Trang chủ HIV  |  Web Link  |  Giới thiệu |  Liên hệ  |  English 
hiv logo

Thông báo

Icon
Error

Đăng nhập


Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to last unread
Offline DeltaForce  
#1 Đã gửi : 16/08/2007 lúc 03:44:45(UTC)
DeltaForce

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 24-11-2004(UTC)
Bài viết: 1.110

Cảm ơn: 7 lần
Được cảm ơn: 39 lần trong 21 bài viết
<table cellspacing="0" cellpadding="0" width="100%" border="0"> <tbody> <tr> <td class="atc_hl" valign="top"> <p align="center"><span class="atc_shl" id="_ctl0_rContent_lbSubTitle"></span><span class="atc_hl" id="_ctl0_rContent_lbHeadline" style="FONT-WEIGHT: bold"><font color="#ff0000" size="4">Đối thoại với Thần chết</font></span><br /></p> <div class="atc_dt"><span id="_ctl0_rContent_lbEdition">Lao Động Điện tử</span>&nbsp;Cập nhật: <span id="_ctl0_rContent_lbDate">10:47 AM, 09/08/2007</span></div></td></tr> <tr> <td valign="top"> <div class="atc_textbox"> <table class="atc_imgWrap" cellspacing="0" cellpadding="0" align="left"> <tbody> <tr> <td><img class="atc_img" id="_ctl0_rContent_imgImage" alt="" src="http://www.laodong.com.vn/avatar.aspx?ID=34556&amp;at=0&amp;ts=236" border="0" /></td></tr> <tr> <td><span class="atc_imgCaption" id="_ctl0_rContent_lbImageCaption">Kiều Oanh "Đã từng rất yêu đời".</span></td></tr></tbody></table> <div class="atc_desc" align="justify"><span id="_ctl0_rContent_lbDesc"><strong><font color="#000080">winkingLĐĐT) - Cô giáo trẻ xinh đẹp với bao hoài bão đột nhiên bị căn bệnh máu trắng quật ngã ở tuổi 26. Cô đã sống rất nghị lực trong những ngày cuối cùng của cuộc đời mình. Lao Động xin giới thiệu cùng bạn đọc lời đối thoại với thần chết mà cô viết ngày 4.7, hơn mười ngày trước khi ra đi.</font></strong> </span></div><span id="_ctl0_rContent_lbContinue"></span><span id="_ctl0_rContent_lbBody"> <p class="atc_txt" align="justify">Kiều Oanh, cô gái lớn lên ở Châu Đốc, An Giang, với bao nhiêu hoài bão. Từ một học sinh giỏi văn,&nbsp; Kiều Oanh đã thực hiện được ước mơ của mình là&nbsp; trở thành cô giáo dạy văn. Xinh đẹp, nền nã một cách kiêu hãnh trong tà áo dài, cô luôn được học trò yêu quý và ngưỡng mộ.</p> <p class="atc_txt" align="justify">Nhưng cuộc đời đã giở sang trang bất hạnh khi cô ở độ tuổi 25. Căn bệnh máu trắng đã khiến cô hầu như gục ngã. Nhưng nhờ cha mẹ, những người thân và bạn bè, cô đã&nbsp; tìm lại được nghị lực sống.</p> <p class="atc_txt" align="justify">Từ 2.5.2006 cô bắt đầu viết blog dưới nickname “<a title="Blog của Kiều Oanh." href="http://360.yahoo.com/profile-J7Jy0CE4cKhrgIvW.iPhaF74s6I-?cq=1" target="_blank">Cóc trèo thang</a>”, để lại cho đời rất nhiều tâm sự da diết và nỗi khát khao sống mãnh liệt.&nbsp; Tuy nhiên, đến ngày 15.7 vừa qua, blog của “<a title="Blog của Kiều Oanh." href="http://360.yahoo.com/profile-J7Jy0CE4cKhrgIvW.iPhaF74s6I-?cq=1" target="_blank">Cóc trèo thang</a>” đã&nbsp; dừng lại mãi mãi. Cô đã ra đi. Nhưng vẫn còn đó miền hồn nhiên, như lời cô tự mô tả mình - một cô gái bị máu trắng nhưng trái tim vẫn đỏ.</p> <p class="atc_txt" align="justify">Lao Động xin giới thiệu cùng bạn đọc lời đối thoại với thần chết mà cô viết ngày 4.7, hơn mười ngày trước khi ra đi. </p> <p class="atc_txt" align="justify"><em>“Này, anh bạn! Tính đến hôm nay là tôi sống thêm được 19 ngày. Bàn tay lạnh, anh đã nắm lấy bàn tay tôi bước vào vùng mịt mù, rồi lại để vuột mất tôi. Đừng trách tôi thất hứa. </em></p> <p class="atc_txt" align="justify"><em>Tôi đã cầu xin anh cho tôi đợi đến giây phút về nhà, bên những người đang khóc sẵn chờ tôi, rồi sau đó tôi sẽ không vùng vẫy nữa mà sẽ ngoan ngoãn rơi cùng những mỏi mệt và đớn đau, với anh. </em></p> <p class="atc_txt" align="justify"><em>Anh thấy đấy, tôi sức yếu, chỉ tại anh thế cô nên không giành lấy được tôi thôi. Không phải lỗi ở tôi.