần, rút kim tiêm truyền dịch cho em, khi đóng nắp kim tiêm, chị bị trượt tay, kim tiêm xuyên qua găng, đâm vào ngón tay áp út. Kết quả xét nghiệm khi đó là âm tính.

 

9 ngày sau khi cha mất, em trai chị cũng trút hơi thở cuối cùng. Chị đi xét nghiệm lần hai và đúng như dự cảm, chị đã nhiễm HIV.

 

Mấy tháng sau mẹ chị lại ra đi. Ba cái tang dồn dập đến cùng với “sự trở lại” của căn bệnh thế kỷ, chị tưởng như không còn sức đứng vững. Đã có lúc chị muốn buông xuôi tất cả…

 

Hành trình “Hoà nhập cộng đồng”

 

Chị công khai mình có HIV sau 7 tháng trời “ngâm” trong sự mặc cảm. “Đã nhìn đời bằng đôi mắt khác khi mình trở thành thành viên của các tổ chức tình nguyện giúp đỡ và chăm sóc những người có HIV”, chị Thanh tâm sự.

 


Một buổi đi thu gom kim tiêm đã qua sử dụng của nhóm Hoa Sữa.

 

Tổ chức Policy và tổ chức Care đã mời chị tham gia các khoá học kỹ năng thành lập nhóm, điều hành nhóm những người nhiễm HIV tự lực giúp đỡ nhau. Những chuyến đi tập huấn, tuyên truyền đã vực dậy niềm ham sống tích cực không sớm mất đi trong chị. Tình thương yêu những số phận đã trượt ngã, rơi vào vũng lầy HIV đã trở thành cầu nối giữa chị và bao người cùng cảnh ngộ.

 

Ngày 8/8/2004, chị thành lập nhóm Hoa Sữa. Không có tiền thuê địa điểm, chị dành luôn ngôi nhà chật hẹp mình đang ở làm trụ sở sinh hoạt cho cả nhóm. Ba năm, Hoa Sữa từ chỗ chỉ có 6 thành viên giờ đã lên đến gần 100 người. Họ đi bên nhau, chia sẻ và nương tựa. Một tuần, có đến 5 ngày nhóm cử người thay phiên nhau nấu cháo từ thiện để mang vào phát ở Bệnh viện Đống Đa, chia nhau chăm sóc bệnh nhân AIDS giai đoạn cuối. Những bàn tay của người cùng cảnh ngộ tắm rửa vết lở loét, băng bó những vết nứt da thịt và hàn gắn những vết thương vô hình khác trong lòng mỗi người.

 

Nhóm còn tổ chức các buổi đi nhặt kim tiêm mà dân nghiện dùng xong đâm vào thân cây hoặc vứt vạ vật ở những nơi công cộng. “Đi nhặt kim tiêm mà thấy xót xa cho những mảnh đời như em trai chị”, chị ngậm ngùi.

 

Chia sẻ với tôi, chị không quên nhắc đến những con người đã làm “bà đỡ” cho chị trong hành trình bước ra ánh sáng, thoát khỏi sự ám ảnh, kỳ thị. Đó là những cán bộ ở hội Chữ thập đỏ quận Đống Đa, là mảnh đất Hà Tĩnh “nghèo nhưng gom góp được bao nhiêu tiền, quà là cho chị hết”, là người bố nuôi ở tận Canada,…

 

Mỗi ngày, trong căn phòng nhỏ tương đối đầy đủ tiện nghi, Hoa Sữa đã cùng chị đan len, tập đàn, học hát; cùng chị bước đi trong cuộc hành trình đưa những bệnh nhân HIV/AIDS từ chỗ tăm tối ra với ánh sáng cộng đồng.

 

Sang Anh

Nguồn : Dân trí

Sửa bởi quản trị viên 26/04/2011 lúc 08:27:38(UTC)  | Lý do: Chưa rõ

Tránh bệnh - Không lánh người.
Offline Believe  
#8 Đã gửi : 15/12/2008 lúc 05:11:39(UTC)
Believe

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 11-11-2008(UTC)
Bài viết: 990

Được cảm ơn: 26 lần trong 19 bài viết
“Tôi là người có HIV”
Ngày gửi: Thứ sáu, 08:57, 12/12/2008


Tại lễ phát động Tháng hành động quốc gia phòng, chống AIDS năm 2008, tổ chức tại Sở Y tế vừa qua, có một thanh niên chừng 30 tuổi, dáng người thấp bé bước lên bục phát biểu, dõng dạc nói: Tôi là người có HIV.




