Thực hành tĩnh lặng (tức là thực hành khiêm tốn, thành thật, yêu người và tĩnh lặng) tự chính nó thì chẳng khó khăn gì, nhưng lại thường rất khó khăn không phải vì chính nó mà vì những thói quen ta đã có.
Ai nói gì đụng một chút là nổi điên.
Khen người khác mà không khen tôi là tôi buồn.
Tranh luận là nhất quyết thắng nên sùi bọt mép và quên hết.
Thấy điều gì không thích là nổi nóng và quên hết.
Có chuyện buồn là ngồi khóc và suy nghĩ lung tung.
Nếu ta tập một thói quen tĩnh lặng mới, khi có vấn đề là làm ngay việc đó, để nó thành thói quen, thì có lẽ là trong nhiều trường hợp thói quen tĩnh lặng mới sẽ chận đường không cho các thói quen xung động cũ ngóc đầu lên.
Chỉ cần một thói quen tĩnh lặng là đủ. Nhắm vào một điều mà thôi, thì điều đó dễ trở thành thói quen hơn 10 điều. Ví dụ:
- Niệm “Nam mô A di đà Phật”. Người hiểu được Phật A di đà và Tây phương tịnh độ niệm thầm câu này trong lòng rất có hiệu quả.
- Cầu nguyện: “Chúa ở cùng con, con luôn tĩnh lặng”
- Đếm số: 1, 2, 3, 4… cho đến 20, hay cao hơn.
Các điều này có lợi tức thì là làm chúng ta chậm lại, không nói ngay, không la lối ngay, không hùng hổ ngay… Và một vài giây chậm lại đó, có thể chận các xung động không trồi đầu lên được.
Đó là ngay khi đụng chuyện, và sau đó, nếu mình còn xung động—như là giận ai mãi, bực ai mãi, đau lòng mãi… thì phải làm cho lòng mình tĩnh lặng xuống thay vì cứ ngồi mãi trong xung động đó và suy nghĩ lăng nhăng.
Khi mình bị xung động nhiều, ngồi Thiền thường rất khó. Cách dễ nhất là cầu nguyện, tụng kinh, niệm Phật, đọc kinh…. Ngồi nói chuyện với Chúa, Đức Mẹ, Phật bà Quan Âm, Phật Thích Ca, Phật A di đà, tụng kinh, đọc kinh, đọc Thánh kinh…
Tức là đối thoại với thánh thần của bạn. Khi ta đối thoại với một thánh thần của ta, ta sẽ dễ bớt buồn bớt giận hơn là ngồi Thiền hít thở một mình.
Bạn chỉ cần nói chuyện với thánh thần như là nói chuyện với bạn thân của mình, như là: “Phật ơn, con buồn quá, nhưng con có Phật, Phật đã dạy rằng lòng con như đại dương tĩnh lặng, nỗi buồn này chỉ là những gợn sóng trên mặt đại đương, xin Phật cầm tay con để cho con năng lượng tĩnh lặng đó.”
Tụng kinh, đọc kinh, niệm Phật, đọc Thánh kinh cũng là một hình thức đối thoại với thánh thần như tụng niệm.
Cầu nguyện cho người làm mình đau có hiệu quả giảm đau cho mình rất nhanh, như là: “Xin Chúa ban bình an cho hắn. Con người chúng con ai lại chẳng như thế”.
Nói chung là khi xung động sắp đến thì hãy làm môt điều gì có để chận nó đến. Rồi sau đó, xung động cứ ở với ta dài dài thì lại dùng những cách để ta được sức mạnh và an ủi để tĩnh lặng.
Tĩnh lặng có thể có tự nhiên với người tâm lực cao. Nhưng khi tâm lực còn thấp. ta phải có những cách canh giữ và bảo tồn tâm ta như thế.
Chúc các bạn luôn tĩnh lặng.
Trần Đình Hoành