Trang chủ HIV  |  Web Link  |  Giới thiệu |  Liên hệ  |  English 
hiv logo

Thông báo

Icon
Error

Đăng nhập


Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to last unread
Offline DeltaForce  
#1 Đã gửi : 22/01/2008 lúc 09:33:19(UTC)
DeltaForce

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 24-11-2004(UTC)
Bài viết: 1.110

Cảm ơn: 7 lần
Được cảm ơn: 39 lần trong 21 bài viết
<p style="text-align: center; font-weight: bold; color: rgb(165, 42, 42);" class="pSuperTitle"><font size="4">Sưởi ấm nỗi đau trẻ&nbsp;có HIV</font></p> <p style="text-align: justify; color: rgb(255, 0, 0);" class="pTitle"><span style="font-weight: bold;">Kỳ 1: Chút ấm áp tình người</span> </p><div style="text-align: justify;"> </div><p style="text-align: justify; color: rgb(0, 0, 128);" class="pHead"><span style="font-weight: bold;">winkingANTĐ) - Trong cái rét như cắt vào da thịt, những trẻ em có HIV tại Trung tâm Giáo dục - Lao động số II, Yên Bài, Ba Vì, Hà Tây được chăm sóc rất chu đáo. Các em đang chuẩn bị cho việc đón một cái Tết ấm áp, đượm tình người.</span> </p><div style="text-align: justify;"> </div><p style="text-align: justify;" class="pBody">Chúng tôi có mặt tại Trung tâm Giáo dục - Lao động số II, Yên Bài, Ba Vì, Hà Tây vào những ngày miền Bắc trời rét đậm. Thật khác với hình dung của chúng tôi về một sự yên ắng, tĩnh mịch, không khí nơi đây&nbsp; thật vui vẻ náo nhiệt, ấm áp, đượm tình người. </p><div style="text-align: justify;"> </div><p style="text-align: justify;" class="pHead"><span style="font-weight: bold;">Từ bản năng người mẹ</span> </p><div style="text-align: justify;"> </div><p style="text-align: justify;" class="pBody">Chị Nguyễn Thị Phương - GĐ Trung tâm, được mọi người yêu mến gọi đùa “ma ma tổng quản” tâm sự: “Trung tâm Giáo dục - Lao động số II là nơi giáo dục nhân phẩm cho những người lầm lỡ. Năm 1998 có một cháu bé nhiễm “hát” (HIV), nhưng vì hồi đó Hà Nội chưa có nơi nuôi dưỡng, nên cháu phải chuyển hết bệnh viện này đến Trung tâm kia và cuối cùng là về đây”. </p> <p class="pBody"> <table style="border-collapse: separate;" align="center" border="0" cellpadding="0" cellspacing="0" width="40"> <tbody> <tr> <td rowspan="2"><img src="http://www.anninhthudo.vn/Tianyon/ImageView.aspx?ThumbnailID=20068" hyperlink="" onclick="return showImage(this.src)" class="lImage" border="0" height="250" hspace="5" vspace="5" width="350" /></td></tr> <tr></tr></tbody></table></p> <p style="text-align: justify;" class="pBody">Việc đưa cháu về trung tâm, thực tế không đúng với chức năng, nhưng vốn là người tâm huyết với trẻ, lại có thời gian hoạt động về “mảng” trẻ mồ côi chị Phương không những đồng ý, mà còn mạnh dạn đề xuất với Sở Lao động Thương binh-Xã hội Hà Nội thành lập nhà trẻ cho các cháu bị nhiễm “hát”. Năm 1999, nhà trẻ ra đời ngay trong lòng Trung tâm Giáo dục - Lao động số II.</p><div style="text-align: justify;"> </div><p style="text-align: justify;" class="pBody">Tuy nhiên, việc thành lập thì không khó, nhưng để duy trì hoạt động hoàn toàn không đơn giản. ý tưởng thành lập nhà trẻ xuất phát từ lòng trắc ẩn của người mẹ, nhưng khi đi vào hoạt động chị Phương chợt hiểu: chỉ lòng trắc ẩn, bản năng thôi chưa đủ, còn cần cái tâm và tầm. </p><div style="text-align: justify;"> </div><p style="text-align: justify;" class="pBody">Anh Lê Tiến Thắng - Phó Giám đốc Trung tâm kể: “Mấy năm đầu sau khi thành lập, chỉ có chưa đến 10 cháu, nên mọi việc ăn uống, chăm sóc, ngủ nghỉ… đơn giản lắm. Nhưng khi số lượng cháu tăng lên, mọi việc bắt đầu trở thành vấn đề”.