Dù bài tham luận của người thanh niên đó chỉ dài khoảng 2 trang viết tay nhưng người nghe cảm nhận được ở đó ý chí, nghị lực vượt qua khó khăn, rào cản cũng như khát khao về một cuộc sống bình dị, có ích… 
Chúng tôi xin giới thiệu nội dung cuộc gặp gỡ với người thanh niên nghị lực đó. Anh là Phan Đức Thành - Trưởng nhóm “Vì ngày mai tươi sáng” của thành phố Ninh Bình.

Phóng viên (P.V):
Trong tình hình hiện nay, khi nhận thức của xã hội về HIV/AIDS chưa đầy đủ, việc công khai: Tôi là người có HIV, anh có sợ sẽ gặp phải sự kỳ thị, xa lánh của mọi người?

Anh Phan Đức Thành:
Trước khi có được sự công khai đó, tôi đã phải sống những tháng ngày hết sức đau khổ, vật vã. Nhưng khi đã xác định được tư tưởng, con đường cần phải đi thì việc công khai mình nhiễm HIV đã trở nên dễ dàng hơn. 
Nếu so sánh, tôi thấy cuộc sống của mình từ khi công khai nhiễm HIV dễ chịu hơn nhiều. Tôi không còn phải sống thu mình, sợ sệt, mọi người trong gia đình, hàng xóm, bạn bè cũng thông cảm và mở rộng vòng tay với mình hơn. Điều đó thôi thúc tôi phải làm những việc gì đó có ích cho mọi người, nhất là với những người có cùng cảnh ngộ. 
Tuy vậy, do nhận thức của nhiều người về HIV/AIDS chưa đầy đủ nên tình trạng kỳ thị người có HIV còn khá nặng nề, điều đó khiến cho việc xét nghiệm tự nguyện và công khai nhiễm HIV bị hạn chế, nhất là với những người có gia đình việc công khai với họ càng trở nên khó khăn, bởi họ vẫn phải đi làm kiếm sống, con cái họ cũng cần được đến trường.

P.V:
Anh đã có nghị lực vượt qua chính mình và rào cản xã hội, điều anh muốn chia sẻ với người có cùng hoàn cảnh là gì?

Anh Phan Đức Thành:
Tôi được sinh ra trong gia đình khá cơ bản, bản thân đã từng là sinh viên trường Đại học Giao thông - vận tải. Nhưng do ham chơi, lập trường tư tưởng không vững vàng, bị bạn bè rủ rê, lôi kéo nên tôi đã sa chân vào ma tuý. Vì nghiện ngập, tôi đành bỏ dở sự nghiệp, chia tay với giảng đường Đại học khi ngày bảo vệ luận văn tốt nghiệp đã đến gần. Hơn thế tôi còn bị nhiễm HIV. 
Về nhà, tôi trở thành kẻ sống lang thang, chui rúc và lúc nào cũng nơm nớp lo sợ. Để có tiền hút chích, tôi đã tìm mọi cách, lấy đi mọi thứ, như anh trai tôi nói: “Từ vật chất đến tinh thần” của những người thân trong gia đình. Biết mọi người đã quá đau khổ vì mình nhưng tôi vẫn không đủ nghị lực đoạn tuyệt với ma tuý. 
Trong 10 năm nghiện ngập, tôi đã 2 lần phải vào trại và tự cai ở nhà hàng chục lần, nhưng  đến giờ tôi mới thành công. Thực sự cuộc sống của tôi hiện nay đã sang trang mới, tôi có rất nhiều dự định, nhưng để thành công tôi rất cần có sự giúp đỡ của mọi người. 
Còn với những người có cùng cảnh ngộ, tôi muốn nói với họ rằng: Hãy vững vàng, quyết tâm vượt qua khó khăn và bắt đầu cuộc sống bằng những việc làm tốt đẹp, như vậy cuộc sống sẽ có ý nghĩa hơn.

