Trang chủ HIV  |  Web Link  |  Giới thiệu |  Liên hệ  |  English 
hiv logo

Thông báo

Icon
Error

Đăng nhập


Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to last unread
Offline congtu_dangyeu259  
#1 Đã gửi : 24/10/2005 lúc 03:11:56(UTC)
congtu_dangyeu259

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 01-04-2005(UTC)
Bài viết: 2.261
Man
Đến từ: Thanh hóa

Thanks: 101 times
Được cảm ơn: 100 lần trong 83 bài viết
<img src="/images/emotions/mad.gif" />&nbsp;Tôi mới đuợc nghe câu chuyện của các bạn có H ở nhomvungtau,tối ngày hôm qua nhomvungtau và bạn phan trần hoà có đưa 1 bạn bệnh nhân tên Đức đến TTYT Lê Lợi 1 bệnh viện chính của Thanh Phố Vũng Tàu&nbsp;thì không đuợc các Y Bác Sỹ băng bó mà đùn đẩy nhau trong việc cứu chữa và nói rằng sẻ xem ca này là ca cấp cứu nếu như có 30.000 thì mới đuợc thay băng&nbsp;. Cùng với lời nói đó họ có nói là hôm nay lở thì họ làm còn từ sau hảy mang đến nơi khác,&nbsp;đến nơi mà bệnh nhân&nbsp;sinh sống thì la thiếu dụng cụ không làm đuợc,&nbsp; bắt buộc phải đóng đủ 30.000&nbsp;mới đuợc thay băng, trong khi đó vì không chuẩn bị với số tiền 30.000 các bạn nhomvungtau mang theo 5.000 như những lần thay băng khác vậy là không làm đuợc và ngày hôm nay Hoà cho biết vì sự việc trên khiến Đức đả tự nhờ anh làm ở nhà. Tôi thiết nghỉ chúng tôi có là ai đi nữa thì chúng tôi vẫn là con nguời vẫn cần đuợc đối xử như con nguời không nên kỳ thị như vậy, nếu như truờng hợp đó mà cấp cứu nặng Y Bác Sỹ cũng không chăm sóc vậy là chúng tôi phải chờ chết sao? chúng ta đả có nhiều topic và nhiều những tranh đấu trong vấn đề này. Họ mọi nguời vẫn chưa coi chúng tôi là những nguời không bình thuờng vẫn luôn ghê sợ chúng tôi tại sao? nghe câu chuyện đó bản thân tôi là nguời có H tôi rất giận nếu như các Y Bác Sỹ trong&nbsp; cả nuớc mà làm vậy thì sao đây? làm như vậy thì những nguời có H như tôi các bạn ở nhomvungtau có còn tin tuởng vào vào các Y Bác Sỹ&nbsp; các nguời luôn hô hào trong cuộc đấu tranh chống kỳ thị nữa hay không? khi mà chúng ta luôn kêu gọi làm sao để giảm số luợng nhiễm H, nếu như những nguời nhiễm H như chúng tôi chán nãn vì như vậy họ có thể làm lây ra bao nhiêu nguời khác? Tôi muốn chúng ta những nguời có H hảy lên tiếng về việc này.<br /><br />Tôi muốn gửi đến các bạn thông điệp này và chúng phải làm sao khi những nguời có H muốn đến TTYT để khám chữa bệnh mà vẫn đuợc các Y Bác Sỹ đối xử như nguời bình thuờng? mong mọi nguời cho ý kiến về vấn đề này.<br />
Trên đời này không có tình yêu nào gọi là bất tử, sự "bất tử" nằm ở chính những gì mà người yêu nhau mang đến cho nhau.0945648158
Quảng cáo
Offline nhomvungtau  
#2 Đã gửi : 24/10/2005 lúc 06:05:03(UTC)
nhomvungtau

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 09-03-2005(UTC)
Bài viết: 939
Man
Đến từ: Nam Việt Nam