</p> <p class="pBody"> <table style="border-collapse: separate;" align="center" border="0" cellpadding="0" cellspacing="0" width="40"> <tbody> <tr> <td><img src="http://www.anninhthudo.vn/Tianyon/ImageView.aspx?ThumbnailID=20072" hyperlink="" onclick="return showImage(this.src)" class="lImage" border="0" height="250" hspace="5" vspace="5" width="350" /></td></tr> <tr align="center"> <td class="pCaption">Tiếp nhận trẻ nhiễm HIV từ khi còn ẵm ngửa</td></tr></tbody></table></p> <p style="text-align: justify;" class="pBody">Anh Thắng kể tiếp, hầu hết các cháu vào đây đều có mẹ nghiện ma túy. Do ảnh hưởng từ bào thai, nên khi chào đời các cháu cũng có những biểu hiện: ngáp vặt, chảy nước mắt, nước mũi, lên cơn, đói thuốc... Trong vòng 1 tuần đầu, các mẹ vất vả, kiên nhẫn lắm. Vừa chăm ăn, dỗ uống thuốc, vệ sinh, vừa phải chịu những tiếng quấy khóc ra rả của các con. </p><div style="text-align: justify;"> </div><p style="text-align: justify;" class="pBody">Theo thống kê của Trung tâm, 99% trẻ được chuyển đến đây trong tình trạng mắc các bệnh tiêu hóa, hô hấp, ngoài da, chưa có phản xạ bú (do không được bú mẹ và nuôi bộ bằng ống xông tại bệnh viện)...&nbsp;&nbsp; </p><div style="text-align: justify;"> </div><p style="text-align: justify;" class="pSubTitle"><span style="font-weight: bold;">Tình người nơi heo hút</span> </p><div style="text-align: justify;"> </div><p style="text-align: justify;" class="pBody">Trước thực tế đó, ban lãnh đạo Trung tâm nhận thấy, không thể kéo dài tình trạng hoạt động của nhà trẻ theo kiểu “2 xoa, 1 đập”. Tận dụng tất cả mối quan hệ, ban lãnh đạo đề nghị được giúp đỡ bằng kiến thức, vật chất như cử cán bộ y tế đi tập huấn, xin tài trợ... Có lẽ nhờ vào sự năng động ấy, nhà trẻ đã trụ vững sau 9 năm thành lập.</p> <p class="pBody"> <table style="border-collapse: separate;" align="center" border="0" cellpadding="0" cellspacing="0" width="40"> <tbody> <tr> <td><img src="http://www.anninhthudo.vn/Tianyon/ImageView.aspx?ThumbnailID=20070" hyperlink="" onclick="return showImage(this.src)" class="lImage" border="0" height="250" hspace="5" vspace="5" width="350" /></td></tr> <tr align="center"> <td class="pCaption">Chăm sóc các cháu bằng cả tấm lòng</td></tr></tbody></table></p><div style="text-align: justify;"> </div><p style="text-align: justify;" class="pBody">Đến nay, Trung tâm đã tiếp nhận 80 cháu, trong đó có 13 cháu tử vong hoặc đưa đi làm con nuôi, còn lại 44 cháu. Hiện nay tiếng tăm của&nbsp; Trung tâm không chỉ Hà Nội, mà những tỉnh lân cận đều biết tiếng. </p><div style="text-align: justify;"> </div><p style="text-align: justify;" class="pBody">Chị Phương nói: “Từ ngày thành lập nhà trẻ, tôi chứng kiến nhiều chuyện xót lòng. Tôi nhớ trường hợp cháu bé 4 tuổi ở Bắc Giang, bị nhiễm “hát” từ mẹ, mẹ nhiễm “hát” từ bố, khi bố mẹ chết, cháu trở thành đứa trẻ vô thừa nhận và bị bỏ vào rừng. Một người hảo tâm điện thoại và cầu xin Trung tâm nhận nuôi, bởi trong khí trời giá lạnh và sức đề kháng yếu đứa bé sẽ chết. Người đó nói: “Trước sau gì cháu bé sẽ chết, nhưng xin chị hãy cho cháu, trước lúc chết được hưởng chút ấm áp của tình người”. Nói đến đây mắt chị rưng rưng. Cuối cùng cháu bé ấy đã đến được với các bạn, các mẹ ở Trung tâm. </p><div style="text-align: justify;"> </div><p style="text-align: justify;" class="pBody">Có những bé, được đưa đến Trung tâm khi mới 7 ngày tuổi, rốn vẫn chưa cắt, từ lúc sinh ra “làm người” vẫn chưa được tắm; rồi có những cháu bệnh tật, đói rét gần như kiệt sức, rồi có cháu 3 tuổi không biết nói (vì bị sống cách ly khỏi cộng đồng, không được nghe tiếng người)... Còn nhiều, rất nhiều hoàn cảnh đáng thương không thể kể hết ra đây.&nbsp; 44 cháu bé sống tại Trung tâm là 44 hoàn cảnh, số phận khác nhau. </p><div style="text-align: justify;"> </div><p style="text-align: justify;" class="pBody">Chị Phương tâm huyết: “Gia đình, cộng đồng đã bỏ rơi các cháu, bây giờ Trung tâm nỡ từ chối các cháu sao? Vả lại, thành lập nhà trẻ là dành cho các cháu. Do đó, trong bất kỳ hoàn cảnh nào, Trung tâm đều cố gắng tiếp nhận”. </p> <p style="text-align: right; font-weight: bold;" class="pAuthor">winkingCòn nữa)</p><div style="text-align: right; font-weight: bold;"> </div><p style="text-align: right; font-weight: bold;" class="pAuthor">Mỹ Linh - Thu Hà</p><p class="pAuthor">Nguồn : <a href="http://www.anninhthudo.vn/Tianyon/Index.aspx?ArticleID=17258&amp;ChannelID=92">An ninh Thủ đô</a><br /></p>
Tránh bệnh - Không lánh người.
Quảng cáo
Offline DeltaForce  
#2 Đã gửi : 24/01/2008 lúc 12:19:12(UTC)
DeltaForce

