Trang chủ HIV  |  Web Link  |  Giới thiệu |  Liên hệ  |  English 
hiv logo

Thông báo

Icon
Error

Đăng nhập


Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to last unread
Offline dien180  
#1 Đã gửi : 08/11/2004 lúc 10:58:46(UTC)
dien180

Danh hiệu: Thành viên mới

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 20-06-2004(UTC)
Bài viết: 673

Được cảm ơn: 4 lần trong 3 bài viết
<p><b><span class="story_teaser" id="lbTeaser">Không ít bạn trẻ sa vào cảnh ăn chơi, lạc lối trước những cám dỗ cuộc đời. Nhưng đến khi muốn “quay về”, họ nhận được những gì? Sự cảm thông, chia sẻ... hay là ngờ vực?...</span></b></p> <p><span class="story_body" id="lbBody"> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><font face="Times New Roman" size="3">T.H là một học sinh giỏi, được thầy cô, bạn bè quý mến, cha mẹ thuơng yêu. Nhưng trong một lần bị chặn đánh một cách vô cớ, cậu cảm thấy hận đời. Từ đó, cậu giao du với những người bạn bên ngoài (không đi học), những&nbsp;“tay anh chị”, rồi cũng trở thành “anh chị”.</font></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><?xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:office" /><otongue><font face="Times New Roman" size="3">&nbsp;</font></otongue></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><font face="Times New Roman" size="3">Vì được gia đình tin tưởng, muốn xin bao nhiêu tiền cũng có, T.H ngày càng lún sâu vào lối sống ăn chơi của những&nbsp;"cậu ấm, cô chiêu” thời nay. Và cũng như những con thiêu thân khác, chơi nhũng trò bình thường nhàm chán, cậu bắt đầu nghiện ma túy. </font></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><otongue><font face="Times New Roman" size="3">&nbsp;</font></otongue></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><font face="Times New Roman" size="3">Năm học thứ nhất ở trường&nbsp;ĐH kết thúc, cũng là lúc những cuộc chơi đến hồi tàn. Đơn giản, vì mọi người đã phát hiện ra sự thật về cậu. cha mẹ đau buồn thất vọng. Hàng xóm tiếc cho cậu&nbsp;“cái thằng, thấy hiền như cục đất, ai ngờ…”. </font></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><otongue><font face="Times New Roman" size="3">&nbsp;</font></otongue></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><font face="Times New Roman" size="3">Cậu cũng nhận thấy mình phải sửa đổi. Cậu tự tách khỏi những “chiến hữu”, những cuộc chơi thuở trước. Cậu đến trường đều hơn, và nhất là không bao giờ đề cập đến vấn đề tiền bạc với gia đình, khi không cần thiết. Nhưng tất cả những điều đó không giúp được gì cho cậu, sự thất vọng của mọi người không thể nào xoá được. </font></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><otongue><font face="Times New Roman" size="3">&nbsp;</font></otongue></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><font face="Times New Roman" size="3">Gia đình giờ đây không còn là nơi nương tựa cho cậu. T.H mất hết lòng tin ở mọi người, kể cả bản thân mình. Thế là, một lần nữa, cậu thấy chán đời, và….</font></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><otongue><font face="Times New Roman" size="3">&nbsp;</font></otongue></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><font face="Times New Roman" size="3">Cũng trường hợp tương tự như T.H, nhưng N.N lại được cha mẹ tạo điều kiện “chuộc tội”. Cô không “sa lầy” như T.H, nhưng cũng bị biến dạng từ một học sinh giỏi thành người hư hỏng, đua đòi. Với tình thương và lòng vị tha của cha mẹ, cô thật sự thấy mình có lỗi, và quyết tâm sống tốt hơn.</font></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><otongue><font face="Times New Roman" size="3">&nbsp;</font></otongue></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><font face="Times New Roman" size="3">Hai con người cùng một hoàn cảnh, nhưng tương lai mỗi người lại đi theo hai hướng khác nhau. Giả sử, gia đình của T.H cho cậu một cơ hội, thì cậu có sống tốt không? </font></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><font face="Times New Roman" size="3"></font>&nbsp;</p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><font face="Times New Roman" size="3">Phải chăng, khi không có lòng tin ở mọi người, thì cuộc sống của con người sẽ trở nên nhạt nhẽo, đen tối hơn! </font></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><font face="Times New Roman" size="3"></font>&nbsp;</p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><font face="Times New Roman" size="3">Đối với những người lầm đường lạc lối, liệu họ có thể quay trở lại khi xung quanh đều xa lánh họ?!&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;</font></p> <p class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt"><otongue><font face="Times New Roman" size="3">&nbsp;</font></otongue></p> <p align="right" class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt; TEXT-ALIGN: right"><b style="mso-bidi-font-weight: normal"><font size="3"><font face="Times New Roman">Thế Nguyễn<otongue></otongue></font></font></b></p> <p align="right" class="MsoNormal" style="MARGIN: 0in 0in 0pt; TEXT-ALIGN: right"><font size="3"><font face="Times New Roman">Báo <i style="mso-bidi-font-style: normal">Tuổi Trẻ<br />&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp; &nbsp;&nbsp;&nbspwinking theo tintucvietnam)&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;</i></font></font></p></span>
Chúng ta nói dối khi chúng ta nói rằng chúng ta sợ… sợ cái điều mà chúng ta không hề biết, sợ những người chúng ta nghĩ đến, sợ những gì sẽ khám phá ra chính chúng ta.

