<?xml:namespace prefix = st1 ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:smarttags" /><st1:country-region w:st="on"><st1

lace w:st="on"><span style="FONT-SIZE: 12pt; COLOR: red; FONT-FAMILY: Arial"> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 6pt; TEXT-INDENT: 36pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="COLOR: red; FONT-FAMILY: Arial"><font size="5"><strong>Làng góa phụ bên dòng suối Lao<?xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:office" /><o

></o

></strong></font></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 6pt; TEXT-INDENT: 36pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="FONT-SIZE: 9pt; COLOR: black; FONT-FAMILY: Arial">

ĐST7) Cách đây 2 năm, xã Cát Thịnh, huyện Văn Chấn, tỉnh Yên Bái tiêu điều vì thảm họa lũ quét. Dòng suối Lao hung hãn tràn về cuốn phăng bao nhà cửa, đồng ruộng, tài sản và cả tính mạng không ít người. Tiếng khóc ai oán bao trùm cả xã. Giờ đây quay lại, bên dòng suối Lao âm thầm những tiếng khóc bởi một cơn bão khác còn có sức hủy diệt ghê gớm hơn, đó là cơn bão <span class="highlightedsearchterm">HIV</span>/AIDS!<o

></o

></span></p> <p class="pBody" align="justify"> <table style="BORDER-COLLAPSE: separate" cellspacing="0" cellpadding="0" width="40" align="right" border="0"> <tbody> <tr> <td><img style="FLOAT: left" src="http://www.congan.com.vn/home/img_folder/156-15-03-Ds255.jpg" /></td></tr> <tr> <td class="tLegend"><em><font face="Times New Roman" size="2"><span style="FONT-SIZE: 10pt; COLOR: black; mso-fareast-font-family: 'Times New Roman'; mso-ansi-language: EN-US; mso-fareast-language: EN-US; mso-bidi-language: AR-SA">Bà Định vác bó củi về nhà</span></font></em></td></tr></tbody></table></p><span style="FONT-SIZE: 9pt; COLOR: black; FONT-FAMILY: Arial"> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 6pt; TEXT-INDENT: 36pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="FONT-SIZE: 9pt; COLOR: black; FONT-FAMILY: Arial">NHỮNG CẢNH ĐỜI CÔ QUẠNH<o

></o

></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 6pt; TEXT-INDENT: 36pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="FONT-SIZE: 9pt; COLOR: black; FONT-FAMILY: Arial">Con đường dẫn vào làng Vực Tuần, xã Cát Thịnh, huyện Văn Chấn, tỉnh Yên Bái lởm chởm những sỏi đá, qua một con dốc rợn người. Chúng tôi thấy rùng mình khi đi suốt làng chẳng hề nghe tiếng đài, nhạc, tiếng trẻ bi bô, phụ nữ nói cười như biết bao làng quê Việt khác. Thỉnh thoảng chúng tôi bắt gặp một vài ánh mắt u buồn, len lén nhìn từ trên khe nhà sàn xuống. Trưởng công an xã Hoàng Đông đoán được ý nghĩ của chúng tôi, thật thà kể: “Làng còn sinh khí sao được khi thanh niên trai tráng đều đắm chìm trong ma túy! Tôi cũng có 2 thằng em trai dính vào AIDS, một đứa là Hà Văn Xiếc đã chết rồi, để lại cho mẹ tôi đứa cháu nội 3 tuổi và cô con dâu chưa đến 30”... <o

></o

></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 6pt; TEXT-INDENT: 36pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="FONT-SIZE: 9pt; COLOR: black; FONT-FAMILY: Arial">Gặp bà Phạm Thị Định, 75 tuổi, đang oằn mình vác bó củi lội qua dòng suối Lao, chúng tôi không khỏi thương cảm khi nghe bà than thở phải tranh thủ đi mót củi trong rừng để có cái đun bếp. Con trai bà là Hà Văn Thụ đã bị AIDS cướp đi cách đây 5 tháng, để lại bà cùng con dâu Hoàng Thị Hà mới 31 tuổi và 2 đứa trẻ lên 9 và lên 2 sống trong căn nhà sàn tuềnh toàng cuối bản. <o

