Trang chủ HIV  |  Web Link  |  Giới thiệu |  Liên hệ  |  English 
hiv logo

Thông báo

Icon
Error

Đăng nhập


Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to last unread
Offline A10namnua_toichet  
#1 Đã gửi : 10/04/2008 lúc 05:57:19(UTC)
A10namnua_toichet

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 06-03-2008(UTC)
Bài viết: 136
Đến từ: campuchia

Được cảm ơn: 29 lần trong 3 bài viết
<img alt="Vị linh mục đang cử hành nghi thức thanh tẩy " hspace="0" src="C:\Documents and Settings\o\Desktop\_9920.jpg" align="baseline" border="0" /><br /><br /> <p style="MARGIN-TOP: 0px; MARGIN-BOTTOM: 0px; TEXT-ALIGN: justify"><font color="#000000"><i><b>Lời nói đầu :</b> CD4+ (còn gọi là limpho bào T4), là một loại bạch cầu tham gia quá trình đáp ứng miễn dịch chống lại nhiễm trùng và ung thư.<br />Khi lượng tế bào T CD4+ giảm, người ta dễ mắc một số bệnh mà cơ thể người khoẻ mạnh bình thường đủ sức chống lại. Các bệnh nhiễm trùng cơ hội này là nguyên nhân tử vong chính nơi người mắc AIDS/HIV cũng nhiễm vào các tế bào não, gây một số rối loạn thần kinh. Ở bệnh nhân nhiễm HIV/AIDS, mức độ giảm CD4 có liên quan đến sự xuất hiện nhiễm trùng cơ hội. Khi số lượng tế bào CD4&lt;200/mm3 bệnh nhân dễ bị nhiễm trùng cơ hội.<br />Với một người bình thường không nhiễm HIV thì số CD4 khoảng 800/mm3 trở lên.</i></font><br /><br />Tham khảo một chút sơ qua về CD4 thì ta nhận thấy rằng CD4 chính là số lượng tế bào tạm gọi là chỉ số cho sự sống còn của con người. Vì khi CD4 của ta mà nhỏ hơn 200 là ta sẽ gặp trở ngại lớn cho sức khoẻ vì lẽ khi ấy thì cơ thể của ta sẽ không còn đủ sức để đề kháng những chứng bệnh thông thường của con người. Khi ấy, cơ thể của con người phải chịu sự tàn phá của những tác hại vô cùng to lớn và gây tác hại một số rối loạn thần kinh.<br /><br />Vì có duyên tiếp xúc với bệnh nhân HIV/AIDS khá thường xuyên, gặp nhau nhiều và cũng phải hết sức tế nhị trước những mảnh đời đau thương, những mảnh đời mà cái chết lúc nào cũng như đang rình rập và đang chờ đợi vì lẽ chẳng ai vô duyên đến mức độ hỏi thăm khoẻ không nơi những thân phận mong manh ấy. Có muốn hỏi thì chẳng bao giờ hỏi một cách sổ sàng nơi những người mà biến chứng trong cơ thể lúc nào cũng có vì sự đề kháng của cơ thể không còn ở mức của người bình thường nữa.<br /><br />Thi thoảng được xét nghiệm, bệnh nhân sẽ được nhân viên y tế thông báo cho biết số lượng CD4 mình còn bao nhiêu để rồi bệnh nhân cùng cộng tác với những người có trách nhiệm cố gắng hết sức để nâng cái con CD4 (cách gọi bình dân của bệnh nhân) lên để chống trả với sự chết đang rình rập. Con CD4 sẽ được tăng lên hay ổn định nếu như “gặp thầy gặp thuốc” (ARV :thuốc đặc trị cho người nhiễm HIV/AIDS). Và cũng lạ ! Cái viên thuốc đặc trị ấy nó cũng có thể có duyên với người này và không có duyên với người kia. Mỗi một bệnh nhân dùng ARV đều có những biến chứng phụ kèm theo, nếu ai “chịu đèn” thì dần dần con CD4 trong mình nó sẽ tăng lên dần dần.