</em></p> <p class="atc_txt" align="justify"><em>Hai đứa mình nằm bên nhau thật buồn. Anh ở bên tôi bấy nhiêu lâu chắc đã không còn kiên nhẫn hiền từ. Giáng vào tôi thêm vài ba cơn đau. Giáng vào tôi vài đòn tra tấn. Anh giận. </em></p> <p class="atc_txt" align="justify"><em>Nhưng anh thấy không, Mẹ tôi nằm bên, nét mặt không hề thanh thản. Tôi là máu là thịt từ Mẹ mà đến trong cuộc đời này. Anh chẳng hiểu đâu, dẫu anh bất khả chiến bại trong những lần mang người ta đi vĩnh viễn. </em></p> <p class="atc_txt" align="justify"><em>Anh nhìn đi, có lẽ anh sẽ biết đôi chút lí do tại sao những người không còn cơ hội sống vẫn bền gan mà sống. Đó là vì Tình Yêu. Anh nhớ không, tôi đã thách anh cầm nổi chân tôi, giam nổi trái tim tôi trước cuộc sống và trước con người. Anh ngạo nghễ cắt lòng tôi bằng vài ba lần thất vọng. </em></p> <p class="atc_txt" align="justify"><em>Thương thay, anh không thể trùm phủ tâm hồn tôi bằng màn đen tuyệt vọng và hoài nghi. Tôi khóc, anh gõ trống khua chiêng chờ tôi gục ngã. Lêu lêu chưa, tôi 26, vẫn trẻ và vẫn yêu!</em></p> <p class="atc_txt" align="justify"><em>Anh bạn cười đi, tôi đang sốt khô môi này. Từng khớp ngón tay, ngón chân tôi líu ríu, nhức nhức. Nhưng chiều nay, ba tôi chở tôi đi chơi đấy. Tôi ngồi sau lưng ba tôi, nhỏ bé và ấm êm. </em></p> <p class="atc_txt" align="justify"><em>Hai cha con gặp một cơn mưa đột ngột, trú vào một nhà chùa. Gió. Giông. Mưa. Và anh. Làm gì được Cóc Trèo Thang khi ba tôi run cầm ôm lấy tôi, quay lưng hứng hết lạnh giá và sợ hãi? Hai cha con vẫn cười. Tôi vẫn ấm. Rất ấm như luôn luôn là thế. Mặc anh!</em></p> <p class="atc_txt" align="justify"><em>Cám ơn anh bạn nhiều. "Đường trần đâu có gì, tóc xanh mấy mùa"- Trịnh Công Sơn&nbsp; nói thế. Từ ngày tôi và anh nhận ra nhau, anh đã dạy cho tôi biết trân trọng hơn những gì mình có. </em></p> <p class="atc_txt" align="justify"><em>Con bé bệnh máu trắng năm xưa, bây giờ là cô gái gầy với trái tim vẫn đỏ.</em></p> <p class="atc_txt" align="justify"><em>Nhờ anh. </em></p> <p class="atc_txt" align="justify"><em>Anh dạy tôi biết sống cho người khác là hạnh phúc. Anh dạy tôi biết cười trước nỗi đau là lớn khôn. Anh dạy tôi biết nghị lực không là quà tặng từ trên trời. Anh giỏi lắm! Những tưởng anh bên tôi chỉ biết lấy dần từng hơi thở của tôi, không dè chính anh là người thầy hun đúc khát vọng được yêu thương và được sống trong tôi. Cứ thế nhé, anh bạn.</em></p> <p class="atc_txt" align="justify"><em>Hãy an tâm, anh không phải là biểu tượng của sự hủy diệt. Anh xấu, ốm nhom như cây tăm, nhưng anh là mặt sau của một đồng xu 5000 VND xài vài lần đen thui. Anh có giá trị của anh, đừng tủi thân nhé anh bạn!</em></p> <p class="atc_txt" align="justify"><em>Đêm nay mưa. Tôi sẽ ngủ lành. Anh cứ thức canh tôi đi. Tôi không còn sợ bóng tối, không còn sợ những nỗi niềm. </em></p> <p class="atc_txt" align="justify"><em>Nhớ cho rằng, tôi không phải tay thường đâu nhé. Nhìn đi. Tôi là người có tay cán vá đây này. Hai cánh tay nhỏ xíu, xinh xinh. Tay này để viết blog, để lật mở từng trang sách, để vuốt ve bé chó bé mèo, để chống nạnh ẹo ẹo trước gương - "người mẫu ván ép" vẫn lung linh chán nhỉ? </em></p> <p class="atc_txt" align="justify"><em>Tôi sẽ nhẻm thèm anh bằng những bữa cơm ăn dặm nửa đêm, bằng những món uống luôn sẵn sàng trong tủ. Tôi sẽ kể mẹ tôi nghe mấy chuyện vui vui rồi hai mẹ con cùng cười khúc khích. </em></p> <p class="atc_txt" align="justify"><em>Đêm ngắn như cuộc đời tôi. Chỉ mỗi tội, anh vẫn phải nằm chờ. Chờ thôi!”<br /></em><font class="atc_aut"><a href="http://360.yahoo.com/profile-GLpLgdInbqvRX76WlcviqwIv83N4OypzdIID" target="_blank">&nbsp;VMC</a> giới thiệu</font></p></span> <div class="page"><span id="_ctl0_rContent_lbPager"></span></div> <div class="atc_aut"><span id="_ctl0_rContent_lbSource"></span></div></div></td></tr></tbody></table>
Tránh bệnh - Không lánh người.
Quảng cáo
Offline newday2411  
#2 Đã gửi : 16/08/2007 lúc 09:45:33(UTC)
newday2411