P.V:
Anh có thể cho biết những việc anh đã làm và những dự định?

Anh Phan Đức Thành
: Cách đây hơn 1 năm, sau những chuỗi ngày sống nhàm chán, tuyệt vọng, tôi đã chủ động tìm đến Trung tâm phòng, chống AIDS của tỉnh để được tư vấn về sức khoẻ và mượn thêm sách, báo, tài liệu về đọc. Qua ti vi, sách, báo tôi được biết có rất nhiều tỉnh, thành đã thành lập nhóm “Vì ngày mai tươi sáng”, ở đó những người có H họ sống rất vui vẻ, yêu đời, do đó tôi cũng nảy ra ý định thành lập nhóm của Thành phố Ninh Bình.
Sau 3 tháng hoạt động, nhóm của chúng tôi đã thu hút được 35 thành viên, trong đó có 25 nữ. Mỗi tháng nhóm sinh hoạt 1 lần. Đây thực sự đã là nơi để những người có H tụ họp, động viên, chia sẻ với nhau niềm vui, nỗi buồn trong cuộc sống; hướng dẫn, phổ biến cho nhau cách chăm sóc sức khoẻ, dùng thuốc ARV đúng cách, phòng, chống lây nhiễm ra cộng đồng.
Bản thân tôi cũng đang tham gia chương trình tiếp cận phát bơm kim tiêm sạch và thu hồi bơm kim tiêm bẩn về trạm y tế tiêu huỷ. Tôi cũng đang nung nấu viết một cuốn sách dạng tự truyện nói về cuộc đời lầm lỡ của mình, mong sao cũng là bài học cảnh tỉnh cho những bạn trẻ.
Ngoài ra tôi còn muốn xây dựng một chương trình tuyên tuyền nhằm khuyến khích, động viên những người có hành vi nguy cơ hãy đi xét nghiệm HIV để biết rõ tình trạng sức khoẻ của mình, từ đó biết cách phòng lây nhiễm cho người khác.

P.V: Việc tham gia các hoạt động xã hội chắc chắn đã đem đến cho anh nhiều cảm xúc. Có câu chuyện nào anh muốn kể?

Anh Phan Đức Thành: Mặc dù mới thành lập nhưng nhóm đã làm được khá nhiều việc. Ngoài việc duy trì đều nền nếp sinh hoạt, các thành viên trong nhóm còn thường xuyên gặp gỡ, động viên nhau vượt qua khó khăn trong cuộc sống, sẵn sàng chia sẻ, chăm sóc nhau khi ốm đau, bệnh tật. 
Cách đây hơn 2 tháng, có thành viên trong nhóm nhà ở tận xã Kỳ Phú  (Nho Quan) bị ốm phải nằm viện, mọi người đã thay nhau đến chăm sóc rất nhiệt tình. Khi anh ấy mất, gia đình rất bối rối, hàng xóm thì sợ sệt, đến viếng nhưng không dám lại gần, chúng tôi đã lên giúp gia đình khâm liệm và làm những công việc cần thiết khác, bà con thấy vậy cũng đỡ e ngại và đến chia buồn đông hơn. 
Cũng từ việc làm tình nghĩa của nhóm mà người anh trai của thành viên đã mất tình nguyện gia nhập nhóm với mong muốn làm cầu nối giữa những người nhiễm HIV với cộng đồng. Đây cũng là thành viên duy nhất của nhóm không có HIV.

P.V:
Hiện tại anh mong muốn điều gì?