Được cảm ơn: 25 lần trong 11 bài viết
Đầu tiên, mình thấy cần điều chỉnh lại một số chi tiết chưa đúng trong bài  viết của congtu_dangyeu259:
1.Không hề có việc nhân viên y tế đòi hỏi phải có 30 ngàn mới rủa vết thương và thay băng .Nhân viên trong phòng cấp cứu chỉ giải thích : đây xem như một ca cấp cứu và vì vậy phải thu phí là 30ngàn đồng.Bệnh nhân không mang đủ tiền (chỉ mang 5ngàn theo như ở chỗ làm trước[trạm y tế phường] ), nhân viên  y tế vẫn đồng ý chỉ thâu 5 ngàn khi bệnh nhân báo không có bảo hiểm và không đủ tiền.
2.Trạm y tế, Trung tâm Y Tế thành phố, bệnh viện Lê Lợi thành phố là những địa chỉ mà chúng tôi đã đưa người bệnh đến nhờ thay băng (vết thương ở 2 bên cổ rộng độ 4 đến 5cm do rạch mũ khi làm sinh thiết hạch lao )nơi nào cũng có thay băng cho BN 1,2 lần..Điều đáng nói là bệnh nhân không được lập hộ kế hoạch thay băng để giúp cho việc thay băng được thuận tiện .
There's the truth that : we want to do so much for PLWHA but still can't reach our target. Can we change it if we try to do better?
Offline buon_lamgi  
#3 Đã gửi : 24/10/2005 lúc 02:52:17(UTC)
buon_lamgi

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm:
Gia nhập: 07-09-2005(UTC)
Bài viết: 298

Cảm ơn: 3 lần
Được cảm ơn: 3 lần trong 3 bài viết
Không ốm, không đau... 
14:12' 21/10/2005 (GMT+7)

Khổ vì kinh tế eo hẹp là một chuyện nhưng khổ vì thủ tục giấy tờ, vì những quy định lỗi thời và cả vì sự xuống cấp của một bộ phận thầy thuốc đã trở thành cái sự xưa như “trái đất”. 

Các cụ xưa từng nói “Không ốm không đau, làm giàu chẳng khó”. Nhưng ở đời có ai... khoẻ mãi được bao giờ?. Những ai chẳng may lâm trọng bệnh thì cái sự không may ấy không chỉ dừng lại ở hai chữ giàu nghèo, nỗi đoạn trường mà họ nếm trải khi đi nằm viện nhiều khi không thể diễn đạt bằng lời. 

Dĩ nhiên, bệnh tật chẳng chừa một ai, kẻ giàu cũng như người nghèo, kẻ xa bệnh viện cũng như kẻ gần các trung tâm y tế. Người giầu gặp bệnh thì khốn đốn, kẻ khó gặp bệnh thì bệnh nhẹ cũng thành nan y! Tiền đâu mà chữa trị, mà đi lên tuyến trên có bác sĩ giỏi chuyên môn như thần y, có phương tiện chữa trị tiên tiến? Nhà nghèo thường lâm bệnh trọng vì những công việc vắt sức mưu sinh mà công xá thì như người ta nói: ráo mồ hôi là hết tiền. Tốc độ hao mòn sức lực nhanh như tên bay nên khi "thần trùng" đến thì họ ngã bệnh trước nhất. Gia tài dù có đội nón ra đi họ cũng không đủ tiền gặp được thần y, biệt dược. Nhưng niềm khao khát sống, hy vọng sống thì ai cũng như ai: có bệnh thì vái tứ phương, còn nước thì còn tát...tự thân vận động hoặc người thân bồng tống nhau đi hết trung tâm y tế này đến bệnh viện nọ theo kiểu: nơi này trả về thì nơi khác sẵn sàng đón nhận, miễn là họ còn tiền kê toa bốc thuốc!

Có ai cầm lòng nhìn người thân đau đớn bởi bệnh tật hành hạ? Không có tiền thì phải cầm đồ, hết đồ để cầm thì đi vạy đi mượn, tiền mất bệnh mang cũng vẫn cứ an ủi nhau một câu "của đi thay người" để có nghị lực đưa nhau đi chữa bệnh tiếp, may ra giời thương thì thoát được kiếp nạn "thần trùng".