Danh hiệu: Member

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 11-01-2007(UTC)
Bài viết: 548

Được cảm ơn: 11 lần trong 6 bài viết
 hic'... thật cảm động, một nghị lực đáng khâm phục...
"Chúng ta còn lại gì..., chỉ rớt lại hai giọt nước mắt hoá thành băng!"
Offline SUCSONG@  
#3 Đã gửi : 04/09/2007 lúc 04:28:23(UTC)
SUCSONG@

Danh hiệu: Thành viên mới

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 25-03-2007(UTC)
Bài viết: 621

Đừng bao giờ nói rằng kẻ nào đó hạnh phúc trước khi anh ta chết.

Sophocles

Offline ta_dark86  
#4 Đã gửi : 04/09/2007 lúc 06:05:41(UTC)
ta_dark86

Danh hiệu: Thành viên mới

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 18-05-2007(UTC)
Bài viết: 290
Đến từ: tphcm

Câu nói cua sucsong khó hiểu wá!!!!!!

Offline SUCSONG@  
#5 Đã gửi : 07/09/2007 lúc 02:26:22(UTC)
SUCSONG@

Danh hiệu: Thành viên mới

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 25-03-2007(UTC)
Bài viết: 621

Ý tại ngôn ngoại đó em trai.
Offline muon mang  
#6 Đã gửi : 25/10/2007 lúc 02:07:52(UTC)
muon mang

Danh hiệu: Thành viên mới

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 06-08-2007(UTC)
Bài viết: 54

trời. đọc thấy còn nhìu thứ u buồn hơn mình
Rss Feed  Atom Feed
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.