Trang chủ HIV  |  Web Link  |  Giới thiệu |  Liên hệ  |  English 
hiv logo

Thông báo

Icon
Error

Đăng nhập


Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to last unread
Offline BonghoaTruongsinh  
#1 Đã gửi : 21/01/2008 lúc 08:07:45(UTC)
BonghoaTruongsinh

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Tham vấn viên Diễn đàn
Gia nhập: 26-05-2004(UTC)
Bài viết: 1.234

Cảm ơn: 3 lần
Được cảm ơn: 16 lần trong 11 bài viết
<div style="text-align: center;"><font style="color: rgb(165, 42, 42);" face="arial" size="4"><strong>Đừng đối xử với người thân nhiễm HIV/AIDS như thế!</strong></font> <br /></div><font style="font-family: Arial; text-align: left; font-size: 8pt; color: rgb(127, 124, 128); font-weight: normal; margin-top: 15px;">Cập nhật: 13/01/2008</font> <p style="color: rgb(0, 0, 128);" align="justify"><font face="arial" size="2"><em><span style="font-weight: bold;"> Vào hồi 16h ngày 19/12/2007, chúng tôi đi ngang qua Trung tâm văn hoá thể thao thị xã Sơn La, thấy mọi người xúm đông vào xem. Tò mò, tôi cũng nán lại xem thế nào.</span> </em></font> </p> <p align="justify"><font face="arial" size="2"> <p class="MsoBodyText" style="margin: 0cm 0cm 0pt;" align="justify"><span style="font-size: 10pt; font-family: Arial;">Thì ra, bên góc hè Nhà văn hóa có một thanh niên ốm yếu nằm trên một chiếc chiếu đang thoi thóp. Một phụ nữ đã mua sữa bảo anh uống, nhưng anh không uống được, nằm thiêm thiếp như chờ chết. Rồi có 4 người đàn ông cùng nhau xúm vào cầm 4 góc chiếu khiêng người thanh niên đó về Nhà văn hoá tổ 8, phường Chiềng Lề để chăm sóc.<otongue></otongue></span></p><p class="MsoBodyText" style="margin: 0cm 0cm 0pt;" align="justify"><span style="font-size: 10pt; font-family: Arial;">&nbsp;<otongue></otongue></span></p><p class="MsoBodyText" style="margin: 0cm 0cm 0pt;" align="justify"><span style="font-size: 10pt; font-family: Arial;">Sau khi hỏi mọi người, chúng tôi được biết, người đó là anh H, năm nay 38 tuổi, con ông T, trước cũng ở phường Chiềng Lề, hiện nay đang bị AIDS giai đoạn cuối.<otongue></otongue></span></p><p class="MsoBodyText" style="margin: 0cm 0cm 0pt;" align="justify"><span style="font-size: 10pt; font-family: Arial;">&nbsp;<otongue></otongue></span></p><p class="MsoBodyText" style="margin: 0cm 0cm 0pt;" align="justify"><span style="font-size: 10pt; font-family: Arial;">Trước đây, H cũng có một gia đình đầy đủ bố mẹ, kinh tế tương đối khá giả. Vì đua đòi theo bạn bè mà mắc nghiện lúc nào không biết. Gia đình đã nhiều lần cai nghiện cho H, nhưng không có kết quả. Mỗi lần cai, H vô cùng khổ sở và tự nhủ sẽ không bao giờ nghiện nữa. Nhưng rồi “ngựa quen đường cũ”, sau khi cai một thời gian, H đã không làm chủ được khi bạn nghiện lại tìm đến anh. Không thể cưỡng lại sức hấp dẫn của những người đường mật và sự quyến rũ của làn khói trắng, anh lại tái nghiện. Cứ như vậy, đến ngoài 30 tuổi, H vẫn chưa có vợ. Bố mẹ vì không hy vọng gì ở H và không chịu được thằng con nghiện ngập, đã từ bỏ H. Khi nghỉ hưu, họ bán nhà về Hà Nội sinh sống. Còn lại H bơ vơ, không nhà cửa, không gia đình. Những lúc khoẻ, H cũng đã làm đủ mọi việc để sống, ai gọi việc gì, làm việc nấy, rồi cả đi xe ôm…<otongue></otongue></span></p><p class="MsoBodyText" style="margin: 0cm 0cm 0pt;" align="justify"><span style="font-size: 10pt; font-family: Arial;">&nbsp;<otongue></otongue></span></p><p class="MsoBodyText" style="margin: 0cm 0cm 0pt;" align="justify"><span style="font-size: 10pt; font-family: Arial;">Trong những năm tháng nghiện hút, vì không có tiền, nhiều lần H đã tiêm chích chung kim tiêm với bạn nghiện và đã nhiễm căn bệnh thế kỷ HIV/AIDS từ lúc nào không hay. Rồi việc gì đến phải đến, thời gian gần đây, sức khoẻ H yếu dần, ăn uống thì thiếu thốn, đi lại rất khó khăn, H không làm nổi việc gì nữa. Rồi người ta thấy H mang chăn, chiếu đến nằm ở góc nhà Trung tâm văn hoá thị xã làm nơi tá túc cho qua ngày.