*                    *

*

Có đến bệnh viện mới thấy chẳng ở đâu nỗi đắng cay cơ cực của cái sự nghèo lại dễ dàng được phơi bầy như ở chốn này. Có người ra phố nằm viện mà trong túi chẳng có mấy đồng. Không người quen, không nơi trú ngụ, họ vạ vật nhịn đói, nhịn khát điều trị trong bệnh viện. Ít thông tin lại chẳng mấy khi nhận được lời an ủi từ phía thầy thuốc, họ hoang mang bấn loạn trong nỗi lo của bệnh tật, với họ tiếng cao giọng của bất kỳ ai kể cả mấy chị bán cơm ngoài cổng viện cũng thực sự là một thạm hoạ. Đã không ít lần chúng ta bắt gặp đâu đó hình ảnh người bệnh nhân lầm lũi đứng chịu trận nghe mấy vị khoác áo choàng trắng chỉ bằng tuổi con cháu mình mạt sát chỉ vì đã lỡ thực hiện không đúng chỉ thị của họ. 

Rồi những câu chuyện thương tâm của không ít bệnh nhân đành gạt nước mắt ra về vì không có khả năng chi trả điều trị. Người viết bài này đã choáng váng khi nghe kể về vụ tự tử của một cậu thanh niên nghèo ngay tại bệnh viện V-N khi nhận được tin mình bị ung thư máu. Với cậu một người quanh năm bán mặt cho đất, bán lưng cho trời mà cái ăn còn chẳng đủ thì gánh nặng nợ nần để lại cho gia đình sẽ là điều đáng sợ hơn cả cái chết nhất là khi cái chết ấy chỉ đến sớm hay đến muộn hơn một chút mà thôi. 

Thế nhưng khổ vì kinh tế eo hẹp là một chuyện nhưng khổ vì thủ tục giấy tờ, vì những quy định lỗi thời và cả vì sự xuống cấp của một bộ phận thầy thuốc đã trở thành cái sự xưa như “trái đất”.  Đã có không ít trường hợp bệnh nhân bị ảnh hưởng tới tính mạng chỉ vì cái sự rắm rối nhiêu khê trong giấy tờ thủ tục,  không ít người tiền mất tật mang chỉ vì gặp phải vị “lương y” đánh mất nhân tính.  

Theo thống kê của Bộ Y tế, hàng năm số người bị bệnh nặng đến điều trị tại các bệnh viện không dưới con số hàng ngàn lượt người và phần nhiều trong số họ đến từ các vùng nông thôn, vùng sâu vùng xa. Trong số đó có không ít người do hoàn cảnh kinh tế khó khăn đã không được tiếp cận các dịch vụ y tế 

*                        *

*

Chẳng nói thì ai cũng biết cái nghĩa “lá lành đùm lá rách,” cái tình “tương thân, tương ái” đã trở thành truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta từ ngàn đời nay. Thế nhưng chúng ta sẽ nói gì khi biết rằng trong khi chúng ta không mấy băn khoăn vứt đi chỗ thức ăn thừa thì có những người đang chịu cảnh đói khát trong bệnh tật, trong khi chúng ta tiêu tốn tiền bạc tại các tụ điểm vui chơi thì cũng có những người phải gạt nước mắt lủi thủi bước ra khỏi cổng viện vì không có tiền chữa bệnh...  

Đã có nhiều phong trào quyên tặng giúp đỡ người nghèo, người có công với nước, người già cô đơn, những người không may bị bệnh nặng và có cả chương trình quốc gia cấp thẻ bảo hiểm y tế cho người nghèo được thực thi từ vài năm nay nhưng thật tiếc là vì lý do này, lý do khác nhiều chương trình chưa đến được các địa chỉ cần thiết và vấn đề trợ giúp những người có hoàn cảnh khó khăn vẫn là một câu hỏi nhức nhối đối với toàn xã hội. 

Vẫn biết rằng mỗi chúng ta chỉ là một hạt cát nhỏ trong biển đời mênh mông. Một bước chân lún xuống, lập tức cát xung quanh đã lấp đầy và bờ cát lại phẳng lỳ không một dấu vết nhưng cuộc đời này cần lắm những vòng tay xẻ chia, những tầm lòng thơm thảo bởi ai ai trong chúng ta cũng đã từng một lần ê a “Bầu ơi thương lấy bí cùng, tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn”.

