bạn sinh năm 79? vậy bạn bằng tuổi tôi rồi!

cuộc đời có nhiều éo le! thật chán nhỉ. !

Nhưng.... (<== cuộc đời cũng ghét chữ "Nhưng" lắm

) bên cạnh bạn hiện giờ đã có một người bạn hiểu và tâm sự cùng bạn những điều khó bày tỏ cùng. Như vậy bạn may mắn hơn những người khác nhiều chứ ! Hãy lạc quan lên vì hãy nghĩ đến những người xung quanh bạn không có được sự may mắn đó.
Để tôi kể cho bạn nghe chuyện của tôi nhé!
Sau khi suất ngũ 3 năm tôi học ĐH và tốt nghiệp năm ngoái! hiện đang công tác cho 1 công ty tổ chức biêu diễn (Event) và một vài công việc khác mà theo dân dã gọi là "hái ra tiền"

. Tài chính tôi không thiếu! Tôi có 1 người bạn gái quen từ thời phổ thông và yêu tôi hết mực. Gia đình hai bên rất thân thiết!. 1 cuộc hôn nhân sẽ có thể diễn ra vào cuối năm nay. Đối với tôi tương lai đang hứa hẹn nhiều điều tốt đẹp hay phải nói là trên cả tuyệt vời.!
Nhưng (tôi căm thù chữ này

) cách đây 1 tuần trong 1 lần trúng thầu lớn. tôi đã cùng mấy đứa bạn thân thiết có đi nhà hàng. Trong lúc cao độ tôi đã quan hệ với GMD trong nhà hàng và tự mình lột mất BCS mà không ý thức được việc đó nguy hiểm tới chừng nào. Giờ đây trong thâm tâm tôi sau khi tỉnh giấc hơi men tôi cảm thấy ân hận và mặc cảm tội lỗi, cảm thấy có lỗi với gia đình với vợ chưa cưới và với...chính mình. Cái cảm giác sợ hãi làm mất ăn mất ngủ làm tôi như hoá điên dại. Đối với tôi cuộc đời coi như đã chấm hết. Tôi kinh hãi nhìn lại mình trong gương và thù ghét cả chính mình cả khuôn mặt tôi trong đó.
1 tuần qua trong cơn mê nữa tỉnh nữa say tôi lo lắng với hững suy nghĩ về cuộc đời. Và rồi tôi chợt nhận ra mình phải làm gì đó. Vì với tôi đây là lần đầu tiên khi nghi ngờ nhiễm H cho nên tôi không biết ARV và cũng không hiểu gì về HIV cả. Tôi lang thang lên Net và vô tình gặp đuoc diễn đàn này. Qua đó tôi biết đuoc nhiều thứ.
Giờ đây trong "thời kỳ cửa sổ" tôi biết rằng mình vẫn còn hy vọng. Và dù rằng sau này có biết kết quả ra sao tôi vẫn có sẵn những tâm lý chấp nhận. Và quan trọng nhất là tôi vẫn biết rằng xung quanh tôi vẫn còn những nguoi bạn, ngừoi thầy quan tâm và giúp đỡ tôi, tôi biết rằng nhiễm H thì cuộc đời chưa gọi là chấm hết. Xung quanh đây tôi vẫn được nói vẫn được có ý kiến vẫn có sức đóng góp 1 chút gì đó cho mọi nguoi.
Vì vậy bạn hãy tam sự cùng tôi nhé. hãy tâm sự cùng những người bạn trong này, bạn sẽ bớt được nỗi cô đơn và buôn chán. Chúc bạn sức khoẻ tốt và vui vẻ nhé.

thân!