<otongue></otongue></span></p><p class="MsoBodyText" style="margin: 0cm 0cm 0pt;" align="justify"><span style="font-size: 10pt; font-family: Arial;">&nbsp;<otongue></otongue></span></p><p class="MsoBodyText" style="margin: 0cm 0cm 0pt;" align="justify"><span style="font-size: 10pt; font-family: Arial;">Tôi nghe một bác nói: tôi là người quen cũ của bố mẹ H, khi thấy H nằm vật vã ở đây và quá yếu, ông đã gọi điện thoại thông báo cho ông bà T biết và lên đón con, nhưng ông T đã trả lời: “cứ để H chết, ai chôn cất thì ông bà trả tiền”.<otongue></otongue></span></p><p class="MsoBodyText" style="margin: 0cm 0cm 0pt;" align="justify"><span style="font-size: 10pt; font-family: Arial;">&nbsp;<otongue></otongue></span></p><p class="MsoBodyText" style="margin: 0cm 0cm 0pt;" align="justify"><span style="font-size: 10pt; font-family: Arial;">Sau khi được mọi người đưa đến Nhà văn hoá của tổ 8, bà con trong tổ dân phố thay nhau chăm sóc. Ngày lại ngày qua đi, đến ngày thứ ba, H vẫn chưa ăn uống được gì và vẫn chưa thấy bóng dáng của ông bà T đâu. Bà con ở đây hết lòng chăm sóc H vì tình người và vì họ không nỡ từ chối giúp đỡ một người có thể ra đi bất cứ lúc nào.<otongue></otongue></span></p><p class="MsoBodyText" style="margin: 0cm 0cm 0pt;" align="justify"><span style="font-size: 10pt; font-family: Arial;">&nbsp;<otongue></otongue></span></p><p class="MsoBodyText" style="margin: 0cm 0cm 0pt;" align="justify"><span style="font-size: 10pt; font-family: Arial;">Qua việc này, những người có mặt chứng kiến sự việc đều rất bất bình và có suy nghĩ: người làm cha làm mẹ như ông bà T mà bỏ con mình khi mắc tệ nạn xã hội và ngay cả lúc “gần đất xa trời” và đẩy trách nhiệm cho xã hội là việc làm không thể chấp nhận được, cần phải lên án. H là người có đủ cả bố, cả mẹ và có mắc căn bệnh thế kỷ thì cũng là căn bệnh xã hội không đáng sợ đến vậy. Biết con ruột của mình sắp chết mà ông bà T vẫn không một chút động lòng, để những người dân ở Chiềng Lề phải lên tiếng. Liệu H chết đi rồi, ông bà T có sung sướng hơn không? Hay suốt quãng đời còn lại phải sống trong dằn vặt, đau khổ.<otongue></otongue></span></p><p class="MsoBodyText" style="margin: 0cm 0cm 0pt;" align="justify"><span style="font-size: 10pt; font-family: Arial;">&nbsp;<otongue></otongue></span></p><p class="MsoBodyText" style="margin: 0cm 0cm 0pt;" align="justify"><span style="font-size: 10pt; font-family: Arial;">Qua sự việc này cũng là lời nhắc nhở tới tất cả mọi người, nhất là những gia đình có người thân mắc tệ nạn xã hội: hãy dang rộng vòng tay nhân ái để giúp đỡ những con người bất hạnh vì bất kỳ lý do gì, không may mắc vào căn bệnh thế kỷ HIV/AIDS.<otongue></otongue></span></p> </font></p> <p align="right"><strong><font face="Arial, Helvetica, sans-serif" size="2"> Nguyễn Thị Ngà </font></strong></p>Nguồn : <a href="http://www.hoilhpn.org.vn/newsdetail.asp?CatId=20&amp;NewsId=7761&amp;lang=VN">Hội Liên hiệp Phụ nữ Việt Nam</a><br /><br />
Những bông hoa Trường sinh đã nở trong một ngày như thế. Và chú ong biết chắc rằng sẽ chẳng có ngày nào đẹp hơn thế trong suốt cuộc đời của chú...
Quảng cáo
Offline muonmang36  
#2 Đã gửi : 22/01/2008 lúc 12:01:56(UTC)
muonmang36