<br /><br />Chiều nay lại đến với bệnh nhân. Chẳng hiểu sao hôm nay chị em lại đề cập đến con CD4 một cách vui vẻ, người thì khoe được gần 60, người thì được hơn 100 dẫu khi mới vào trại chỉ còn đếm trên đầu ngón tay số con CD4 thân yêu trong máu của mình.<br /><br />Ở góc phòng bệnh nhân, một em đã kiệt sức và hình như không còn gì mong đợi nữa. Vị linh mục thân quen của Trung tâm đã cử hành nghi thức thanh tẩy cho em cùng với sự hiện diện của các soeurs và những anh chị em đồng phận. Thế là một cuộc đời sẽ chuẩn bị chấm dứt, không còn nữa lo lắng mình còn được bao nhiêu con CD4 sau mỗi lần xét nghiệm.<br /><br />Nằm cạnh em, một người đồng cảnh ngộ chỉ còn đúng 1 con CD4 “làm vốn”. Đối diện giường của em là một chị số con CD4 còn được 5.<br /><br />CD4 ơi là CD4 ! Sao mà ngươi nghiệt ngã thế ! Sao mà ngươi lại bỏ đi để rồi biết bao nhiêu người thân thương cũng lặng lẽ bỏ đi xa những người thân thương nhất của mình.<br /><br />Nhìn hình ảnh đau đớn đến tột cùng của những bệnh nhân lòng tôi quặn lại. Sao mà nghiệt ngã thế ! Sao mà mầu nhiệm thế ! Giá như mà tôi, các soeurs hay những người thân có thể chia cái con CD4 cho các em thì các em cũng sẽ kéo dài thêm sự sống được một chút. Nhưng tất cả đều đã muộn, có hối tiếc cũng chẳng được gì.<br /><br />Rời khỏi phòng bệnh mà lòng tôi nặng trĩu : một em chuẩn bị ra đi, còn lại trong phòng hai em đang cố gắng, đang cầu nguyện để xin cho cái con CD4 yêu dấu trong mình được tăng lên.<br /><br />Chúa vẫn còn đó, vẫn còn ở bên những người đau yếu bệnh tật. Ước gì lần sau tôi đến thăm, em được khoẻ hơn, mạnh hơn để nhìn đời và nhìn người vì lẽ đời còn đẹp lắm và còn nhiều người tốt lắm.<br /><br />Trên đường về lại tu viện, hình ảnh con CD4 cứ miên mãi trong đầu, ước gì khoa học tìm cách nhanh nhất, tốt nhất để tăng số con CD4 lên cho những người nhiễm để họ còn chút gì đó nhìn đời và nhìn người.<br /><br />Và cũng ước gì mọi người, cách riêng các bạn trẻ đừng sa chân vào những nẻo đường của tăm tối mịt mù không lối thoát.<br /><br />Định kết thúc đôi dòng tản mạn về con CD4 thân thương nhưng chợt nhớ đến lời khuyên của một bệnh nhân nhiễm HIV thân thiết : “Thầy ơi ! Nếu có dịp, thầy hãy nói với mọi người rằng đừng bao giờ tìm đến ma tuý. Con biết mà, con đã bao lần cố gắng nhưng không thoát ra được”.<br /><br />Vâng ! Ma túy mà ! Đã là ma thì nó ám mình, nó theo mình cho đến chết chứ khó thể nào thoát ra được. Và Ma tuý là một trong những nẻo đường gây ra sự giết chóc con CD4 thân thương, là một trong những ngõ ngách rút ngắn sự sống lại và đối diện với cái chết mau hơn.<br /><br />Xin mọi người đừng và đừng bao giờ thử “một lần cho biết” để rồi một lần cho ngàn lần phải ngậm đắng nuốt cay. </p>
Gái đẹp không kua là trai ngu.
Girl kute không hốt là boy gà.
Tôi không phải trai ngu, không phải boy gà vì bạn gái tôi rất đẹp và kute


Quảng cáo
Rss Feed  Atom Feed
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.