Trang chủ HIV  |  Web Link  |  Giới thiệu |  Liên hệ  |  English 
hiv logo

Thông báo

Icon
Error

Đăng nhập


Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to last unread
Offline A2066  
#1 Đã gửi : 22/11/2007 lúc 11:42:59(UTC)
A2066

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 09-10-2007(UTC)
Bài viết: 5.759
Đến từ: Heaven in hell

Được cảm ơn: 44 lần trong 36 bài viết
<table align="center" border="0" cellpadding="0" cellspacing="2" width="98%"><tbody><tr> <td> <p align="left"><span class="story_headline" id="lbHeadline">Ly thân - con dao hai lưỡi</span></p></td></tr> <tr> <td> <table align="left" border="0" cellpadding="3" cellspacing="0" width="1"> <tbody> <tr> <td align="left"><img id="StoryAvatar" alt="" src="http://images4.dantri.com.vn/Uploaded/trangth/thang11-2007/ly-than-221107.jpg" border="0" height="154" width="200" /></td></tr> <tr> <td><span class="image_desc" id="AvatarDesc"></span><br /></td></tr></tbody></table> <p><b><span class="story_teaser" id="lbTeaser">winkingDân trí)- Họ là người đề xuất hay khơi mào chủ động cảnh ly thân. Họ bị họ hàng hai bên lên án, bạn bè ra sức khuyên giải. Mấy ai biết rằng, nhiều khi người chủ động ly thân lại là người mệt mỏi và “thiệt hại” nhiều hơn.</span></b></p> <p><span class="story_body" id="lbBody"> <p class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt;"><font size="3"><font face="Times New Roman">Đôi vợ chồng trẻ Dũng - Lan thuê nhà ở Chương Dương, Hà Nội có một đứa con trai 2 tuổi. Anh chồng thất nghiệp, tạm thời ở nhà trông con. Cô vợ thư ký văn phòng, hàng ngày luôn bận rộn và stress, giờ lại thêm gánh nặng nuôi cả gia đình. Cô động viên anh kiếm việc, nhưng anh sĩ diện, không chịu đi tìm việc tạm thời để kiếm sống trước mắt. <otongue></otongue></font></font></p> <p class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt;"><otongue><font face="Times New Roman" size="3">&nbsp;</font></otongue></p> <p class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt;"><font size="3"><font face="Times New Roman">Cả ngày đã ở nhà nên buổi tối vợ về, Dũng thường la cà sang hàng xóm chơi cờ, uống rượu, rồi ngồi than thân trách phận. Có hôm hơn 1h khuya mới về, vợ tức khí, mãi mới chịu ra mở cửa. Chồng xông vào nhà tát luôn vợ một cái, quát tháo: “Cô cậy làm ra tiền khinh thằng này hả, hả?”. Vợ uất ức bèn tuyên bố ly thân. <otongue></otongue></font></font></p> <p class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt;"><otongue><font face="Times New Roman" size="3">&nbsp;</font></otongue></p> <p class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt;"><font size="3"><font face="Times New Roman">Ly thân nhưng vấn đề “tiền đâu” trước mắt luôn lơ lửng mỗi buổi sáng thức dậy. Lan vẫn phải xoay xỏa tiền nhà, tiền chợ, tiền nuôi con… giữa lúc giá cả tăng chóng mặt như hiện nay. Không biết anh chồng ngồi lê la ở nhà kể khổ thế nào mà hàng xóm nhìn cô xì xào, chê trách cô kiếm được tiền rồi coi rẻ chồng. Bên nhà Dũng thì “họp gia đình” mắng mỏ cô là “tham vàng bỏ ngãi”, bồ bịch với người giàu có, bỏ rơi chồng con.<otongue></otongue></font></font></p> <p class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt;"><otongue><font face="Times New Roman" size="3">&nbsp;</font></otongue></p> <p class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt;"><font size="3"><font face="Times New Roman">Bà mẹ chồng còn gọi điện đến nhà thông gia “kể tội” con dâu. Già yếu không đi được, bố mẹ cô đành nhờ bà chị gái lặn lội tàu xe từ Vinh ra để “khuyên nhủ em nó”. Được thể, Dũng lại càng làm già, con cũng không chịu trông. Lan uất ức mà không biết nói sao, vì trong mắt mọi người, Dũng mới là người đáng được thông cảm. <otongue></otongue></font></font></p> <p class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt;"><otongue><font face="Times New Roman" size="3">&nbsp;</font></otongue></p> <p class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt;"><font size="3"><font face="Times New Roman">Bản chất ly thân thực sự là một cuộc “đấu trí” giữa hai vợ chồng. Đầu tiên, thật ra đa số người chủ động khởi xướng làm thế với mục đích cải tạo tình hình, hy vọng một tương lai tốt hơn. Và họ phải giữ “lập trường cương quyết” mặc dù có thể thấy hối hận trong lòng.<span style="">&nbsp; </span><otongue></otongue></font></font></p> <p class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt;"><otongue><font face="Times New Roman" size="3">&nbsp;</font></otongue></p> <p class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt;"><font size="3"><font face="Times New Roman">Vợ chồng Huyền Linh và <st1:country-region><st1tonguelace>Nam</st1tonguelace></st1:country-region> có một đứa con trai kháu khỉnh, là cháu đích tôn của nhà nội, nên được chiều chuộng vô cùng. Không ai được đánh mắng “cháu bà”. Bà cho nó ăn vặt liên mồm, đến bữa chính nó lừ đừ thì bà đổ bát cháo đi luôn "không thèm ăn nữa, nhỉ!".