  • Bích Hạnh

http://vietnamnet.vn/thuhanoi/2005/10/502795/
No other road,no other way,no day,but today
Current Meds(3TC+D4T+EFV)
19 - 10 - 2005 CD4 = 78
10 - 01 - 2006 CD4 = 144
07- 03 - 2006 CD4 = 171
29 - 06 - 2006 CD4 = 240
10 - 10 - 2006 CD4 = 300
04 - 01 - 2007 CD4 = 284
12-9-2007 CD4 =322

6-2009 CD4 350
Offline congtu_dangyeu259  
#4 Đã gửi : 25/10/2005 lúc 02:47:40(UTC)
congtu_dangyeu259

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 01-04-2005(UTC)
Bài viết: 2.261
Man
Đến từ: Thanh hóa

Thanks: 101 times
Được cảm ơn: 100 lần trong 83 bài viết
Tôi thấy có gần 80 nguời xem qua chủ đền này mà lại có 2 nguời post nên lên ý kiến, vậy số nguời còn lại là ai? là khác uh? dù là khách củng có rất nhiều thành viên của DD ta vào xem chứ? sao các bạn không post lên ý kiến của mình? chẳng lẻ các bạn đồng ý với quan đểm và cách làm việc của các Y Bác Sỹ ở đó sao?
Trên đời này không có tình yêu nào gọi là bất tử, sự "bất tử" nằm ở chính những gì mà người yêu nhau mang đến cho nhau.0945648158
Offline nhomvungtau  
#5 Đã gửi : 25/10/2005 lúc 05:09:44(UTC)
nhomvungtau

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 09-03-2005(UTC)
Bài viết: 939
Man
Đến từ: Nam Việt Nam

Được cảm ơn: 25 lần trong 11 bài viết
Chúng ta nên làm gì trước tình trạng hiện nay tại các điểm điều trị cho bệnh nhân aids ?
Theo chúng tôi thì chúng ta cần uyển chuyển, vận dụng bằng nhiều cách để đi đến đích là bệnh nhân được chăm sóc tử tế .
Sáng nay, chúng tôi đã đến phòng LaoTtrung tâm y tế thành phố Vũng tàu để trình bày về hoàn cảnh của bạn D ghi trong bài với các Y , Bác sỹ tại đây .Họ đã thông cảm và hướng dẫn tận  tình .
Hỏi ra mới biết cả Trung tâm Y tế thành phố chỉ có duy nhất 1 BS.Vương Khai Khoa  phụ trách mãng HIV/AIDS mà lại là kiêm nhiệm .Hom nay BS đi công tác nên không ai thay thế giải thích với bệnh nhân được .Điện thoại cho BS.Khoa thì được hướng dẫn đến UBTTPC AIDS của tỉnh Bà rịa Vũng tàu (170 Ba cu tp Vũng tàu ).
Đưa bệnh nhân về trạm Y tế Phường 6 , tại đây, Y sỹ trưởng trạm đã được mời đến để giải quyết .Kết quả : bệnh nhân được giải phẩu  thêm 2 cục hạch cổ , thay băng và hẹn có thể đến trạm để tiếp tục thay băng như bệnh nhân thưòng vì chưa có danh sách là bệnh nhân nhiem HIV .(đã làm xét nghiệm từ 8/8/2005 tại Phòng khám ngoại trú (đặt tại Bệnh viện Bà rịa)của dự án Life-gap).
Chiều đến, chúng tôi qua Trung tâm phòng chống bệnh xã hội đặt tại Bà Rịa cách chỗ ở của bệnh nhân >25km để hoàn tất thủ tục xin tham gia uống thuốc Lao của chương trình chồng lao quốc gia (bệnh nhân lên tp HCM làm sinh thiết hạch lao, một tuần sau  lên tp nhận kết quả , đem kết quả về TTYT thành phố để nhận giấy  chuyển sang TT PC bệnh xã hội, đem kết quả hội chẩn trở về TTYT TP để làm thủ tục nhận thuốc, qua kho nhận thuốc , đem thuốc và hồ sơ về trạm YT phường để được hường dẫn và theo dõi uống thuốc.
Chúng tôi đã đưa bệnh nhân đến VP TT PC AIDS tinh trong chiều cùng ngày để xin được xác nhận đã nhiẽm HIV .BS.tại VPTT đã hứa giúp bệnh nhân uong ARV miễn phí theo chương trình của nhà nước sau khi nghe bệnh nhân nghèo  và có thiện chí .
Thế là : bệnh nhân sẽ được thay băng, uống thuốc lao, hưỡng chế độ của bệnh nhân aids , có thể được uống ARV miễn phí..........
There's the truth that : we want to do so much for PLWHA but still can't reach our target. Can we change it if we try to do better?
Rss Feed  Atom Feed
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.