></o

></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 6pt; TEXT-INDENT: 36pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="FONT-SIZE: 9pt; COLOR: black; FONT-FAMILY: Arial">Chúng tôi tìm gặp bác sĩ Vũ Ngọc Đại - Trưởng trạm y tế xã. Bác sĩ thở dài thông báo: cả năm 2006, làng có tới 25 người chết vì AIDS, tất cả đều là thanh niên ở tuổi 20 đến 30. <o

></o

></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0.75pt 7.5pt 0.75pt 3.75pt; TEXT-INDENT: 36pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="FONT-SIZE: 9pt; COLOR: black; FONT-FAMILY: Arial; mso-fareast-font-family: 'Times New Roman'; mso-ansi-language: EN-US; mso-fareast-language: EN-US; mso-bidi-language: AR-SA">Chỉ vì nghiện ma túy, có những gia đình bố rủ con cùng hút, chẳng thế mà bố chết chưa đầy một tháng thì con cũng “đi theo”. Đó là câu chuyện của gia đình ông Hà Văn Vinh 53 tuổi và con trai Hà Văn Hùng mới 25 tuổi đời. Thấy trong nhà liền lúc chết 2 người, cô con dâu Nguyễn Thị H. không còn tỉnh trí được nữa, phó mặc <span style="FONT-SIZE: 9pt; COLOR: black; FONT-FAMILY: Arial">đứa con nhỏ mới 3 tuổi cho bà nội bỏ về quê Phù Yên - Sơn La không một lần quay lại bản này. <o

></o

></span></p></span></span></span></st1

lace></st1:country-region> <p class="pBody" align="justify"> <table style="BORDER-COLLAPSE: separate" cellspacing="0" cellpadding="0" width="40" align="right" border="0"> <tbody> <tr> <td><img style="FLOAT: right" src="http://www.congan.com.vn/home/img_folder/new_of_A1-156-15-03-Ds255.jpg" /></td></tr> <tr> <td class="tLegend"><em><font size="2"><span style="FONT-SIZE: 10pt; mso-fareast-font-family: 'Times New Roman'; mso-ansi-language: EN-US; mso-fareast-language: EN-US; mso-bidi-language: AR-SA">Những căn nhà sàn xiêu vẹo</span></font></em></td></tr></tbody></table></p><span style="FONT-SIZE: 9pt; COLOR: black; FONT-FAMILY: Arial"> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 6pt; TEXT-INDENT: 36pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="FONT-SIZE: 9pt; COLOR: black; FONT-FAMILY: Arial">Nhiều dòng họ có đến hàng chục người cùng nghiện rồi chết dần chết mòn hoặc sống bám vào người thân, biến làng Vực Tuần thành một ngôi làng gần như không có đàn ông làm việc đồng áng, nương rẫy hay đi buôn bán kiếm sống, làm chỗ dựa tinh thần cũng như vật chất cho mỗi nóc nhà. Mấy chục người đàn bà góa bụa phải nuôi con một mình, họ sống lặng lẽ như chiếc lá đã úa vàng, âm thầm lo sợ một ngày nào đó mình cũng phát bệnh do lây nhiễm từ chồng, từ người thân. Không ai muốn đi thử máu vì sợ, không ít người bỏ đi biệt xứ. <o

></o

></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 6pt; TEXT-INDENT: 36pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="FONT-SIZE: 9pt; COLOR: black; FONT-FAMILY: Arial">CÁI GIÁ KHI PHÁ RỪNG GIÀ<o