Quảng cáo
Offline Kieu Phong  
#2 Đã gửi : 09/11/2004 lúc 07:46:37(UTC)
Kieu Phong

Danh hiệu: Thành viên mới

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 04-11-2004(UTC)
Bài viết: 45

Hu..hu... giống Kiều Phong wóa. òa....òa... ra vào nhà và đi đâu cũng chẳng dám nói với ai. Mọi người cứ nhìn mình với ánh mắt nghi kỵ mỗi khi mình có ý kiến. Chỉ vì mình là người Khiết Đan...
Nam Mộ Dung, bắc Kiều Phong.

"Vạn vật nhất bàn, chúng sinh bình đẳng, Thánh hiền súc sinh,nhất thị đồng nhân, Hán nhân Khất Đan, diệc huyễn diệc chân, ân oán vinh nhục, câu tại khôi trần."
Offline dien180  
#3 Đã gửi : 25/11/2004 lúc 09:42:21(UTC)
dien180

Danh hiệu: Thành viên mới

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 20-06-2004(UTC)
Bài viết: 673

Được cảm ơn: 4 lần trong 3 bài viết
Đôi khi ngồi nhớ lại thời gian đã một cách khô khan. Nếu có thể quay về, sẽ bắt đầu lại như thế nào, có thể nào lại đi lạc vào con đường này. Đôi khi nghĩ mình thật ngu ngốc, ngang ngược...và bây giờ là thời gian để trả giá cho mọi sự đã qua. Những người thân của tôi. Có thể nào một ngày thức dậy, những lời đối đáp khô khan, dường như chẳng muốn nhìn mặt nhau nữa. Vẫn biết sai lầm, vẫn biết ngang ngược, nhưng sao không thể làm khác được. Đôi khi sợ mù quáng một lần nữa, lại tự hỏi hay chính lúc này mình đang mù quáng đây ?
Đêm mùa đông, những cơn gió lùa qua khe cửa, cái lạnh truyền khắp người. Lắng nghe tiếng cười đùa của nhà hàng xóm, nhẹ nhàng tắt tiếng nhạc, lại gần cửa sổ và lắng nghe âm thanh ấm cúng đó. Ánh đèn hắt ra từ đó cũng khiến mình thèm muốn, nó ấm cúng quá.
Trở về, chui vào đống chăn, những tiếng cười nói, ánh đèn đó ở ngay bên cạnh nhà thôi mà sao xa quá. Không thể nào còn có lại nữa. Mà đã thực sự bao giờ có chưa. Muốn trở về một nơi nào đó trong ký ức. Cũng lâu quá rồi, nó dần mờ đi, chỉ còn lại những mảnh chắp ghép, cố tưởng tượng ra thêm, chỉ càng lạnh mà thôi
Chúng ta nói dối khi chúng ta nói rằng chúng ta sợ… sợ cái điều mà chúng ta không hề biết, sợ những người chúng ta nghĩ đến, sợ những gì sẽ khám phá ra chính chúng ta.

Rss Feed  Atom Feed
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.