Anh Phan Đức Thành:
Những việc tôi đang làm và cả những dự định của tôi đã nói lên tôi muốn gì. Nhưng trước mắt tôi muốn vận động được nhiều người nhiễm H tham gia sinh hoạt nhóm, tôi nhờ chị thông tin hộ số điện thoại của tôi để mọi người tiện liên hệ: 01234 151 255. Việc có đông người gia nhập nhóm đồng nghĩa với việc có thêm nhiều người được giúp đỡ. 
Nhân đây tôi cũng muốn nói, nhóm của tôi phần lớn là phụ nữ, sống bằng nghề nông hoặc buôn bán vặt, 22/25 chị chồng đã mất, nhiều chị còn nuôi con nhỏ do đó cuộc sống hết sức khó khăn, vất vả. Tôi mong các cấp chính quyền, đoàn thể, nhất là Hội phụ nữ hãy quan tâm tạo điều kiện cho họ được vay vốn, học nghề, có việc làm.
Còn về hoạt động của nhóm, mọi chi phí hiện chủ yếu dựa vào sự đóng góp của các thành viên, trong khi cuộc sống của họ cũng còn nhiều khó khăn, vì vậy chúng tôi cũng mong nhận được sự hỗ trợ từ phía cộng đồng, giúp những người có H thêm nghị lực, vượt qua khó khăn, ổn định cuộc sống.

P.V:
Xin cảm ơn anh!

Hà Trang (thực hiện)

Sửa bởi quản trị viên 07/07/2009 lúc 12:29:25(UTC)  | Lý do: Chưa rõ

Và sẽ có những người làm nên tất cả vì họ có ước mơ - Họ tin vào lời hứa - Họ có những lời ước hẹn -
Họ đã trưởng thành từ nỗi đau - Họ nhận ra sai lầm - Họ có một người bạn thật sự và vì bên họ còn có một tình yêu.
Tất cả là cuộc sống !


http://www.skydoor.net
http://www.mtvasia.com

...Cứ mỗi một ngày trôi qua trên đất nước Việt Nam,lại có thêm 100 người phải sống chung với căn bệnh thế kỷ - HIV/AIDS !
Bạn đã làm gì để tránh nguy cơ trở thành một trong số đó ?
- Hãy cố gắng hơn nữa để có một cuộc sống lành mạnh hơn,nền nếp hơn,nhé bạn.
- Hãy trang bị cho mình kiến thức cơ bản về sức khỏe sinh sản và sử dụng biện pháp an toàn - bao cao su lúc cần thiết.
Cuối cùng : Hãy sống vì những người bạn yêu thương và cho chính bản thân bạn.



Ma túy ? Không thử dù chỉ một lần trong đời.
Nourish Compassion - I love You !
Offline boyh  
#9 Đã gửi : 19/12/2008 lúc 04:03:36(UTC)
boyh

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 11-03-2007(UTC)
Bài viết: 1.659
Man
Đến từ: HIV/AIDS

Được cảm ơn: 7 lần trong 7 bài viết
Anh ấy thật là dũng cảm
CD4 2/3/09 = 544
CD4 16/6/09 = 488
CD4 5/12/10 = 800 +

CÁC CÂU HỎI THƯỜNG GẶP HIV/AIDS
Offline top100  
#10 Đã gửi : 03/02/2009 lúc 09:35:20(UTC)
top100

Danh hiệu: Thành viên mới

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 03-02-2009(UTC)
Bài viết: 5

Không chỉ là dũng cảm, anh ý còn là người có tinh thần trách nhiệm với cộng đồng rất cao. Việc công khai danh tính, tự nhận mình là người có HIV là việc những người có HIV nên làm. Tất nhiên khi điều kiện xã hội cho phép
<a href="http://www.itrade.vn">giao dich chung khoan</a>...<a href="http:///www.sieuthinhanh.com">mua bán</a>...<a href="http://www.sieuthittnt.com">vật liệu xây dựng</a>...<a href="http://www.salonxe.com">xe ôtô</a>
Offline nhomvungtau  
#11 Đã gửi : 03/02/2009 lúc 10:25:17(UTC)
nhomvungtau

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 09-03-2005(UTC)
Bài viết: 939
Man
Đến từ: Nam Việt Nam