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 24-11-2004(UTC)
Bài viết: 1.110

Cảm ơn: 7 lần
Được cảm ơn: 39 lần trong 21 bài viết

Kỳ 2: Xuân này, bé ăn Tết ở đâu?

(ANTĐ) - Tết đến, xuân về là lúc người ta hay nhớ về tổ ấm, hướng về cội nguồn. Nhưng đối với những đứa trẻ nhiễm “hát” - HIV sống tại Trung tâm, chúng chưa bao giờ có một gia đình thực thụ. Thật chạnh lòng khi phải đặt câu hỏi: “Xuân này, bé ăn Tết ở đâu?”

>>>Kỳ 1: Chút ấm áp tình người

Sống chết nhờ may rủi

"Sống trên đời cần có một tấm lòng"

Hồi mới thành lập, nhà trẻ chưa có thuốc điều trị, nên sự sống và cái chết đều phụ thuộc vào sự may rủi. Y sĩ Yến cho biết: “Điển hình nhất của sự may rủi ấy là bé Phương - ở Viện Nhi chuyển đến”. Hiện nay bé đang học lớp 2. Chuyển đến Trung tâm một thời gian, bệnh chuyển sang giai đoạn AIDS, CD4 xuống thấp, người rất yếu. Các mẹ ở Trung tâm chuẩn bị hậu sự cho bé. Đến ngày cuối cùng, thuốc AIDS chuyển về kịp thời nên cháu được cứu sống.

Y sĩ Yến cho biết, trẻ càng uống thuốc sớm, tỷ lệ hết HIV càng cao. Trẻ ở đây uống thuốc như ăn cơm. Trẻ bắt đầu uống thuốc khi vào Trung tâm. Việc uống thuốc không giới hạn giới tính, độ tuổi. Trung bình 2 lần/ngày vào lúc 8h sáng và 8h tối, còn cháu bệnh nặng thì uống 4 lần/ngày (bao gồm cả thuốc điều trị bệnh như lao phổi, nấm lưỡi, lở loét…).

Ở Trung tâm có bé Linh không bao giờ được gọi đúng tên, chỉ gọi bằng nickname ARV (tên của kháng sinh điều trị bệnh nhiễm trùng cơ hội), vì không có ARV bé chết lâu rồi. Được chứng kiến bọn trẻ uống thuốc, ai cũng khâm phục. Chúng cho cả vốc thuốc (chủ yếu là kháng sinh) vào mồm và… nhai. Nhai xong há mồm cho các mẹ kiểm tra rồi, thản nhiên đùa nghịch.

Việc cho trẻ uống thuốc quan trọng như việc cho trẻ ăn. Trẻ ở đây ăn theo nhu cầu và ăn bằng loại sữa dinh dưỡng đặc biệt, chưa có ở Việt Nam, được gửi từ Mỹ sang.