<span style="">&nbsp; </span>Huyền Linh rất bất bình, cô nói <st1:country-region><st1tonguelace>Nam</st1tonguelace></st1:country-region> góp ý, nhưng bà lại cho là con trai nghe vợ chống lại mình. <otongue></otongue></font></font></p> <p class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt;"><otongue><font face="Times New Roman" size="3">&nbsp;</font></otongue></p> <p class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt;"><font size="3"><font face="Times New Roman">Một buổi Linh cho con về ngoại chơi, về nhà gặp mưa, thằng bé sốt cao, co giật. Bà nội xót cháu chì chiết: “Nhà chị không thương cháu tôi, để thằng bé khốn khổ thế này, chị đi đâu thì đi, để thằng bé đấy cho tôi nuôi...”. <otongue></otongue></font></font></p> <p class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt;"><otongue><font face="Times New Roman" size="3">&nbsp;</font></otongue></p> <p class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt;"><font size="3"><font face="Times New Roman">Chờ đến dịp bà về quê, Linh mang con về nhà ngoại rồi đi thuê nhà ở. Đứng giữa, <st1:country-region><st1tonguelace>Nam</st1tonguelace></st1:country-region> chẳng biết làm thế nào hoà giải mối bất hòa giữa mẹ và vợ. Mẹ anh suốt ngày réo rắt: “Anh không dạy được vợ, để nó khinh nhà chồng, vợ lấy bao nhiêu chẳng được, mẹ chỉ có một thôi con ơi!”. Còn vợ anh thì tuyên bố: "Anh không thuê nhà thì tôi mang con đi luôn, tôi không bao giờ bước chân về nhà đó nữa, tôi không phải là người đẻ thuê cho họ nhà anh". <otongue></otongue></font></font></p> <p class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt;"><otongue><font face="Times New Roman" size="3">&nbsp;</font></otongue></p> <p class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt;"><font face="Times New Roman" size="3">Nhưng rồi ở một mình mới thấm sự vất vả, khổ sở. Linh cảm thấy hối hận vì lúc này mới thấy Nam là người chịu khó, yêu vợ thương con, cô đã đẩy anh vào tình thế khó xử phải lựa chọn một bên là vợ, một bên là mẹ. Nhưng đã chủ động bỏ nhà ra đi, bây giờ quay về cũng khó, vả lại cô cũng sĩ diện, không muốn “mất thế” với họ hàng nhà chồng nên chuyện ly thân vẫn tiếp diễn chưa biết đến khi nào chấm dứt. </font></p> <p class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt;"><otongue><font face="Times New Roman" size="3">&nbsp;</font></otongue></p> <p class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt;"><font size="3"><font face="Times New Roman"><st1:country-region><st1tonguelace>Nam</st1tonguelace></st1:country-region> thỉnh thoảng vẫn rẽ qua tranh thủ gặp con. Hai vợ chồng gặp nhau, họ cảm thấy rất ngượng ngùng nhưng chưa ai dám thú nhận rằng đang ân hận.<otongue></otongue></font></font></p> <p class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt;"><otongue><font face="Times New Roman" size="3">&nbsp;</font></otongue></p> <p class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt;"><font size="3"><font face="Times New Roman">Đôi khi, ly thân như một vũ khí, do một bên khởi xướng để tăng áp lực nhằm bắt bên kia thỏa hiệp. Rồi cả hai cùng bị cuốn vào, cùng nảy sinh tiếp nhưng mâu thuẫn, do tự ái không ai chịu nhường ai. Cuối cùng chẳng ai được gì mà chỉ gây bế tắc và đổ vỡ ngoài ý muốn.<otongue></otongue></font></font></p> <p class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt;"><otongue><font face="Times New Roman" size="3">&nbsp;</font></otongue></p> <p class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt;"><font size="3"><font face="Times New Roman">Văn và Linh Chi lấy nhau được 5 năm. Cho rằng nhà chồng thiên vị trong việc phân chia tài sản thừa kế, Linh Chi ép chồng phải “đấu tranh” với bố mẹ đòi quyền lợi. Văn chần chừ chưa quyết, Chi xách va ly đến cơ quan ngủ hàng tháng trời, nhất quyết dồn Văn để đạt được mục đích. Văn “đấu tranh” với bố mẹ không được, quay sang dàn hòa với vợ cũng không xong, chán nản sa vào rượu chè nhậu nhẹt. Rồi anh cặp với một cô gái trẻ làm ở quán cắt tóc gội đầu và bỏ đến sống chung với cô ta, mặc kệ gia đình ngăn cản. <otongue></otongue></font></font></p> <p class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt;"><otongue><font face="Times New Roman" size="3">&nbsp;</font></otongue></p> <p class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt;"><font size="3"><font face="Times New Roman">Hàng đêm nằm thao thức trongcăn phòng lạnh lẽo ở cơ quan, nghe tiếng thạch sùng tắc lưỡi trên trần và tiếng mọt nghiến răng trong tủ tài liệu phủ bụi, Linh Chi đau xót nhớ về căn phòng chung cư nhỏ nhưng ấm cúng, mà vợ chồng cô tự tay gây dựng không cần nhờ đến ai giúp đỡ. Tự cô đã để hạnh phúc tuột mất khi chủ động rời xa, biết trách ai bây giờ?<otongue></otongue></font></font></p> <p class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt;"><otongue><font face="Times New Roman" size="3">&nbsp;</font></otongue></p> <p class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt; text-align: right;" align="right"><b style=""><font size="3"><font face="Times New Roman">Hạnh Chi</font></font></b></p></span></p></td></tr></tbody></table>
Bạn đang lo lắng về HIV,thời gian phơi nhiễm sắp hết. Bạn cứ ĐT Tuan mecsedec: 098.2727.ba.9.3. Vui lòng không nhắn tin,chỉ chia sẻ điện thoại trực tiếp.
Quảng cáo
Rss Feed  Atom Feed
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.