Được cảm ơn: 25 lần trong 11 bài viết
Sau :
-Phạm thị Huệ(Hải Phòng).
-Phan Trần Hoà(Vũng Tàu)
-Trần minh Khải(Cà Mau).
-Nguyễn thị Minh Diệu(Cần Thơ).
-và một số các bạn khác.
Anh Phan Đức Thành đã là một tấm gương tốt để nhiều người có H mạnh dạn công khai tình trạng có H của mình theo định hướng " 4 tự" (tự tin, tự giác, tự lập, tự công khai danh tánh địa chỉ) của Ban Tuyên Giáo Trung Ương .
Hy vọng, ngày càng có nhiều NCH tốt công khai để góp phần tích cực vào việc giảm kỳ thị và phân biệt đối xử với NCH .
Thật đáng quý !
There's the truth that : we want to do so much for PLWHA but still can't reach our target. Can we change it if we try to do better?
Offline chimsonca08  
#12 Đã gửi : 10/02/2009 lúc 05:14:51(UTC)
chimsonca08

Danh hiệu: Thành viên mới

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 12-01-2008(UTC)
Bài viết: 132

ước gì em cũng làm được điều đó. Muốn lắm. Muốn được như ngôi sao truyền hình người Nhật. Muốn có 1 blog để tuyên truyền về H. Nhưng biết tới bao giờ khi cuộc sống không cho phép.
Offline boyh  
#13 Đã gửi : 08/04/2009 lúc 01:12:19(UTC)
boyh

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 11-03-2007(UTC)
Bài viết: 1.659
Man
Đến từ: HIV/AIDS

Được cảm ơn: 7 lần trong 7 bài viết
Sặc em với anh cùng chung sức nhé sơn ca ?
CD4 2/3/09 = 544
CD4 16/6/09 = 488
CD4 5/12/10 = 800 +

CÁC CÂU HỎI THƯỜNG GẶP HIV/AIDS
Offline doccotinh  
#14 Đã gửi : 07/06/2009 lúc 02:55:16(UTC)
doccotinh

Danh hiệu: Member

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 07-06-2009(UTC)
Bài viết: 18

that su' anh y' that dang nê?.
ko nhu minh de^n nguoi nha cung phai gia^u... buon qua khong biet noi' j,sr ca nha' ,tai minh la' nguoi moi' ma'.................
(d^_^)(^.^*) $@/\/ $@`/\/G ()^`¿ /\/€`
Offline Bốn Số Tám  
#15 Đã gửi : 07/07/2009 lúc 12:22:20(UTC)
Bốn Số Tám

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 27-06-2009(UTC)
Bài viết: 265
Man

Đến từ: Nhà chứ đâu

Thanks: 15 times
Được cảm ơn: 25 lần trong 16 bài viết
Quá dũng cảm là đằng khác
UserPostedImage
Offline love story  
#16 Đã gửi : 07/07/2009 lúc 04:26:28(UTC)
love story

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 13-02-2008(UTC)
Bài viết: 52
Man
Đến từ: Đồng Nai

Anh ay cũng dũng cảm đấy!Không biết ở Đồng Nai có những tổ chức nào như vậy ko nhỉ?
Sự thật lúc nào cũng cay đắng nhưng sự thật là sự thật vậy thôi!!hehe
Chúc cho anh ấy sẽ đứng vững trên sự thật của mìnhhappy
@@@@khoa@@@@
Không có việc gì khó,
Chỉ sợ tiền không có.
Offline na74  
#17 Đã gửi : 24/07/2009 lúc 05:35:30(UTC)
na74

Danh hiệu: Thành viên danh dự

Medals:Công trạng: Vinh danh vì bạn đã tích cực tham gia và có nhiều cống hiến với cộng đồng
Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 25-06-2007(UTC)
Bài viết: 6.076
Man
Đến từ: Tp. Hồ Chí Minh

Thanks: 175 times
Được cảm ơn: 407 lần trong 310 bài viết

Click the image to open in full size.

Mình là Na74 (Linh An),Mình cũng là NCH,một người bình thường như mội người ở Xã Hội này,mình nhiễm HIV đã gần 10 năm chẵn.Do có tích cách luôn lạc quan và có điều kiện chăm sóc cho bản thân tốt,đến nay mình vẫn chưa phải dùng ARV,TCD4 đến đầu tháng tới đi kiểm tra lại định kỳ mới biết được,nhưng mình nghĩ không dưới 350 đâu,chắc chắn vậy.
Mình là Smod diễn đàn HIV.COM.VN và mình là một tham vấn viên được đào tạo từ dự án ATS của UB.PC HIV/AIDS TP.HCM.