Không chỉ được các tổ chức nước ngoài chú ý, nhà trẻ còn được lãnh đạo thành phố, cùng các tổ chức trong nước quan tâm bằng cả tinh thần và vật chất. Rất nhiều đồ chơi, quà bánh, quần áo, sách truyện cùng các hoạt động văn hóa tinh thần vào những ngày quốc tế thiếu nhi, Trung thu… được gửi đến các em.

Chị Phương kể: “Thỉnh thoảng, chúng tôi vẫn nhận được những lời động viên, những khoản tiền quyên góp gửi qua bưu điện. Khi là vài triệu, vài trăm thậm chí vài chục nghìn đồng… khi nhận được, tôi thấy ấm áp vô cùng, bởi xung quanh vẫn còn nhiều người tốt với tấm lòng bao dung, cao thượng đang âm thầm dõi theo từng hoạt động, từng cháu nhỏ nhiễm “hát” tại Trung tâm”.

Hiểu để thương

"Chúng con muốn được vô tư chơi đùa..."

Vượt qua khó khăn, trở ngại, khoảng cách của sự kỳ thị, chị Phương đã liên hệ với Ban Giám hiệu trường tiểu học Việt Nam - Mông Cổ tại thôn Yên Bài và đề nghị mời thầy, cô giáo về Trung tâm dạy học. Khi đề nghị được đưa ra, đối lập với sự hưởng ứng của Ban Giám hiệu là sự im lặng của các thầy cô giáo.

Không đầu hàng, Ban lãnh đạo Trung tâm đã trân trọng mời toàn thể thầy cô đến gặp gỡ các cháu tại nhà trẻ. Và như nhạc sỹ Trịnh Công Sơn đã nói: “Sống trên đời cần có 1 tấm lòng”. Cuối cùng, cũng có 1 một cô giáo đồng cảm với “tấm lòng” ấy. Đó là cô giáo Đinh Thị Thủy.

Theo lời của chị Phương thì, chị khâm phục sự dũng cảm của cô giáo, bởi có ở gần, sống cạnh, mới thấy hết sự khó nhọc, vất vả. Quả thật, trong lúc dạy các cháu, cô Thủy không chỉ là cô giáo mà còn như người mẹ hiền. Bởi trẻ nhiễm “hát” thường không tự chủ. Chẳng hạn, chảy máu cam, đái dầm, ị đùn… và cô Thủy, trong lúc dạy bọn trẻ cũng đồng thời phải làm việc đó.

Cô Thủy tâm sự: “Thời gian đầu cũng ngại, cũng có khoảng cách, nhưng dần dần đã nảy sinh tình cảm, khoảng cách ngắn dần. Nhiều khi, bọn trẻ hỏi những câu mà khi nghe xong thấy họng mình nghẹn đắng”.

Chúng hỏi, tại sao chúng không được học ở trường mà lại học ở đây? Có phải chúng khác những bạn khác không?. Tuy nhiên, có 1 chuyện khiến chị Thủy không thể nào quên. Một lần, chị ra đề tập làm văn: “Em hãy tả về ngôi nhà, gia đình của mình”. Khi chị ra đề bài xong, bọn trẻ ngồi im. Một đứa lớn nhất đứng lên thưa cô: “Chúng con có thể tả về các mẹ ở Trung tâm không, vì chúng con không có gia đình, không có ông, bà, bố, cô, dì, chú, bác…”. Nghe trò hỏi mà cô Thủy ứa nước mắt: “Phải chăng chúng sẽ mãi mãi không biết ý nghĩa của 2 chữ gia đình?”.

Chính từ câu chuyện này, Ban lãnh đạo Trung tâm đã thành công trong việc vận động chính quyền địa phương, hội đoàn thể như Mặt trận, Cựu chiến binh, Phụ nữ… để các cháu được hòa nhập cộng đồng, hòa nhập vào gia đình với chương trình mang tên “Hiểu để thương”. Mỗi tháng các cháu được 1 ngày sinh hoạt với từng hộ dân, chơi với bọn trẻ trong làng, giao lưu với từng thành viên trong nhà để có 1 chút khái niệm về gia đình.

Tết này cũng vậy, các cháu sẽ được đón giao thừa, ăn bánh chưng và cùng các mẹ trong Trung tâm đi vào làng chúc Tết. Nhìn những đứa trẻ trắng trẻo, hồng hào, ấm áp vô tư chơi đùa, nghịch ngợm, tôi chợt nghĩ đất trời đang vào xuân...

Mỹ Linh - Thu Hà

Nguồn : An ninh Thủ đô

Tránh bệnh - Không lánh người.
Rss Feed  Atom Feed
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.