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 25-10-2007(UTC)
Bài viết: 2.837

Được cảm ơn: 39 lần trong 36 bài viết
Cái này thì còn xảy ra dài dài các bác ạ, do nhiều người còn chưa hiểu biết nhiều về HIV đó mà, ngay bản thân tôi củng vậy, lúc trước rất sợ, nhưng bây giờ thì cho có gì phải ngại nữa.Nói chung cần phải có nhiều các sáng kiến đưa kiến thức về HIV đến mọi người.
- Khoảng một nửa số người mới lây nhiễm HIV nằm trong độ tuổi từ 15 đến 24. Ở những nước bị tác động nghiêm trọng nhất, xấp xỉ 75% thiếu niên 15 tuổi sẽ bị chết vì AIDS... Đó là những con số đáng lo ngại liên quan đến giới trẻ.
Tu-an  
#3 Đã gửi : 22/01/2008 lúc 02:45:11(UTC)
Guest
Danh hiệu: Guest

Nhóm: Guests
Gia nhập: 24-06-2009(UTC)
Bài viết: 25.549

Được cảm ơn: 35 lần trong 21 bài viết
đáng buồn cho một số phận làm kiếp con người ( không biết họ còn nhớ ngày câu bé H  ra đời, họ nâng niêu  triều mến , hy sinh tất cả cho cậu bé H lớn lên không nữa ) .họ sống mà mất đi tình đồng loại rồi  ,( mà tình đồng loại ở đây chính là con của họ tạo ra ) đáng trách.

_nếu thông tin này , mà đọc mà anh còn trên cỏi đời  thì cầu mong  anh, được sức khoẻ ,, nếu không may anh ra đi,, xin chúc anh được siêu thoát.
Offline huy_skidrow  
#4 Đã gửi : 22/01/2008 lúc 03:15:49(UTC)
huy_skidrow

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 10-01-2005(UTC)
Bài viết: 2.217

Cảm ơn: 21 lần
Được cảm ơn: 241 lần trong 124 bài viết

TÔi không kì thị, tôi thưong yêu các bạn,do đó đừng trách tôi nóng nảy khi các bạn nhờ tư vấn các hành vi bull shit!

Cùng nhau tham gia ký tên đấu tranh quyền lợi của NCH:http://forum.hiv.com.vn/default.aspx?g=posts&t=172763
Offline namphuong888  
#5 Đã gửi : 22/01/2008 lúc 05:39:11(UTC)
namphuong888

Danh hiệu: Thành viên mới

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 05-05-2007(UTC)
Bài viết: 265

Được cảm ơn: 1 lần trong 1 bài viết
-Thương và Tiếc cho anh H...đã đi sai con đường
-Gét và Thương ông bà T
-Căm phẫn và lên án  những kẻ reo rắc cái chết trắng
Rss Feed  Atom Feed
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.