P/S : Na74 (Linh An) chịu trách nhiệm khi đưa ra thông tin và hình ảnh về bản thân mình !
Có gì đâu,mình là một người bình thường !!!;)


- Kiến thức cơ bản về HIV/AIDS là một trong những hành trang bạn cần đem theo, trong cuộc đời mình.
- Với tình dục hãy sử dụng bao cao su đúng cách, đúng mục đích để phòng tránh nhiều hệ lụy. Trong số đó có những căn bệnh truyền nhiễm nguy hiểm.
- Sử dụng ma túy không chỉ hủy hoại riêng bản thân mà là cả gia đình và xã hội của bạn.
- Biết dừng đúng lúc trong mọi cuộc chơi, biết tạo cho mình thói quen sống lành mạnh, bạn thực sự là người chiến thắng.
Offline hay_song_de_duoc_yeuthuong  
#18 Đã gửi : 26/07/2009 lúc 03:28:37(UTC)
hay_song_de_duoc_yeuthuong

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm:
Gia nhập: 10-02-2008(UTC)
Bài viết: 2.972
Woman
Đến từ: miền đất đầy nắng _ gió

Thanks: 136 times
Được cảm ơn: 331 lần trong 214 bài viết
Hoan hô anh !!! Chụt ! chụt ! chụt ! Không có hình ảnh thì âm thanh vậy anh nhé !
HÃY YÊU NGÀY TỚI DÙ QUÁ MỆT KIẾP NGƯỜI, CÒN CUỘC ĐỜI TA CỨ VUI...?!?

Offline Thẁng_Mắc_dịch  
#19 Đã gửi : 26/07/2009 lúc 04:04:21(UTC)
Thằng_mắc_dịch

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 12-07-2008(UTC)
Bài viết: 1.387
Đến từ: Hài hước giúp bạn tiến gần đến thành công hơn.

Cảm ơn: 2 lần
Được cảm ơn: 216 lần trong 156 bài viết
Anh này thấy quen quen, hình như đã gặp đâu đây
Bạn đang lo lắng về HIV, thời gian phơi nhiễm sắp hết. Bạn cứ ĐT : .. Vui lòng không nhắn tin,chỉ chia sẻ điện thoại trực tiếp
Offline na74  
#20 Đã gửi : 26/07/2009 lúc 05:19:05(UTC)
na74

Danh hiệu: Thành viên danh dự

Medals:Công trạng: Vinh danh vì bạn đã tích cực tham gia và có nhiều cống hiến với cộng đồng
Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 25-06-2007(UTC)
Bài viết: 6.076
Man
Đến từ: Tp. Hồ Chí Minh

Thanks: 175 times
Được cảm ơn: 407 lần trong 310 bài viết
hay_song_de_duoc_yeuthuong đã viết:
Hoan hô anh !!! Chụt ! chụt ! chụt ! Không có hình ảnh thì âm thanh vậy anh nhé !
Hihi,em đấy à !Chụt chụt chụt ! happy)
(Chẳng thấy biểu tượng hôn đâu em nhở ?)
Sao cũng được,em gái à happy
Mạnh khỏe,cuối tuần vui vẻ nhé em !
Thân mến.

TMD à,Gặp rùi hả


- Kiến thức cơ bản về HIV/AIDS là một trong những hành trang bạn cần đem theo, trong cuộc đời mình.
- Với tình dục hãy sử dụng bao cao su đúng cách, đúng mục đích để phòng tránh nhiều hệ lụy. Trong số đó có những căn bệnh truyền nhiễm nguy hiểm.
- Sử dụng ma túy không chỉ hủy hoại riêng bản thân mà là cả gia đình và xã hội của bạn.
- Biết dừng đúng lúc trong mọi cuộc chơi, biết tạo cho mình thói quen sống lành mạnh, bạn thực sự là người chiến thắng.
Rss Feed  Atom Feed
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
2 Trang12>
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.