></o

></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 6pt; TEXT-INDENT: 36pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="FONT-SIZE: 9pt; COLOR: black; FONT-FAMILY: Arial">Nặng nhọc kéo chiếc xe bò chở cát từ suối Lao về, người từng được mệnh danh “lực sĩ” của làng năm nào - anh Hà Văn Võ - nay chỉ như... con mèo cúm. Mới 36 tuổi mà trông anh như ông lão 60, mặt vàng, môi xám xịt. Võ đang thực hiện nốt ước mơ từ thuở bé là đào ao nuôi cá, vì biết rằng sau này có ước thêm một điều giản dị gì nữa cũng khó thành hiện thực. Võ kể: Những năm 90, gỗ bắt đầu vào “cơn khát”, 99,9% thanh niên làng Vực Tuần đi phá rừng. Ngược dòng suối Lao lên thượng nguồn cánh rừng Hùng Ca, Bản Mù, Tà Xùa (Yên Bái), rừng Đồng Khê, Mường Cơi (Sơn La)..., họ “làm thịt” hết gỗ pơmu. "<o

></o

></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 6pt; TEXT-INDENT: 36pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="FONT-SIZE: 9pt; COLOR: black; FONT-FAMILY: Arial">Cả làng Vực Tuần đi đẵn cây, phá rừng, thanh niên nào yếu quá ở lán làm chân cấp dưỡng, mỗi ngày kiếm được cả trăm ngàn, vì thế các ông chủ gỗ cung cấp tiền “tươi” cho chơi bời, ăn tiêu. Quanh năm chỉ biết đến tiếng cưa, tiếng chặt, gió lạnh, chẳng đứa nào thoát khỏi sức cám dỗ của “nàng tiên nâu”. Rồi rừng tàn tạ, gỗ về tay chủ buôn hết, bao nhiêu sức lực, tiền bạc cuối cùng bay theo khói thuốc. Anh em Hà Văn Bang, Hà Văn Biên tay chân đều đã bị lở loét, vợ Biên cũng mắc bệnh, Võ thì thường xuyên bị đau bụng, tiêu chảy, chẳng biết mình sống được bao lâu.<o

></o

></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 6pt; TEXT-INDENT: 36pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="FONT-SIZE: 9pt; COLOR: black; FONT-FAMILY: Arial">HÃY CỨU LẤY BẢN NGHÈO!<o

></o

></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 6pt; TEXT-INDENT: 36pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="FONT-SIZE: 9pt; COLOR: black; FONT-FAMILY: Arial">Trạm y tế xã Cát Thịnh có một “bản tấu”... Diêm Vương - đó là danh sách 37 người nhiễm <span class="highlightedsearchterm">HIV</span>, một con số chưa chính xác vì đó chỉ là những trường hợp đã có dấu hiệu phát bệnh, bị buộc đi xét nghiệm. Thực tế, số người bị lây nhiễm <span class="highlightedsearchterm">HIV</span> lớn hơn rất nhiều, nhưng không thể ép hơn 8.000 người dân nơi đây cùng đi xét nghiệm. Chủ tịch xã Trần Văn Phụng than thở: Bao giờ Vực Tuần mới thoát khỏi thảm họa này? Không khéo lúc đó Vực Tuần thành... vực tử thần mất thôi. Ý thức người dân chưa cao, rõ ràng hồ sơ xét nghiệm khẳng định là nhiễm <span class="highlightedsearchterm">HIV</span>, vậy mà gia đình họ cãi là không, có nhà còn đòi đi cưới vợ (ở nơi khác) về cho con. <o

></o

></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 6pt; TEXT-INDENT: 36pt; TEXT-ALIGN: justify"><span style="FONT-SIZE: 9pt; COLOR: black; FONT-FAMILY: Arial">Chúng tôi đi khắp làng, tuyệt nhiên chẳng thấy một khẩu hiệu nào cảnh báo về căn bệnh <span class="highlightedsearchterm">HIV</span>/AIDS, chỉ có những góa phụ bồng con một mình trên nhà sàn đìu hiu vắng lặng! <o

></o

></span></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt; TEXT-INDENT: 36pt; TEXT-ALIGN: right" align="right"><b><span style="FONT-SIZE: 8.5pt; COLOR: black; FONT-FAMILY: Arial">Đ.H - T.D</span></b></p></span>